"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy…
Chương 543: Chương 543
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Mọi người nghe cô bé đáp lại như thế thì không khỏi ngượng ngùng.Bà Bạch biết bọn họ chưa chắc đã có ác ý gì nhưng sợ Niệm Niệm nghe xong sẽ buồn rồi để bụng nên quyết định sau này sẽ bớt qua lại với đám người này.Bạch Du hết tháng ở cữ tương đương với Tiểu Thư Thư đã đầy tháng.Đã tới thời gian vô cùng đặc biệt, Bạch Du bàn với Giang Lâm rồi quyết định tổ chức buổi tiệc nhỏ trong gia đình.Tôn Tường Vy biết là Bạch Du định tổ chức tiệc đầy tháng cho con gái thì đã qua nhà cô từ sớm, mang thêm rất nhiều nguyên liệu nấu ăn cùng với đồ bổ muốn chúc mừng chung với Bạch Du.Bạch Du không biết nên nói gì nữa.Nhưng cái người làm mẹ như Tôn Tường Vy này cứ kề cận cô như keo dán chó ấy, cô biết làm sao được?Thế là hai nhà thống nhất chúc mừng cùng nhau.Trước đó vì để cho con b.ú sữa nên cho dù Bạch Du ăn rất dinh dưỡng nhưng vẫn ăn ít muối chứ đừng nói tới ớt cay, nên là bây giờ cô rất thèm.Món cô muốn ăn nhất chính là thịt ba chỉ om trứng.Bạch Du cho thịt ba chỉ vào trong nước lạnh chần sơ, cho thêm vài nhát gừng để khử mùi tanh của thịt sống. Sau đó bắc chảo lên bếp, bật lửa đun nóng chảo, cho thêm dầu rồi mới cho thêm trứng gà luộc đã bóc vỏ vào chiên chung cho tới khi lớp ngoài vàng óng lên, đợi hơi xém thì vớt trứng ra đặt sang một bên.Sau đó thì cô để nguyên dầu trong chảo, đổ thịt ba chỉ đã sơ chế kia nãy vào trong chảo xào với lửa nhỏ cho tới khi mỡ chảy ra, cạn nước, bề mặt có màu nâu vàng thì mới cho thêm chút hành lá, lát gừng cùng với lá nguyệt quế, hoa hồi vào trong, đảo qua đảo lại một hồi rồi cho thêm chút hắc xì dầu vào xào tới khi mùi thơm bốc lên. Lúc này cho thêm chút rượu Hoa Điêu. Đến bước này thì bật lửa to hơn và thêm nước sôi, cho đường, muối và nước tương nhạt vào đun nhỏ lửa đến khi nước gần cạn thì cho trứng vào, đảo qua một lát là xong.Tiếp đó là món tôm nướng cay cùng với cá nấu dưa chua. Nhớ tới mùi cay của ớt mà Bạch Du ***** miếng ròng ròng.Cũng may Giang Lâm đã nhờ người ta mua sữa bột nên thỉnh thoảng cô có thể buông lỏng một chút, cho bé con uống sữa bột cũng không phải là không được.Sau một tháng, cuối cùng phòng bếp nhà họ Giang đã có mùi thơm làm cho mọi người ***** miếng.Chờ tới khi nấu ăn xong, mọi người vây quanh bàn ăn chuẩn bị ăn cơm thì bên ngoài vang lên tiếng người đưa thư: “Đồng chí Bạch Du, cô có bức thư gửi từ thủ đô đến này.”Lúc này vừa hay Cát Đại Xuyên lững thững đi tới, nghe thấy người đưa thư nói vậy, anh ấy có chút sửng sốt rồi nói với người gửi thư: “Tôi là bạn của Bạch Du, để tôi cầm vào giúp cho.”Thế là người đưa thư đưa bưu kiện cho anh ấy rồi đạp xe đạp rời đi. Cát Đại Xuyên cầm bưu kiện, tay hơi run rẩy, cuối cùng lật mặt sau bưu kiện lên thì quả nhiên nhìn thấy cái tên quen thuộc ở chỗ tên người gửi: Lâm Hướng Tuyết.Một giây đó, lòng anh ấy cũng rung động.Hít sâu một hơi, anh ấy cầm bưu kiện đi vào.Bạch Du thấy Cát Đại Xuyên cầm bưu kiện đi vào, lại còn nhìn thấy người gửi là Lâm Hướng Tuyết thì không khỏi quay qua nhìn anh ấy.Cát Đại Xuyên đưa quà cho cô, sau đó ra điều kiện: “Đồng chí Bạch, tôi có yêu cầu này hơi quá đáng, không biết cô có thể cho tôi biết nội dung bức thư là gì không?”Bạch Du nhìn Cát Đại Xuyên một cái. Kể từ khi biết Lâm Hướng Tuyết sẽ kết hôn thì có thể thấy Cát Đại Xuyên gầy hẳn đi. Cô thầm thở dài gật đầu đồng ý: “Được.”Bạch Du bóc bưu kiện ra, tâm hình bên trong rơi xuống.TBCCát Đại Xuyên nhặt được trước cả cô, nhìn thấy người trong tấm hình thì anh ta ngây ngẩn cả ra.Bạch Du nhìn qua cũng sợ tới run người.Tấm ảnh không chỉ có một mình Lâm Hướng Tuyết mà là tấm ảnh kết hôn của Lâm Hướng Tuyết cùng với chồng cô ấy.Ở trong hình, Lâm Hướng Tuyết nhìn qua đã gầy hơn đôi chút, khóe miệng tuy đã nhếch lên nhưng nhìn cũng không thấy có vẻ quá vui vẻ gì cả.Mà chồng của cô ấy, với ánh nhìn của Bạch Du thì có thể cao đến mét bảy.Mặc dù không đẹp trai được như Giang Lâm nhưng ngũ quan tuấn tú, thân cao, đứng cạnh Lâm Hướng Tuyết thì thấy hai người họ rất xứng đôi.Cát Đại Xuyên nhìn chằm chằm Lâm Hướng Tuyết ở trong hình, mắt đỏ lên, lúc lâu sau mới đưa lại cho Bạch Du.Bạch Du muốn nói đôi ba câu an ủi anh ấy nhưng Cát Đại Xuyên đã quay đi.Hôm đó, Cát Đại Xuyên tự rót cho bản thân say túy lúy, uống đến nôn mửa rồi lại uống tiếp, cuối cùng là Giang Lâm cản anh ấy lại.Cuối cùng hai người Giang Lâm cùng với Tạ Húc Đông đưa anh ấy về nhà trọ.Vốn dĩ cả Giang Lâm lẫn Tạ Húc Đông muốn để một người ở lại chăm sóc cho anh ấy nhưng bạn cùng phòng của anh ấy lại bảo là anh ta có thể chăm sóc cho Cát Đại Xuyên được nên hai người họ quay về.
Mọi người nghe cô bé đáp lại như thế thì không khỏi ngượng ngùng.
Bà Bạch biết bọn họ chưa chắc đã có ác ý gì nhưng sợ Niệm Niệm nghe xong sẽ buồn rồi để bụng nên quyết định sau này sẽ bớt qua lại với đám người này.
Bạch Du hết tháng ở cữ tương đương với Tiểu Thư Thư đã đầy tháng.
Đã tới thời gian vô cùng đặc biệt, Bạch Du bàn với Giang Lâm rồi quyết định tổ chức buổi tiệc nhỏ trong gia đình.
Tôn Tường Vy biết là Bạch Du định tổ chức tiệc đầy tháng cho con gái thì đã qua nhà cô từ sớm, mang thêm rất nhiều nguyên liệu nấu ăn cùng với đồ bổ muốn chúc mừng chung với Bạch Du.
Bạch Du không biết nên nói gì nữa.
Nhưng cái người làm mẹ như Tôn Tường Vy này cứ kề cận cô như keo dán chó ấy, cô biết làm sao được?
Thế là hai nhà thống nhất chúc mừng cùng nhau.
Trước đó vì để cho con b.ú sữa nên cho dù Bạch Du ăn rất dinh dưỡng nhưng vẫn ăn ít muối chứ đừng nói tới ớt cay, nên là bây giờ cô rất thèm.
Món cô muốn ăn nhất chính là thịt ba chỉ om trứng.
Bạch Du cho thịt ba chỉ vào trong nước lạnh chần sơ, cho thêm vài nhát gừng để khử mùi tanh của thịt sống. Sau đó bắc chảo lên bếp, bật lửa đun nóng chảo, cho thêm dầu rồi mới cho thêm trứng gà luộc đã bóc vỏ vào chiên chung cho tới khi lớp ngoài vàng óng lên, đợi hơi xém thì vớt trứng ra đặt sang một bên.
Sau đó thì cô để nguyên dầu trong chảo, đổ thịt ba chỉ đã sơ chế kia nãy vào trong chảo xào với lửa nhỏ cho tới khi mỡ chảy ra, cạn nước, bề mặt có màu nâu vàng thì mới cho thêm chút hành lá, lát gừng cùng với lá nguyệt quế, hoa hồi vào trong, đảo qua đảo lại một hồi rồi cho thêm chút hắc xì dầu vào xào tới khi mùi thơm bốc lên. Lúc này cho thêm chút rượu Hoa Điêu. Đến bước này thì bật lửa to hơn và thêm nước sôi, cho đường, muối và nước tương nhạt vào đun nhỏ lửa đến khi nước gần cạn thì cho trứng vào, đảo qua một lát là xong.
Tiếp đó là món tôm nướng cay cùng với cá nấu dưa chua. Nhớ tới mùi cay của ớt mà Bạch Du ***** miếng ròng ròng.
Cũng may Giang Lâm đã nhờ người ta mua sữa bột nên thỉnh thoảng cô có thể buông lỏng một chút, cho bé con uống sữa bột cũng không phải là không được.
Sau một tháng, cuối cùng phòng bếp nhà họ Giang đã có mùi thơm làm cho mọi người ***** miếng.
Chờ tới khi nấu ăn xong, mọi người vây quanh bàn ăn chuẩn bị ăn cơm thì bên ngoài vang lên tiếng người đưa thư: “Đồng chí Bạch Du, cô có bức thư gửi từ thủ đô đến này.”
Lúc này vừa hay Cát Đại Xuyên lững thững đi tới, nghe thấy người đưa thư nói vậy, anh ấy có chút sửng sốt rồi nói với người gửi thư: “Tôi là bạn của Bạch Du, để tôi cầm vào giúp cho.”
Thế là người đưa thư đưa bưu kiện cho anh ấy rồi đạp xe đạp rời đi.
Cát Đại Xuyên cầm bưu kiện, tay hơi run rẩy, cuối cùng lật mặt sau bưu kiện lên thì quả nhiên nhìn thấy cái tên quen thuộc ở chỗ tên người gửi: Lâm Hướng Tuyết.
Một giây đó, lòng anh ấy cũng rung động.
Hít sâu một hơi, anh ấy cầm bưu kiện đi vào.
Bạch Du thấy Cát Đại Xuyên cầm bưu kiện đi vào, lại còn nhìn thấy người gửi là Lâm Hướng Tuyết thì không khỏi quay qua nhìn anh ấy.
Cát Đại Xuyên đưa quà cho cô, sau đó ra điều kiện: “Đồng chí Bạch, tôi có yêu cầu này hơi quá đáng, không biết cô có thể cho tôi biết nội dung bức thư là gì không?”
Bạch Du nhìn Cát Đại Xuyên một cái. Kể từ khi biết Lâm Hướng Tuyết sẽ kết hôn thì có thể thấy Cát Đại Xuyên gầy hẳn đi. Cô thầm thở dài gật đầu đồng ý: “Được.”
Bạch Du bóc bưu kiện ra, tâm hình bên trong rơi xuống.
TBC
Cát Đại Xuyên nhặt được trước cả cô, nhìn thấy người trong tấm hình thì anh ta ngây ngẩn cả ra.
Bạch Du nhìn qua cũng sợ tới run người.
Tấm ảnh không chỉ có một mình Lâm Hướng Tuyết mà là tấm ảnh kết hôn của Lâm Hướng Tuyết cùng với chồng cô ấy.
Ở trong hình, Lâm Hướng Tuyết nhìn qua đã gầy hơn đôi chút, khóe miệng tuy đã nhếch lên nhưng nhìn cũng không thấy có vẻ quá vui vẻ gì cả.
Mà chồng của cô ấy, với ánh nhìn của Bạch Du thì có thể cao đến mét bảy.
Mặc dù không đẹp trai được như Giang Lâm nhưng ngũ quan tuấn tú, thân cao, đứng cạnh Lâm Hướng Tuyết thì thấy hai người họ rất xứng đôi.
Cát Đại Xuyên nhìn chằm chằm Lâm Hướng Tuyết ở trong hình, mắt đỏ lên, lúc lâu sau mới đưa lại cho Bạch Du.
Bạch Du muốn nói đôi ba câu an ủi anh ấy nhưng Cát Đại Xuyên đã quay đi.
Hôm đó, Cát Đại Xuyên tự rót cho bản thân say túy lúy, uống đến nôn mửa rồi lại uống tiếp, cuối cùng là Giang Lâm cản anh ấy lại.
Cuối cùng hai người Giang Lâm cùng với Tạ Húc Đông đưa anh ấy về nhà trọ.
Vốn dĩ cả Giang Lâm lẫn Tạ Húc Đông muốn để một người ở lại chăm sóc cho anh ấy nhưng bạn cùng phòng của anh ấy lại bảo là anh ta có thể chăm sóc cho Cát Đại Xuyên được nên hai người họ quay về.
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Mọi người nghe cô bé đáp lại như thế thì không khỏi ngượng ngùng.Bà Bạch biết bọn họ chưa chắc đã có ác ý gì nhưng sợ Niệm Niệm nghe xong sẽ buồn rồi để bụng nên quyết định sau này sẽ bớt qua lại với đám người này.Bạch Du hết tháng ở cữ tương đương với Tiểu Thư Thư đã đầy tháng.Đã tới thời gian vô cùng đặc biệt, Bạch Du bàn với Giang Lâm rồi quyết định tổ chức buổi tiệc nhỏ trong gia đình.Tôn Tường Vy biết là Bạch Du định tổ chức tiệc đầy tháng cho con gái thì đã qua nhà cô từ sớm, mang thêm rất nhiều nguyên liệu nấu ăn cùng với đồ bổ muốn chúc mừng chung với Bạch Du.Bạch Du không biết nên nói gì nữa.Nhưng cái người làm mẹ như Tôn Tường Vy này cứ kề cận cô như keo dán chó ấy, cô biết làm sao được?Thế là hai nhà thống nhất chúc mừng cùng nhau.Trước đó vì để cho con b.ú sữa nên cho dù Bạch Du ăn rất dinh dưỡng nhưng vẫn ăn ít muối chứ đừng nói tới ớt cay, nên là bây giờ cô rất thèm.Món cô muốn ăn nhất chính là thịt ba chỉ om trứng.Bạch Du cho thịt ba chỉ vào trong nước lạnh chần sơ, cho thêm vài nhát gừng để khử mùi tanh của thịt sống. Sau đó bắc chảo lên bếp, bật lửa đun nóng chảo, cho thêm dầu rồi mới cho thêm trứng gà luộc đã bóc vỏ vào chiên chung cho tới khi lớp ngoài vàng óng lên, đợi hơi xém thì vớt trứng ra đặt sang một bên.Sau đó thì cô để nguyên dầu trong chảo, đổ thịt ba chỉ đã sơ chế kia nãy vào trong chảo xào với lửa nhỏ cho tới khi mỡ chảy ra, cạn nước, bề mặt có màu nâu vàng thì mới cho thêm chút hành lá, lát gừng cùng với lá nguyệt quế, hoa hồi vào trong, đảo qua đảo lại một hồi rồi cho thêm chút hắc xì dầu vào xào tới khi mùi thơm bốc lên. Lúc này cho thêm chút rượu Hoa Điêu. Đến bước này thì bật lửa to hơn và thêm nước sôi, cho đường, muối và nước tương nhạt vào đun nhỏ lửa đến khi nước gần cạn thì cho trứng vào, đảo qua một lát là xong.Tiếp đó là món tôm nướng cay cùng với cá nấu dưa chua. Nhớ tới mùi cay của ớt mà Bạch Du ***** miếng ròng ròng.Cũng may Giang Lâm đã nhờ người ta mua sữa bột nên thỉnh thoảng cô có thể buông lỏng một chút, cho bé con uống sữa bột cũng không phải là không được.Sau một tháng, cuối cùng phòng bếp nhà họ Giang đã có mùi thơm làm cho mọi người ***** miếng.Chờ tới khi nấu ăn xong, mọi người vây quanh bàn ăn chuẩn bị ăn cơm thì bên ngoài vang lên tiếng người đưa thư: “Đồng chí Bạch Du, cô có bức thư gửi từ thủ đô đến này.”Lúc này vừa hay Cát Đại Xuyên lững thững đi tới, nghe thấy người đưa thư nói vậy, anh ấy có chút sửng sốt rồi nói với người gửi thư: “Tôi là bạn của Bạch Du, để tôi cầm vào giúp cho.”Thế là người đưa thư đưa bưu kiện cho anh ấy rồi đạp xe đạp rời đi. Cát Đại Xuyên cầm bưu kiện, tay hơi run rẩy, cuối cùng lật mặt sau bưu kiện lên thì quả nhiên nhìn thấy cái tên quen thuộc ở chỗ tên người gửi: Lâm Hướng Tuyết.Một giây đó, lòng anh ấy cũng rung động.Hít sâu một hơi, anh ấy cầm bưu kiện đi vào.Bạch Du thấy Cát Đại Xuyên cầm bưu kiện đi vào, lại còn nhìn thấy người gửi là Lâm Hướng Tuyết thì không khỏi quay qua nhìn anh ấy.Cát Đại Xuyên đưa quà cho cô, sau đó ra điều kiện: “Đồng chí Bạch, tôi có yêu cầu này hơi quá đáng, không biết cô có thể cho tôi biết nội dung bức thư là gì không?”Bạch Du nhìn Cát Đại Xuyên một cái. Kể từ khi biết Lâm Hướng Tuyết sẽ kết hôn thì có thể thấy Cát Đại Xuyên gầy hẳn đi. Cô thầm thở dài gật đầu đồng ý: “Được.”Bạch Du bóc bưu kiện ra, tâm hình bên trong rơi xuống.TBCCát Đại Xuyên nhặt được trước cả cô, nhìn thấy người trong tấm hình thì anh ta ngây ngẩn cả ra.Bạch Du nhìn qua cũng sợ tới run người.Tấm ảnh không chỉ có một mình Lâm Hướng Tuyết mà là tấm ảnh kết hôn của Lâm Hướng Tuyết cùng với chồng cô ấy.Ở trong hình, Lâm Hướng Tuyết nhìn qua đã gầy hơn đôi chút, khóe miệng tuy đã nhếch lên nhưng nhìn cũng không thấy có vẻ quá vui vẻ gì cả.Mà chồng của cô ấy, với ánh nhìn của Bạch Du thì có thể cao đến mét bảy.Mặc dù không đẹp trai được như Giang Lâm nhưng ngũ quan tuấn tú, thân cao, đứng cạnh Lâm Hướng Tuyết thì thấy hai người họ rất xứng đôi.Cát Đại Xuyên nhìn chằm chằm Lâm Hướng Tuyết ở trong hình, mắt đỏ lên, lúc lâu sau mới đưa lại cho Bạch Du.Bạch Du muốn nói đôi ba câu an ủi anh ấy nhưng Cát Đại Xuyên đã quay đi.Hôm đó, Cát Đại Xuyên tự rót cho bản thân say túy lúy, uống đến nôn mửa rồi lại uống tiếp, cuối cùng là Giang Lâm cản anh ấy lại.Cuối cùng hai người Giang Lâm cùng với Tạ Húc Đông đưa anh ấy về nhà trọ.Vốn dĩ cả Giang Lâm lẫn Tạ Húc Đông muốn để một người ở lại chăm sóc cho anh ấy nhưng bạn cùng phòng của anh ấy lại bảo là anh ta có thể chăm sóc cho Cát Đại Xuyên được nên hai người họ quay về.