Tác giả:

Tại ngôi biệt thự nằm trong khu Thuận Thiên - khu vực có giá đất cao nhất thành phố S - thành phố lớn nhất của nước G. Khu Thuận Thiên này hầu như là nơi sinh sống của các đại gia lắm tiền, các ngôi sao ca sĩ nổi tiếng, và hơn hết là nơi ở của bộ tứ tiên sinh nổi tiếng của thành phố S. Lúc này, Du Khải Trạch - một trong bốn vị tiên sinh nổi tiếng kia đang ngồi trên ghế sofa, đối diện với anh là một cô gái xinh đẹp đang ngồi đọc tạp chí. Anh cất giọng, giọng nói của anh vang lên phá tan bầu không khí yên lặng. - Chúng ta ly hôn đi! Tô Mộc Di - cô vợ mà Du Khải Trạch vừa kết hôn hai tháng trước. Trước lời đề nghị của anh, Mộc Di vẫn tiếp tục đọc tạp chí, cô vừa đọc vừa nhàn nhạt trả lời. - Tại sao chứ? Hợp đồng vẫn chưa chấm dứt cơ mà. - Nhưng cô ấy về rồi, tôi không muốn cô ấy phải buồn. Mộc Di buồn cười, thả quyển tạp chí trên tay xuống, cô cười lạnh nhạt mắt nhìn thẳng vào người mà cô gọi là chồng ở phía đối diện. - Anh yêu cô ấy đến vậy à, thật đáng ngưỡng mộ. Nhưng tôi cũng sẽ…

Chương 2: Mẹ Chồng

Truy Thê: Bảo Bảo Mẹ Con Ở Đâu?Tác giả: Mộc Hy ThảoTruyện Ngôn TìnhTại ngôi biệt thự nằm trong khu Thuận Thiên - khu vực có giá đất cao nhất thành phố S - thành phố lớn nhất của nước G. Khu Thuận Thiên này hầu như là nơi sinh sống của các đại gia lắm tiền, các ngôi sao ca sĩ nổi tiếng, và hơn hết là nơi ở của bộ tứ tiên sinh nổi tiếng của thành phố S. Lúc này, Du Khải Trạch - một trong bốn vị tiên sinh nổi tiếng kia đang ngồi trên ghế sofa, đối diện với anh là một cô gái xinh đẹp đang ngồi đọc tạp chí. Anh cất giọng, giọng nói của anh vang lên phá tan bầu không khí yên lặng. - Chúng ta ly hôn đi! Tô Mộc Di - cô vợ mà Du Khải Trạch vừa kết hôn hai tháng trước. Trước lời đề nghị của anh, Mộc Di vẫn tiếp tục đọc tạp chí, cô vừa đọc vừa nhàn nhạt trả lời. - Tại sao chứ? Hợp đồng vẫn chưa chấm dứt cơ mà. - Nhưng cô ấy về rồi, tôi không muốn cô ấy phải buồn. Mộc Di buồn cười, thả quyển tạp chí trên tay xuống, cô cười lạnh nhạt mắt nhìn thẳng vào người mà cô gọi là chồng ở phía đối diện. - Anh yêu cô ấy đến vậy à, thật đáng ngưỡng mộ. Nhưng tôi cũng sẽ… Sau khi biết được tin cô có thai, mẹ của Khải Trạch đã bay từ nước ngoài trở về thăm con dâu.Cô cùng anh đi đón bà ở sân bay, bà vừa nhìn thấy Mộc Di liền đi tới hỏi han tình hình của cô.Hai mẹ con nói chuyện suốt quãng đường về nhà, cả hai cũng không thèm đối hoài tới cái tên mặt đen ngồi ở ghế trước.Vừa về đến nhà, Khải Trạch liền về công ty tiếp tục làm việc.Anh là chủ tịch của một tập đoàn lớn nên luôn trong tình trạng bận rộn.Mẹ của Khải Trạch kéo cô vào phòng tiếp tục hàn huyên.- Tiểu Di, hai tháng nay Khải Trạch có đối xử tốt với con không, nói cho mẹ biết mẹ xử nó giúp con.Mộc Di liền mừng thầm trong lòng, cô có chỗ dựa lo gì không chọc tên kia tức chết.Vừa nghỉ cô liền ôm lấy tay bà, mắt bắt đầu đỏ lên nhìn vô cùng đáng thương.- Mẹ à, Khải Trạch đối xử với con rất tốt nhưng anh ấy lại muốn ly hôn với con.Bà Du nghe vậy liền hoảng, thằng con chết dẫm của bà đang yên lành lại muốn ly hôn, nó muốn cháu của bà không được sinh ra trong hạnh phúc à?- Tiểu Di nói mẹ nghe, tại sao nó lại muốn ly hôn với con.Cô giả vờ đau lòng, nước mắt liền như mưa mà rơi xuống.- Anh ấy nói bạn gái anh ấy về rồi, anh ấy liền...liền muốn cùng con ly hôn.Quá đáng!!! Bà liền tức giận đứng bật dậy.- Tiểu Di con yên tâm, mẹ giúp con xử nó.Nó mà dám ly hôn mẹ liền không cần đứa con này nữa.Đừng khóc nữa, con khóc như thế em bé sinh ra sẽ có khuôn mặt buồn đó.Bà dịu dàng an ủi cô, Mộc Di trong lòng liền cảm thấy ái náy.Lần này cô lừa bà mình có thai quả thật là quá đáng rồi.Nhưng làm sao bây giờ, phóng lao phải theo lao mà thôi.Bà Du đi vào phòng khách, gọi điện cho anh.Sau vài tiếng tút bên kia liền nghe máy.- Thằng chết dẫm, con mau lăn về đây cho mẹ ngay lập tức.- Mẹ à, con rất bận, để tối nói sau được không mẹ.- Được, con không về mẹ liền đi đến đó!- Mẹ, con về liền, về liền.Bà vui vẻ ngắt máy, thằng con này bà hiểu rất rõ, nó quan trọng mặt mũi, nếu để bà đến công ty thì sẽ không có gì hay ho.Một lát sau, Khải Trạch về tới, anh vội vàng vào nhà.- Mẹ có chuyện gì ạ.- Con không được ngồi, đứng đó- bà ra lệnh- có phải con muốn ly hôn?- Là cô ta nói với mẹ?- Cô ta? Nó là vợ con, con gọi như thế là sao hả? Có phải lúc nhỏ gia huấn nhà ta con vẫn chưa học hết.- Mẹ à, ly hôn là việc của bọn con, mẹ không cần quan tâm đâu.Vả lại, con sẽ đem về cho mẹ cô con dâu mới.- Con nói Giản Nghi sao? Có nghỉ con cũng đừng nghỉ tới.Du gia chúng ta chỉ nhận một mình Mộc Di là con dâu, con dám ly hôn với nó, mẹ liền không nhận con!Nói rồi bà liền tức giận đi lên lầu, anh nhìn theo bà lòng cũng tràn đầy lửa giận.Vừa nghỉ, anh liền đi tìm cô."Rầm" một tiếng, cửa bị đá ra.Mộc Di cũng không kinh ngạc quay lại đón nhận ánh mắt đầy lửa giận kia của anh.Khải Trạch đi đến nắm lấy tay cô bóp mạnh.- Tô Mộc Di, cô dám lấy mẹ ra đối phó tôi.Cô nhếch mép cười, gỡ bàn tay anh ra khỏi tay mình.- Anh tức giận cái gì, sẽ làm bảo bảo sợ đó.- Sợ cái nổi gì, nó chỉ mới tụ hình thôi làm gì biết sợ chứ?Cô liền cười phá lên khiến anh đen mặt lại.- Anh cũng thật hiểu biết đấy.Đúng là bảo bảo chưa biết sợ, nhưng tôi thì khó chịu đó.Nó rồi cô đá mạnh vào cẳng chân anh khiến anh la toáng lên.- Tô Mộc Di cô đúng là loại phụ nữ độc ác.Cô dám dùng vũ lực với chồng của mình, tôi sẽ kiện cô.- Anh có giỏi thì kiện đi, tôi cũng sẽ kiện anh tội gian díu bên ngoài xem ai đẹp mặt hơn.- Cô dám!- Anh thử xem tôi có dám không? Cả cô bạn gái của anh nữa, tôi nhất định khiến cô ta đẹp mặt.Chồng của Tô Mộc Di muốn giựt liền giựt sao, mơ tưởng!!!.

Sau khi biết được tin cô có thai, mẹ của Khải Trạch đã bay từ nước ngoài trở về thăm con dâu.

Cô cùng anh đi đón bà ở sân bay, bà vừa nhìn thấy Mộc Di liền đi tới hỏi han tình hình của cô.

Hai mẹ con nói chuyện suốt quãng đường về nhà, cả hai cũng không thèm đối hoài tới cái tên mặt đen ngồi ở ghế trước.

Vừa về đến nhà, Khải Trạch liền về công ty tiếp tục làm việc.

Anh là chủ tịch của một tập đoàn lớn nên luôn trong tình trạng bận rộn.

Mẹ của Khải Trạch kéo cô vào phòng tiếp tục hàn huyên.

- Tiểu Di, hai tháng nay Khải Trạch có đối xử tốt với con không, nói cho mẹ biết mẹ xử nó giúp con.

Mộc Di liền mừng thầm trong lòng, cô có chỗ dựa lo gì không chọc tên kia tức chết.

Vừa nghỉ cô liền ôm lấy tay bà, mắt bắt đầu đỏ lên nhìn vô cùng đáng thương.

- Mẹ à, Khải Trạch đối xử với con rất tốt nhưng anh ấy lại muốn ly hôn với con.

Bà Du nghe vậy liền hoảng, thằng con chết dẫm của bà đang yên lành lại muốn ly hôn, nó muốn cháu của bà không được sinh ra trong hạnh phúc à?

- Tiểu Di nói mẹ nghe, tại sao nó lại muốn ly hôn với con.

Cô giả vờ đau lòng, nước mắt liền như mưa mà rơi xuống.

- Anh ấy nói bạn gái anh ấy về rồi, anh ấy liền.

.

.

liền muốn cùng con ly hôn.

Quá đáng!!! Bà liền tức giận đứng bật dậy.

- Tiểu Di con yên tâm, mẹ giúp con xử nó.

Nó mà dám ly hôn mẹ liền không cần đứa con này nữa.

Đừng khóc nữa, con khóc như thế em bé sinh ra sẽ có khuôn mặt buồn đó.

Bà dịu dàng an ủi cô, Mộc Di trong lòng liền cảm thấy ái náy.

Lần này cô lừa bà mình có thai quả thật là quá đáng rồi.

Nhưng làm sao bây giờ, phóng lao phải theo lao mà thôi.

Bà Du đi vào phòng khách, gọi điện cho anh.

Sau vài tiếng tút bên kia liền nghe máy.

- Thằng chết dẫm, con mau lăn về đây cho mẹ ngay lập tức.

- Mẹ à, con rất bận, để tối nói sau được không mẹ.

- Được, con không về mẹ liền đi đến đó!

- Mẹ, con về liền, về liền.

Bà vui vẻ ngắt máy, thằng con này bà hiểu rất rõ, nó quan trọng mặt mũi, nếu để bà đến công ty thì sẽ không có gì hay ho.

Một lát sau, Khải Trạch về tới, anh vội vàng vào nhà.

- Mẹ có chuyện gì ạ.

- Con không được ngồi, đứng đó- bà ra lệnh- có phải con muốn ly hôn?

- Là cô ta nói với mẹ?

- Cô ta? Nó là vợ con, con gọi như thế là sao hả? Có phải lúc nhỏ gia huấn nhà ta con vẫn chưa học hết.

- Mẹ à, ly hôn là việc của bọn con, mẹ không cần quan tâm đâu.

Vả lại, con sẽ đem về cho mẹ cô con dâu mới.

- Con nói Giản Nghi sao? Có nghỉ con cũng đừng nghỉ tới.

Du gia chúng ta chỉ nhận một mình Mộc Di là con dâu, con dám ly hôn với nó, mẹ liền không nhận con!

Nói rồi bà liền tức giận đi lên lầu, anh nhìn theo bà lòng cũng tràn đầy lửa giận.

Vừa nghỉ, anh liền đi tìm cô.

"Rầm" một tiếng, cửa bị đá ra.

Mộc Di cũng không kinh ngạc quay lại đón nhận ánh mắt đầy lửa giận kia của anh.

Khải Trạch đi đến nắm lấy tay cô bóp mạnh.

- Tô Mộc Di, cô dám lấy mẹ ra đối phó tôi.

Cô nhếch mép cười, gỡ bàn tay anh ra khỏi tay mình.

- Anh tức giận cái gì, sẽ làm bảo bảo sợ đó.

- Sợ cái nổi gì, nó chỉ mới tụ hình thôi làm gì biết sợ chứ?

Cô liền cười phá lên khiến anh đen mặt lại.

- Anh cũng thật hiểu biết đấy.

Đúng là bảo bảo chưa biết sợ, nhưng tôi thì khó chịu đó.

Nó rồi cô đá mạnh vào cẳng chân anh khiến anh la toáng lên.

- Tô Mộc Di cô đúng là loại phụ nữ độc ác.

Cô dám dùng vũ lực với chồng của mình, tôi sẽ kiện cô.

- Anh có giỏi thì kiện đi, tôi cũng sẽ kiện anh tội gian díu bên ngoài xem ai đẹp mặt hơn.

- Cô dám!

- Anh thử xem tôi có dám không? Cả cô bạn gái của anh nữa, tôi nhất định khiến cô ta đẹp mặt.

Chồng của Tô Mộc Di muốn giựt liền giựt sao, mơ tưởng!!!

.

Truy Thê: Bảo Bảo Mẹ Con Ở Đâu?Tác giả: Mộc Hy ThảoTruyện Ngôn TìnhTại ngôi biệt thự nằm trong khu Thuận Thiên - khu vực có giá đất cao nhất thành phố S - thành phố lớn nhất của nước G. Khu Thuận Thiên này hầu như là nơi sinh sống của các đại gia lắm tiền, các ngôi sao ca sĩ nổi tiếng, và hơn hết là nơi ở của bộ tứ tiên sinh nổi tiếng của thành phố S. Lúc này, Du Khải Trạch - một trong bốn vị tiên sinh nổi tiếng kia đang ngồi trên ghế sofa, đối diện với anh là một cô gái xinh đẹp đang ngồi đọc tạp chí. Anh cất giọng, giọng nói của anh vang lên phá tan bầu không khí yên lặng. - Chúng ta ly hôn đi! Tô Mộc Di - cô vợ mà Du Khải Trạch vừa kết hôn hai tháng trước. Trước lời đề nghị của anh, Mộc Di vẫn tiếp tục đọc tạp chí, cô vừa đọc vừa nhàn nhạt trả lời. - Tại sao chứ? Hợp đồng vẫn chưa chấm dứt cơ mà. - Nhưng cô ấy về rồi, tôi không muốn cô ấy phải buồn. Mộc Di buồn cười, thả quyển tạp chí trên tay xuống, cô cười lạnh nhạt mắt nhìn thẳng vào người mà cô gọi là chồng ở phía đối diện. - Anh yêu cô ấy đến vậy à, thật đáng ngưỡng mộ. Nhưng tôi cũng sẽ… Sau khi biết được tin cô có thai, mẹ của Khải Trạch đã bay từ nước ngoài trở về thăm con dâu.Cô cùng anh đi đón bà ở sân bay, bà vừa nhìn thấy Mộc Di liền đi tới hỏi han tình hình của cô.Hai mẹ con nói chuyện suốt quãng đường về nhà, cả hai cũng không thèm đối hoài tới cái tên mặt đen ngồi ở ghế trước.Vừa về đến nhà, Khải Trạch liền về công ty tiếp tục làm việc.Anh là chủ tịch của một tập đoàn lớn nên luôn trong tình trạng bận rộn.Mẹ của Khải Trạch kéo cô vào phòng tiếp tục hàn huyên.- Tiểu Di, hai tháng nay Khải Trạch có đối xử tốt với con không, nói cho mẹ biết mẹ xử nó giúp con.Mộc Di liền mừng thầm trong lòng, cô có chỗ dựa lo gì không chọc tên kia tức chết.Vừa nghỉ cô liền ôm lấy tay bà, mắt bắt đầu đỏ lên nhìn vô cùng đáng thương.- Mẹ à, Khải Trạch đối xử với con rất tốt nhưng anh ấy lại muốn ly hôn với con.Bà Du nghe vậy liền hoảng, thằng con chết dẫm của bà đang yên lành lại muốn ly hôn, nó muốn cháu của bà không được sinh ra trong hạnh phúc à?- Tiểu Di nói mẹ nghe, tại sao nó lại muốn ly hôn với con.Cô giả vờ đau lòng, nước mắt liền như mưa mà rơi xuống.- Anh ấy nói bạn gái anh ấy về rồi, anh ấy liền...liền muốn cùng con ly hôn.Quá đáng!!! Bà liền tức giận đứng bật dậy.- Tiểu Di con yên tâm, mẹ giúp con xử nó.Nó mà dám ly hôn mẹ liền không cần đứa con này nữa.Đừng khóc nữa, con khóc như thế em bé sinh ra sẽ có khuôn mặt buồn đó.Bà dịu dàng an ủi cô, Mộc Di trong lòng liền cảm thấy ái náy.Lần này cô lừa bà mình có thai quả thật là quá đáng rồi.Nhưng làm sao bây giờ, phóng lao phải theo lao mà thôi.Bà Du đi vào phòng khách, gọi điện cho anh.Sau vài tiếng tút bên kia liền nghe máy.- Thằng chết dẫm, con mau lăn về đây cho mẹ ngay lập tức.- Mẹ à, con rất bận, để tối nói sau được không mẹ.- Được, con không về mẹ liền đi đến đó!- Mẹ, con về liền, về liền.Bà vui vẻ ngắt máy, thằng con này bà hiểu rất rõ, nó quan trọng mặt mũi, nếu để bà đến công ty thì sẽ không có gì hay ho.Một lát sau, Khải Trạch về tới, anh vội vàng vào nhà.- Mẹ có chuyện gì ạ.- Con không được ngồi, đứng đó- bà ra lệnh- có phải con muốn ly hôn?- Là cô ta nói với mẹ?- Cô ta? Nó là vợ con, con gọi như thế là sao hả? Có phải lúc nhỏ gia huấn nhà ta con vẫn chưa học hết.- Mẹ à, ly hôn là việc của bọn con, mẹ không cần quan tâm đâu.Vả lại, con sẽ đem về cho mẹ cô con dâu mới.- Con nói Giản Nghi sao? Có nghỉ con cũng đừng nghỉ tới.Du gia chúng ta chỉ nhận một mình Mộc Di là con dâu, con dám ly hôn với nó, mẹ liền không nhận con!Nói rồi bà liền tức giận đi lên lầu, anh nhìn theo bà lòng cũng tràn đầy lửa giận.Vừa nghỉ, anh liền đi tìm cô."Rầm" một tiếng, cửa bị đá ra.Mộc Di cũng không kinh ngạc quay lại đón nhận ánh mắt đầy lửa giận kia của anh.Khải Trạch đi đến nắm lấy tay cô bóp mạnh.- Tô Mộc Di, cô dám lấy mẹ ra đối phó tôi.Cô nhếch mép cười, gỡ bàn tay anh ra khỏi tay mình.- Anh tức giận cái gì, sẽ làm bảo bảo sợ đó.- Sợ cái nổi gì, nó chỉ mới tụ hình thôi làm gì biết sợ chứ?Cô liền cười phá lên khiến anh đen mặt lại.- Anh cũng thật hiểu biết đấy.Đúng là bảo bảo chưa biết sợ, nhưng tôi thì khó chịu đó.Nó rồi cô đá mạnh vào cẳng chân anh khiến anh la toáng lên.- Tô Mộc Di cô đúng là loại phụ nữ độc ác.Cô dám dùng vũ lực với chồng của mình, tôi sẽ kiện cô.- Anh có giỏi thì kiện đi, tôi cũng sẽ kiện anh tội gian díu bên ngoài xem ai đẹp mặt hơn.- Cô dám!- Anh thử xem tôi có dám không? Cả cô bạn gái của anh nữa, tôi nhất định khiến cô ta đẹp mặt.Chồng của Tô Mộc Di muốn giựt liền giựt sao, mơ tưởng!!!.

Chương 2: Mẹ Chồng