Trong một căn phòng tối om không một chút ánh sáng nào cả, trên bàn ngoài trừ cậu con trai đang nằm gục thì xung quanh đầy vỏ chai rượu. Mùi nồng khắp phòng lan tỏa khiến người ta khó chịu. Bỗng cậu ta ngồi dậy, tay ôm đầu thều thào nói: "Đau đầu quá! Chuyện gì vậy xảy ra cơ chứ?" Cậu vừa ôm đầu vừa ngồi dậy. Sau đó chợt nhận ra đây là một nơi hoàn toàn xa lạ. Khác với những gì cậu còn nhớ trước khi bất tỉnh. "Có gì đó sai sai. Mình nhớ là mình đang trên đường đạp xe chạy đến buổi họp nhưng xui xẻo lại bị cành cây rơi xuống đập thẳng vào đầu. Sau đó thì ngất lịm đi...." Cậu đứng dậy rồi đi đến cửa sổ rồi giật mạnh rèm ra. Ánh nắng len lỏi từ cánh cửa kính rọi vào phòng. Nền phòng màu đen dường như không thể nào áp đi cái ánh sáng đó. Duật Thiên dụi dụi con mắt rồi ngáp hơi dài như vừa ngủ dậy. Sau đó, à sau đó cậu đi lục lọi chứng minh nhân dân. Vì sao à, vì cậu tự nhiên xuất hiện trong một căn phòng lạ, cậu hơi nghi ngờ về cái xuyên không trong truyền thuyết lắm. "Tìm thấy rồi. Để…
Chương 81: Ngoại truyện 1
Khi Nam Phụ Không Còn Như TrướcTác giả: MimianTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngTrong một căn phòng tối om không một chút ánh sáng nào cả, trên bàn ngoài trừ cậu con trai đang nằm gục thì xung quanh đầy vỏ chai rượu. Mùi nồng khắp phòng lan tỏa khiến người ta khó chịu. Bỗng cậu ta ngồi dậy, tay ôm đầu thều thào nói: "Đau đầu quá! Chuyện gì vậy xảy ra cơ chứ?" Cậu vừa ôm đầu vừa ngồi dậy. Sau đó chợt nhận ra đây là một nơi hoàn toàn xa lạ. Khác với những gì cậu còn nhớ trước khi bất tỉnh. "Có gì đó sai sai. Mình nhớ là mình đang trên đường đạp xe chạy đến buổi họp nhưng xui xẻo lại bị cành cây rơi xuống đập thẳng vào đầu. Sau đó thì ngất lịm đi...." Cậu đứng dậy rồi đi đến cửa sổ rồi giật mạnh rèm ra. Ánh nắng len lỏi từ cánh cửa kính rọi vào phòng. Nền phòng màu đen dường như không thể nào áp đi cái ánh sáng đó. Duật Thiên dụi dụi con mắt rồi ngáp hơi dài như vừa ngủ dậy. Sau đó, à sau đó cậu đi lục lọi chứng minh nhân dân. Vì sao à, vì cậu tự nhiên xuất hiện trong một căn phòng lạ, cậu hơi nghi ngờ về cái xuyên không trong truyền thuyết lắm. "Tìm thấy rồi. Để… Vì là ngoại truyện nên nó sẽ ngắn hơn chính truyện. Mà ngắn bao nhiêu tác giả không nói:))\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_Bởi vì tình yêu của hai người là tình yêu cấm kị dù luật pháp không ghi. Song hai người vẫn cố chấp tổ chức hôn lễ mà không có đức cha, không có nhà thờ, không có đồ trang trí và cũng chẳng có khách hay tiệc mừng.Duật Thiên mặc trang phục vào. Đó là bộ vest trắng tinh, trên ngực cài một bông hoa hồng đỏ. Duật Thiên đứng trước gương chỉnh cavat. Đằng sau cậu có một người con trai đi đến ôm lấy cậu. "Nó hợp với em lắm.""Ừm." Duật Thiên hưởng thụ sự ấm áp từ người kia, môi nở nụ cười hạnh phúc.Kiều Ngôn nắm lấy tay của cậu."Đi thôi." Duật Thiên gật đầu, nắm chặt tay Kiều Ngôn bước ra lễ đường.Tuy chúng ta đến từ hai thế giới khác biệt, không biết khi nào chúng ta sẽ tách nhau ra nhưng dù xa cách mấy. Anh vẫn sẽ tìm đến em.Kiều Ngôn\_\_
Vì là ngoại truyện nên nó sẽ ngắn hơn chính truyện. Mà ngắn bao nhiêu tác giả không nói:))
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Bởi vì tình yêu của hai người là tình yêu cấm kị dù luật pháp không ghi. Song hai người vẫn cố chấp tổ chức hôn lễ mà không có đức cha, không có nhà thờ, không có đồ trang trí và cũng chẳng có khách hay tiệc mừng.
Duật Thiên mặc trang phục vào. Đó là bộ vest trắng tinh, trên ngực cài một bông hoa hồng đỏ. Duật Thiên đứng trước gương chỉnh cavat. Đằng sau cậu có một người con trai đi đến ôm lấy cậu. "Nó hợp với em lắm."
"Ừm." Duật Thiên hưởng thụ sự ấm áp từ người kia, môi nở nụ cười hạnh phúc.
Kiều Ngôn nắm lấy tay của cậu.
"Đi thôi." Duật Thiên gật đầu, nắm chặt tay Kiều Ngôn bước ra lễ đường.
Tuy chúng ta đến từ hai thế giới khác biệt, không biết khi nào chúng ta sẽ tách nhau ra nhưng dù xa cách mấy. Anh vẫn sẽ tìm đến em.
Kiều Ngôn\_\_
Khi Nam Phụ Không Còn Như TrướcTác giả: MimianTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngTrong một căn phòng tối om không một chút ánh sáng nào cả, trên bàn ngoài trừ cậu con trai đang nằm gục thì xung quanh đầy vỏ chai rượu. Mùi nồng khắp phòng lan tỏa khiến người ta khó chịu. Bỗng cậu ta ngồi dậy, tay ôm đầu thều thào nói: "Đau đầu quá! Chuyện gì vậy xảy ra cơ chứ?" Cậu vừa ôm đầu vừa ngồi dậy. Sau đó chợt nhận ra đây là một nơi hoàn toàn xa lạ. Khác với những gì cậu còn nhớ trước khi bất tỉnh. "Có gì đó sai sai. Mình nhớ là mình đang trên đường đạp xe chạy đến buổi họp nhưng xui xẻo lại bị cành cây rơi xuống đập thẳng vào đầu. Sau đó thì ngất lịm đi...." Cậu đứng dậy rồi đi đến cửa sổ rồi giật mạnh rèm ra. Ánh nắng len lỏi từ cánh cửa kính rọi vào phòng. Nền phòng màu đen dường như không thể nào áp đi cái ánh sáng đó. Duật Thiên dụi dụi con mắt rồi ngáp hơi dài như vừa ngủ dậy. Sau đó, à sau đó cậu đi lục lọi chứng minh nhân dân. Vì sao à, vì cậu tự nhiên xuất hiện trong một căn phòng lạ, cậu hơi nghi ngờ về cái xuyên không trong truyền thuyết lắm. "Tìm thấy rồi. Để… Vì là ngoại truyện nên nó sẽ ngắn hơn chính truyện. Mà ngắn bao nhiêu tác giả không nói:))\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_Bởi vì tình yêu của hai người là tình yêu cấm kị dù luật pháp không ghi. Song hai người vẫn cố chấp tổ chức hôn lễ mà không có đức cha, không có nhà thờ, không có đồ trang trí và cũng chẳng có khách hay tiệc mừng.Duật Thiên mặc trang phục vào. Đó là bộ vest trắng tinh, trên ngực cài một bông hoa hồng đỏ. Duật Thiên đứng trước gương chỉnh cavat. Đằng sau cậu có một người con trai đi đến ôm lấy cậu. "Nó hợp với em lắm.""Ừm." Duật Thiên hưởng thụ sự ấm áp từ người kia, môi nở nụ cười hạnh phúc.Kiều Ngôn nắm lấy tay của cậu."Đi thôi." Duật Thiên gật đầu, nắm chặt tay Kiều Ngôn bước ra lễ đường.Tuy chúng ta đến từ hai thế giới khác biệt, không biết khi nào chúng ta sẽ tách nhau ra nhưng dù xa cách mấy. Anh vẫn sẽ tìm đến em.Kiều Ngôn\_\_