Tác giả:

- Con nhỏ kia, bà mau đứng lại cho tui – Tiếng la hét dọc con đường đi khiến tất cả mọi người quay đầu nhìn về hai nhỏ. - Ngu sao đứng lại – Nhỏ quay người lại nhún nhảy nhìn nhỏ Phương cười trêu, tay giơ cao tấm vé xem ca nhạc trên tay mình. - Bà mà không đứng lại, tui nghỉ chơi với bà – Nhỏ Phương thở hổn hển đứng chống nạnh đe dọa. - Có một câu mà bà đem ra đe dọa hoài hà, nhai tới nhại lui. Sao đến bây giờ tui chưa thấy bà nghỉ chơi với tui đi. Bà nói hoài mà không biết chán à, tui chán thay bà rồi – Nhỏ le lưỡi đáp. - Quân tử khôn là quân tử dại. Quân tử nhại lại là quân tử khôn. Bà chưa nghe hả - Nhỏ Phương hất mặt hỏi, sau đó nhỏ ghiến răng dậm chân – Bà có trả lại tui không hả? Cái đồ cướp giật. - Miếng ngon giữa đàng, ai đàng hoàng là dại. Bà chưa nghe hả - Nhỏ làm mặt xấu trêu chọc lại lời của nhỏ Thu, sau đó giơ cao cái tay cầm tấm vé lên bảo – Hẹn tối nay gặp lại, ngoan đi, tối tui mua bắp rang hai đứa mình cùng ăn. Nói xong nhỏ chạy biến đi, nhỏ Phương nhìn theo nhỏ bực…

Chương 42

Nói Yêu Em 7 LầnTác giả: Granty- Con nhỏ kia, bà mau đứng lại cho tui – Tiếng la hét dọc con đường đi khiến tất cả mọi người quay đầu nhìn về hai nhỏ. - Ngu sao đứng lại – Nhỏ quay người lại nhún nhảy nhìn nhỏ Phương cười trêu, tay giơ cao tấm vé xem ca nhạc trên tay mình. - Bà mà không đứng lại, tui nghỉ chơi với bà – Nhỏ Phương thở hổn hển đứng chống nạnh đe dọa. - Có một câu mà bà đem ra đe dọa hoài hà, nhai tới nhại lui. Sao đến bây giờ tui chưa thấy bà nghỉ chơi với tui đi. Bà nói hoài mà không biết chán à, tui chán thay bà rồi – Nhỏ le lưỡi đáp. - Quân tử khôn là quân tử dại. Quân tử nhại lại là quân tử khôn. Bà chưa nghe hả - Nhỏ Phương hất mặt hỏi, sau đó nhỏ ghiến răng dậm chân – Bà có trả lại tui không hả? Cái đồ cướp giật. - Miếng ngon giữa đàng, ai đàng hoàng là dại. Bà chưa nghe hả - Nhỏ làm mặt xấu trêu chọc lại lời của nhỏ Thu, sau đó giơ cao cái tay cầm tấm vé lên bảo – Hẹn tối nay gặp lại, ngoan đi, tối tui mua bắp rang hai đứa mình cùng ăn. Nói xong nhỏ chạy biến đi, nhỏ Phương nhìn theo nhỏ bực… - Người ta nói, người hát không hát bậy, chỉ có người nói mới nghỉ bậy – Tùng linh vừa ngồi làm bài vừa cố ý nói vu vơ trêu chọc Tuấn Anh.- Chiều chiều ra đứng tay lầu tây…tây lầu tây…..Tuấn Anh cũng đành để nhỏ hát nhảm chứ không lên tiếng nữa.Lát sau mẹ nhỏ bê một cái mâm có hai ly sữa đã lạnh lên nhìn hai đứa học bài chuyên chú thì cười vui vẻ nói:- Hai đứa nghỉ chút uống ly sữa tươi cho có sức học tiếp nè.- Con cám ơn mẹ - Tùng Linh nhanh nhảu quăng bút xuống bàn với tay lấy ình một ly sữa bưng uống liền một hớp thật ngon miệng sau đó tỏa vẻ sảng khoái kêu – Ngon quá đi mất. Sữa tươi là ngon số 1.Tuấn Anh cũng đón lấy một ly trong tay mẹ Tùng Linh đang định đặt xuống bàn thì mẹ nhỏ đã giục:- Sữa lạnh uống liền nó mới ngon, lát nữa hết lạnh uống không ngon đâu con.- Phải đó. Trời nóng thế này uống lạnh là ngon phải biết.- Hai đứa uống hết luôn đi, để mẹ sẵn bê xuống cho. Mất công để lại mùi trong phòng.- Dạ - Nhỏ giả vờ vâng lời nhưng bê ly uống từ từ, nhân lúc che mắt, nhỏ liếc trộm bên Tuấn Anh chờ đợi.Tuấn Anh nể mặt mẹ nhỏ liền bê ly sữa lên uống, mới uống một ngụm, Tuấn Anh đứng bậy dậy lao ra ban công phun ra ngay lập tức. Mẹ nhỏ cau mày nhìn Tuấn Anh hỏi:- Sao vậy con.Tuấn Anh lau miệng rồi mới nói:- Sữa hình như bị gì, rất khó uống.- Không lí nào, cô mới mua hôm qua mà. Date vẫn còn lâu mà – Mẹ nhỏ ngẫm nghĩ đáp rồi liếc mắt nhìn Tùng Linh trợn trừng hỏi – Con đã cho gì vào sữa hả?- Con chỉ cho tí chanh vào sữa thôi mà. Đâu có khó uống đâu, uống rất ngon mà. Không tin mẹ uống thử mà xem – Tùng Linh giả vờ oan khuất đưa ly sữa trong tay mình ẹ uống thử.Mẹ nhỏ bèn cầm ly lên uống thử, quả thật sữa lạnh thêm tí chanh uống rất ngon. Hoàn toàn không có vấn đề gì hết.- Đúng là chỉ có vị chanh mà thôi – Mẹ nhỏ uống xong thì phán.- Thấy chưa? Mẹ chỉ toàn nghĩ xấu cho con gái mẹ mà thôi – Tùng Linh giả vờ bị oan mếu máo nói.- Chắc tại con không quen uống sữa này, thôi để cô đổi cho con ly khác – Mẹ nhỏ bèn ân cần nhìn Tuấn Anh nói.Đương nhiên nhỏ không để cho ly sữa kia bị di đời đi bèn nói:- Uống sữa cho thêm lát chanh vào rất tốt, nước chanh rất tốt cho sức khỏe, xưa nay khoa học đã chứng minh như vậy rồi. Người ta có lòng tốt, muốn cho ai đó có tinh thần hơn, vậy mà bày đặt làm khó dễ.Nghe vậy, đổi ly sữa khác thì đúng là phụ lòng người ta quá, cũng thấy mình bày đặt eo sách quá cho nên Tuấn Anh đành cắn răng cắn lợi nói:- Không cần đổi đâu cô, tại lúc đầu thấy sữa có vị lạ nên con mới nói thế, giờ biết là chanh rồi thì không sao hết. Con uống ly này cũng được rồi.- Vậy con uống hết đi cho ngon. Cô đem dẹp luôn – Mẹ nhỏ liền cười nói.Tuấn Anh đành miễn cưỡng bê ly sữa chanh lên kê miệng uống. Nhưng lúc này cậu mới phát hiện ra một sự thật vô cùng tàn khốc, ly sữa này không đơn giản là bỏ chanh vào. Lúc nãy đưa vào miệng còn đỡ, bây giờ thực sự nuốt vào thì mới biết nó khủng khiếp thế nào. Nhưng lần này không thể nhả ra được, cho nên Tuấn Anh đành liều chết uống hết ly sữa rồi đặt lại vào mâm của của mẹ Tùng linh. Mẹ nhỏ hài lòng thấy Tuấn Anh uống cạn bèn nói:

- Người ta nói, người hát không hát bậy, chỉ có người nói mới nghỉ bậy – Tùng linh vừa ngồi làm bài vừa cố ý nói vu vơ trêu chọc Tuấn Anh.

- Chiều chiều ra đứng tay lầu tây…tây lầu tây…..

Tuấn Anh cũng đành để nhỏ hát nhảm chứ không lên tiếng nữa.

Lát sau mẹ nhỏ bê một cái mâm có hai ly sữa đã lạnh lên nhìn hai đứa học bài chuyên chú thì cười vui vẻ nói:

- Hai đứa nghỉ chút uống ly sữa tươi cho có sức học tiếp nè.

- Con cám ơn mẹ - Tùng Linh nhanh nhảu quăng bút xuống bàn với tay lấy ình một ly sữa bưng uống liền một hớp thật ngon miệng sau đó tỏa vẻ sảng khoái kêu – Ngon quá đi mất. Sữa tươi là ngon số 1.

Tuấn Anh cũng đón lấy một ly trong tay mẹ Tùng Linh đang định đặt xuống bàn thì mẹ nhỏ đã giục:

- Sữa lạnh uống liền nó mới ngon, lát nữa hết lạnh uống không ngon đâu con.

- Phải đó. Trời nóng thế này uống lạnh là ngon phải biết.

- Hai đứa uống hết luôn đi, để mẹ sẵn bê xuống cho. Mất công để lại mùi trong phòng.

- Dạ - Nhỏ giả vờ vâng lời nhưng bê ly uống từ từ, nhân lúc che mắt, nhỏ liếc trộm bên Tuấn Anh chờ đợi.

Tuấn Anh nể mặt mẹ nhỏ liền bê ly sữa lên uống, mới uống một ngụm, Tuấn Anh đứng bậy dậy lao ra ban công phun ra ngay lập tức. Mẹ nhỏ cau mày nhìn Tuấn Anh hỏi:

- Sao vậy con.

Tuấn Anh lau miệng rồi mới nói:

- Sữa hình như bị gì, rất khó uống.

- Không lí nào, cô mới mua hôm qua mà. Date vẫn còn lâu mà – Mẹ nhỏ ngẫm nghĩ đáp rồi liếc mắt nhìn Tùng Linh trợn trừng hỏi – Con đã cho gì vào sữa hả?

- Con chỉ cho tí chanh vào sữa thôi mà. Đâu có khó uống đâu, uống rất ngon mà. Không tin mẹ uống thử mà xem – Tùng Linh giả vờ oan khuất đưa ly sữa trong tay mình ẹ uống thử.

Mẹ nhỏ bèn cầm ly lên uống thử, quả thật sữa lạnh thêm tí chanh uống rất ngon. Hoàn toàn không có vấn đề gì hết.

- Đúng là chỉ có vị chanh mà thôi – Mẹ nhỏ uống xong thì phán.

- Thấy chưa? Mẹ chỉ toàn nghĩ xấu cho con gái mẹ mà thôi – Tùng Linh giả vờ bị oan mếu máo nói.

- Chắc tại con không quen uống sữa này, thôi để cô đổi cho con ly khác – Mẹ nhỏ bèn ân cần nhìn Tuấn Anh nói.

Đương nhiên nhỏ không để cho ly sữa kia bị di đời đi bèn nói:

- Uống sữa cho thêm lát chanh vào rất tốt, nước chanh rất tốt cho sức khỏe, xưa nay khoa học đã chứng minh như vậy rồi. Người ta có lòng tốt, muốn cho ai đó có tinh thần hơn, vậy mà bày đặt làm khó dễ.

Nghe vậy, đổi ly sữa khác thì đúng là phụ lòng người ta quá, cũng thấy mình bày đặt eo sách quá cho nên Tuấn Anh đành cắn răng cắn lợi nói:

- Không cần đổi đâu cô, tại lúc đầu thấy sữa có vị lạ nên con mới nói thế, giờ biết là chanh rồi thì không sao hết. Con uống ly này cũng được rồi.

- Vậy con uống hết đi cho ngon. Cô đem dẹp luôn – Mẹ nhỏ liền cười nói.

Tuấn Anh đành miễn cưỡng bê ly sữa chanh lên kê miệng uống. Nhưng lúc này cậu mới phát hiện ra một sự thật vô cùng tàn khốc, ly sữa này không đơn giản là bỏ chanh vào. Lúc nãy đưa vào miệng còn đỡ, bây giờ thực sự nuốt vào thì mới biết nó khủng khiếp thế nào. Nhưng lần này không thể nhả ra được, cho nên Tuấn Anh đành liều chết uống hết ly sữa rồi đặt lại vào mâm của của mẹ Tùng linh. Mẹ nhỏ hài lòng thấy Tuấn Anh uống cạn bèn nói:

Nói Yêu Em 7 LầnTác giả: Granty- Con nhỏ kia, bà mau đứng lại cho tui – Tiếng la hét dọc con đường đi khiến tất cả mọi người quay đầu nhìn về hai nhỏ. - Ngu sao đứng lại – Nhỏ quay người lại nhún nhảy nhìn nhỏ Phương cười trêu, tay giơ cao tấm vé xem ca nhạc trên tay mình. - Bà mà không đứng lại, tui nghỉ chơi với bà – Nhỏ Phương thở hổn hển đứng chống nạnh đe dọa. - Có một câu mà bà đem ra đe dọa hoài hà, nhai tới nhại lui. Sao đến bây giờ tui chưa thấy bà nghỉ chơi với tui đi. Bà nói hoài mà không biết chán à, tui chán thay bà rồi – Nhỏ le lưỡi đáp. - Quân tử khôn là quân tử dại. Quân tử nhại lại là quân tử khôn. Bà chưa nghe hả - Nhỏ Phương hất mặt hỏi, sau đó nhỏ ghiến răng dậm chân – Bà có trả lại tui không hả? Cái đồ cướp giật. - Miếng ngon giữa đàng, ai đàng hoàng là dại. Bà chưa nghe hả - Nhỏ làm mặt xấu trêu chọc lại lời của nhỏ Thu, sau đó giơ cao cái tay cầm tấm vé lên bảo – Hẹn tối nay gặp lại, ngoan đi, tối tui mua bắp rang hai đứa mình cùng ăn. Nói xong nhỏ chạy biến đi, nhỏ Phương nhìn theo nhỏ bực… - Người ta nói, người hát không hát bậy, chỉ có người nói mới nghỉ bậy – Tùng linh vừa ngồi làm bài vừa cố ý nói vu vơ trêu chọc Tuấn Anh.- Chiều chiều ra đứng tay lầu tây…tây lầu tây…..Tuấn Anh cũng đành để nhỏ hát nhảm chứ không lên tiếng nữa.Lát sau mẹ nhỏ bê một cái mâm có hai ly sữa đã lạnh lên nhìn hai đứa học bài chuyên chú thì cười vui vẻ nói:- Hai đứa nghỉ chút uống ly sữa tươi cho có sức học tiếp nè.- Con cám ơn mẹ - Tùng Linh nhanh nhảu quăng bút xuống bàn với tay lấy ình một ly sữa bưng uống liền một hớp thật ngon miệng sau đó tỏa vẻ sảng khoái kêu – Ngon quá đi mất. Sữa tươi là ngon số 1.Tuấn Anh cũng đón lấy một ly trong tay mẹ Tùng Linh đang định đặt xuống bàn thì mẹ nhỏ đã giục:- Sữa lạnh uống liền nó mới ngon, lát nữa hết lạnh uống không ngon đâu con.- Phải đó. Trời nóng thế này uống lạnh là ngon phải biết.- Hai đứa uống hết luôn đi, để mẹ sẵn bê xuống cho. Mất công để lại mùi trong phòng.- Dạ - Nhỏ giả vờ vâng lời nhưng bê ly uống từ từ, nhân lúc che mắt, nhỏ liếc trộm bên Tuấn Anh chờ đợi.Tuấn Anh nể mặt mẹ nhỏ liền bê ly sữa lên uống, mới uống một ngụm, Tuấn Anh đứng bậy dậy lao ra ban công phun ra ngay lập tức. Mẹ nhỏ cau mày nhìn Tuấn Anh hỏi:- Sao vậy con.Tuấn Anh lau miệng rồi mới nói:- Sữa hình như bị gì, rất khó uống.- Không lí nào, cô mới mua hôm qua mà. Date vẫn còn lâu mà – Mẹ nhỏ ngẫm nghĩ đáp rồi liếc mắt nhìn Tùng Linh trợn trừng hỏi – Con đã cho gì vào sữa hả?- Con chỉ cho tí chanh vào sữa thôi mà. Đâu có khó uống đâu, uống rất ngon mà. Không tin mẹ uống thử mà xem – Tùng Linh giả vờ oan khuất đưa ly sữa trong tay mình ẹ uống thử.Mẹ nhỏ bèn cầm ly lên uống thử, quả thật sữa lạnh thêm tí chanh uống rất ngon. Hoàn toàn không có vấn đề gì hết.- Đúng là chỉ có vị chanh mà thôi – Mẹ nhỏ uống xong thì phán.- Thấy chưa? Mẹ chỉ toàn nghĩ xấu cho con gái mẹ mà thôi – Tùng Linh giả vờ bị oan mếu máo nói.- Chắc tại con không quen uống sữa này, thôi để cô đổi cho con ly khác – Mẹ nhỏ bèn ân cần nhìn Tuấn Anh nói.Đương nhiên nhỏ không để cho ly sữa kia bị di đời đi bèn nói:- Uống sữa cho thêm lát chanh vào rất tốt, nước chanh rất tốt cho sức khỏe, xưa nay khoa học đã chứng minh như vậy rồi. Người ta có lòng tốt, muốn cho ai đó có tinh thần hơn, vậy mà bày đặt làm khó dễ.Nghe vậy, đổi ly sữa khác thì đúng là phụ lòng người ta quá, cũng thấy mình bày đặt eo sách quá cho nên Tuấn Anh đành cắn răng cắn lợi nói:- Không cần đổi đâu cô, tại lúc đầu thấy sữa có vị lạ nên con mới nói thế, giờ biết là chanh rồi thì không sao hết. Con uống ly này cũng được rồi.- Vậy con uống hết đi cho ngon. Cô đem dẹp luôn – Mẹ nhỏ liền cười nói.Tuấn Anh đành miễn cưỡng bê ly sữa chanh lên kê miệng uống. Nhưng lúc này cậu mới phát hiện ra một sự thật vô cùng tàn khốc, ly sữa này không đơn giản là bỏ chanh vào. Lúc nãy đưa vào miệng còn đỡ, bây giờ thực sự nuốt vào thì mới biết nó khủng khiếp thế nào. Nhưng lần này không thể nhả ra được, cho nên Tuấn Anh đành liều chết uống hết ly sữa rồi đặt lại vào mâm của của mẹ Tùng linh. Mẹ nhỏ hài lòng thấy Tuấn Anh uống cạn bèn nói:

Chương 42