Tác giả:

- Con nhỏ kia, bà mau đứng lại cho tui – Tiếng la hét dọc con đường đi khiến tất cả mọi người quay đầu nhìn về hai nhỏ. - Ngu sao đứng lại – Nhỏ quay người lại nhún nhảy nhìn nhỏ Phương cười trêu, tay giơ cao tấm vé xem ca nhạc trên tay mình. - Bà mà không đứng lại, tui nghỉ chơi với bà – Nhỏ Phương thở hổn hển đứng chống nạnh đe dọa. - Có một câu mà bà đem ra đe dọa hoài hà, nhai tới nhại lui. Sao đến bây giờ tui chưa thấy bà nghỉ chơi với tui đi. Bà nói hoài mà không biết chán à, tui chán thay bà rồi – Nhỏ le lưỡi đáp. - Quân tử khôn là quân tử dại. Quân tử nhại lại là quân tử khôn. Bà chưa nghe hả - Nhỏ Phương hất mặt hỏi, sau đó nhỏ ghiến răng dậm chân – Bà có trả lại tui không hả? Cái đồ cướp giật. - Miếng ngon giữa đàng, ai đàng hoàng là dại. Bà chưa nghe hả - Nhỏ làm mặt xấu trêu chọc lại lời của nhỏ Thu, sau đó giơ cao cái tay cầm tấm vé lên bảo – Hẹn tối nay gặp lại, ngoan đi, tối tui mua bắp rang hai đứa mình cùng ăn. Nói xong nhỏ chạy biến đi, nhỏ Phương nhìn theo nhỏ bực…

Chương 68

Nói Yêu Em 7 LầnTác giả: Granty- Con nhỏ kia, bà mau đứng lại cho tui – Tiếng la hét dọc con đường đi khiến tất cả mọi người quay đầu nhìn về hai nhỏ. - Ngu sao đứng lại – Nhỏ quay người lại nhún nhảy nhìn nhỏ Phương cười trêu, tay giơ cao tấm vé xem ca nhạc trên tay mình. - Bà mà không đứng lại, tui nghỉ chơi với bà – Nhỏ Phương thở hổn hển đứng chống nạnh đe dọa. - Có một câu mà bà đem ra đe dọa hoài hà, nhai tới nhại lui. Sao đến bây giờ tui chưa thấy bà nghỉ chơi với tui đi. Bà nói hoài mà không biết chán à, tui chán thay bà rồi – Nhỏ le lưỡi đáp. - Quân tử khôn là quân tử dại. Quân tử nhại lại là quân tử khôn. Bà chưa nghe hả - Nhỏ Phương hất mặt hỏi, sau đó nhỏ ghiến răng dậm chân – Bà có trả lại tui không hả? Cái đồ cướp giật. - Miếng ngon giữa đàng, ai đàng hoàng là dại. Bà chưa nghe hả - Nhỏ làm mặt xấu trêu chọc lại lời của nhỏ Thu, sau đó giơ cao cái tay cầm tấm vé lên bảo – Hẹn tối nay gặp lại, ngoan đi, tối tui mua bắp rang hai đứa mình cùng ăn. Nói xong nhỏ chạy biến đi, nhỏ Phương nhìn theo nhỏ bực… Tâm lí, chắc chắn là do liệu pháp tâm lí, Tùng Linh tin chắc là như thế.Mấy cái bài tập từ lúc được giảm tải đến nay, chính xác là mới qua hai ngày thôi, vậy mà dường như thời gian giải bài tập của nhỏ nhanh hơn, chính xác hơn rất nhiều. Có lẽ là áp lực phải giải đến tận 50 bài luôn là áp lực nặng với nhỏ, mặc dù là chưa bữa nào nhỏ thật sự giải được hết 50 bài. Nói đúng ra là chưa bao giờ giải quyết hết được phân nữa số bài trong gần chục tiếng đồng hồ dài như thế. Áp lực này khiến nhỏ không tài nào tập trung để giải bài mà chỉ ngồi oán than mà thôi.Nhưng bây giờ, cứ 10 phút nhỏ giải được một bài toán áp dụng công thức, 15 đến 20 phút giải được một bài toán liên đới. Đúng là giỏi lên rất nhiều, không chỉ toán mà cả lí và hóa đều giải tốt hơn, hiểu nhanh hơn.Tùng Linh hí hửng đem khoa với Tuấn Anh:- Anh xem, nếu anh chịu giảm bài tập cho em xuống, thì chắc chắn là mấy bài này em đã sớm hiểu rồi còn đâu, giải cũng nhanh hơn nữa.- Em nghĩ vậy à? – Tuấn Anh nghiêng đầu nhìn nhỏ khiến tóc mái rũ xuống che hờ nữa gương mặt, nở nụ cười nữa miệng hỏi nhỏ.Ánh sáng có phần lóa mắt.Nhỏ thề là nhỏ tuy là có chút mê trai, nói chính xác hơn là thần tượng các anh chàng ca sĩ diễn viên xinh đẹp. Nhưng chỉ là thần tượng thôi, chứ chưa bao giờ nhỏ có suy nghĩ viễn vông này nọ.Nhỏ với tụi bạn thường nói thế này. Theo quan điểm của con gái hiện nay khi tìm bạn trai thì phải tìm người vừa có tiền, vừa đẹp trai lại học thức. Nhưng……Trai đẹp thì thường không có tiền…..Trai giàu thì thường rất xấu trai…..Trai vừa đẹp vừa có tiền thì trăm phầm trăm không bao giờ để mắt đến mấy đứa tầm thường lẫn tầm phào tụi nhỏ.Cho nên về phương diện thấy trai đẹp thì mê, nhỏ hoàn toàn không thuộc diện đó. Nhưng hôm nay vì sao cái tên này chỉ làm một hành động hết sức bình thường lại khiến nhỏ choáng váng đến như vậy chứ. “Bình tĩnh bình tĩnh, mình nhất định phải bình tĩnh mới được”- Rõ ràng là vậy mà – Nhỏ trấn tĩnh hất mặt đáp.Tuấn Anh chẳng thèm nói câu nào cả, chỉ lặng lẽ bảo Tùng linh giở tập vở bài giải lần trước ra. Sau đó gõ gõ vào một trang, rồi lại lật tiếp rồi gõ gõ vào trang vừa lật. Tùng linh nhìn xong xám mặt luôn, nhỏ khóc không ra nước mắt. Hóa ra cái gọi là tự đắc, tự giải được bài chẳng qua làm nhiều quá hóa quen thuộc, nên mới làm nhanh được mà thôi.Tùng Linh giật mạnh lấy mấy cuốn tập giải bài của mình giở ra tìm tìm kiếm kiếm một lúc thì mặt bí xị ngay lập tức. Hóa ra ngày nào cũng bị bắt giải 50 bài tập, hết toán tới lý, hết lý tới hóa, cứ tưởng là khác nhau, hóa ra chỉ đơn giản là bị xáo trộn mà thôi. Giải tới giải lui mà nhỏ chẳng hề nhận ra, đúng là quá ngốc mà.

Tâm lí, chắc chắn là do liệu pháp tâm lí, Tùng Linh tin chắc là như thế.

Mấy cái bài tập từ lúc được giảm tải đến nay, chính xác là mới qua hai ngày thôi, vậy mà dường như thời gian giải bài tập của nhỏ nhanh hơn, chính xác hơn rất nhiều. Có lẽ là áp lực phải giải đến tận 50 bài luôn là áp lực nặng với nhỏ, mặc dù là chưa bữa nào nhỏ thật sự giải được hết 50 bài. Nói đúng ra là chưa bao giờ giải quyết hết được phân nữa số bài trong gần chục tiếng đồng hồ dài như thế. Áp lực này khiến nhỏ không tài nào tập trung để giải bài mà chỉ ngồi oán than mà thôi.

Nhưng bây giờ, cứ 10 phút nhỏ giải được một bài toán áp dụng công thức, 15 đến 20 phút giải được một bài toán liên đới. Đúng là giỏi lên rất nhiều, không chỉ toán mà cả lí và hóa đều giải tốt hơn, hiểu nhanh hơn.

Tùng Linh hí hửng đem khoa với Tuấn Anh:

- Anh xem, nếu anh chịu giảm bài tập cho em xuống, thì chắc chắn là mấy bài này em đã sớm hiểu rồi còn đâu, giải cũng nhanh hơn nữa.

- Em nghĩ vậy à? – Tuấn Anh nghiêng đầu nhìn nhỏ khiến tóc mái rũ xuống che hờ nữa gương mặt, nở nụ cười nữa miệng hỏi nhỏ.

Ánh sáng có phần lóa mắt.

Nhỏ thề là nhỏ tuy là có chút mê trai, nói chính xác hơn là thần tượng các anh chàng ca sĩ diễn viên xinh đẹp. Nhưng chỉ là thần tượng thôi, chứ chưa bao giờ nhỏ có suy nghĩ viễn vông này nọ.

Nhỏ với tụi bạn thường nói thế này. Theo quan điểm của con gái hiện nay khi tìm bạn trai thì phải tìm người vừa có tiền, vừa đẹp trai lại học thức. Nhưng……

Trai đẹp thì thường không có tiền…..

Trai giàu thì thường rất xấu trai…..

Trai vừa đẹp vừa có tiền thì trăm phầm trăm không bao giờ để mắt đến mấy đứa tầm thường lẫn tầm phào tụi nhỏ.

Cho nên về phương diện thấy trai đẹp thì mê, nhỏ hoàn toàn không thuộc diện đó. Nhưng hôm nay vì sao cái tên này chỉ làm một hành động hết sức bình thường lại khiến nhỏ choáng váng đến như vậy chứ. “Bình tĩnh bình tĩnh, mình nhất định phải bình tĩnh mới được”

- Rõ ràng là vậy mà – Nhỏ trấn tĩnh hất mặt đáp.

Tuấn Anh chẳng thèm nói câu nào cả, chỉ lặng lẽ bảo Tùng linh giở tập vở bài giải lần trước ra. Sau đó gõ gõ vào một trang, rồi lại lật tiếp rồi gõ gõ vào trang vừa lật. Tùng linh nhìn xong xám mặt luôn, nhỏ khóc không ra nước mắt. Hóa ra cái gọi là tự đắc, tự giải được bài chẳng qua làm nhiều quá hóa quen thuộc, nên mới làm nhanh được mà thôi.

Tùng Linh giật mạnh lấy mấy cuốn tập giải bài của mình giở ra tìm tìm kiếm kiếm một lúc thì mặt bí xị ngay lập tức. Hóa ra ngày nào cũng bị bắt giải 50 bài tập, hết toán tới lý, hết lý tới hóa, cứ tưởng là khác nhau, hóa ra chỉ đơn giản là bị xáo trộn mà thôi. Giải tới giải lui mà nhỏ chẳng hề nhận ra, đúng là quá ngốc mà.

Nói Yêu Em 7 LầnTác giả: Granty- Con nhỏ kia, bà mau đứng lại cho tui – Tiếng la hét dọc con đường đi khiến tất cả mọi người quay đầu nhìn về hai nhỏ. - Ngu sao đứng lại – Nhỏ quay người lại nhún nhảy nhìn nhỏ Phương cười trêu, tay giơ cao tấm vé xem ca nhạc trên tay mình. - Bà mà không đứng lại, tui nghỉ chơi với bà – Nhỏ Phương thở hổn hển đứng chống nạnh đe dọa. - Có một câu mà bà đem ra đe dọa hoài hà, nhai tới nhại lui. Sao đến bây giờ tui chưa thấy bà nghỉ chơi với tui đi. Bà nói hoài mà không biết chán à, tui chán thay bà rồi – Nhỏ le lưỡi đáp. - Quân tử khôn là quân tử dại. Quân tử nhại lại là quân tử khôn. Bà chưa nghe hả - Nhỏ Phương hất mặt hỏi, sau đó nhỏ ghiến răng dậm chân – Bà có trả lại tui không hả? Cái đồ cướp giật. - Miếng ngon giữa đàng, ai đàng hoàng là dại. Bà chưa nghe hả - Nhỏ làm mặt xấu trêu chọc lại lời của nhỏ Thu, sau đó giơ cao cái tay cầm tấm vé lên bảo – Hẹn tối nay gặp lại, ngoan đi, tối tui mua bắp rang hai đứa mình cùng ăn. Nói xong nhỏ chạy biến đi, nhỏ Phương nhìn theo nhỏ bực… Tâm lí, chắc chắn là do liệu pháp tâm lí, Tùng Linh tin chắc là như thế.Mấy cái bài tập từ lúc được giảm tải đến nay, chính xác là mới qua hai ngày thôi, vậy mà dường như thời gian giải bài tập của nhỏ nhanh hơn, chính xác hơn rất nhiều. Có lẽ là áp lực phải giải đến tận 50 bài luôn là áp lực nặng với nhỏ, mặc dù là chưa bữa nào nhỏ thật sự giải được hết 50 bài. Nói đúng ra là chưa bao giờ giải quyết hết được phân nữa số bài trong gần chục tiếng đồng hồ dài như thế. Áp lực này khiến nhỏ không tài nào tập trung để giải bài mà chỉ ngồi oán than mà thôi.Nhưng bây giờ, cứ 10 phút nhỏ giải được một bài toán áp dụng công thức, 15 đến 20 phút giải được một bài toán liên đới. Đúng là giỏi lên rất nhiều, không chỉ toán mà cả lí và hóa đều giải tốt hơn, hiểu nhanh hơn.Tùng Linh hí hửng đem khoa với Tuấn Anh:- Anh xem, nếu anh chịu giảm bài tập cho em xuống, thì chắc chắn là mấy bài này em đã sớm hiểu rồi còn đâu, giải cũng nhanh hơn nữa.- Em nghĩ vậy à? – Tuấn Anh nghiêng đầu nhìn nhỏ khiến tóc mái rũ xuống che hờ nữa gương mặt, nở nụ cười nữa miệng hỏi nhỏ.Ánh sáng có phần lóa mắt.Nhỏ thề là nhỏ tuy là có chút mê trai, nói chính xác hơn là thần tượng các anh chàng ca sĩ diễn viên xinh đẹp. Nhưng chỉ là thần tượng thôi, chứ chưa bao giờ nhỏ có suy nghĩ viễn vông này nọ.Nhỏ với tụi bạn thường nói thế này. Theo quan điểm của con gái hiện nay khi tìm bạn trai thì phải tìm người vừa có tiền, vừa đẹp trai lại học thức. Nhưng……Trai đẹp thì thường không có tiền…..Trai giàu thì thường rất xấu trai…..Trai vừa đẹp vừa có tiền thì trăm phầm trăm không bao giờ để mắt đến mấy đứa tầm thường lẫn tầm phào tụi nhỏ.Cho nên về phương diện thấy trai đẹp thì mê, nhỏ hoàn toàn không thuộc diện đó. Nhưng hôm nay vì sao cái tên này chỉ làm một hành động hết sức bình thường lại khiến nhỏ choáng váng đến như vậy chứ. “Bình tĩnh bình tĩnh, mình nhất định phải bình tĩnh mới được”- Rõ ràng là vậy mà – Nhỏ trấn tĩnh hất mặt đáp.Tuấn Anh chẳng thèm nói câu nào cả, chỉ lặng lẽ bảo Tùng linh giở tập vở bài giải lần trước ra. Sau đó gõ gõ vào một trang, rồi lại lật tiếp rồi gõ gõ vào trang vừa lật. Tùng linh nhìn xong xám mặt luôn, nhỏ khóc không ra nước mắt. Hóa ra cái gọi là tự đắc, tự giải được bài chẳng qua làm nhiều quá hóa quen thuộc, nên mới làm nhanh được mà thôi.Tùng Linh giật mạnh lấy mấy cuốn tập giải bài của mình giở ra tìm tìm kiếm kiếm một lúc thì mặt bí xị ngay lập tức. Hóa ra ngày nào cũng bị bắt giải 50 bài tập, hết toán tới lý, hết lý tới hóa, cứ tưởng là khác nhau, hóa ra chỉ đơn giản là bị xáo trộn mà thôi. Giải tới giải lui mà nhỏ chẳng hề nhận ra, đúng là quá ngốc mà.

Chương 68