1. Giữa mùa đông rét cắt da cắt thịt, khói lửa mịt mù lan tỏa khắp thành Kim Lăng, đâu đâu cũng nhuốm màu tiêu điều, hoang tàn. “Quý Yến, mau giao tên cẩu hoàng đế kia ra đây cho ta, nếu không, ta lập tức g.i.ế.c sạch bọn chúng!” Thủ lĩnh quân phản loạn gầm thét từ phía sau, sát khí đằng đằng, lưỡi đao lạnh lẽo kề sát cổ họng ta và Sở Linh. Sở Linh đứng ngay cạnh ta, dung nhan tiều tụy tái nhợt, tựa hồ giây sau sẽ ngất lịm đi: “Quý ca ca, muội không muốn c.h.ế.t, xin huynh cứu muội với.” Ta trông thấy Quý Yến đứng thẳng tắp, trường bào trắng tinh như tuyết không vương chút bụi trần. Dẫu lâm vào tình cảnh nguy nan này, y vẫn thản nhiên tựa băng sương, không hề lộ vẻ yếu thế. Y khẽ nhíu mày: “Thả người ra.” Đám phản quân đương nhiên chẳng màng lời y, càng thêm siết chặt tay, tức thì trên cổ ta và Sở Linh đều rướm m.á.u tươi. “Giao tên cẩu hoàng đế ra đây, ta có thể tha cho bọn chúng một mạng.” Quý Yến nghiến chặt khớp hàm. Ta nhìn vẻ mặt trầm uất của y, không…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...