“Muộn một phút cũng là muộn!” Quản lý đứng sau quầy mắt dán vào màn hình máy tính, chẳng thèm ngẩng đầu lên nhìn Yến Đường. “Cô xin hôm nay thì mai người khác cũng xin thôi. Vậy nên đừng chấp nhất chuyện điểm danh nữa.” Yến Đường cố gắng giải thích rằng lúc cô đến vẫn còn hai phút nữa mới tới 6 giờ nhưng hệ thống bị lag nên ghi nhận cô đi muộn. Quản lý chỉ ừ một tiếng rồi lạnh lùng nói: “Nói lắm làm gì, có ai thấy đâu mà chứng minh?” Cô thở dài bất lực. Muộn một phút hay muộn năm mươi phút đều bị trừ năm mươi tệ. Công việc part-time này mỗi hai tiếng chỉ kiếm được một trăm tệ mà mỗi ca phải làm ít nhất bốn tiếng. Giờ chưa kịp bắt đầu thì lương một tiếng đã bay mất. “Mau lên đi giờ đông khách lắm, ai cũng đang chờ tính tiền kìa!” Quản lý đưa cho cô hai cuộn giấy in biên lai và một bảng giá khuyến mãi dặn dò:”Quét mã cẩn thận, kiểm tra kỹ rồi nhắc khách đổi sang hàng khuyến mãi hoặc mua thêm đấy!” Yến Đường khoác chiếc áo vest đỏ bên ngoài áo hoodie trắng, tóc buộc gọn gàng phía sau,…
Tác giả: