“ Thần Thần, anh bảo vệ em nhé?” Hình ảnh cô bé xinh xắn, hai chiếc má bánh bao đáng yêu nhìn chỉ muốn cắn cùng nụ cười duyên chết người và làn da trắng sứ. Cô hé thực sự rất xinh, khiến người ta càng nhìn càng say đắm vào vẻ đẹp thuần khiết ấy. “ Anh sẽ bảo vệ em!” Cậu bé nhỏ mỉm cười tươi, xoa đầu cô bé. Tiếp đó là hình ảnh hai người chơi đùa vui vẻ, Âu Thần chìm đắm trong nụ cười mê người của cô. Kí ức tươi đẹp chẳng được bao lâu, sau đó là hình ảnh cô bé người đầy vết thương, một mình khóc bên góc phố không một ai che chở, hình ảnh bản thân năm hai mốt tuổi tìm kiếm cô gái mình yêu trong vô vọng. Hứa Âu Thần nhìn thấy hình ảnh ấy, giật mình tỉnh giấc khỏi cơn ác mộng. Anh ngồi dậy, ánh trăng sáng rọi soi sáng mọt vật. Hứa Âu Thần mở cửa ban công, châm một điếu thuốc. Ánh mắt nhìn xa xăm, hồi tưởng chuyện quá khứ. Dương Nhật Hạ, giờ em đang ở đâu? Những kí ức trên là những mảng kí ức nhỏ từ vài chục năm trước, khi anh vẫn chỉ còn là một cậu bé. Cô là mối tình đầu của anh, cùng anh…
Tác giả: