Lầu Trích Tinh, hoàng cung nước Sở. Trăng sáng sao thưa, chuông đồng treo góc mái đình vang lên tiếng ngân nga. Dạ minh châu khảm trên trần điện tỏa sáng dịu dàng, vằng vặc như trăng, soi tỏ rường cột chạm khắc hoa lệ, sang giàu phú quý. Ca nhạc rộn ràng. Bàn chân ngọc ngà trắng nõn của ả vũ nữ lướt trên mặt đất bóng loáng như gương. Cổ chân cột lụa đỏ, ánh mắt câu dẫn, nhấc mắt cau mày đều để lộ mị hoặc phong tình chảy sâu trong xương tủy, chỉ hòng kéo được người ngồi cao rớt xuống hồng trần. Không chỉ có nàng. Lão thái giám cầm cây phất trần lặng lẽ toát mồ hôi, trộm nhìn người trên ghế, luống cuống mở miệng: "Bệ...!bệ hạ, đây là vũ nữ tới từ Châu Đông. Không những có tài nhảy múa độc nhất vô nhị, mà nghe nói kỹ xảo trên giường cũng, cũng rất đáng khen." Xem ra Hoàng đế bệ hạ của nước Sở hôm nay cũng rất nể tình, dựa lên thành ghế, đáp một tiếng đầy vẻ lười biếng. "Ừm." Giọng nói đè trong cổ họng, ngả ngớn mà thong dong. Hắn mặc áo trắng diễm lệ, đường viền cổ tay và cổ áo thêu mây…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...