Tác giả:

Khi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô. “Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?” “Hả?” Cô vẫn chưa hết bàng hoàng, đầu óc mơ hồ chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là thế nào. Chẳng để cô kịp phản ứng, giọng nói the thé từ đầu dây bên kia đã gào lên: “Chết tiệt! Xong đời rồi! Nhanh, cô mau bò lên hotsearch mà xem đi! Người ta tra ra danh tính của cậu nam sinh kia rồi, là thiếu gia nhà họ Phó đấy! Trời ơi đất hỡi! Lần này chúng ta tiêu thật rồi!” Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, cô lập tức bật dậy, hai chân như lò xo vội vã tìm kiếm hotsearch. #Khương Mộc - tình chị em #Khương Mộc - Phó Kí Bạch Trong đoạn video được đăng tải, cả cô và Phó Kí Bạch đều che kín mặt bằng khẩu trang. Vóc dáng cậu thiếu niên cao lớn, vượt trội hơn cô rất nhiều, đứng cạnh nhau trông khá cân xứng. Thế nhưng, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ cử chỉ…

Chương 15: Chương 15

Scandal Mẹ Kế Tuổi 25Tác giả: Chi Thất ThấtTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô. “Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?” “Hả?” Cô vẫn chưa hết bàng hoàng, đầu óc mơ hồ chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là thế nào. Chẳng để cô kịp phản ứng, giọng nói the thé từ đầu dây bên kia đã gào lên: “Chết tiệt! Xong đời rồi! Nhanh, cô mau bò lên hotsearch mà xem đi! Người ta tra ra danh tính của cậu nam sinh kia rồi, là thiếu gia nhà họ Phó đấy! Trời ơi đất hỡi! Lần này chúng ta tiêu thật rồi!” Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, cô lập tức bật dậy, hai chân như lò xo vội vã tìm kiếm hotsearch. #Khương Mộc - tình chị em #Khương Mộc - Phó Kí Bạch Trong đoạn video được đăng tải, cả cô và Phó Kí Bạch đều che kín mặt bằng khẩu trang. Vóc dáng cậu thiếu niên cao lớn, vượt trội hơn cô rất nhiều, đứng cạnh nhau trông khá cân xứng. Thế nhưng, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ cử chỉ… "Em có đau không?" Anh dịu dàng hỏi, giọng nói trầm ấm.Hành động ân cần, dịu dàng của anh, sao mà tự nhiên lại khiến cô nhớ đến một người.Anh An An của cô.Cô là trẻ mồ côi, từ nhỏ đã lớn lên trong cô nhi viện. Anh An An luôn ở bên cạnh cô, khi ấy cô mới chỉ là một đứa nhóc năm tuổi. Đến năm cô lên mười, anh An An được gia đình ruột thịt tìm thấy và đón đi. Ngày anh rời đi, cô ôm chặt con búp bê cũ kỹ, khóc sưng cả mắt suốt đêm.Anh An An đã hứa nhất định sẽ quay lại tìm cô. Cô đã mòn mỏi chờ đợi suốt mười lăm năm trời, nhưng anh vẫn bặt vô âm tín, không một chút tin tức.Cô nhẩm tính, năm nay chắc anh An An của cô cũng chỉ tầm ba mươi tuổi. Còn Phó Kim An đã ba mươi tám. Chắc chắn không phải là anh ấy rồi.Hơn nữa, lúc đó cả hai còn quá nhỏ, có lẽ anh An An cũng chẳng còn nhớ đến lời hứa trẻ con năm xưa nữa.Vết cắt chỉ là một vết xước nhỏ, m.á.u cũng đã ngừng chảy rất nhanh. Cô vội rụt tay lại, ngượng ngùng nói: "À... dạ, em cảm ơn anh."Trong đáy mắt sâu thẳm của Phó Kim An thoáng hiện lên một chút thất vọng. Chắc là cô hoa mắt nhìn nhầm thôi?11.Ban ngày còn có thể gắng gượng đối phó, nhưng đến giấc ngủ ban đêm mới thật sự là vấn đề nan giải.Cô ôm gối ngồi co ro trên sofa, tai dỏng lên lắng nghe tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm, tim đập thình thịch như trống đánh."Trời ơi, làm sao mình dám ngủ chung giường với ông chủ của mình được chứ?" Cô thầm than vãn.Cánh cửa phòng tắm mở ra. Phó Kim An bước ra ngoài, trên người chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm trắng tinh. Những giọt nước còn vương trên mái tóc ngắn, nhỏ xuống gương mặt góc cạnh, rồi chảy dài xuống lồng n.g.ự.c săn chắc.

"Em có đau không?" Anh dịu dàng hỏi, giọng nói trầm ấm.

Hành động ân cần, dịu dàng của anh, sao mà tự nhiên lại khiến cô nhớ đến một người.

Anh An An của cô.

Cô là trẻ mồ côi, từ nhỏ đã lớn lên trong cô nhi viện. Anh An An luôn ở bên cạnh cô, khi ấy cô mới chỉ là một đứa nhóc năm tuổi. Đến năm cô lên mười, anh An An được gia đình ruột thịt tìm thấy và đón đi. Ngày anh rời đi, cô ôm chặt con búp bê cũ kỹ, khóc sưng cả mắt suốt đêm.

Anh An An đã hứa nhất định sẽ quay lại tìm cô. Cô đã mòn mỏi chờ đợi suốt mười lăm năm trời, nhưng anh vẫn bặt vô âm tín, không một chút tin tức.

Cô nhẩm tính, năm nay chắc anh An An của cô cũng chỉ tầm ba mươi tuổi. Còn Phó Kim An đã ba mươi tám. Chắc chắn không phải là anh ấy rồi.

Hơn nữa, lúc đó cả hai còn quá nhỏ, có lẽ anh An An cũng chẳng còn nhớ đến lời hứa trẻ con năm xưa nữa.

Vết cắt chỉ là một vết xước nhỏ, m.á.u cũng đã ngừng chảy rất nhanh. Cô vội rụt tay lại, ngượng ngùng nói: "À... dạ, em cảm ơn anh."

Trong đáy mắt sâu thẳm của Phó Kim An thoáng hiện lên một chút thất vọng. Chắc là cô hoa mắt nhìn nhầm thôi?

11.

Ban ngày còn có thể gắng gượng đối phó, nhưng đến giấc ngủ ban đêm mới thật sự là vấn đề nan giải.

Cô ôm gối ngồi co ro trên sofa, tai dỏng lên lắng nghe tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm, tim đập thình thịch như trống đánh.

"Trời ơi, làm sao mình dám ngủ chung giường với ông chủ của mình được chứ?" Cô thầm than vãn.

Cánh cửa phòng tắm mở ra. Phó Kim An bước ra ngoài, trên người chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm trắng tinh. Những giọt nước còn vương trên mái tóc ngắn, nhỏ xuống gương mặt góc cạnh, rồi chảy dài xuống lồng n.g.ự.c săn chắc.

Scandal Mẹ Kế Tuổi 25Tác giả: Chi Thất ThấtTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô. “Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?” “Hả?” Cô vẫn chưa hết bàng hoàng, đầu óc mơ hồ chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là thế nào. Chẳng để cô kịp phản ứng, giọng nói the thé từ đầu dây bên kia đã gào lên: “Chết tiệt! Xong đời rồi! Nhanh, cô mau bò lên hotsearch mà xem đi! Người ta tra ra danh tính của cậu nam sinh kia rồi, là thiếu gia nhà họ Phó đấy! Trời ơi đất hỡi! Lần này chúng ta tiêu thật rồi!” Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, cô lập tức bật dậy, hai chân như lò xo vội vã tìm kiếm hotsearch. #Khương Mộc - tình chị em #Khương Mộc - Phó Kí Bạch Trong đoạn video được đăng tải, cả cô và Phó Kí Bạch đều che kín mặt bằng khẩu trang. Vóc dáng cậu thiếu niên cao lớn, vượt trội hơn cô rất nhiều, đứng cạnh nhau trông khá cân xứng. Thế nhưng, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ cử chỉ… "Em có đau không?" Anh dịu dàng hỏi, giọng nói trầm ấm.Hành động ân cần, dịu dàng của anh, sao mà tự nhiên lại khiến cô nhớ đến một người.Anh An An của cô.Cô là trẻ mồ côi, từ nhỏ đã lớn lên trong cô nhi viện. Anh An An luôn ở bên cạnh cô, khi ấy cô mới chỉ là một đứa nhóc năm tuổi. Đến năm cô lên mười, anh An An được gia đình ruột thịt tìm thấy và đón đi. Ngày anh rời đi, cô ôm chặt con búp bê cũ kỹ, khóc sưng cả mắt suốt đêm.Anh An An đã hứa nhất định sẽ quay lại tìm cô. Cô đã mòn mỏi chờ đợi suốt mười lăm năm trời, nhưng anh vẫn bặt vô âm tín, không một chút tin tức.Cô nhẩm tính, năm nay chắc anh An An của cô cũng chỉ tầm ba mươi tuổi. Còn Phó Kim An đã ba mươi tám. Chắc chắn không phải là anh ấy rồi.Hơn nữa, lúc đó cả hai còn quá nhỏ, có lẽ anh An An cũng chẳng còn nhớ đến lời hứa trẻ con năm xưa nữa.Vết cắt chỉ là một vết xước nhỏ, m.á.u cũng đã ngừng chảy rất nhanh. Cô vội rụt tay lại, ngượng ngùng nói: "À... dạ, em cảm ơn anh."Trong đáy mắt sâu thẳm của Phó Kim An thoáng hiện lên một chút thất vọng. Chắc là cô hoa mắt nhìn nhầm thôi?11.Ban ngày còn có thể gắng gượng đối phó, nhưng đến giấc ngủ ban đêm mới thật sự là vấn đề nan giải.Cô ôm gối ngồi co ro trên sofa, tai dỏng lên lắng nghe tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm, tim đập thình thịch như trống đánh."Trời ơi, làm sao mình dám ngủ chung giường với ông chủ của mình được chứ?" Cô thầm than vãn.Cánh cửa phòng tắm mở ra. Phó Kim An bước ra ngoài, trên người chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm trắng tinh. Những giọt nước còn vương trên mái tóc ngắn, nhỏ xuống gương mặt góc cạnh, rồi chảy dài xuống lồng n.g.ự.c săn chắc.

Chương 15: Chương 15