Khi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô. “Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?” “Hả?” Cô vẫn chưa hết bàng hoàng, đầu óc mơ hồ chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là thế nào. Chẳng để cô kịp phản ứng, giọng nói the thé từ đầu dây bên kia đã gào lên: “Chết tiệt! Xong đời rồi! Nhanh, cô mau bò lên hotsearch mà xem đi! Người ta tra ra danh tính của cậu nam sinh kia rồi, là thiếu gia nhà họ Phó đấy! Trời ơi đất hỡi! Lần này chúng ta tiêu thật rồi!” Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, cô lập tức bật dậy, hai chân như lò xo vội vã tìm kiếm hotsearch. #Khương Mộc - tình chị em #Khương Mộc - Phó Kí Bạch Trong đoạn video được đăng tải, cả cô và Phó Kí Bạch đều che kín mặt bằng khẩu trang. Vóc dáng cậu thiếu niên cao lớn, vượt trội hơn cô rất nhiều, đứng cạnh nhau trông khá cân xứng. Thế nhưng, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ cử chỉ…
Chương 27: Chương 27
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25Tác giả: Chi Thất ThấtTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô. “Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?” “Hả?” Cô vẫn chưa hết bàng hoàng, đầu óc mơ hồ chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là thế nào. Chẳng để cô kịp phản ứng, giọng nói the thé từ đầu dây bên kia đã gào lên: “Chết tiệt! Xong đời rồi! Nhanh, cô mau bò lên hotsearch mà xem đi! Người ta tra ra danh tính của cậu nam sinh kia rồi, là thiếu gia nhà họ Phó đấy! Trời ơi đất hỡi! Lần này chúng ta tiêu thật rồi!” Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, cô lập tức bật dậy, hai chân như lò xo vội vã tìm kiếm hotsearch. #Khương Mộc - tình chị em #Khương Mộc - Phó Kí Bạch Trong đoạn video được đăng tải, cả cô và Phó Kí Bạch đều che kín mặt bằng khẩu trang. Vóc dáng cậu thiếu niên cao lớn, vượt trội hơn cô rất nhiều, đứng cạnh nhau trông khá cân xứng. Thế nhưng, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ cử chỉ… "Anh An An."Cô bật dậy, ngồi thẳng người, vẫn muốn xác nhận lại một lần nữa: "Anh thật sự là anh An An sao?"Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mìnhLâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăngNoãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên KìnhAnh cũng ngồi dậy, chống hai tay ra sau đầu, giọng điệu ôn nhu: "Năm anh mười tuổi, có một cô bé đã nói với anh rằng, lớn lên nhất định sẽ lấy anh.""Cô bé ấy còn nói muốn cùng anh xây dựng một gia đình hạnh phúc.""Không biết bây giờ điều ước năm xưa của cô bé ấy đã trở thành hiện thực hay chưa?"Trong lòng cô dâng lên một nỗi chua xót nghẹn ngào."Anh vẫn còn nhớ rõ mọi chuyện, vậy tại sao anh không tìm em?""Anh đã cố gắng tìm em. Nhưng vào thời điểm đó, anh thật sự không đủ năng lực.""Đến một cuộc điện thoại cho em anh cũng không gọi!""Lúc đó đã có rất nhiều chuyện xảy ra...", nói đến đây, anh khẽ thở dài: "Có lẽ tình yêu có thể khiến người ta trở nên nhút nhát hơn.""Lần *****ên, là do anh không đủ tư cách để bảo vệ em nên chúng ta mới phải xa nhau. Kể từ đó, Giang Ly, anh không muốn bản thân mình trở thành người không có quyền lựa chọn. Anh đã quyết tâm phải trở thành một người có đủ năng lực tuyệt đối để có thể bảo vệ được người con gái mà anh muốn bảo vệ.""Đến hiện tại, anh đã ba mươi tuổi, là tổng giám đốc của Phó thị, là lãnh đạo cấp cao tự mình điều hành cả một tập đoàn lớn mạnh, không còn phải chịu sự kiểm soát của bất kỳ ai, có thể đường hoàng đến bên cạnh em một cách công bằng nhất.""Vậy ra anh vẫn luôn dõi theo em sao?"Anh gật đầu, ánh mắt dịu dàng: "Em cũng thấy đấy, thế giới của những người giàu có thật sự rất phức tạp. Anh không muốn kéo em vướng vào những rắc rối không đáng có trước khi anh trở thành người có quyền lực tuyệt đối."Anh dừng lại một chút, đưa tay nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trên má cô."Anh đã viết cho em rất nhiều bức thư nhưng không một lá nào được gửi đi. Gọi một cuộc điện thoại cũng không được phép. Ngay cả việc dùng tên thật của mình cũng là điều cấm kỵ. Gia đình này đã kìm hãm anh quá lâu, họ luôn miệng nói anh không xứng đáng mang họ Phó. Ngày hôm đó, sau khi cùng em đi đăng ký kết hôn, anh đã lập tức ra nước ngoài, đồng thời đạt được một thỏa thuận cuối cùng ở đó.""Thỏa thuận gì?""Sự tự do!"Cuộc sống mà Phó Kim An đã trải qua, hóa ra lại khó khăn và phức tạp hơn cô từng tưởng tượng rất nhiều."Vậy tại sao anh không nói cho em biết sự thật?""Vì anh sợ! Anh sợ sau khi em biết được sự thật, mọi sự tiếp xúc của em đối với anh sẽ bị bao phủ bởi một lớp vỏ ký ức thời thơ ấu. Anh sợ em sẽ không thể nào phân biệt được tình cảm của em là thích anh của hiện tại, hay chỉ là thích anh của quá khứ.""Mãi cho đến ngày hôm qua, anh mới dám thừa nhận với em tất cả."Cô thở dài, trong lòng ngổn ngang trăm mối: "Nhiều năm như vậy, anh không sợ em sẽ ở bên người khác sao?""Không sợ. Nếu như em ở bên người khác, anh vẫn sẽ thật lòng chúc phúc cho em."Phó Kim An đưa hai tay ôm lấy khuôn mặt cô, ánh mắt tràn đầy yêu thương: "Nhưng ván cờ này, anh đã thắng rồi.""Nói đúng hơn là chúng ta đã cùng nhau chiến thắng."
"Anh An An."
Cô bật dậy, ngồi thẳng người, vẫn muốn xác nhận lại một lần nữa: "Anh thật sự là anh An An sao?"
Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình
Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...
Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng
Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình
Anh cũng ngồi dậy, chống hai tay ra sau đầu, giọng điệu ôn nhu: "Năm anh mười tuổi, có một cô bé đã nói với anh rằng, lớn lên nhất định sẽ lấy anh."
"Cô bé ấy còn nói muốn cùng anh xây dựng một gia đình hạnh phúc."
"Không biết bây giờ điều ước năm xưa của cô bé ấy đã trở thành hiện thực hay chưa?"
Trong lòng cô dâng lên một nỗi chua xót nghẹn ngào.
"Anh vẫn còn nhớ rõ mọi chuyện, vậy tại sao anh không tìm em?"
"Anh đã cố gắng tìm em. Nhưng vào thời điểm đó, anh thật sự không đủ năng lực."
"Đến một cuộc điện thoại cho em anh cũng không gọi!"
"Lúc đó đã có rất nhiều chuyện xảy ra...", nói đến đây, anh khẽ thở dài: "Có lẽ tình yêu có thể khiến người ta trở nên nhút nhát hơn."
"Lần *****ên, là do anh không đủ tư cách để bảo vệ em nên chúng ta mới phải xa nhau. Kể từ đó, Giang Ly, anh không muốn bản thân mình trở thành người không có quyền lựa chọn. Anh đã quyết tâm phải trở thành một người có đủ năng lực tuyệt đối để có thể bảo vệ được người con gái mà anh muốn bảo vệ."
"Đến hiện tại, anh đã ba mươi tuổi, là tổng giám đốc của Phó thị, là lãnh đạo cấp cao tự mình điều hành cả một tập đoàn lớn mạnh, không còn phải chịu sự kiểm soát của bất kỳ ai, có thể đường hoàng đến bên cạnh em một cách công bằng nhất."
"Vậy ra anh vẫn luôn dõi theo em sao?"
Anh gật đầu, ánh mắt dịu dàng: "Em cũng thấy đấy, thế giới của những người giàu có thật sự rất phức tạp. Anh không muốn kéo em vướng vào những rắc rối không đáng có trước khi anh trở thành người có quyền lực tuyệt đối."
Anh dừng lại một chút, đưa tay nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trên má cô.
"Anh đã viết cho em rất nhiều bức thư nhưng không một lá nào được gửi đi. Gọi một cuộc điện thoại cũng không được phép. Ngay cả việc dùng tên thật của mình cũng là điều cấm kỵ. Gia đình này đã kìm hãm anh quá lâu, họ luôn miệng nói anh không xứng đáng mang họ Phó. Ngày hôm đó, sau khi cùng em đi đăng ký kết hôn, anh đã lập tức ra nước ngoài, đồng thời đạt được một thỏa thuận cuối cùng ở đó."
"Thỏa thuận gì?"
"Sự tự do!"
Cuộc sống mà Phó Kim An đã trải qua, hóa ra lại khó khăn và phức tạp hơn cô từng tưởng tượng rất nhiều.
"Vậy tại sao anh không nói cho em biết sự thật?"
"Vì anh sợ! Anh sợ sau khi em biết được sự thật, mọi sự tiếp xúc của em đối với anh sẽ bị bao phủ bởi một lớp vỏ ký ức thời thơ ấu. Anh sợ em sẽ không thể nào phân biệt được tình cảm của em là thích anh của hiện tại, hay chỉ là thích anh của quá khứ."
"Mãi cho đến ngày hôm qua, anh mới dám thừa nhận với em tất cả."
Cô thở dài, trong lòng ngổn ngang trăm mối: "Nhiều năm như vậy, anh không sợ em sẽ ở bên người khác sao?"
"Không sợ. Nếu như em ở bên người khác, anh vẫn sẽ thật lòng chúc phúc cho em."
Phó Kim An đưa hai tay ôm lấy khuôn mặt cô, ánh mắt tràn đầy yêu thương: "Nhưng ván cờ này, anh đã thắng rồi."
"Nói đúng hơn là chúng ta đã cùng nhau chiến thắng."
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25Tác giả: Chi Thất ThấtTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô. “Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?” “Hả?” Cô vẫn chưa hết bàng hoàng, đầu óc mơ hồ chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là thế nào. Chẳng để cô kịp phản ứng, giọng nói the thé từ đầu dây bên kia đã gào lên: “Chết tiệt! Xong đời rồi! Nhanh, cô mau bò lên hotsearch mà xem đi! Người ta tra ra danh tính của cậu nam sinh kia rồi, là thiếu gia nhà họ Phó đấy! Trời ơi đất hỡi! Lần này chúng ta tiêu thật rồi!” Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, cô lập tức bật dậy, hai chân như lò xo vội vã tìm kiếm hotsearch. #Khương Mộc - tình chị em #Khương Mộc - Phó Kí Bạch Trong đoạn video được đăng tải, cả cô và Phó Kí Bạch đều che kín mặt bằng khẩu trang. Vóc dáng cậu thiếu niên cao lớn, vượt trội hơn cô rất nhiều, đứng cạnh nhau trông khá cân xứng. Thế nhưng, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ cử chỉ… "Anh An An."Cô bật dậy, ngồi thẳng người, vẫn muốn xác nhận lại một lần nữa: "Anh thật sự là anh An An sao?"Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mìnhLâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăngNoãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên KìnhAnh cũng ngồi dậy, chống hai tay ra sau đầu, giọng điệu ôn nhu: "Năm anh mười tuổi, có một cô bé đã nói với anh rằng, lớn lên nhất định sẽ lấy anh.""Cô bé ấy còn nói muốn cùng anh xây dựng một gia đình hạnh phúc.""Không biết bây giờ điều ước năm xưa của cô bé ấy đã trở thành hiện thực hay chưa?"Trong lòng cô dâng lên một nỗi chua xót nghẹn ngào."Anh vẫn còn nhớ rõ mọi chuyện, vậy tại sao anh không tìm em?""Anh đã cố gắng tìm em. Nhưng vào thời điểm đó, anh thật sự không đủ năng lực.""Đến một cuộc điện thoại cho em anh cũng không gọi!""Lúc đó đã có rất nhiều chuyện xảy ra...", nói đến đây, anh khẽ thở dài: "Có lẽ tình yêu có thể khiến người ta trở nên nhút nhát hơn.""Lần *****ên, là do anh không đủ tư cách để bảo vệ em nên chúng ta mới phải xa nhau. Kể từ đó, Giang Ly, anh không muốn bản thân mình trở thành người không có quyền lựa chọn. Anh đã quyết tâm phải trở thành một người có đủ năng lực tuyệt đối để có thể bảo vệ được người con gái mà anh muốn bảo vệ.""Đến hiện tại, anh đã ba mươi tuổi, là tổng giám đốc của Phó thị, là lãnh đạo cấp cao tự mình điều hành cả một tập đoàn lớn mạnh, không còn phải chịu sự kiểm soát của bất kỳ ai, có thể đường hoàng đến bên cạnh em một cách công bằng nhất.""Vậy ra anh vẫn luôn dõi theo em sao?"Anh gật đầu, ánh mắt dịu dàng: "Em cũng thấy đấy, thế giới của những người giàu có thật sự rất phức tạp. Anh không muốn kéo em vướng vào những rắc rối không đáng có trước khi anh trở thành người có quyền lực tuyệt đối."Anh dừng lại một chút, đưa tay nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trên má cô."Anh đã viết cho em rất nhiều bức thư nhưng không một lá nào được gửi đi. Gọi một cuộc điện thoại cũng không được phép. Ngay cả việc dùng tên thật của mình cũng là điều cấm kỵ. Gia đình này đã kìm hãm anh quá lâu, họ luôn miệng nói anh không xứng đáng mang họ Phó. Ngày hôm đó, sau khi cùng em đi đăng ký kết hôn, anh đã lập tức ra nước ngoài, đồng thời đạt được một thỏa thuận cuối cùng ở đó.""Thỏa thuận gì?""Sự tự do!"Cuộc sống mà Phó Kim An đã trải qua, hóa ra lại khó khăn và phức tạp hơn cô từng tưởng tượng rất nhiều."Vậy tại sao anh không nói cho em biết sự thật?""Vì anh sợ! Anh sợ sau khi em biết được sự thật, mọi sự tiếp xúc của em đối với anh sẽ bị bao phủ bởi một lớp vỏ ký ức thời thơ ấu. Anh sợ em sẽ không thể nào phân biệt được tình cảm của em là thích anh của hiện tại, hay chỉ là thích anh của quá khứ.""Mãi cho đến ngày hôm qua, anh mới dám thừa nhận với em tất cả."Cô thở dài, trong lòng ngổn ngang trăm mối: "Nhiều năm như vậy, anh không sợ em sẽ ở bên người khác sao?""Không sợ. Nếu như em ở bên người khác, anh vẫn sẽ thật lòng chúc phúc cho em."Phó Kim An đưa hai tay ôm lấy khuôn mặt cô, ánh mắt tràn đầy yêu thương: "Nhưng ván cờ này, anh đã thắng rồi.""Nói đúng hơn là chúng ta đã cùng nhau chiến thắng."