Khôi phục kỳ thi đại học, cải cách mở cửa, Tần Viêm gặp thời cơ tốt, nhưng tiếc là số mệnh của anh không tốt, chỉ vài tháng trước kỳ thi đại học anh gặp tai nạn xe cộ và bị liệt, từ biệt giấc mơ đại học.   Trong kiếp trước, Tần Viêm không chấp nhận số phận, nhưng một người tàn phế như anh nằm trên giường, chỉ có thể nhìn tứ hợp viện nhà mình bị bác cả chiếm đoạt, mẹ ruột bị kẻ xấu lừa gả lại rồi trầm cảm mà qua đời, còn anh thì bị bỏ rơi, c.h.ế.t đói. Kiếp này anh được sống lại, anh muốn thay đổi, nhưng mọi chuyện, từng việc một, lại lặp lại con đường của kiếp trước, anh vẫn gặp tai nạn xe cộ và bị liệt ngay trước kỳ thi đại học.   Hóa ra anh chỉ là một nhân vật phản diện trong một cuốn tiểu thuyết thập niên, mẹ anh được miêu tả trong truyện là một người mẹ kế độc ác của nữ chính, anh là anh trai kế biến thái, yêu nữ chính mù quáng, thật là ghê tởm, ghê tởm c.h.ế.t đi được. Tần Viêm trùng sinh nhưng không thể thay đổi cốt truyện, anh cảm thấy tuyệt vọng. Anh đã nghĩ đến việc kết thúc…

Chương 221: Ngoại truyện 6

Thập Niên 80: Xuyên Thành Tiểu Bảo MẫuTác giả: Khương Ti Chử TửuTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngKhôi phục kỳ thi đại học, cải cách mở cửa, Tần Viêm gặp thời cơ tốt, nhưng tiếc là số mệnh của anh không tốt, chỉ vài tháng trước kỳ thi đại học anh gặp tai nạn xe cộ và bị liệt, từ biệt giấc mơ đại học.   Trong kiếp trước, Tần Viêm không chấp nhận số phận, nhưng một người tàn phế như anh nằm trên giường, chỉ có thể nhìn tứ hợp viện nhà mình bị bác cả chiếm đoạt, mẹ ruột bị kẻ xấu lừa gả lại rồi trầm cảm mà qua đời, còn anh thì bị bỏ rơi, c.h.ế.t đói. Kiếp này anh được sống lại, anh muốn thay đổi, nhưng mọi chuyện, từng việc một, lại lặp lại con đường của kiếp trước, anh vẫn gặp tai nạn xe cộ và bị liệt ngay trước kỳ thi đại học.   Hóa ra anh chỉ là một nhân vật phản diện trong một cuốn tiểu thuyết thập niên, mẹ anh được miêu tả trong truyện là một người mẹ kế độc ác của nữ chính, anh là anh trai kế biến thái, yêu nữ chính mù quáng, thật là ghê tởm, ghê tởm c.h.ế.t đi được. Tần Viêm trùng sinh nhưng không thể thay đổi cốt truyện, anh cảm thấy tuyệt vọng. Anh đã nghĩ đến việc kết thúc… Lư Anh Hoa rất hài lòng với thái độ này, cô ấy là con gái một, thực sự cần đưa bố mẹ đến gần hơn.Cô ấy nói: “Bố mẹ em có tiền, em sẽ mời họ đến, họ sẽ trả thêm một phần tiền mặt, chúng ta sẽ trả khoản vay.”“Được.” Sau khi chọn được căn hộ đẹp cho cha mẹ chồng, mẹ của Thẩm Thiên Minh d.a.o động, nhà có sân vườn rộng rãi, nhưng con dâu không muốn sống chung, nghĩ đến việc sau này sẽ sống gần hơn, không yêu cầu con trai và con dâu trả tiền, bà ta tự mình mua một căn hộ một phòng ngủ một phòng khách nhỏ ở bên cạnh, thanh toán toàn bộ, không cần con trai trả nợ.Sau khi mua căn nhà mới, Thẩm Thiên Minh nhìn sang quán trà sữa đối diện đang có một hàng dài khách hàng đợi mua. Anh ta nghĩ vợ mình chắc chắn sẽ thích thứ này. Từ khi hủy hôn với Hàn Khinh Khinh, vợ anh ta đã theo đuổi anh ta suốt vài năm trời. Chỉ sau khi sống chung lâu dài, họ mới phát hiện ra sự đồng điệu về tính cách và tầm quan trọng của sự hiểu biết lẫn nhau.Anh ta hỏi vợ, “Em khát không, anh đi mua cho em ly trà sữa nhé?”Đàn ông thường không mấy để tâm đến những việc nhỏ nhặt, nhưng Lư Anh Hoa biết, quán trà sữa đó là do Hàn Khinh Khinh mở.Cô ấy vòng tay qua cánh tay Thẩm Thiên Minh, “Mình cùng đi.”Hàn Khinh Khinh bụng mang dạ chửa, đang pha chế trà sữa thì bất ngờ thấy vợ chồng Thẩm Thiên Minh, nhưng rất nhanh sau đó cô ta đã mỉm cười, khéo léo làm ly trà sữa họ đặt.Đây là cửa hàng dạng gia đình, chồng Hàn Khinh Khinh thấy hai người họ thì hơi áy náy, nên khi đóng gói đã thêm vào một ly trà mới.Lư Anh Hoa cầm hai ly trà sữa, hỏi Thẩm Thiên Minh với nụ cười khó đoán, “Anh dám uống không?”“Sao không dám?” Hóa ra vợ anh ta đã biết từ lâu về quán trà sữa của Hàn Khinh Khinh. Hàn Khinh Khinh đã từng trả giá cho tuổi trẻ của mình, người ta không nên cứ mãi lưu luyến quá khứ.Thẩm Thiên Minh cười nói, “Mọi người đều đã bước qua rồi.”Họ cùng nhau thưởng thức trà sữa, trao đổi về những chi tiết trang trí cho căn nhà mới.Buổi chiều, Khương Nguyễn đến trường để đón Tần Tiểu Ngư tan học. Giáo viên chủ nhiệm gọi Khương Nguyễn lại, nói về việc lớp đang kêu gọi quyên góp tiền để giúp đỡ các gia đình học sinh nghèo trang trải chi phí y tế, Tần Tiểu Ngư đã đóng góp hơn năm trăm đồng mà không nói lý do, khiến giáo viên lo lắng có thể cậu bé đã lấy tiền nhà.Khương Nguyễn tính toán trong đầu, năm trăm đó là số tiền còn lại sau khi trừ đi tiền chi tiêu cho tiệc rượu ngày hôm trước.Cô mềm lòng, trong Tiểu Ngư có một tâm hồn lương thiện, không cần phải lo lắng sự thông minh của cậu bé sẽ làm hại đến bản thân mình.Cô giải thích với giáo viên về hành động của Tiểu Ngư, “Đó là tiền mừng sinh nhật thằng bé tự kiếm được, đến từ nguồn hợp pháp, nên nhà trường cứ nhận lấy đi.”Giáo viên chủ nhiệm vừa cười vừa lắc đầu, thốt lên: “Tiểu Ngư không muốn gây áp lực hoặc gánh nặng cho các bạn cùng lớp, yêu cầu nặc danh. Cậu bé thật sự rất thông minh, tôi đề xuất kỳ sau Tiểu Ngư nên lên học lớp 4 luôn.”Sau khi trò chuyện với cô giáo mười phút, quay đầu một cái, Tiểu Ngư đã biến mất. Bạn học nói rằng Tiểu Ngư đã chạy đến cửa hàng nhỏ ở cổng trường, chủ cửa hàng nhỏ nói rằng Tiểu Ngư đi cùng một bà cụ.“Bà cụ đó mua hàng ở đây hai lần, tôi tưởng là người nhà của đứa trẻ. Sao? Các cô không biết bà ấy?”Chủ nhiệm lớp lo lắng, “Chắc chắn là không ổn rồi, sợ rằng đó là kẻ buôn người.”

Lư Anh Hoa rất hài lòng với thái độ này, cô ấy là con gái một, thực sự cần đưa bố mẹ đến gần hơn.

Cô ấy nói: “Bố mẹ em có tiền, em sẽ mời họ đến, họ sẽ trả thêm một phần tiền mặt, chúng ta sẽ trả khoản vay.”

“Được.”

 

Sau khi chọn được căn hộ đẹp cho cha mẹ chồng, mẹ của Thẩm Thiên Minh d.a.o động, nhà có sân vườn rộng rãi, nhưng con dâu không muốn sống chung, nghĩ đến việc sau này sẽ sống gần hơn, không yêu cầu con trai và con dâu trả tiền, bà ta tự mình mua một căn hộ một phòng ngủ một phòng khách nhỏ ở bên cạnh, thanh toán toàn bộ, không cần con trai trả nợ.

Sau khi mua căn nhà mới, Thẩm Thiên Minh nhìn sang quán trà sữa đối diện đang có một hàng dài khách hàng đợi mua. Anh ta nghĩ vợ mình chắc chắn sẽ thích thứ này.

 

Từ khi hủy hôn với Hàn Khinh Khinh, vợ anh ta đã theo đuổi anh ta suốt vài năm trời. Chỉ sau khi sống chung lâu dài, họ mới phát hiện ra sự đồng điệu về tính cách và tầm quan trọng của sự hiểu biết lẫn nhau.

Anh ta hỏi vợ, “Em khát không, anh đi mua cho em ly trà sữa nhé?”

Đàn ông thường không mấy để tâm đến những việc nhỏ nhặt, nhưng Lư Anh Hoa biết, quán trà sữa đó là do Hàn Khinh Khinh mở.

Cô ấy vòng tay qua cánh tay Thẩm Thiên Minh, “Mình cùng đi.”

Hàn Khinh Khinh bụng mang dạ chửa, đang pha chế trà sữa thì bất ngờ thấy vợ chồng Thẩm Thiên Minh, nhưng rất nhanh sau đó cô ta đã mỉm cười, khéo léo làm ly trà sữa họ đặt.

Đây là cửa hàng dạng gia đình, chồng Hàn Khinh Khinh thấy hai người họ thì hơi áy náy, nên khi đóng gói đã thêm vào một ly trà mới.

Lư Anh Hoa cầm hai ly trà sữa, hỏi Thẩm Thiên Minh với nụ cười khó đoán, “Anh dám uống không?”

“Sao không dám?” Hóa ra vợ anh ta đã biết từ lâu về quán trà sữa của Hàn Khinh Khinh. Hàn Khinh Khinh đã từng trả giá cho tuổi trẻ của mình, người ta không nên cứ mãi lưu luyến quá khứ.

Thẩm Thiên Minh cười nói, “Mọi người đều đã bước qua rồi.”

Họ cùng nhau thưởng thức trà sữa, trao đổi về những chi tiết trang trí cho căn nhà mới.

Buổi chiều, Khương Nguyễn đến trường để đón Tần Tiểu Ngư tan học. Giáo viên chủ nhiệm gọi Khương Nguyễn lại, nói về việc lớp đang kêu gọi quyên góp tiền để giúp đỡ các gia đình học sinh nghèo trang trải chi phí y tế, Tần Tiểu Ngư đã đóng góp hơn năm trăm đồng mà không nói lý do, khiến giáo viên lo lắng có thể cậu bé đã lấy tiền nhà.

Khương Nguyễn tính toán trong đầu, năm trăm đó là số tiền còn lại sau khi trừ đi tiền chi tiêu cho tiệc rượu ngày hôm trước.

Cô mềm lòng, trong Tiểu Ngư có một tâm hồn lương thiện, không cần phải lo lắng sự thông minh của cậu bé sẽ làm hại đến bản thân mình.

Cô giải thích với giáo viên về hành động của Tiểu Ngư, “Đó là tiền mừng sinh nhật thằng bé tự kiếm được, đến từ nguồn hợp pháp, nên nhà trường cứ nhận lấy đi.”

Giáo viên chủ nhiệm vừa cười vừa lắc đầu, thốt lên: “Tiểu Ngư không muốn gây áp lực hoặc gánh nặng cho các bạn cùng lớp, yêu cầu nặc danh. Cậu bé thật sự rất thông minh, tôi đề xuất kỳ sau Tiểu Ngư nên lên học lớp 4 luôn.”

Sau khi trò chuyện với cô giáo mười phút, quay đầu một cái, Tiểu Ngư đã biến mất. Bạn học nói rằng Tiểu Ngư đã chạy đến cửa hàng nhỏ ở cổng trường, chủ cửa hàng nhỏ nói rằng Tiểu Ngư đi cùng một bà cụ.

“Bà cụ đó mua hàng ở đây hai lần, tôi tưởng là người nhà của đứa trẻ. Sao? Các cô không biết bà ấy?”

Chủ nhiệm lớp lo lắng, “Chắc chắn là không ổn rồi, sợ rằng đó là kẻ buôn người.”

Thập Niên 80: Xuyên Thành Tiểu Bảo MẫuTác giả: Khương Ti Chử TửuTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngKhôi phục kỳ thi đại học, cải cách mở cửa, Tần Viêm gặp thời cơ tốt, nhưng tiếc là số mệnh của anh không tốt, chỉ vài tháng trước kỳ thi đại học anh gặp tai nạn xe cộ và bị liệt, từ biệt giấc mơ đại học.   Trong kiếp trước, Tần Viêm không chấp nhận số phận, nhưng một người tàn phế như anh nằm trên giường, chỉ có thể nhìn tứ hợp viện nhà mình bị bác cả chiếm đoạt, mẹ ruột bị kẻ xấu lừa gả lại rồi trầm cảm mà qua đời, còn anh thì bị bỏ rơi, c.h.ế.t đói. Kiếp này anh được sống lại, anh muốn thay đổi, nhưng mọi chuyện, từng việc một, lại lặp lại con đường của kiếp trước, anh vẫn gặp tai nạn xe cộ và bị liệt ngay trước kỳ thi đại học.   Hóa ra anh chỉ là một nhân vật phản diện trong một cuốn tiểu thuyết thập niên, mẹ anh được miêu tả trong truyện là một người mẹ kế độc ác của nữ chính, anh là anh trai kế biến thái, yêu nữ chính mù quáng, thật là ghê tởm, ghê tởm c.h.ế.t đi được. Tần Viêm trùng sinh nhưng không thể thay đổi cốt truyện, anh cảm thấy tuyệt vọng. Anh đã nghĩ đến việc kết thúc… Lư Anh Hoa rất hài lòng với thái độ này, cô ấy là con gái một, thực sự cần đưa bố mẹ đến gần hơn.Cô ấy nói: “Bố mẹ em có tiền, em sẽ mời họ đến, họ sẽ trả thêm một phần tiền mặt, chúng ta sẽ trả khoản vay.”“Được.” Sau khi chọn được căn hộ đẹp cho cha mẹ chồng, mẹ của Thẩm Thiên Minh d.a.o động, nhà có sân vườn rộng rãi, nhưng con dâu không muốn sống chung, nghĩ đến việc sau này sẽ sống gần hơn, không yêu cầu con trai và con dâu trả tiền, bà ta tự mình mua một căn hộ một phòng ngủ một phòng khách nhỏ ở bên cạnh, thanh toán toàn bộ, không cần con trai trả nợ.Sau khi mua căn nhà mới, Thẩm Thiên Minh nhìn sang quán trà sữa đối diện đang có một hàng dài khách hàng đợi mua. Anh ta nghĩ vợ mình chắc chắn sẽ thích thứ này. Từ khi hủy hôn với Hàn Khinh Khinh, vợ anh ta đã theo đuổi anh ta suốt vài năm trời. Chỉ sau khi sống chung lâu dài, họ mới phát hiện ra sự đồng điệu về tính cách và tầm quan trọng của sự hiểu biết lẫn nhau.Anh ta hỏi vợ, “Em khát không, anh đi mua cho em ly trà sữa nhé?”Đàn ông thường không mấy để tâm đến những việc nhỏ nhặt, nhưng Lư Anh Hoa biết, quán trà sữa đó là do Hàn Khinh Khinh mở.Cô ấy vòng tay qua cánh tay Thẩm Thiên Minh, “Mình cùng đi.”Hàn Khinh Khinh bụng mang dạ chửa, đang pha chế trà sữa thì bất ngờ thấy vợ chồng Thẩm Thiên Minh, nhưng rất nhanh sau đó cô ta đã mỉm cười, khéo léo làm ly trà sữa họ đặt.Đây là cửa hàng dạng gia đình, chồng Hàn Khinh Khinh thấy hai người họ thì hơi áy náy, nên khi đóng gói đã thêm vào một ly trà mới.Lư Anh Hoa cầm hai ly trà sữa, hỏi Thẩm Thiên Minh với nụ cười khó đoán, “Anh dám uống không?”“Sao không dám?” Hóa ra vợ anh ta đã biết từ lâu về quán trà sữa của Hàn Khinh Khinh. Hàn Khinh Khinh đã từng trả giá cho tuổi trẻ của mình, người ta không nên cứ mãi lưu luyến quá khứ.Thẩm Thiên Minh cười nói, “Mọi người đều đã bước qua rồi.”Họ cùng nhau thưởng thức trà sữa, trao đổi về những chi tiết trang trí cho căn nhà mới.Buổi chiều, Khương Nguyễn đến trường để đón Tần Tiểu Ngư tan học. Giáo viên chủ nhiệm gọi Khương Nguyễn lại, nói về việc lớp đang kêu gọi quyên góp tiền để giúp đỡ các gia đình học sinh nghèo trang trải chi phí y tế, Tần Tiểu Ngư đã đóng góp hơn năm trăm đồng mà không nói lý do, khiến giáo viên lo lắng có thể cậu bé đã lấy tiền nhà.Khương Nguyễn tính toán trong đầu, năm trăm đó là số tiền còn lại sau khi trừ đi tiền chi tiêu cho tiệc rượu ngày hôm trước.Cô mềm lòng, trong Tiểu Ngư có một tâm hồn lương thiện, không cần phải lo lắng sự thông minh của cậu bé sẽ làm hại đến bản thân mình.Cô giải thích với giáo viên về hành động của Tiểu Ngư, “Đó là tiền mừng sinh nhật thằng bé tự kiếm được, đến từ nguồn hợp pháp, nên nhà trường cứ nhận lấy đi.”Giáo viên chủ nhiệm vừa cười vừa lắc đầu, thốt lên: “Tiểu Ngư không muốn gây áp lực hoặc gánh nặng cho các bạn cùng lớp, yêu cầu nặc danh. Cậu bé thật sự rất thông minh, tôi đề xuất kỳ sau Tiểu Ngư nên lên học lớp 4 luôn.”Sau khi trò chuyện với cô giáo mười phút, quay đầu một cái, Tiểu Ngư đã biến mất. Bạn học nói rằng Tiểu Ngư đã chạy đến cửa hàng nhỏ ở cổng trường, chủ cửa hàng nhỏ nói rằng Tiểu Ngư đi cùng một bà cụ.“Bà cụ đó mua hàng ở đây hai lần, tôi tưởng là người nhà của đứa trẻ. Sao? Các cô không biết bà ấy?”Chủ nhiệm lớp lo lắng, “Chắc chắn là không ổn rồi, sợ rằng đó là kẻ buôn người.”

Chương 221: Ngoại truyện 6