"Là thiên kim mà lại mang số mệnh của nha hoàn! Haha, nhất định là mẹ ruột của ngươi chê dung mạo ngươi quá xấu xí nên mới không cần ngươi nữa!" "Ái chà, Đại tiểu thư tức giận rồi kìa! Đáng sợ quá! Đồ mặt quỷ, đồ quái vật, không ai muốn chơi với quái vật xấu xí đâu!" "Đánh nàng ta, đánh nàng ta đi! Làm gì có thiên kim tiểu thư nào xấu xí như vậy! Bốp bốp bốp!" "..." Một đám trẻ con vây quanh một cô nương khoảng mười sáu mười bảy tuổi, vài nắm bùn tựa như mưa đá đập vào người Tống Nhị Nha tạo nên âm thanh "chát chát". "Các người cút đi! Cút hết đi!" Tống Nhị Nha nổi điên rồi, lao về phía đám trẻ con kia như một con bò tót. "Bịch!" một tiếng, nàng bị vấp rồi ngã xuống đất, trán đập vào một tảng đá sắc nhọn, nhìn thấy máu tươi chảy xuống, bọn trẻ hét lên rồi sợ hãi bỏ chạy. Bây giờ đang là thời gian cày bừa của vụ đông xuân, người nhà Tống gia đều đang làm việc ngoài ruộng, mãi đến giữa trưa mới có người lớn nhìn thấy Tống Nhị Nha, vội vàng bế nàng về nhà. "A Anh A Anh… Nếu biết…
Chương 903: Không được bịa chuyện lung tung
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc TriệuTác giả: Niên Tiểu HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không "Là thiên kim mà lại mang số mệnh của nha hoàn! Haha, nhất định là mẹ ruột của ngươi chê dung mạo ngươi quá xấu xí nên mới không cần ngươi nữa!" "Ái chà, Đại tiểu thư tức giận rồi kìa! Đáng sợ quá! Đồ mặt quỷ, đồ quái vật, không ai muốn chơi với quái vật xấu xí đâu!" "Đánh nàng ta, đánh nàng ta đi! Làm gì có thiên kim tiểu thư nào xấu xí như vậy! Bốp bốp bốp!" "..." Một đám trẻ con vây quanh một cô nương khoảng mười sáu mười bảy tuổi, vài nắm bùn tựa như mưa đá đập vào người Tống Nhị Nha tạo nên âm thanh "chát chát". "Các người cút đi! Cút hết đi!" Tống Nhị Nha nổi điên rồi, lao về phía đám trẻ con kia như một con bò tót. "Bịch!" một tiếng, nàng bị vấp rồi ngã xuống đất, trán đập vào một tảng đá sắc nhọn, nhìn thấy máu tươi chảy xuống, bọn trẻ hét lên rồi sợ hãi bỏ chạy. Bây giờ đang là thời gian cày bừa của vụ đông xuân, người nhà Tống gia đều đang làm việc ngoài ruộng, mãi đến giữa trưa mới có người lớn nhìn thấy Tống Nhị Nha, vội vàng bế nàng về nhà. "A Anh A Anh… Nếu biết… Cố Minh Sơ nói tới đây, lửa giận trong lòng Tống Anh đã bùng lên. Chó má! Nàng đã giấu con hồ ly tinh kia ở thôn trang, không thể có chuyện ra ngoài gặp người khác. Nếu hồ ly tinh thật sự không hiểu chuyện, chạy ra ngoài thì sẽ lập tức có yêu quái ở thôn trang bẩm báo chuyện này với nàng!Hơn nữa, Hoắc Triệu Uyên có nuôi yêu quái hay không, nàng có thể không biết sao?!"Hồ ly tinh kia có mấy cái đuôi?" Tống Anh hỏi."Đương nhiên là một cái rồi." Cố Minh Sơ lập tức nói. "Con trước đây ở thành Dung là hồ ly ba đuôi." Tống Anh nói. Cố Minh Bảo ngạc nhiên nhìn nàng, sau đó lên tiếng: "Bất kể là mấy đuôi thì Hoắc Vương gia đều không dễ dàng thoát khỏi tội này.Dù sao thì chuyện xuất hiện hồ ly tinh trong thiên hạ vốn dĩ vô cùng hiếm gặp, con hồ ly kia còn khăng khăng rằng mình có quan hệ với Hoắc Vương gia. Như vậy, cho dù Vương gia có mười cái miệng thì cũng không thể thanh minh."Tống Anh cau mày suy nghĩ. Một lát sau, nàng hỏi Cố Minh Sơ: "Đại hoàng tử là người thế nào? Trước đây có thù oán gì với Hoắc Triệu Uyên không?""Đại hoàng tử và Hoắc Vương gia có tuổi tác tương đương nhau, thật ra trước đây không có qua lại gì, nhưng sau khi Hoắc Triệu Uyên hồi kinh thì bọn họ đã gặp mặt, nghe nói lúc gặp mặt quả thực không vui vẻ gì. Tuy nhiên, ta cũng không biết nguyên nhân thật sự của chuyện lần này là gì." Cố Minh Sơ lập tức nói. "Quyền lợi, tiền bạc, mỹ nhân... Nam nhân có xung đột với nhau chỉ đơn giản là do ba nguyên nhân này.Không có mấy vị hoàng tử dám kiêu căng ngạo mạn, gây chuyện với các đại thần trước khi trở thành hoàng đế.Hoắc Triệu Uyên cũng tự biết mình có mâu thuẫn với hoàng gia nên hiển nhiên sẽ không tỏ thái độ với hoàng tử." Tống Anh nói. Cố Minh Sơ hơi cạn lời, nhưng không thể không thừa nhận rằng lời Hoắc Vương phi nói chính là sự thật. Đương kim hoàng đế chỉ có mấy hoàng tử, Nhị hoàng tử là đích tử nên được phong làm Thái tử. Nhưng sức khỏe của vị Thái tử này không được tốt lắm nên thế lực của Đại hoàng tử vẫn rất lớn mạnh.Cách mà những vị hoàng tử này đối đãi với thần tử trong triều đều là lấy hòa khí làm chủ, cho dù không cùng phe cũng sẽ không trắng trợn xé rách mặt. Dù sao thì chuyện phe phái chính là hôm nay là kẻ thù nhưng ngày mai có thể thành đồng minh.Phần lớn các hoàng tử đều suy nghĩ như vậy. "Vì vậy... ý của Vương phi là, bọn họ đang tranh giành mỹ nhân?" Cố Minh Sơ cạn lời. "Đúng vậy.Ngươi cũng đã nói hai người bọn họ có tuổi tác tương đương, nam tử cùng tuổi ở cùng nhau, vì nữ nhân mà gây chuyện chính là nguyên nhân có khả năng xảy ra lớn nhất." Tống Anh gật đầu thừa nhận. "..." Cố Minh Sơ không còn lời nào để nói. "Trong phủ của Đại hoàng tử có thê thiếp nào có dính dáng đến Hoắc Triệu Uyên không?" Tống Anh hỏi tiếp. Cố Minh Sơ nheo mắt: "Lời này thì ta không dám nói..."Nữ nhân của hoàng gia có dính dáng đến thần tử ư? Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài thì mọi chuyện càng nghiêm trọng hơn nữa. Cố Minh Bảo nghe thấy vậy thì ngây người, sau đó dè dặt giơ tay lên: "Ta, ta biết.""Muội muội?!" Cố Minh Sơ hoảng sợ, "Không được bịa chuyện lung tung.""Muội không bịa, muội đâu phải Tống tỷ tỷ." Cố Minh Bảo lè lưỡi, "Trước đây khi tham dự yến tiệc, ta từng nhìn thấy Đại hoàng tử từ xa một lần.Lúc ấy, ta trùng hợp nghe thấy người khác bàn tán về hắn.""Ta nghe thấy có người nói rằng trong phủ đệ của Đại hoàng tử, ngoại trừ chính phi và trắc phi thì những thê thiếp khác đều có dung mạo hơi giống... hơi giống Thanh Lạc... Huyện chúa." Cố Minh Bảo nhỏ giọng nói. Nghe thấy chuyện này, Tống Anh nhướng mày. Nếu là như thế thì Đại hoàng tử này hoàn toàn có động cơ. Thẩm Thanh Lạc chung tình với Hoắc Triệu Uyên, vẫn luôn cầu mà không được, khoảng thời gian trước còn vì Hoắc Triệu Uyên mà tự hại chính mình.Nếu Đại hoàng tử này vẫn luôn yêu thầm người ta thì bây giờ muốn trút giận thay nàng ta cũng là điều bình thường.
Cố Minh Sơ nói tới đây, lửa giận trong lòng Tống Anh đã bùng lên.
Chó má! Nàng đã giấu con hồ ly tinh kia ở thôn trang, không thể có chuyện ra ngoài gặp người khác.
Nếu hồ ly tinh thật sự không hiểu chuyện, chạy ra ngoài thì sẽ lập tức có yêu quái ở thôn trang bẩm báo chuyện này với nàng!
Hơn nữa, Hoắc Triệu Uyên có nuôi yêu quái hay không, nàng có thể không biết sao?!
"Hồ ly tinh kia có mấy cái đuôi?" Tống Anh hỏi.
"Đương nhiên là một cái rồi." Cố Minh Sơ lập tức nói.
"Con trước đây ở thành Dung là hồ ly ba đuôi." Tống Anh nói.
Cố Minh Bảo ngạc nhiên nhìn nàng, sau đó lên tiếng: "Bất kể là mấy đuôi thì Hoắc Vương gia đều không dễ dàng thoát khỏi tội này.
Dù sao thì chuyện xuất hiện hồ ly tinh trong thiên hạ vốn dĩ vô cùng hiếm gặp, con hồ ly kia còn khăng khăng rằng mình có quan hệ với Hoắc Vương gia.
Như vậy, cho dù Vương gia có mười cái miệng thì cũng không thể thanh minh."
Tống Anh cau mày suy nghĩ.
Một lát sau, nàng hỏi Cố Minh Sơ: "Đại hoàng tử là người thế nào? Trước đây có thù oán gì với Hoắc Triệu Uyên không?"
"Đại hoàng tử và Hoắc Vương gia có tuổi tác tương đương nhau, thật ra trước đây không có qua lại gì, nhưng sau khi Hoắc Triệu Uyên hồi kinh thì bọn họ đã gặp mặt, nghe nói lúc gặp mặt quả thực không vui vẻ gì.
Tuy nhiên, ta cũng không biết nguyên nhân thật sự của chuyện lần này là gì." Cố Minh Sơ lập tức nói.
"Quyền lợi, tiền bạc, mỹ nhân... Nam nhân có xung đột với nhau chỉ đơn giản là do ba nguyên nhân này.
Không có mấy vị hoàng tử dám kiêu căng ngạo mạn, gây chuyện với các đại thần trước khi trở thành hoàng đế.
Hoắc Triệu Uyên cũng tự biết mình có mâu thuẫn với hoàng gia nên hiển nhiên sẽ không tỏ thái độ với hoàng tử." Tống Anh nói.
Cố Minh Sơ hơi cạn lời, nhưng không thể không thừa nhận rằng lời Hoắc Vương phi nói chính là sự thật.
Đương kim hoàng đế chỉ có mấy hoàng tử, Nhị hoàng tử là đích tử nên được phong làm Thái tử.
Nhưng sức khỏe của vị Thái tử này không được tốt lắm nên thế lực của Đại hoàng tử vẫn rất lớn mạnh.
Cách mà những vị hoàng tử này đối đãi với thần tử trong triều đều là lấy hòa khí làm chủ, cho dù không cùng phe cũng sẽ không trắng trợn xé rách mặt.
Dù sao thì chuyện phe phái chính là hôm nay là kẻ thù nhưng ngày mai có thể thành đồng minh.
Phần lớn các hoàng tử đều suy nghĩ như vậy.
"Vì vậy... ý của Vương phi là, bọn họ đang tranh giành mỹ nhân?" Cố Minh Sơ cạn lời.
"Đúng vậy.
Ngươi cũng đã nói hai người bọn họ có tuổi tác tương đương, nam tử cùng tuổi ở cùng nhau, vì nữ nhân mà gây chuyện chính là nguyên nhân có khả năng xảy ra lớn nhất." Tống Anh gật đầu thừa nhận.
"..." Cố Minh Sơ không còn lời nào để nói.
"Trong phủ của Đại hoàng tử có thê thiếp nào có dính dáng đến Hoắc Triệu Uyên không?" Tống Anh hỏi tiếp.
Cố Minh Sơ nheo mắt: "Lời này thì ta không dám nói..."
Nữ nhân của hoàng gia có dính dáng đến thần tử ư? Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài thì mọi chuyện càng nghiêm trọng hơn nữa.
Cố Minh Bảo nghe thấy vậy thì ngây người, sau đó dè dặt giơ tay lên: "Ta, ta biết."
"Muội muội?!" Cố Minh Sơ hoảng sợ, "Không được bịa chuyện lung tung."
"Muội không bịa, muội đâu phải Tống tỷ tỷ." Cố Minh Bảo lè lưỡi, "Trước đây khi tham dự yến tiệc, ta từng nhìn thấy Đại hoàng tử từ xa một lần.
Lúc ấy, ta trùng hợp nghe thấy người khác bàn tán về hắn."
"Ta nghe thấy có người nói rằng trong phủ đệ của Đại hoàng tử, ngoại trừ chính phi và trắc phi thì những thê thiếp khác đều có dung mạo hơi giống... hơi giống Thanh Lạc... Huyện chúa." Cố Minh Bảo nhỏ giọng nói.
Nghe thấy chuyện này, Tống Anh nhướng mày.
Nếu là như thế thì Đại hoàng tử này hoàn toàn có động cơ.
Thẩm Thanh Lạc chung tình với Hoắc Triệu Uyên, vẫn luôn cầu mà không được, khoảng thời gian trước còn vì Hoắc Triệu Uyên mà tự hại chính mình.
Nếu Đại hoàng tử này vẫn luôn yêu thầm người ta thì bây giờ muốn trút giận thay nàng ta cũng là điều bình thường.
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc TriệuTác giả: Niên Tiểu HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không "Là thiên kim mà lại mang số mệnh của nha hoàn! Haha, nhất định là mẹ ruột của ngươi chê dung mạo ngươi quá xấu xí nên mới không cần ngươi nữa!" "Ái chà, Đại tiểu thư tức giận rồi kìa! Đáng sợ quá! Đồ mặt quỷ, đồ quái vật, không ai muốn chơi với quái vật xấu xí đâu!" "Đánh nàng ta, đánh nàng ta đi! Làm gì có thiên kim tiểu thư nào xấu xí như vậy! Bốp bốp bốp!" "..." Một đám trẻ con vây quanh một cô nương khoảng mười sáu mười bảy tuổi, vài nắm bùn tựa như mưa đá đập vào người Tống Nhị Nha tạo nên âm thanh "chát chát". "Các người cút đi! Cút hết đi!" Tống Nhị Nha nổi điên rồi, lao về phía đám trẻ con kia như một con bò tót. "Bịch!" một tiếng, nàng bị vấp rồi ngã xuống đất, trán đập vào một tảng đá sắc nhọn, nhìn thấy máu tươi chảy xuống, bọn trẻ hét lên rồi sợ hãi bỏ chạy. Bây giờ đang là thời gian cày bừa của vụ đông xuân, người nhà Tống gia đều đang làm việc ngoài ruộng, mãi đến giữa trưa mới có người lớn nhìn thấy Tống Nhị Nha, vội vàng bế nàng về nhà. "A Anh A Anh… Nếu biết… Cố Minh Sơ nói tới đây, lửa giận trong lòng Tống Anh đã bùng lên. Chó má! Nàng đã giấu con hồ ly tinh kia ở thôn trang, không thể có chuyện ra ngoài gặp người khác. Nếu hồ ly tinh thật sự không hiểu chuyện, chạy ra ngoài thì sẽ lập tức có yêu quái ở thôn trang bẩm báo chuyện này với nàng!Hơn nữa, Hoắc Triệu Uyên có nuôi yêu quái hay không, nàng có thể không biết sao?!"Hồ ly tinh kia có mấy cái đuôi?" Tống Anh hỏi."Đương nhiên là một cái rồi." Cố Minh Sơ lập tức nói. "Con trước đây ở thành Dung là hồ ly ba đuôi." Tống Anh nói. Cố Minh Bảo ngạc nhiên nhìn nàng, sau đó lên tiếng: "Bất kể là mấy đuôi thì Hoắc Vương gia đều không dễ dàng thoát khỏi tội này.Dù sao thì chuyện xuất hiện hồ ly tinh trong thiên hạ vốn dĩ vô cùng hiếm gặp, con hồ ly kia còn khăng khăng rằng mình có quan hệ với Hoắc Vương gia. Như vậy, cho dù Vương gia có mười cái miệng thì cũng không thể thanh minh."Tống Anh cau mày suy nghĩ. Một lát sau, nàng hỏi Cố Minh Sơ: "Đại hoàng tử là người thế nào? Trước đây có thù oán gì với Hoắc Triệu Uyên không?""Đại hoàng tử và Hoắc Vương gia có tuổi tác tương đương nhau, thật ra trước đây không có qua lại gì, nhưng sau khi Hoắc Triệu Uyên hồi kinh thì bọn họ đã gặp mặt, nghe nói lúc gặp mặt quả thực không vui vẻ gì. Tuy nhiên, ta cũng không biết nguyên nhân thật sự của chuyện lần này là gì." Cố Minh Sơ lập tức nói. "Quyền lợi, tiền bạc, mỹ nhân... Nam nhân có xung đột với nhau chỉ đơn giản là do ba nguyên nhân này.Không có mấy vị hoàng tử dám kiêu căng ngạo mạn, gây chuyện với các đại thần trước khi trở thành hoàng đế.Hoắc Triệu Uyên cũng tự biết mình có mâu thuẫn với hoàng gia nên hiển nhiên sẽ không tỏ thái độ với hoàng tử." Tống Anh nói. Cố Minh Sơ hơi cạn lời, nhưng không thể không thừa nhận rằng lời Hoắc Vương phi nói chính là sự thật. Đương kim hoàng đế chỉ có mấy hoàng tử, Nhị hoàng tử là đích tử nên được phong làm Thái tử. Nhưng sức khỏe của vị Thái tử này không được tốt lắm nên thế lực của Đại hoàng tử vẫn rất lớn mạnh.Cách mà những vị hoàng tử này đối đãi với thần tử trong triều đều là lấy hòa khí làm chủ, cho dù không cùng phe cũng sẽ không trắng trợn xé rách mặt. Dù sao thì chuyện phe phái chính là hôm nay là kẻ thù nhưng ngày mai có thể thành đồng minh.Phần lớn các hoàng tử đều suy nghĩ như vậy. "Vì vậy... ý của Vương phi là, bọn họ đang tranh giành mỹ nhân?" Cố Minh Sơ cạn lời. "Đúng vậy.Ngươi cũng đã nói hai người bọn họ có tuổi tác tương đương, nam tử cùng tuổi ở cùng nhau, vì nữ nhân mà gây chuyện chính là nguyên nhân có khả năng xảy ra lớn nhất." Tống Anh gật đầu thừa nhận. "..." Cố Minh Sơ không còn lời nào để nói. "Trong phủ của Đại hoàng tử có thê thiếp nào có dính dáng đến Hoắc Triệu Uyên không?" Tống Anh hỏi tiếp. Cố Minh Sơ nheo mắt: "Lời này thì ta không dám nói..."Nữ nhân của hoàng gia có dính dáng đến thần tử ư? Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài thì mọi chuyện càng nghiêm trọng hơn nữa. Cố Minh Bảo nghe thấy vậy thì ngây người, sau đó dè dặt giơ tay lên: "Ta, ta biết.""Muội muội?!" Cố Minh Sơ hoảng sợ, "Không được bịa chuyện lung tung.""Muội không bịa, muội đâu phải Tống tỷ tỷ." Cố Minh Bảo lè lưỡi, "Trước đây khi tham dự yến tiệc, ta từng nhìn thấy Đại hoàng tử từ xa một lần.Lúc ấy, ta trùng hợp nghe thấy người khác bàn tán về hắn.""Ta nghe thấy có người nói rằng trong phủ đệ của Đại hoàng tử, ngoại trừ chính phi và trắc phi thì những thê thiếp khác đều có dung mạo hơi giống... hơi giống Thanh Lạc... Huyện chúa." Cố Minh Bảo nhỏ giọng nói. Nghe thấy chuyện này, Tống Anh nhướng mày. Nếu là như thế thì Đại hoàng tử này hoàn toàn có động cơ. Thẩm Thanh Lạc chung tình với Hoắc Triệu Uyên, vẫn luôn cầu mà không được, khoảng thời gian trước còn vì Hoắc Triệu Uyên mà tự hại chính mình.Nếu Đại hoàng tử này vẫn luôn yêu thầm người ta thì bây giờ muốn trút giận thay nàng ta cũng là điều bình thường.