Tác giả:

"Là thiên kim mà lại mang số mệnh của nha hoàn! Haha, nhất định là mẹ ruột của ngươi chê dung mạo ngươi quá xấu xí nên mới không cần ngươi nữa!" "Ái chà, Đại tiểu thư tức giận rồi kìa! Đáng sợ quá! Đồ mặt quỷ, đồ quái vật, không ai muốn chơi với quái vật xấu xí đâu!" "Đánh nàng ta, đánh nàng ta đi! Làm gì có thiên kim tiểu thư nào xấu xí như vậy! Bốp bốp bốp!" "..." Một đám trẻ con vây quanh một cô nương khoảng mười sáu mười bảy tuổi, vài nắm bùn tựa như mưa đá đập vào người Tống Nhị Nha tạo nên âm thanh "chát chát". "Các người cút đi! Cút hết đi!" Tống Nhị Nha nổi điên rồi, lao về phía đám trẻ con kia như một con bò tót. "Bịch!" một tiếng, nàng bị vấp rồi ngã xuống đất, trán đập vào một tảng đá sắc nhọn, nhìn thấy máu tươi chảy xuống, bọn trẻ hét lên rồi sợ hãi bỏ chạy. Bây giờ đang là thời gian cày bừa của vụ đông xuân, người nhà Tống gia đều đang làm việc ngoài ruộng, mãi đến giữa trưa mới có người lớn nhìn thấy Tống Nhị Nha, vội vàng bế nàng về nhà. "A Anh A Anh… Nếu biết…

Chương 944: Nói không giữ lời

Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc TriệuTác giả: Niên Tiểu HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không "Là thiên kim mà lại mang số mệnh của nha hoàn! Haha, nhất định là mẹ ruột của ngươi chê dung mạo ngươi quá xấu xí nên mới không cần ngươi nữa!" "Ái chà, Đại tiểu thư tức giận rồi kìa! Đáng sợ quá! Đồ mặt quỷ, đồ quái vật, không ai muốn chơi với quái vật xấu xí đâu!" "Đánh nàng ta, đánh nàng ta đi! Làm gì có thiên kim tiểu thư nào xấu xí như vậy! Bốp bốp bốp!" "..." Một đám trẻ con vây quanh một cô nương khoảng mười sáu mười bảy tuổi, vài nắm bùn tựa như mưa đá đập vào người Tống Nhị Nha tạo nên âm thanh "chát chát". "Các người cút đi! Cút hết đi!" Tống Nhị Nha nổi điên rồi, lao về phía đám trẻ con kia như một con bò tót. "Bịch!" một tiếng, nàng bị vấp rồi ngã xuống đất, trán đập vào một tảng đá sắc nhọn, nhìn thấy máu tươi chảy xuống, bọn trẻ hét lên rồi sợ hãi bỏ chạy. Bây giờ đang là thời gian cày bừa của vụ đông xuân, người nhà Tống gia đều đang làm việc ngoài ruộng, mãi đến giữa trưa mới có người lớn nhìn thấy Tống Nhị Nha, vội vàng bế nàng về nhà. "A Anh A Anh… Nếu biết… Huống chi, Di Nguyệt thần quân này còn đưa theo rất nhiều yêu thú tới đây. Tống Anh cho người đưa Di Nguyệt thần quân từ biển Thương Sinh vào Yêu giới. Bọn họ cũng kiểm kê số lượng yêu thú, thiếu một nửa so với con số mà nàng và Thương Vi điều tra được trước đây. Tống Anh mở tiệc khoản đãi.Chỉ trong thời gian ngắn, Yêu giới đã xây dựng một tòa cung điện cho nàng làm chỗ ở, bên trong cung điện cũng có không ít tiểu yêu quái.Bây giờ có khách tới, đương nhiên phải chiêu đãi một phen. Thật ra, Di Nguyệt thần quân rất lớn mật, cứ nhìn Tống Anh, cười tủm tỉm trong bữa tiệc. "Yêu Đế, Thiên Đế bọn ta nói rằng Yêu tộc đã xuống dốc nên trận chiến tại biển Thương Sinh không cần phải phái quá nhiều người đến, mỗi bên một vạn là đủ rồi.Chẳng qua, tuy nhân số không nhiều lắm nhưng mong rằng Yêu Đế tuân thủ lời hứa, sau khi thua sẽ không gây phiền phức cho Thần giới ta, lui về trấn giữ Yêu giới, phục tùng Thần giới bọn ta." Di Nguyệt thần quân cười nói. Tống Anh cong môi: "Được.Nhưng nếu Thần giới các ngươi thua thì sao?""Sao có thể?" Di Nguyệt thần quân cười nhạo một tiếng. "Nếu ngươi nói không được thì để ta nói giúp ngươi.Nếu Thần giới thua trận chiến này thì ta muốn Thần giới giao ra mệnh bàn của con người và phong ấn mệnh bàn, không ai có thể đụng vào nữa.Ngoài ra... Ta muốn pháp bảo bổn mạng của Thiên Đế."Pháp bảo bổn mạng tương đương với uy quyền. Trận chiến này chính là vì uy quyền của Yêu giới. Bây giờ, nàng không có đủ tu vi và năng lực để phong ấn hai giới Yêu, Thần, may mà Nhân giới bây giờ cũng xem như an toàn, Thần giới muốn nhúng tay cũng không quá dễ dàng.Huống hồ, thần tiên tự xưng là lương thiện và nhân từ, trong tình huống bình thường cũng sẽ không gây họa cho Nhân giới. Chẳng qua, mệnh bàn này vốn dĩ do trời định lại rơi vào tay Thần giới, trở thành cách bọn họ khống chế Nhân giới. Di Nguyệt thần quân cau mày, suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta trở về thương lượng với Thiên Đế, có được hay không thì còn phải bàn bạc thêm.""Không làm phiền thần quân đích thân đi một chuyến, ta sẽ phái người đi báo." Tống Anh nói. "Ngươi có ý gì!?" Di Nguyệt thần quân cau mày, hơi không vui. Tống Anh cười cười, miệt thị nhìn hắn ta: "Thần quân, ta có thể không biết Yêu giới ta có bao nhiêu yêu thú sao? Bây giờ ngươi chỉ mới đưa tới một nửa trong số đó mà thôi.Ta nói rồi, khi nào Thần giới đưa hết toàn bộ yêu thú về thì ta mới suy xét đến chuyện đại chiến.""Ngươi có chứng cứ gì chứng minh bấy nhiêu đây chỉ là một nửa? Ta thấy ngươi đang tìm lý do thì có!" Di Nguyệt thần quân lập tức nổi giận. Tống Anh cười nhạo một tiếng. Không trả lời hắn ta. Nàng nghĩ, với thân phận của mình, nàng không cần phải đặc biệt giải thích một chuyện hiển nhiên như vậy với tên thần quân này. "Đưa Di Nguyệt thần quân đi đào quặng." Tống Anh lạnh lùng nói. Nói xong, nàng còn không quên phong ấn thần lực của Di Nguyệt thần quân. Tới Yêu giới, muốn sử dụng thần lực thì nhiều nhất chỉ dùng được ba phần.Mặc dù Di Nguyệt thần quân này có bản lĩnh lớn đến đâu thì Tống Anh cũng có đủ năng lực để khiến hắn ta khổ sở đến mức nói không nên lời. "Chúc Huỳnh! Ngươi nói không giữ lời!" Di Nguyệt thần quân mắng to. Hắn ta tới đưa yêu thú chứ không phải tới đào quặng!Di Nguyệt thần quân lập tức bị kéo ra ngoài. Ngoài đại điện của Tống Anh, cảnh tượng Yêu giới mà hắn ta nhìn thấy trên đường thật sự khiến hắn ta ngạc nhiên. Cảnh vật ở Yêu giới tương tự với núi tiên ở Thần giới.Hắn ta đương nhiên cũng biết môi trường sinh sống của yêu quái khác nhau, có yêu quái thích đất cát, có yêu quái thích nguồn nước nên chắc hẳn Yêu giới cũng chia thành mấy khu vực.Hắn ta cho rằng Yêu giới mới xuất hiện nên có lẽ không có bao nhiêu yêu thú. Nhưng trên đường lại thật sự nhìn thấy không ít. Bay trên trời, bơi trong nước..."Đây là vật cưỡi của Thiên tôn..." Di Nguyệt thần quân tinh mắt, nhìn thấy vật cưỡi của Thần giới bị trộm thì lập tức ngạc nhiên.

Huống chi, Di Nguyệt thần quân này còn đưa theo rất nhiều yêu thú tới đây.

 

Tống Anh cho người đưa Di Nguyệt thần quân từ biển Thương Sinh vào Yêu giới.

 

Bọn họ cũng kiểm kê số lượng yêu thú, thiếu một nửa so với con số mà nàng và Thương Vi điều tra được trước đây.

 

Tống Anh mở tiệc khoản đãi.

Chỉ trong thời gian ngắn, Yêu giới đã xây dựng một tòa cung điện cho nàng làm chỗ ở, bên trong cung điện cũng có không ít tiểu yêu quái.

Bây giờ có khách tới, đương nhiên phải chiêu đãi một phen.

 

Thật ra, Di Nguyệt thần quân rất lớn mật, cứ nhìn Tống Anh, cười tủm tỉm trong bữa tiệc.

 

"Yêu Đế, Thiên Đế bọn ta nói rằng Yêu tộc đã xuống dốc nên trận chiến tại biển Thương Sinh không cần phải phái quá nhiều người đến, mỗi bên một vạn là đủ rồi.

Chẳng qua, tuy nhân số không nhiều lắm nhưng mong rằng Yêu Đế tuân thủ lời hứa, sau khi thua sẽ không gây phiền phức cho Thần giới ta, lui về trấn giữ Yêu giới, phục tùng Thần giới bọn ta." Di Nguyệt thần quân cười nói.

 

Tống Anh cong môi: "Được.

Nhưng nếu Thần giới các ngươi thua thì sao?"

"Sao có thể?" Di Nguyệt thần quân cười nhạo một tiếng.

 

"Nếu ngươi nói không được thì để ta nói giúp ngươi.

Nếu Thần giới thua trận chiến này thì ta muốn Thần giới giao ra mệnh bàn của con người và phong ấn mệnh bàn, không ai có thể đụng vào nữa.

Ngoài ra... Ta muốn pháp bảo bổn mạng của Thiên Đế."

Pháp bảo bổn mạng tương đương với uy quyền.

 

Trận chiến này chính là vì uy quyền của Yêu giới.

 

Bây giờ, nàng không có đủ tu vi và năng lực để phong ấn hai giới Yêu, Thần, may mà Nhân giới bây giờ cũng xem như an toàn, Thần giới muốn nhúng tay cũng không quá dễ dàng.

Huống hồ, thần tiên tự xưng là lương thiện và nhân từ, trong tình huống bình thường cũng sẽ không gây họa cho Nhân giới.

 

Chẳng qua, mệnh bàn này vốn dĩ do trời định lại rơi vào tay Thần giới, trở thành cách bọn họ khống chế Nhân giới.

 

Di Nguyệt thần quân cau mày, suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta trở về thương lượng với Thiên Đế, có được hay không thì còn phải bàn bạc thêm."

"Không làm phiền thần quân đích thân đi một chuyến, ta sẽ phái người đi báo." Tống Anh nói.

 

"Ngươi có ý gì!?" Di Nguyệt thần quân cau mày, hơi không vui.

 

Tống Anh cười cười, miệt thị nhìn hắn ta: "Thần quân, ta có thể không biết Yêu giới ta có bao nhiêu yêu thú sao? Bây giờ ngươi chỉ mới đưa tới một nửa trong số đó mà thôi.

Ta nói rồi, khi nào Thần giới đưa hết toàn bộ yêu thú về thì ta mới suy xét đến chuyện đại chiến."

"Ngươi có chứng cứ gì chứng minh bấy nhiêu đây chỉ là một nửa? Ta thấy ngươi đang tìm lý do thì có!" Di Nguyệt thần quân lập tức nổi giận.

 

Tống Anh cười nhạo một tiếng.

 

Không trả lời hắn ta.

 

Nàng nghĩ, với thân phận của mình, nàng không cần phải đặc biệt giải thích một chuyện hiển nhiên như vậy với tên thần quân này.

 

"Đưa Di Nguyệt thần quân đi đào quặng." Tống Anh lạnh lùng nói.

 

Nói xong, nàng còn không quên phong ấn thần lực của Di Nguyệt thần quân.

 

Tới Yêu giới, muốn sử dụng thần lực thì nhiều nhất chỉ dùng được ba phần.

Mặc dù Di Nguyệt thần quân này có bản lĩnh lớn đến đâu thì Tống Anh cũng có đủ năng lực để khiến hắn ta khổ sở đến mức nói không nên lời.

 

"Chúc Huỳnh! Ngươi nói không giữ lời!" Di Nguyệt thần quân mắng to.

 

Hắn ta tới đưa yêu thú chứ không phải tới đào quặng!

Di Nguyệt thần quân lập tức bị kéo ra ngoài.

 

Ngoài đại điện của Tống Anh, cảnh tượng Yêu giới mà hắn ta nhìn thấy trên đường thật sự khiến hắn ta ngạc nhiên.

 

Cảnh vật ở Yêu giới tương tự với núi tiên ở Thần giới.

Hắn ta đương nhiên cũng biết môi trường sinh sống của yêu quái khác nhau, có yêu quái thích đất cát, có yêu quái thích nguồn nước nên chắc hẳn Yêu giới cũng chia thành mấy khu vực.

Hắn ta cho rằng Yêu giới mới xuất hiện nên có lẽ không có bao nhiêu yêu thú.

 

Nhưng trên đường lại thật sự nhìn thấy không ít.

 

Bay trên trời, bơi trong nước...

"Đây là vật cưỡi của Thiên tôn..." Di Nguyệt thần quân tinh mắt, nhìn thấy vật cưỡi của Thần giới bị trộm thì lập tức ngạc nhiên.

Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc TriệuTác giả: Niên Tiểu HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không "Là thiên kim mà lại mang số mệnh của nha hoàn! Haha, nhất định là mẹ ruột của ngươi chê dung mạo ngươi quá xấu xí nên mới không cần ngươi nữa!" "Ái chà, Đại tiểu thư tức giận rồi kìa! Đáng sợ quá! Đồ mặt quỷ, đồ quái vật, không ai muốn chơi với quái vật xấu xí đâu!" "Đánh nàng ta, đánh nàng ta đi! Làm gì có thiên kim tiểu thư nào xấu xí như vậy! Bốp bốp bốp!" "..." Một đám trẻ con vây quanh một cô nương khoảng mười sáu mười bảy tuổi, vài nắm bùn tựa như mưa đá đập vào người Tống Nhị Nha tạo nên âm thanh "chát chát". "Các người cút đi! Cút hết đi!" Tống Nhị Nha nổi điên rồi, lao về phía đám trẻ con kia như một con bò tót. "Bịch!" một tiếng, nàng bị vấp rồi ngã xuống đất, trán đập vào một tảng đá sắc nhọn, nhìn thấy máu tươi chảy xuống, bọn trẻ hét lên rồi sợ hãi bỏ chạy. Bây giờ đang là thời gian cày bừa của vụ đông xuân, người nhà Tống gia đều đang làm việc ngoài ruộng, mãi đến giữa trưa mới có người lớn nhìn thấy Tống Nhị Nha, vội vàng bế nàng về nhà. "A Anh A Anh… Nếu biết… Huống chi, Di Nguyệt thần quân này còn đưa theo rất nhiều yêu thú tới đây. Tống Anh cho người đưa Di Nguyệt thần quân từ biển Thương Sinh vào Yêu giới. Bọn họ cũng kiểm kê số lượng yêu thú, thiếu một nửa so với con số mà nàng và Thương Vi điều tra được trước đây. Tống Anh mở tiệc khoản đãi.Chỉ trong thời gian ngắn, Yêu giới đã xây dựng một tòa cung điện cho nàng làm chỗ ở, bên trong cung điện cũng có không ít tiểu yêu quái.Bây giờ có khách tới, đương nhiên phải chiêu đãi một phen. Thật ra, Di Nguyệt thần quân rất lớn mật, cứ nhìn Tống Anh, cười tủm tỉm trong bữa tiệc. "Yêu Đế, Thiên Đế bọn ta nói rằng Yêu tộc đã xuống dốc nên trận chiến tại biển Thương Sinh không cần phải phái quá nhiều người đến, mỗi bên một vạn là đủ rồi.Chẳng qua, tuy nhân số không nhiều lắm nhưng mong rằng Yêu Đế tuân thủ lời hứa, sau khi thua sẽ không gây phiền phức cho Thần giới ta, lui về trấn giữ Yêu giới, phục tùng Thần giới bọn ta." Di Nguyệt thần quân cười nói. Tống Anh cong môi: "Được.Nhưng nếu Thần giới các ngươi thua thì sao?""Sao có thể?" Di Nguyệt thần quân cười nhạo một tiếng. "Nếu ngươi nói không được thì để ta nói giúp ngươi.Nếu Thần giới thua trận chiến này thì ta muốn Thần giới giao ra mệnh bàn của con người và phong ấn mệnh bàn, không ai có thể đụng vào nữa.Ngoài ra... Ta muốn pháp bảo bổn mạng của Thiên Đế."Pháp bảo bổn mạng tương đương với uy quyền. Trận chiến này chính là vì uy quyền của Yêu giới. Bây giờ, nàng không có đủ tu vi và năng lực để phong ấn hai giới Yêu, Thần, may mà Nhân giới bây giờ cũng xem như an toàn, Thần giới muốn nhúng tay cũng không quá dễ dàng.Huống hồ, thần tiên tự xưng là lương thiện và nhân từ, trong tình huống bình thường cũng sẽ không gây họa cho Nhân giới. Chẳng qua, mệnh bàn này vốn dĩ do trời định lại rơi vào tay Thần giới, trở thành cách bọn họ khống chế Nhân giới. Di Nguyệt thần quân cau mày, suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta trở về thương lượng với Thiên Đế, có được hay không thì còn phải bàn bạc thêm.""Không làm phiền thần quân đích thân đi một chuyến, ta sẽ phái người đi báo." Tống Anh nói. "Ngươi có ý gì!?" Di Nguyệt thần quân cau mày, hơi không vui. Tống Anh cười cười, miệt thị nhìn hắn ta: "Thần quân, ta có thể không biết Yêu giới ta có bao nhiêu yêu thú sao? Bây giờ ngươi chỉ mới đưa tới một nửa trong số đó mà thôi.Ta nói rồi, khi nào Thần giới đưa hết toàn bộ yêu thú về thì ta mới suy xét đến chuyện đại chiến.""Ngươi có chứng cứ gì chứng minh bấy nhiêu đây chỉ là một nửa? Ta thấy ngươi đang tìm lý do thì có!" Di Nguyệt thần quân lập tức nổi giận. Tống Anh cười nhạo một tiếng. Không trả lời hắn ta. Nàng nghĩ, với thân phận của mình, nàng không cần phải đặc biệt giải thích một chuyện hiển nhiên như vậy với tên thần quân này. "Đưa Di Nguyệt thần quân đi đào quặng." Tống Anh lạnh lùng nói. Nói xong, nàng còn không quên phong ấn thần lực của Di Nguyệt thần quân. Tới Yêu giới, muốn sử dụng thần lực thì nhiều nhất chỉ dùng được ba phần.Mặc dù Di Nguyệt thần quân này có bản lĩnh lớn đến đâu thì Tống Anh cũng có đủ năng lực để khiến hắn ta khổ sở đến mức nói không nên lời. "Chúc Huỳnh! Ngươi nói không giữ lời!" Di Nguyệt thần quân mắng to. Hắn ta tới đưa yêu thú chứ không phải tới đào quặng!Di Nguyệt thần quân lập tức bị kéo ra ngoài. Ngoài đại điện của Tống Anh, cảnh tượng Yêu giới mà hắn ta nhìn thấy trên đường thật sự khiến hắn ta ngạc nhiên. Cảnh vật ở Yêu giới tương tự với núi tiên ở Thần giới.Hắn ta đương nhiên cũng biết môi trường sinh sống của yêu quái khác nhau, có yêu quái thích đất cát, có yêu quái thích nguồn nước nên chắc hẳn Yêu giới cũng chia thành mấy khu vực.Hắn ta cho rằng Yêu giới mới xuất hiện nên có lẽ không có bao nhiêu yêu thú. Nhưng trên đường lại thật sự nhìn thấy không ít. Bay trên trời, bơi trong nước..."Đây là vật cưỡi của Thiên tôn..." Di Nguyệt thần quân tinh mắt, nhìn thấy vật cưỡi của Thần giới bị trộm thì lập tức ngạc nhiên.

Chương 944: Nói không giữ lời