Không khí sáng sớm thật dễ chịu, nó vác cái balo to tướng lên vai rồi hì hục đạp. Quãng đường từ nhà nó tới trường không xa lắm nhưng cũng không phải là gần – 4 km. Nó vừa đạp vừa ngước mặt đón những đợt gió sớm thổi vào làm mái tóc dài của nó bay bồng bềnh – nó – thúy Hà – cô gái có khuôn mặt của thiên thần nhưng tâm hồn của quỷ atula.(tại sao lại là quỷ atula thì đọc tiếp các bạn sẽ biết). Con đường tới trường càng lúc càng đông.Cuối cùng cũng tới, tên của ông vua dựng nước là tên trường của nó – Hùng Vương,nó lò dò dắt con ngựa sắt của mình vào bãi đỗ xe. Bộp – một âm thanh lạ vang lên làm nó đang mơ màng bỗng quay ngắt lại nơi phát ra âm thanh đó Nhân – lớp trưởng 10A1 vừa đâm phải vào đuôi xe nó Này! Mắt để trên mí hả, không thấy đường hay sao mà đâm vào baby của tui hả. Bộ mắt You không có tròng hả – nó làm bộ giận dữ hét thẳng vào mặt anh chàng xấu số, trong lòng đang cười hả hê vì mới sáng đã chộp được con mồi béo bở. Nhân nổi tiếng đẹp trai –dịu dàng của khối 10 giờ bị con…

Chương 2: Bí mật

Đại Tiểu Thư Đi HọcTác giả: Chữ Nhân HoạchKhông khí sáng sớm thật dễ chịu, nó vác cái balo to tướng lên vai rồi hì hục đạp. Quãng đường từ nhà nó tới trường không xa lắm nhưng cũng không phải là gần – 4 km. Nó vừa đạp vừa ngước mặt đón những đợt gió sớm thổi vào làm mái tóc dài của nó bay bồng bềnh – nó – thúy Hà – cô gái có khuôn mặt của thiên thần nhưng tâm hồn của quỷ atula.(tại sao lại là quỷ atula thì đọc tiếp các bạn sẽ biết). Con đường tới trường càng lúc càng đông.Cuối cùng cũng tới, tên của ông vua dựng nước là tên trường của nó – Hùng Vương,nó lò dò dắt con ngựa sắt của mình vào bãi đỗ xe. Bộp – một âm thanh lạ vang lên làm nó đang mơ màng bỗng quay ngắt lại nơi phát ra âm thanh đó Nhân – lớp trưởng 10A1 vừa đâm phải vào đuôi xe nó Này! Mắt để trên mí hả, không thấy đường hay sao mà đâm vào baby của tui hả. Bộ mắt You không có tròng hả – nó làm bộ giận dữ hét thẳng vào mặt anh chàng xấu số, trong lòng đang cười hả hê vì mới sáng đã chộp được con mồi béo bở. Nhân nổi tiếng đẹp trai –dịu dàng của khối 10 giờ bị con… Mặc cho nó la hét, hai người đàn ông vẫn lôi nó đi. Nó bị lôi lên một chiếc ô tô đen bóng sang trọng, trên xe có một người đàn ông khác già hơn người đàn ông lúc nãy,đôi mắt thể hiện sự tinh anh nhưng có gì đó lạnh lùng.Nó bị lôi vào xe, sau 30s định hình, nó phóc lại trước mặt người này làm ra vẻ tội nghiệp, rồi bu lu bu la– Ông ơi, ông đừng bắt con đi mà, tội nghiệp con lắm bla bla blaa,huhu- Cứ như vậy nó làm một tràng dài,với hy vọng ông già kia sẽ thả nó ra,nó cảm thấy hối hận khi bắt nạt nhân, nó nghĩ tại mình bắt nạt Nhân nên giờ bị ông trời báo ứng “ không lẽ ông trời có mắt mình bị quả báo hả trời”, rồi lại tưởng tượng ra cảnh nó bị trói lại đưa tới một ngôi nhà hoang như trong phim, nghĩ tới đây nó khóc bù lu bù la.- Kỳ Vân, con im lặng nghe ta nói đây… – ông già lên tiếng.Nó nghe mà chả hiểu gì cả “Kỳ Vân là ai chứ? đã nói là nhầm người rồi mà mấy người ngày không tin”. Nghĩ vậy, nó lên tiếng chặn ngay lời nói kia – ông ơi, ông nhầm người rồi, con không phải là Kỳ Vân đâu, con là Thúy hà.- Ta không nhầm, con đích thị là Kỳ Vân cháu gái của ta- ông lại lên tiếng- có phải trên cánh tay phải của con có 3 nốt ruồi nhỏ hình tam giác vuông không?câu hỏi của ông làm Nó ngạc nhiên, kéo tay áo lên, đúng là có thật, nó mắt chữ A mồm chữ O không nói nên lời.Người đàn ông như không chú ý tới biểu hiện trên mặt nó, tiếp tục câu chuyện của mình, nó đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác,người đàn ông kết thúc câu chuyên mà nó cú im thin thít,không tin dduocj vào tai mình, nó như lạc vào miền đất lạ lẫm, thấy thấy chơi vơi.Người mà hằng ngày nó gọi là ba mẹ không phải là ba mẹ ruột nó, nó từ một đứa có gia đình đầy đủ ba mẹ, em trai, bỗng trong phút chốc biến thành đứa trẻ mồ côi. Ba mẹ ruột nó đã mất vì tai nạn máy bay khi đang trên đường di cư đến mỹ, nó bị thất lạc từ đó, khi nó mới chào đời 2 tháng.Thêm một ngạc nhiên nữa, là nó có anh trai hơn nó 4 tuổi, và người ông này của nó rất rất giàu có. Nó không biết nên vui hay buồn, tầm trạng hỗn loạn, cái mặt nó cừ đơ ra, ngu ngu thấy tội.

Mặc cho nó la hét, hai người đàn ông vẫn lôi nó đi. Nó bị lôi lên một chiếc ô tô đen bóng sang trọng, trên xe có một người đàn ông khác già hơn người đàn ông lúc nãy,đôi mắt thể hiện sự tinh anh nhưng có gì đó lạnh lùng.Nó bị lôi vào xe, sau 30s định hình, nó phóc lại trước mặt người này làm ra vẻ tội nghiệp, rồi bu lu bu la

– Ông ơi, ông đừng bắt con đi mà, tội nghiệp con lắm bla bla blaa,huhu- Cứ như vậy nó làm một tràng dài,với hy vọng ông già kia sẽ thả nó ra,nó cảm thấy hối hận khi bắt nạt nhân, nó nghĩ tại mình bắt nạt Nhân nên giờ bị ông trời báo ứng “ không lẽ ông trời có mắt mình bị quả báo hả trời”, rồi lại tưởng tượng ra cảnh nó bị trói lại đưa tới một ngôi nhà hoang như trong phim, nghĩ tới đây nó khóc bù lu bù la.

- Kỳ Vân, con im lặng nghe ta nói đây… – ông già lên tiếng.

Nó nghe mà chả hiểu gì cả “Kỳ Vân là ai chứ? đã nói là nhầm người rồi mà mấy người ngày không tin”. Nghĩ vậy, nó lên tiếng chặn ngay lời nói kia – ông ơi, ông nhầm người rồi, con không phải là Kỳ Vân đâu, con là Thúy hà.

- Ta không nhầm, con đích thị là Kỳ Vân cháu gái của ta- ông lại lên tiếng- có phải trên cánh tay phải của con có 3 nốt ruồi nhỏ hình tam giác vuông không?câu hỏi của ông làm Nó ngạc nhiên, kéo tay áo lên, đúng là có thật, nó mắt chữ A mồm chữ O không nói nên lời.Người đàn ông như không chú ý tới biểu hiện trên mặt nó, tiếp tục câu chuyện của mình, nó đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác,người đàn ông kết thúc câu chuyên mà nó cú im thin thít,không tin dduocj vào tai mình, nó như lạc vào miền đất lạ lẫm, thấy thấy chơi vơi.Người mà hằng ngày nó gọi là ba mẹ không phải là ba mẹ ruột nó, nó từ một đứa có gia đình đầy đủ ba mẹ, em trai, bỗng trong phút chốc biến thành đứa trẻ mồ côi. Ba mẹ ruột nó đã mất vì tai nạn máy bay khi đang trên đường di cư đến mỹ, nó bị thất lạc từ đó, khi nó mới chào đời 2 tháng.Thêm một ngạc nhiên nữa, là nó có anh trai hơn nó 4 tuổi, và người ông này của nó rất rất giàu có. Nó không biết nên vui hay buồn, tầm trạng hỗn loạn, cái mặt nó cừ đơ ra, ngu ngu thấy tội.

Đại Tiểu Thư Đi HọcTác giả: Chữ Nhân HoạchKhông khí sáng sớm thật dễ chịu, nó vác cái balo to tướng lên vai rồi hì hục đạp. Quãng đường từ nhà nó tới trường không xa lắm nhưng cũng không phải là gần – 4 km. Nó vừa đạp vừa ngước mặt đón những đợt gió sớm thổi vào làm mái tóc dài của nó bay bồng bềnh – nó – thúy Hà – cô gái có khuôn mặt của thiên thần nhưng tâm hồn của quỷ atula.(tại sao lại là quỷ atula thì đọc tiếp các bạn sẽ biết). Con đường tới trường càng lúc càng đông.Cuối cùng cũng tới, tên của ông vua dựng nước là tên trường của nó – Hùng Vương,nó lò dò dắt con ngựa sắt của mình vào bãi đỗ xe. Bộp – một âm thanh lạ vang lên làm nó đang mơ màng bỗng quay ngắt lại nơi phát ra âm thanh đó Nhân – lớp trưởng 10A1 vừa đâm phải vào đuôi xe nó Này! Mắt để trên mí hả, không thấy đường hay sao mà đâm vào baby của tui hả. Bộ mắt You không có tròng hả – nó làm bộ giận dữ hét thẳng vào mặt anh chàng xấu số, trong lòng đang cười hả hê vì mới sáng đã chộp được con mồi béo bở. Nhân nổi tiếng đẹp trai –dịu dàng của khối 10 giờ bị con… Mặc cho nó la hét, hai người đàn ông vẫn lôi nó đi. Nó bị lôi lên một chiếc ô tô đen bóng sang trọng, trên xe có một người đàn ông khác già hơn người đàn ông lúc nãy,đôi mắt thể hiện sự tinh anh nhưng có gì đó lạnh lùng.Nó bị lôi vào xe, sau 30s định hình, nó phóc lại trước mặt người này làm ra vẻ tội nghiệp, rồi bu lu bu la– Ông ơi, ông đừng bắt con đi mà, tội nghiệp con lắm bla bla blaa,huhu- Cứ như vậy nó làm một tràng dài,với hy vọng ông già kia sẽ thả nó ra,nó cảm thấy hối hận khi bắt nạt nhân, nó nghĩ tại mình bắt nạt Nhân nên giờ bị ông trời báo ứng “ không lẽ ông trời có mắt mình bị quả báo hả trời”, rồi lại tưởng tượng ra cảnh nó bị trói lại đưa tới một ngôi nhà hoang như trong phim, nghĩ tới đây nó khóc bù lu bù la.- Kỳ Vân, con im lặng nghe ta nói đây… – ông già lên tiếng.Nó nghe mà chả hiểu gì cả “Kỳ Vân là ai chứ? đã nói là nhầm người rồi mà mấy người ngày không tin”. Nghĩ vậy, nó lên tiếng chặn ngay lời nói kia – ông ơi, ông nhầm người rồi, con không phải là Kỳ Vân đâu, con là Thúy hà.- Ta không nhầm, con đích thị là Kỳ Vân cháu gái của ta- ông lại lên tiếng- có phải trên cánh tay phải của con có 3 nốt ruồi nhỏ hình tam giác vuông không?câu hỏi của ông làm Nó ngạc nhiên, kéo tay áo lên, đúng là có thật, nó mắt chữ A mồm chữ O không nói nên lời.Người đàn ông như không chú ý tới biểu hiện trên mặt nó, tiếp tục câu chuyện của mình, nó đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác,người đàn ông kết thúc câu chuyên mà nó cú im thin thít,không tin dduocj vào tai mình, nó như lạc vào miền đất lạ lẫm, thấy thấy chơi vơi.Người mà hằng ngày nó gọi là ba mẹ không phải là ba mẹ ruột nó, nó từ một đứa có gia đình đầy đủ ba mẹ, em trai, bỗng trong phút chốc biến thành đứa trẻ mồ côi. Ba mẹ ruột nó đã mất vì tai nạn máy bay khi đang trên đường di cư đến mỹ, nó bị thất lạc từ đó, khi nó mới chào đời 2 tháng.Thêm một ngạc nhiên nữa, là nó có anh trai hơn nó 4 tuổi, và người ông này của nó rất rất giàu có. Nó không biết nên vui hay buồn, tầm trạng hỗn loạn, cái mặt nó cừ đơ ra, ngu ngu thấy tội.

Chương 2: Bí mật