Không khí sáng sớm thật dễ chịu, nó vác cái balo to tướng lên vai rồi hì hục đạp. Quãng đường từ nhà nó tới trường không xa lắm nhưng cũng không phải là gần – 4 km. Nó vừa đạp vừa ngước mặt đón những đợt gió sớm thổi vào làm mái tóc dài của nó bay bồng bềnh – nó – thúy Hà – cô gái có khuôn mặt của thiên thần nhưng tâm hồn của quỷ atula.(tại sao lại là quỷ atula thì đọc tiếp các bạn sẽ biết). Con đường tới trường càng lúc càng đông.Cuối cùng cũng tới, tên của ông vua dựng nước là tên trường của nó – Hùng Vương,nó lò dò dắt con ngựa sắt của mình vào bãi đỗ xe. Bộp – một âm thanh lạ vang lên làm nó đang mơ màng bỗng quay ngắt lại nơi phát ra âm thanh đó Nhân – lớp trưởng 10A1 vừa đâm phải vào đuôi xe nó Này! Mắt để trên mí hả, không thấy đường hay sao mà đâm vào baby của tui hả. Bộ mắt You không có tròng hả – nó làm bộ giận dữ hét thẳng vào mặt anh chàng xấu số, trong lòng đang cười hả hê vì mới sáng đã chộp được con mồi béo bở. Nhân nổi tiếng đẹp trai –dịu dàng của khối 10 giờ bị con…
Chương 6: Trở về
Đại Tiểu Thư Đi HọcTác giả: Chữ Nhân HoạchKhông khí sáng sớm thật dễ chịu, nó vác cái balo to tướng lên vai rồi hì hục đạp. Quãng đường từ nhà nó tới trường không xa lắm nhưng cũng không phải là gần – 4 km. Nó vừa đạp vừa ngước mặt đón những đợt gió sớm thổi vào làm mái tóc dài của nó bay bồng bềnh – nó – thúy Hà – cô gái có khuôn mặt của thiên thần nhưng tâm hồn của quỷ atula.(tại sao lại là quỷ atula thì đọc tiếp các bạn sẽ biết). Con đường tới trường càng lúc càng đông.Cuối cùng cũng tới, tên của ông vua dựng nước là tên trường của nó – Hùng Vương,nó lò dò dắt con ngựa sắt của mình vào bãi đỗ xe. Bộp – một âm thanh lạ vang lên làm nó đang mơ màng bỗng quay ngắt lại nơi phát ra âm thanh đó Nhân – lớp trưởng 10A1 vừa đâm phải vào đuôi xe nó Này! Mắt để trên mí hả, không thấy đường hay sao mà đâm vào baby của tui hả. Bộ mắt You không có tròng hả – nó làm bộ giận dữ hét thẳng vào mặt anh chàng xấu số, trong lòng đang cười hả hê vì mới sáng đã chộp được con mồi béo bở. Nhân nổi tiếng đẹp trai –dịu dàng của khối 10 giờ bị con… Sau 2 năm gian khổ, nó cũng được phép trở về Việt Nam.Nó chính thức về Việt Nam.Tại sân bay Tân Sơn Nhất, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cô gái nhỏ nhắn,nhưng lại cực kỳ dễ thương. Nó mặc chiếc áo pull trắng đơn giản, quần jean, đội cái nón cóc, tóc xõa dài gợn sóng.Nó mang gương mặt của một thiên thần,đôi môi mọng đỏ, mắt to tròn đen láy và chiếc mũi cao thanh nhã.Chỉ có duy nhất một điều- nó không hề cười.Bước ra khỏi sân bay nó leo lên chiếc Lexus LF-A đợi sẵn, nó tự lái về ngôi biệt thự nhỏ ở trung tâm thành phố, bây giờ nó mới nở một nụ cười, gian tà không thể tả. Hai năm qua, nó muốn làm ông nó hài lòng nên lúc nào cũng tỏ ra lanh lùng, bí ẩn, nhưng giờ đây, nó chính thức được tự do. Được làm những gì mình thích, quá phấn khích nó la lớn để giải tỏa những căng thẳng cũng như áp lực mà hai năm qua nó đã chịu đựng:TA ĐÃ TRỞ LẠI……….. VÀ CÒN LỢI HẠI HƠN XƯA………….HAHAHA. ……………Mọi người trên đường quay lại nhìn nó, có người thì lắc đầu phán một câu xanh rờn – đẹp mà điên, uổng.Nó ko thèm chấp vì tâm trạng của nó đang tốt, nhưng có một sự thật không thể phủ nhận rằng “ atula đã trở lại, và lợi hại hơn ngày nào”. Mãi cười nói một mình mà nó không chú ý đến phía trước, một phần đường ở Việt Nam khác với ở Mỹ, nó chưa quen nên chuyện gì đến cũng đến.Phía trước, chiếc BMW bỗng nhiên thắng gấp, nó cũng nhắm mắt nhắm mũi đạp thắng, nhưng rồi:KÉT …….. ẦM ………..Âm thanh kinh hoàng vang lên, nó run run, bật nút đóng cái mui xe lại (nàng đi mui trần), ngồi im thin thít, hồi hộp, lo sợ.Cuối cùng, chủ nhân của chiếc BMW kia cũng xuống xe, nó không dám ló cái đầu ra,ngồi trong xe nơm nớp, chủ nhân của chiếc siêu se nó vừ đụng phải là một chàng thanh niên cao, rất cao, cao hơn nó chắc cũng một cái đầu( nó cao có 1m 65 thôi, cái này thì nó không được hưởng gen di truyền rồi), tóc nhuộm vàng, khuôn mặt thanh tú, cũng có thể được liệt vào hàng hotboy. Lúc này nhìn anh ta cứ như cục than tỏa ra hơi nóng dữ dội làm khối băng tản của nó tan từ lúc nào ko biết.Anh chàng tiến lại gần xe nó, nắm lấy tay cầm của cánh cửa định mở cửa xe nhưng ko may là nó đã khóa trái, điều này như đổ thêm dầu vô lửa, chàng ta cứ cố giựt giựt cái tay cầm, miệng thì không ngừng chửi:- Này tên kia, gây tai nạn rồi thì mau xuống xe chịu trách nhiệm đi chứ cứ ngồi luôn trên xe thế mà được à, sao lại có cai loại dám làm mà không dàm chịu thế.Rồi nào là;- Này tên kia, không biết lái xe à, không biết cái thắng nó nằm chỗ nào à,lái xe đẹp làm gì hả, về cất xe đi bộ đi.Vẫn không thấy chủ nhân của chiếc xe vừa gây tai nạn có động tĩnh gì, anh chàng liền *****:- Tên này muốn ăn đấm phải không, con ko xuống xe tôi goi cảnh sát đó, cái tên dám làm mà ko dám nhậnLúc này trong xe, nó run run, cầm cái điện thoại bấm số ông quản gia:- Chú ơi, con gay tai nạn rồi chú đến đây đi, anh ta muốn đánh cháu, muốn lôi cháu đến đồn công an.Vừa đặt chân lên đất Việt Nam mà đã bị thế này nó đâm tra hơi bực, nhìn anh chàng ngoài kia cứ chửi rồi hăm dọa, nó ước chi có thể phi ra mà giậm cho hắn ta mấy cái, nhưng nghĩ rằng mình là người có lỗi, mà nãy giờ công lý( bàn dân thiên hạ đứng xem) lại đứng về phía hắn, mọi người cứ chỉ trỏ vào trong xe mà bàn tán nên nó cũng không dám làm gì, chỉ chờ cho ông quản gia tới mà giải quyết giùm, nhưng trong thâm tâm nó đâu có chịu thua;- Quân tử trả thù mười năm chưa muộn, tên kia đừng sau lần này đừng để ta gặp lại ngươi, ko thì ta sẽ băm vằm ngươi ra mà vứt cho chó tha – nó cứ lẩm bẩm như vậy. Người ta nói gian sơn khó đổi, bản tính khó dời, cho dù ông nó có làm gì chăng nữa thì nó vẫn là nó – quỷ atula.Cuối cùng thì ông quản gia cũng tới cứu nó, nó thầm trách bản thân nếu biết như vậy thì ngay từ đầu để bọn họ đưa về thì đâu có ra cơ sự này cơ chứ.
Sau 2 năm gian khổ, nó cũng được phép trở về Việt Nam.Nó chính thức về Việt Nam.
Tại sân bay Tân Sơn Nhất, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cô gái nhỏ nhắn,nhưng lại cực kỳ dễ thương. Nó mặc chiếc áo pull trắng đơn giản, quần jean, đội cái nón cóc, tóc xõa dài gợn sóng.Nó mang gương mặt của một thiên thần,đôi môi mọng đỏ, mắt to tròn đen láy và chiếc mũi cao thanh nhã.Chỉ có duy nhất một điều- nó không hề cười.
Bước ra khỏi sân bay nó leo lên chiếc Lexus LF-A đợi sẵn, nó tự lái về ngôi biệt thự nhỏ ở trung tâm thành phố, bây giờ nó mới nở một nụ cười, gian tà không thể tả. Hai năm qua, nó muốn làm ông nó hài lòng nên lúc nào cũng tỏ ra lanh lùng, bí ẩn, nhưng giờ đây, nó chính thức được tự do. Được làm những gì mình thích, quá phấn khích nó la lớn để giải tỏa những căng thẳng cũng như áp lực mà hai năm qua nó đã chịu đựng:
TA ĐÃ TRỞ LẠI……….. VÀ CÒN LỢI HẠI HƠN XƯA………….HAHAHA. ……………
Mọi người trên đường quay lại nhìn nó, có người thì lắc đầu phán một câu xanh rờn – đẹp mà điên, uổng.Nó ko thèm chấp vì tâm trạng của nó đang tốt, nhưng có một sự thật không thể phủ nhận rằng “ atula đã trở lại, và lợi hại hơn ngày nào”. Mãi cười nói một mình mà nó không chú ý đến phía trước, một phần đường ở Việt Nam khác với ở Mỹ, nó chưa quen nên chuyện gì đến cũng đến.Phía trước, chiếc BMW bỗng nhiên thắng gấp, nó cũng nhắm mắt nhắm mũi đạp thắng, nhưng rồi:
KÉT …….. ẦM ………..
Âm thanh kinh hoàng vang lên, nó run run, bật nút đóng cái mui xe lại (nàng đi mui trần), ngồi im thin thít, hồi hộp, lo sợ.Cuối cùng, chủ nhân của chiếc BMW kia cũng xuống xe, nó không dám ló cái đầu ra,ngồi trong xe nơm nớp, chủ nhân của chiếc siêu se nó vừ đụng phải là một chàng thanh niên cao, rất cao, cao hơn nó chắc cũng một cái đầu( nó cao có 1m 65 thôi, cái này thì nó không được hưởng gen di truyền rồi), tóc nhuộm vàng, khuôn mặt thanh tú, cũng có thể được liệt vào hàng hotboy. Lúc này nhìn anh ta cứ như cục than tỏa ra hơi nóng dữ dội làm khối băng tản của nó tan từ lúc nào ko biết.Anh chàng tiến lại gần xe nó, nắm lấy tay cầm của cánh cửa định mở cửa xe nhưng ko may là nó đã khóa trái, điều này như đổ thêm dầu vô lửa, chàng ta cứ cố giựt giựt cái tay cầm, miệng thì không ngừng chửi:
- Này tên kia, gây tai nạn rồi thì mau xuống xe chịu trách nhiệm đi chứ cứ ngồi luôn trên xe thế mà được à, sao lại có cai loại dám làm mà không dàm chịu thế.Rồi nào là;
- Này tên kia, không biết lái xe à, không biết cái thắng nó nằm chỗ nào à,lái xe đẹp làm gì hả, về cất xe đi bộ đi.
Vẫn không thấy chủ nhân của chiếc xe vừa gây tai nạn có động tĩnh gì, anh chàng liền *****:
- Tên này muốn ăn đấm phải không, con ko xuống xe tôi goi cảnh sát đó, cái tên dám làm mà ko dám nhận
Lúc này trong xe, nó run run, cầm cái điện thoại bấm số ông quản gia:
- Chú ơi, con gay tai nạn rồi chú đến đây đi, anh ta muốn đánh cháu, muốn lôi cháu đến đồn công an.
Vừa đặt chân lên đất Việt Nam mà đã bị thế này nó đâm tra hơi bực, nhìn anh chàng ngoài kia cứ chửi rồi hăm dọa, nó ước chi có thể phi ra mà giậm cho hắn ta mấy cái, nhưng nghĩ rằng mình là người có lỗi, mà nãy giờ công lý( bàn dân thiên hạ đứng xem) lại đứng về phía hắn, mọi người cứ chỉ trỏ vào trong xe mà bàn tán nên nó cũng không dám làm gì, chỉ chờ cho ông quản gia tới mà giải quyết giùm, nhưng trong thâm tâm nó đâu có chịu thua;
- Quân tử trả thù mười năm chưa muộn, tên kia đừng sau lần này đừng để ta gặp lại ngươi, ko thì ta sẽ băm vằm ngươi ra mà vứt cho chó tha – nó cứ lẩm bẩm như vậy. Người ta nói gian sơn khó đổi, bản tính khó dời, cho dù ông nó có làm gì chăng nữa thì nó vẫn là nó – quỷ atula.
Cuối cùng thì ông quản gia cũng tới cứu nó, nó thầm trách bản thân nếu biết như vậy thì ngay từ đầu để bọn họ đưa về thì đâu có ra cơ sự này cơ chứ.
Đại Tiểu Thư Đi HọcTác giả: Chữ Nhân HoạchKhông khí sáng sớm thật dễ chịu, nó vác cái balo to tướng lên vai rồi hì hục đạp. Quãng đường từ nhà nó tới trường không xa lắm nhưng cũng không phải là gần – 4 km. Nó vừa đạp vừa ngước mặt đón những đợt gió sớm thổi vào làm mái tóc dài của nó bay bồng bềnh – nó – thúy Hà – cô gái có khuôn mặt của thiên thần nhưng tâm hồn của quỷ atula.(tại sao lại là quỷ atula thì đọc tiếp các bạn sẽ biết). Con đường tới trường càng lúc càng đông.Cuối cùng cũng tới, tên của ông vua dựng nước là tên trường của nó – Hùng Vương,nó lò dò dắt con ngựa sắt của mình vào bãi đỗ xe. Bộp – một âm thanh lạ vang lên làm nó đang mơ màng bỗng quay ngắt lại nơi phát ra âm thanh đó Nhân – lớp trưởng 10A1 vừa đâm phải vào đuôi xe nó Này! Mắt để trên mí hả, không thấy đường hay sao mà đâm vào baby của tui hả. Bộ mắt You không có tròng hả – nó làm bộ giận dữ hét thẳng vào mặt anh chàng xấu số, trong lòng đang cười hả hê vì mới sáng đã chộp được con mồi béo bở. Nhân nổi tiếng đẹp trai –dịu dàng của khối 10 giờ bị con… Sau 2 năm gian khổ, nó cũng được phép trở về Việt Nam.Nó chính thức về Việt Nam.Tại sân bay Tân Sơn Nhất, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cô gái nhỏ nhắn,nhưng lại cực kỳ dễ thương. Nó mặc chiếc áo pull trắng đơn giản, quần jean, đội cái nón cóc, tóc xõa dài gợn sóng.Nó mang gương mặt của một thiên thần,đôi môi mọng đỏ, mắt to tròn đen láy và chiếc mũi cao thanh nhã.Chỉ có duy nhất một điều- nó không hề cười.Bước ra khỏi sân bay nó leo lên chiếc Lexus LF-A đợi sẵn, nó tự lái về ngôi biệt thự nhỏ ở trung tâm thành phố, bây giờ nó mới nở một nụ cười, gian tà không thể tả. Hai năm qua, nó muốn làm ông nó hài lòng nên lúc nào cũng tỏ ra lanh lùng, bí ẩn, nhưng giờ đây, nó chính thức được tự do. Được làm những gì mình thích, quá phấn khích nó la lớn để giải tỏa những căng thẳng cũng như áp lực mà hai năm qua nó đã chịu đựng:TA ĐÃ TRỞ LẠI……….. VÀ CÒN LỢI HẠI HƠN XƯA………….HAHAHA. ……………Mọi người trên đường quay lại nhìn nó, có người thì lắc đầu phán một câu xanh rờn – đẹp mà điên, uổng.Nó ko thèm chấp vì tâm trạng của nó đang tốt, nhưng có một sự thật không thể phủ nhận rằng “ atula đã trở lại, và lợi hại hơn ngày nào”. Mãi cười nói một mình mà nó không chú ý đến phía trước, một phần đường ở Việt Nam khác với ở Mỹ, nó chưa quen nên chuyện gì đến cũng đến.Phía trước, chiếc BMW bỗng nhiên thắng gấp, nó cũng nhắm mắt nhắm mũi đạp thắng, nhưng rồi:KÉT …….. ẦM ………..Âm thanh kinh hoàng vang lên, nó run run, bật nút đóng cái mui xe lại (nàng đi mui trần), ngồi im thin thít, hồi hộp, lo sợ.Cuối cùng, chủ nhân của chiếc BMW kia cũng xuống xe, nó không dám ló cái đầu ra,ngồi trong xe nơm nớp, chủ nhân của chiếc siêu se nó vừ đụng phải là một chàng thanh niên cao, rất cao, cao hơn nó chắc cũng một cái đầu( nó cao có 1m 65 thôi, cái này thì nó không được hưởng gen di truyền rồi), tóc nhuộm vàng, khuôn mặt thanh tú, cũng có thể được liệt vào hàng hotboy. Lúc này nhìn anh ta cứ như cục than tỏa ra hơi nóng dữ dội làm khối băng tản của nó tan từ lúc nào ko biết.Anh chàng tiến lại gần xe nó, nắm lấy tay cầm của cánh cửa định mở cửa xe nhưng ko may là nó đã khóa trái, điều này như đổ thêm dầu vô lửa, chàng ta cứ cố giựt giựt cái tay cầm, miệng thì không ngừng chửi:- Này tên kia, gây tai nạn rồi thì mau xuống xe chịu trách nhiệm đi chứ cứ ngồi luôn trên xe thế mà được à, sao lại có cai loại dám làm mà không dàm chịu thế.Rồi nào là;- Này tên kia, không biết lái xe à, không biết cái thắng nó nằm chỗ nào à,lái xe đẹp làm gì hả, về cất xe đi bộ đi.Vẫn không thấy chủ nhân của chiếc xe vừa gây tai nạn có động tĩnh gì, anh chàng liền *****:- Tên này muốn ăn đấm phải không, con ko xuống xe tôi goi cảnh sát đó, cái tên dám làm mà ko dám nhậnLúc này trong xe, nó run run, cầm cái điện thoại bấm số ông quản gia:- Chú ơi, con gay tai nạn rồi chú đến đây đi, anh ta muốn đánh cháu, muốn lôi cháu đến đồn công an.Vừa đặt chân lên đất Việt Nam mà đã bị thế này nó đâm tra hơi bực, nhìn anh chàng ngoài kia cứ chửi rồi hăm dọa, nó ước chi có thể phi ra mà giậm cho hắn ta mấy cái, nhưng nghĩ rằng mình là người có lỗi, mà nãy giờ công lý( bàn dân thiên hạ đứng xem) lại đứng về phía hắn, mọi người cứ chỉ trỏ vào trong xe mà bàn tán nên nó cũng không dám làm gì, chỉ chờ cho ông quản gia tới mà giải quyết giùm, nhưng trong thâm tâm nó đâu có chịu thua;- Quân tử trả thù mười năm chưa muộn, tên kia đừng sau lần này đừng để ta gặp lại ngươi, ko thì ta sẽ băm vằm ngươi ra mà vứt cho chó tha – nó cứ lẩm bẩm như vậy. Người ta nói gian sơn khó đổi, bản tính khó dời, cho dù ông nó có làm gì chăng nữa thì nó vẫn là nó – quỷ atula.Cuối cùng thì ông quản gia cũng tới cứu nó, nó thầm trách bản thân nếu biết như vậy thì ngay từ đầu để bọn họ đưa về thì đâu có ra cơ sự này cơ chứ.