Buổi sáng bước vào lớp học, tôi lập tức cảm thấy có điều bất thường. Một nhóm người tụ tập ở cuối lớp, ồn ào bàn tán về chuyện gì đó. Không biết ai trong số họ nhìn thấy tôi bước vào, liền cao giọng hô lên: “Ha! Hạ Đường đến rồi!” Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều quay đầu lại. Vô số ánh mắt với đủ loại cảm xúc dồn về phía tôi. Tôi nhíu mày: “Chuyện gì vậy?” Hạ Chí bước ra từ đám đông, lo lắng nắm lấy cánh tay tôi. “Chị, cuối cùng chị cũng đến rồi, nhật ký của chị…” Tôi rút tay lại, hỏi ngược: “Nhật ký gì?” Hạ Chí ngập ngừng, ánh mắt thoáng d.a.o động rồi nhìn về phía bảng tin. Tôi theo ánh mắt cô ấy nhìn qua. Trên bảng tin có mấy tờ giấy được dán lên bằng băng keo. Gió lạnh từ cửa lớp thổi vào, khiến những tờ giấy ấy lay động không ngừng. Xung quanh vang lên những tiếng xì xào đầy ác ý. “Không ngờ Hạ Đường trông ngoan ngoãn vậy mà cũng thích Tống Viêm.” “Ha, đừng đùa, kiểu mọt sách này thích trai hư là chuyện bình thường.” “Nhìn cô ta ngày nào cũng giả vờ thanh thuần, ai biết được…

Chương 8: Chương 8

Sau Khi Bá Vương Trường Biết Tôi Không Thích Cậu Ấy, Cậu Ấy Phát ĐiênTác giả: Một Miếng Bánh MìTruyện Ngôn TìnhBuổi sáng bước vào lớp học, tôi lập tức cảm thấy có điều bất thường. Một nhóm người tụ tập ở cuối lớp, ồn ào bàn tán về chuyện gì đó. Không biết ai trong số họ nhìn thấy tôi bước vào, liền cao giọng hô lên: “Ha! Hạ Đường đến rồi!” Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều quay đầu lại. Vô số ánh mắt với đủ loại cảm xúc dồn về phía tôi. Tôi nhíu mày: “Chuyện gì vậy?” Hạ Chí bước ra từ đám đông, lo lắng nắm lấy cánh tay tôi. “Chị, cuối cùng chị cũng đến rồi, nhật ký của chị…” Tôi rút tay lại, hỏi ngược: “Nhật ký gì?” Hạ Chí ngập ngừng, ánh mắt thoáng d.a.o động rồi nhìn về phía bảng tin. Tôi theo ánh mắt cô ấy nhìn qua. Trên bảng tin có mấy tờ giấy được dán lên bằng băng keo. Gió lạnh từ cửa lớp thổi vào, khiến những tờ giấy ấy lay động không ngừng. Xung quanh vang lên những tiếng xì xào đầy ác ý. “Không ngờ Hạ Đường trông ngoan ngoãn vậy mà cũng thích Tống Viêm.” “Ha, đừng đùa, kiểu mọt sách này thích trai hư là chuyện bình thường.” “Nhìn cô ta ngày nào cũng giả vờ thanh thuần, ai biết được… Buổi tối về nhà.Hạ Chí cầm một miếng bánh bước vào phòng tôi.“Chị, em để dành phần bánh này cho chị đấy.”Hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của cô ấy. Ồ, cũng là của tôi.“Ừ, cảm ơn.”Đặt miếng bánh xuống, cô ấy không vội rời đi mà đưa tay lật lật mấy quyển sách trên bàn tôi.“Chị, cho em mượn quyển ghi chép toán đi, sắp thi thử rồi.”Lần trước, cô ấy cũng mượn ghi chép tiếng Anh của tôi. Khi trả lại, chỉ còn vài tờ giấy nhăn nheo.Cô ấy nói là vô tình làm rách.Tôi rút quyển ghi chép toán từ chồng sách, đưa cho cô ấy.Nụ cười trên môi Hạ Chí dần thu lại.“Hạ Đường, chị đúng là biết giả vờ nhỉ.”Ghi chép Toán bị lấy đi rồi.Vịt Bay Lạc BầyTôi ngồi yên trên ghế, lặng lẽ nhìn miếng bánh chocolate nhỏ trước mặt.

Buổi tối về nhà.

Hạ Chí cầm một miếng bánh bước vào phòng tôi.

“Chị, em để dành phần bánh này cho chị đấy.”

Hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của cô ấy. Ồ, cũng là của tôi.

“Ừ, cảm ơn.”

Đặt miếng bánh xuống, cô ấy không vội rời đi mà đưa tay lật lật mấy quyển sách trên bàn tôi.

“Chị, cho em mượn quyển ghi chép toán đi, sắp thi thử rồi.”

Lần trước, cô ấy cũng mượn ghi chép tiếng Anh của tôi. Khi trả lại, chỉ còn vài tờ giấy nhăn nheo.

Cô ấy nói là vô tình làm rách.

Tôi rút quyển ghi chép toán từ chồng sách, đưa cho cô ấy.

Nụ cười trên môi Hạ Chí dần thu lại.

“Hạ Đường, chị đúng là biết giả vờ nhỉ.”

Ghi chép Toán bị lấy đi rồi.

Vịt Bay Lạc Bầy

Tôi ngồi yên trên ghế, lặng lẽ nhìn miếng bánh chocolate nhỏ trước mặt.

Sau Khi Bá Vương Trường Biết Tôi Không Thích Cậu Ấy, Cậu Ấy Phát ĐiênTác giả: Một Miếng Bánh MìTruyện Ngôn TìnhBuổi sáng bước vào lớp học, tôi lập tức cảm thấy có điều bất thường. Một nhóm người tụ tập ở cuối lớp, ồn ào bàn tán về chuyện gì đó. Không biết ai trong số họ nhìn thấy tôi bước vào, liền cao giọng hô lên: “Ha! Hạ Đường đến rồi!” Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều quay đầu lại. Vô số ánh mắt với đủ loại cảm xúc dồn về phía tôi. Tôi nhíu mày: “Chuyện gì vậy?” Hạ Chí bước ra từ đám đông, lo lắng nắm lấy cánh tay tôi. “Chị, cuối cùng chị cũng đến rồi, nhật ký của chị…” Tôi rút tay lại, hỏi ngược: “Nhật ký gì?” Hạ Chí ngập ngừng, ánh mắt thoáng d.a.o động rồi nhìn về phía bảng tin. Tôi theo ánh mắt cô ấy nhìn qua. Trên bảng tin có mấy tờ giấy được dán lên bằng băng keo. Gió lạnh từ cửa lớp thổi vào, khiến những tờ giấy ấy lay động không ngừng. Xung quanh vang lên những tiếng xì xào đầy ác ý. “Không ngờ Hạ Đường trông ngoan ngoãn vậy mà cũng thích Tống Viêm.” “Ha, đừng đùa, kiểu mọt sách này thích trai hư là chuyện bình thường.” “Nhìn cô ta ngày nào cũng giả vờ thanh thuần, ai biết được… Buổi tối về nhà.Hạ Chí cầm một miếng bánh bước vào phòng tôi.“Chị, em để dành phần bánh này cho chị đấy.”Hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của cô ấy. Ồ, cũng là của tôi.“Ừ, cảm ơn.”Đặt miếng bánh xuống, cô ấy không vội rời đi mà đưa tay lật lật mấy quyển sách trên bàn tôi.“Chị, cho em mượn quyển ghi chép toán đi, sắp thi thử rồi.”Lần trước, cô ấy cũng mượn ghi chép tiếng Anh của tôi. Khi trả lại, chỉ còn vài tờ giấy nhăn nheo.Cô ấy nói là vô tình làm rách.Tôi rút quyển ghi chép toán từ chồng sách, đưa cho cô ấy.Nụ cười trên môi Hạ Chí dần thu lại.“Hạ Đường, chị đúng là biết giả vờ nhỉ.”Ghi chép Toán bị lấy đi rồi.Vịt Bay Lạc BầyTôi ngồi yên trên ghế, lặng lẽ nhìn miếng bánh chocolate nhỏ trước mặt.

Chương 8: Chương 8