1. Sức lực kiệt quệ, những con zombie từ bốn phương tám hướng xông tới bao vây tôi. Tôi thấy một cô gái đẩy tôi ngã xuống để thành công lên xe, thấy họ mang theo vật tư và lái xe chạy trốn thành công. Đó chính là đồng đội của tôi, đáng buồn hơn là cô gái đặt tôi vào tình huống nguy hiểm ấy vừa được tôi cứu một mạng ngày hôm qua. Cảm giác đau đớn tận tâm can, tôi rất hối hận. Lẽ ra tôi nên về nhà, không nên chọn ăn Tết một mình để tránh những cuộc mai mối và lời lải nhải của cha mẹ. Nếu có thể làm lại từ đầu... Ngay giây tiếp theo, tôi bất ngờ tỉnh dậy, nhận ra mình đang nằm trên giường trong căn phòng thuê. Lắng nghe kỹ còn có thể nghe thấy tiếng trẻ con vui đùa bên dưới. Tôi phấn khích bò lên cửa sổ, không có zombie, không có quái vật ăn thịt người, hóa ra chỉ là một giấc mơ, may mà chỉ là mơ. Nhưng giấc mơ này thật sự quá chân thực, thậm chí tôi còn nhớ cảm giác đau đớn khi bị cắn. Trên điện thoại là những thông báo các lời chúc mừng và hoạt động dịp lễ. Ngày 24 tháng 12 năm…
Chương 11: Chương 5.2
Còn 45 Ngày Nữa Đến Khi Virus Tận Thế Bùng PhátTác giả: Biết là biếtTruyện Đô Thị, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh1. Sức lực kiệt quệ, những con zombie từ bốn phương tám hướng xông tới bao vây tôi. Tôi thấy một cô gái đẩy tôi ngã xuống để thành công lên xe, thấy họ mang theo vật tư và lái xe chạy trốn thành công. Đó chính là đồng đội của tôi, đáng buồn hơn là cô gái đặt tôi vào tình huống nguy hiểm ấy vừa được tôi cứu một mạng ngày hôm qua. Cảm giác đau đớn tận tâm can, tôi rất hối hận. Lẽ ra tôi nên về nhà, không nên chọn ăn Tết một mình để tránh những cuộc mai mối và lời lải nhải của cha mẹ. Nếu có thể làm lại từ đầu... Ngay giây tiếp theo, tôi bất ngờ tỉnh dậy, nhận ra mình đang nằm trên giường trong căn phòng thuê. Lắng nghe kỹ còn có thể nghe thấy tiếng trẻ con vui đùa bên dưới. Tôi phấn khích bò lên cửa sổ, không có zombie, không có quái vật ăn thịt người, hóa ra chỉ là một giấc mơ, may mà chỉ là mơ. Nhưng giấc mơ này thật sự quá chân thực, thậm chí tôi còn nhớ cảm giác đau đớn khi bị cắn. Trên điện thoại là những thông báo các lời chúc mừng và hoạt động dịp lễ. Ngày 24 tháng 12 năm… Sau khi kiểm tra xong mọi thứ, tôi lại kết nối mạng xem tin tức mới nhất. Tôi đã bỏ nick đăng bài trước đó đi, bây giờ sử dụng nick mới. Trên mạng vẫn yên ả, tràn ngập không khí vui tươi của năm mới. Xem xong tin tức, tôi lên máy chạy bộ tập luyện một chút, lấy ra thanh đao rèn luyện một chút, kỹ năng bảo vệ mạng sống mà. Còn 2 ngày nữa đến ngày tận thế. Hôm nay có vài người lên núi đi dạo, nhưng chưa tới nửa sườn núi đã quay về. Chủ yếu là vì đường đi có nhiều đá cuội, lái xe thì nguy hiểm, đi bộ thì lại mệt. Hơn nữa, trông ngôi nhà ma đang xây dở ở nửa sườn núi cũng khá đáng sợ. Thường thì những người leo núi đều là những người trẻ trở về nhà ăn Tết, nghe ông bà cha mẹ nói vậy, họ cũng không còn hứng thú lên núi nữa. Còn 1 ngày nữa đến ngày tận thế. Hôm nay là đêm giao thừa, cũng là ngày đoàn viên của mọi gia đình. Hôm nay mẹ cũng đã chuẩn bị một bữa trưa thịnh soạn, gà, vịt, cá, thịt, trái cây, bánh kẹo bày đầy một bàn. Nhưng tâm trạng của mọi người đều không vui, vì chúng tôi biết đây là sự yên bình cuối cùng. “Mẹ đi kiểm tra máy lọc không khí xem còn hoạt động không.” Mẹ tôi là người *****ên phá vỡ sự yên tĩnh. Máy lọc không khí được đặt ở lỗ thông gió của bếp, như vậy có thể đảm bảo mùi thức ăn không bay ra ngoài. Tôi còn mua nhiều bình xịt khử mùi, bên ngoài rắc hạt giống bạc hà, đợi đến mùa xuân năm sau nắng ấm mọc lên sẽ thành hàng rào thiên nhiên chắn mùi. Mẹ kiểm tra xong quay lại, mọi thứ đều ổn. Ăn xong bữa cơm, mỗi người cầm một chiếc điện thoại lướt tin tức. Trước đó tôi đã kết nối cáp quang với công ty viễn thông, còn lắp đặt một bộ thu tín hiệu, nên tốc độ mạng trong nhà khá tốt. Bây giờ gửi tin nhắn đều hiển thị tọa độ, nên từ khi đến nhà an toàn, chúng tôi đã không đăng bài viết nào ra ngoài, cùng lắm chỉ trả lời vài tin nhắn trong nhóm WeChat. Bây giờ trên mạng không có bất kỳ tin tức nào liên quan đến thảm họa, chủ đề bàn luận nhiều nhất lại là trận mưa sao băng lớn vào tối nay, mọi người đều đang cầu nguyện trên mạng. Ai mà ngờ được trận mưa sao băng đẹp đẽ lại mang đến virus, điều này là điều mà mọi người không thể dự đoán được. 8 giờ tối, lẽ ra giờ này là thời điểm phát sóng chương trình Tết, nhưng bây giờ toàn mạng đều đang mong chờ trận mưa sao băng. 8 giờ 30, một vệt sáng xẹt qua bầu trời, tiếp theo là những vệt sáng bay qua, như mơ như ảo, đẹp không thể dùng lời để diễn tả. [Edit by Tê Tê Team. Follow để đọc thêm truyện nha các mỹ nữ ♥] Trận mưa sao băng kéo dài gần nửa giờ, toàn mạng đều hò reo. Tôi đóng tất cả các cửa phòng, nằm bên cạnh bố mẹ trên giường. Chúng tôi đều biết, ngày tận thế đã đến.
Sau khi kiểm tra xong mọi thứ, tôi lại kết nối mạng xem tin tức mới nhất. Tôi đã bỏ nick đăng bài trước đó đi, bây giờ sử dụng nick mới. Trên mạng vẫn yên ả, tràn ngập không khí vui tươi của năm mới. Xem xong tin tức, tôi lên máy chạy bộ tập luyện một chút, lấy ra thanh đao rèn luyện một chút, kỹ năng bảo vệ mạng sống mà.
Còn 2 ngày nữa đến ngày tận thế.
Hôm nay có vài người lên núi đi dạo, nhưng chưa tới nửa sườn núi đã quay về. Chủ yếu là vì đường đi có nhiều đá cuội, lái xe thì nguy hiểm, đi bộ thì lại mệt. Hơn nữa, trông ngôi nhà ma đang xây dở ở nửa sườn núi cũng khá đáng sợ. Thường thì những người leo núi đều là những người trẻ trở về nhà ăn Tết, nghe ông bà cha mẹ nói vậy, họ cũng không còn hứng thú lên núi nữa.
Còn 1 ngày nữa đến ngày tận thế.
Hôm nay là đêm giao thừa, cũng là ngày đoàn viên của mọi gia đình. Hôm nay mẹ cũng đã chuẩn bị một bữa trưa thịnh soạn, gà, vịt, cá, thịt, trái cây, bánh kẹo bày đầy một bàn. Nhưng tâm trạng của mọi người đều không vui, vì chúng tôi biết đây là sự yên bình cuối cùng.
“Mẹ đi kiểm tra máy lọc không khí xem còn hoạt động không.” Mẹ tôi là người *****ên phá vỡ sự yên tĩnh.
Máy lọc không khí được đặt ở lỗ thông gió của bếp, như vậy có thể đảm bảo mùi thức ăn không bay ra ngoài. Tôi còn mua nhiều bình xịt khử mùi, bên ngoài rắc hạt giống bạc hà, đợi đến mùa xuân năm sau nắng ấm mọc lên sẽ thành hàng rào thiên nhiên chắn mùi.
Mẹ kiểm tra xong quay lại, mọi thứ đều ổn. Ăn xong bữa cơm, mỗi người cầm một chiếc điện thoại lướt tin tức. Trước đó tôi đã kết nối cáp quang với công ty viễn thông, còn lắp đặt một bộ thu tín hiệu, nên tốc độ mạng trong nhà khá tốt. Bây giờ gửi tin nhắn đều hiển thị tọa độ, nên từ khi đến nhà an toàn, chúng tôi đã không đăng bài viết nào ra ngoài, cùng lắm chỉ trả lời vài tin nhắn trong nhóm WeChat.
Bây giờ trên mạng không có bất kỳ tin tức nào liên quan đến thảm họa, chủ đề bàn luận nhiều nhất lại là trận mưa sao băng lớn vào tối nay, mọi người đều đang cầu nguyện trên mạng. Ai mà ngờ được trận mưa sao băng đẹp đẽ lại mang đến virus, điều này là điều mà mọi người không thể dự đoán được.
8 giờ tối, lẽ ra giờ này là thời điểm phát sóng chương trình Tết, nhưng bây giờ toàn mạng đều đang mong chờ trận mưa sao băng.
8 giờ 30, một vệt sáng xẹt qua bầu trời, tiếp theo là những vệt sáng bay qua, như mơ như ảo, đẹp không thể dùng lời để diễn tả.
[Edit by Tê Tê Team. Follow để đọc thêm truyện nha các mỹ nữ ♥]
Trận mưa sao băng kéo dài gần nửa giờ, toàn mạng đều hò reo. Tôi đóng tất cả các cửa phòng, nằm bên cạnh bố mẹ trên giường.
Chúng tôi đều biết, ngày tận thế đã đến.
Còn 45 Ngày Nữa Đến Khi Virus Tận Thế Bùng PhátTác giả: Biết là biếtTruyện Đô Thị, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh1. Sức lực kiệt quệ, những con zombie từ bốn phương tám hướng xông tới bao vây tôi. Tôi thấy một cô gái đẩy tôi ngã xuống để thành công lên xe, thấy họ mang theo vật tư và lái xe chạy trốn thành công. Đó chính là đồng đội của tôi, đáng buồn hơn là cô gái đặt tôi vào tình huống nguy hiểm ấy vừa được tôi cứu một mạng ngày hôm qua. Cảm giác đau đớn tận tâm can, tôi rất hối hận. Lẽ ra tôi nên về nhà, không nên chọn ăn Tết một mình để tránh những cuộc mai mối và lời lải nhải của cha mẹ. Nếu có thể làm lại từ đầu... Ngay giây tiếp theo, tôi bất ngờ tỉnh dậy, nhận ra mình đang nằm trên giường trong căn phòng thuê. Lắng nghe kỹ còn có thể nghe thấy tiếng trẻ con vui đùa bên dưới. Tôi phấn khích bò lên cửa sổ, không có zombie, không có quái vật ăn thịt người, hóa ra chỉ là một giấc mơ, may mà chỉ là mơ. Nhưng giấc mơ này thật sự quá chân thực, thậm chí tôi còn nhớ cảm giác đau đớn khi bị cắn. Trên điện thoại là những thông báo các lời chúc mừng và hoạt động dịp lễ. Ngày 24 tháng 12 năm… Sau khi kiểm tra xong mọi thứ, tôi lại kết nối mạng xem tin tức mới nhất. Tôi đã bỏ nick đăng bài trước đó đi, bây giờ sử dụng nick mới. Trên mạng vẫn yên ả, tràn ngập không khí vui tươi của năm mới. Xem xong tin tức, tôi lên máy chạy bộ tập luyện một chút, lấy ra thanh đao rèn luyện một chút, kỹ năng bảo vệ mạng sống mà. Còn 2 ngày nữa đến ngày tận thế. Hôm nay có vài người lên núi đi dạo, nhưng chưa tới nửa sườn núi đã quay về. Chủ yếu là vì đường đi có nhiều đá cuội, lái xe thì nguy hiểm, đi bộ thì lại mệt. Hơn nữa, trông ngôi nhà ma đang xây dở ở nửa sườn núi cũng khá đáng sợ. Thường thì những người leo núi đều là những người trẻ trở về nhà ăn Tết, nghe ông bà cha mẹ nói vậy, họ cũng không còn hứng thú lên núi nữa. Còn 1 ngày nữa đến ngày tận thế. Hôm nay là đêm giao thừa, cũng là ngày đoàn viên của mọi gia đình. Hôm nay mẹ cũng đã chuẩn bị một bữa trưa thịnh soạn, gà, vịt, cá, thịt, trái cây, bánh kẹo bày đầy một bàn. Nhưng tâm trạng của mọi người đều không vui, vì chúng tôi biết đây là sự yên bình cuối cùng. “Mẹ đi kiểm tra máy lọc không khí xem còn hoạt động không.” Mẹ tôi là người *****ên phá vỡ sự yên tĩnh. Máy lọc không khí được đặt ở lỗ thông gió của bếp, như vậy có thể đảm bảo mùi thức ăn không bay ra ngoài. Tôi còn mua nhiều bình xịt khử mùi, bên ngoài rắc hạt giống bạc hà, đợi đến mùa xuân năm sau nắng ấm mọc lên sẽ thành hàng rào thiên nhiên chắn mùi. Mẹ kiểm tra xong quay lại, mọi thứ đều ổn. Ăn xong bữa cơm, mỗi người cầm một chiếc điện thoại lướt tin tức. Trước đó tôi đã kết nối cáp quang với công ty viễn thông, còn lắp đặt một bộ thu tín hiệu, nên tốc độ mạng trong nhà khá tốt. Bây giờ gửi tin nhắn đều hiển thị tọa độ, nên từ khi đến nhà an toàn, chúng tôi đã không đăng bài viết nào ra ngoài, cùng lắm chỉ trả lời vài tin nhắn trong nhóm WeChat. Bây giờ trên mạng không có bất kỳ tin tức nào liên quan đến thảm họa, chủ đề bàn luận nhiều nhất lại là trận mưa sao băng lớn vào tối nay, mọi người đều đang cầu nguyện trên mạng. Ai mà ngờ được trận mưa sao băng đẹp đẽ lại mang đến virus, điều này là điều mà mọi người không thể dự đoán được. 8 giờ tối, lẽ ra giờ này là thời điểm phát sóng chương trình Tết, nhưng bây giờ toàn mạng đều đang mong chờ trận mưa sao băng. 8 giờ 30, một vệt sáng xẹt qua bầu trời, tiếp theo là những vệt sáng bay qua, như mơ như ảo, đẹp không thể dùng lời để diễn tả. [Edit by Tê Tê Team. Follow để đọc thêm truyện nha các mỹ nữ ♥] Trận mưa sao băng kéo dài gần nửa giờ, toàn mạng đều hò reo. Tôi đóng tất cả các cửa phòng, nằm bên cạnh bố mẹ trên giường. Chúng tôi đều biết, ngày tận thế đã đến.