**1** Tôi đi khám tiền hôn nhân với đối tượng xem mắt. Kết quả là có một đứa trẻ. Hôn sự hủy bỏ. Bà mối chạy đến nhà tôi, mắng mẹ tôi một trận. "Bà nói con gái bà là cô gái còn trinh, cô gái còn trinh nào mà đã mang thai hai tháng rồi chứ!" "Thật là mất mặt!" "Từ nay đừng tìm tôi nữa, xui xẻo quá!" ... Mẹ tôi bị mắng té tát. Rồi tôi bị mẹ mắng té tát. "Cha của đứa bé là ai?" "... " Tôi im lặng không nói gì. "Trần Gia, con đã 28 tuổi rồi, không phải 8 tuổi, con còn đi chơi bời bên ngoài? Con có đầu óc không?" "Con có muốn mẹ tức c.h.ế.t mới cam lòng phải không?" "Ừ." Tôi quay lưng lên lầu, khóa trái cửa lại. **2** Tôi nằm trên giường, nghĩ lại thì đúng là kỳ kinh nguyệt đã chậm ba tuần rồi. Hơn nữa gần đây tôi thấy không có khẩu vị. Bình thường chu kỳ kinh nguyệt của tôi không đều, không thể ghi nhớ được. Tất cả là do thức đêm nhiều quá. Tôi nghĩ lần này cũng vậy thôi. Không nghĩ là tôi đã mang thai. Cha của đứa trẻ, không ai khác. Chính là bạn trai cũ mà tôi chia tay sáu năm trước.…
Chương 3: Chương 5
Gia Gia Có Một Mái ẤmTác giả: Nhàn Đắc Vô Liêu Thị Tiên NữTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng**1** Tôi đi khám tiền hôn nhân với đối tượng xem mắt. Kết quả là có một đứa trẻ. Hôn sự hủy bỏ. Bà mối chạy đến nhà tôi, mắng mẹ tôi một trận. "Bà nói con gái bà là cô gái còn trinh, cô gái còn trinh nào mà đã mang thai hai tháng rồi chứ!" "Thật là mất mặt!" "Từ nay đừng tìm tôi nữa, xui xẻo quá!" ... Mẹ tôi bị mắng té tát. Rồi tôi bị mẹ mắng té tát. "Cha của đứa bé là ai?" "... " Tôi im lặng không nói gì. "Trần Gia, con đã 28 tuổi rồi, không phải 8 tuổi, con còn đi chơi bời bên ngoài? Con có đầu óc không?" "Con có muốn mẹ tức c.h.ế.t mới cam lòng phải không?" "Ừ." Tôi quay lưng lên lầu, khóa trái cửa lại. **2** Tôi nằm trên giường, nghĩ lại thì đúng là kỳ kinh nguyệt đã chậm ba tuần rồi. Hơn nữa gần đây tôi thấy không có khẩu vị. Bình thường chu kỳ kinh nguyệt của tôi không đều, không thể ghi nhớ được. Tất cả là do thức đêm nhiều quá. Tôi nghĩ lần này cũng vậy thôi. Không nghĩ là tôi đã mang thai. Cha của đứa trẻ, không ai khác. Chính là bạn trai cũ mà tôi chia tay sáu năm trước.… **5**Tôi cảm thấy thật buồn cười.Đêm đó anh uống say, mắt đỏ hoe hỏi tôi: "Em là Trần Gia phải không?"Tôi do dự một chút, "Đúng vậy."Anh thở dài nhìn tôi, "Em không phải.""Vậy anh nói xem tìm cô ấy làm gì?" Tôi cười hỏi anh."Đòi nợ."Đòi nợ?Nụ cười của tôi cứng lại."Nợ gì?""Nợ tình." Anh trông thật yếu đuối và bất lực, lạnh lùng nói, "Chưa ai từng đùa giỡn tôi."Nghe anh nói đòi nợ tình, tôi bỗng chốc mất hồn.Giây tiếp theo, anh hôn tôi.Tôi không đẩy ra.Sau đó mất kiểm soát cũng có phần do tôi dung túng.Trong lúc mơ hồ, tôi nghĩ có lẽ lúc đó anh vẫn còn yêu tôi.Tôi không biết mình đã đến khoa sản như thế nào.Toàn bộ quá trình mơ màng.Chỉ nghe thấy bác sĩ nói, HCG thấp, nội mạc ***** mỏng, nguy cơ sảy thai rất cao.Bác sĩ muốn tiêm thuốc giữ thai cho tôi, tôi từ chối.Tôi nghĩ đến trạng thái của Cố Tiêu, còn giữ thai làm gì nữa...Tôi lủi thủi ngồi xe về.Điện thoại đột nhiên reo, là một số lạ."Đang ở đâu?" Là Cố Tiêu.Sáu năm không gọi điện, tôi vẫn nhận ra giọng anh ngay lập tức.Kiêu ngạo, lạnh lùng."Trên xe." Tôi điều chỉnh hơi thở, bình tĩnh lại."Em vừa tìm tôi? Có chuyện gì?" Vẫn là giọng điệu cao ngạo.Tôi ngưng một giây, "Ừ, bây giờ không có gì nữa rồi."Anh im lặng một lúc, "Vẫn chưa từ bỏ? Chúng ta không có khả năng đâu.""... Vậy thôi, cúp máy đây." Tôi rất dứt khoát định cúp máy.Anh lại không muốn."Tôi đã nghe bác sĩ chủ trị của em nói rồi, tình trạng của em không tốt, em vẫn nên quay lại tiêm thuốc giữ thai đi, tôi sẽ nói với bác sĩ, quen biết một thời, tôi chỉ có thể giúp em đến đây thôi."**"Tút!" Tôi cúp máy.**Gã đàn ông tồi! Ai cần hắn giúp chứ.Hắn lại nhắn tin, tức giận hỏi tôi: "Trần Gia, sao em lại trở nên vô lễ như vậy?"Tôi uất ức đến nổ tung, "Thế nào mới gọi là lễ phép? Anh có thời gian giáo dục tôi, chi bằng về nhà thay thêm vài cái tã đi.""?" Hắn gửi một dấu hỏi.Tôi chẳng buồn trả lời hắn.Hắn nghĩ tôi vẫn là Trần Gia mà hắn có thể tùy ý điều khiển sao?Hồi đó, mỗi khi hắn đăng một dòng trạng thái, tôi đều phải suy nghĩ kỹ lưỡng;Khi trò chuyện với hắn, tôi không bao giờ dám để hắn là người kết thúc;Tôi tìm đủ mọi chủ đề để nói chuyện, nhưng câu trả lời của hắn luôn là: "Ngủ rồi." "Tôi đi tắm." "Nói sau." "..."Về đến nhà, tôi nằm trên giường, lấy ra những bức ảnh chụp chung với hắn, cắt nát chúng rồi ném đầu hắn vào toilet.Gã đàn ông chó, đi c.h.ế.t đi!Nhưng nước mắt vẫn không kìm được mà rơi.
**5**
Tôi cảm thấy thật buồn cười.
Đêm đó anh uống say, mắt đỏ hoe hỏi tôi: "Em là Trần Gia phải không?"
Tôi do dự một chút, "Đúng vậy."
Anh thở dài nhìn tôi, "Em không phải."
"Vậy anh nói xem tìm cô ấy làm gì?" Tôi cười hỏi anh.
"Đòi nợ."
Đòi nợ?
Nụ cười của tôi cứng lại.
"Nợ gì?"
"Nợ tình." Anh trông thật yếu đuối và bất lực, lạnh lùng nói, "Chưa ai từng đùa giỡn tôi."
Nghe anh nói đòi nợ tình, tôi bỗng chốc mất hồn.
Giây tiếp theo, anh hôn tôi.
Tôi không đẩy ra.
Sau đó mất kiểm soát cũng có phần do tôi dung túng.
Trong lúc mơ hồ, tôi nghĩ có lẽ lúc đó anh vẫn còn yêu tôi.
Tôi không biết mình đã đến khoa sản như thế nào.
Toàn bộ quá trình mơ màng.
Chỉ nghe thấy bác sĩ nói, HCG thấp, nội mạc ***** mỏng, nguy cơ sảy thai rất cao.
Bác sĩ muốn tiêm thuốc giữ thai cho tôi, tôi từ chối.
Tôi nghĩ đến trạng thái của Cố Tiêu, còn giữ thai làm gì nữa...
Tôi lủi thủi ngồi xe về.
Điện thoại đột nhiên reo, là một số lạ.
"Đang ở đâu?" Là Cố Tiêu.
Sáu năm không gọi điện, tôi vẫn nhận ra giọng anh ngay lập tức.
Kiêu ngạo, lạnh lùng.
"Trên xe." Tôi điều chỉnh hơi thở, bình tĩnh lại.
"Em vừa tìm tôi? Có chuyện gì?" Vẫn là giọng điệu cao ngạo.
Tôi ngưng một giây, "Ừ, bây giờ không có gì nữa rồi."
Anh im lặng một lúc, "Vẫn chưa từ bỏ? Chúng ta không có khả năng đâu."
"... Vậy thôi, cúp máy đây." Tôi rất dứt khoát định cúp máy.
Anh lại không muốn.
"Tôi đã nghe bác sĩ chủ trị của em nói rồi, tình trạng của em không tốt, em vẫn nên quay lại tiêm thuốc giữ thai đi, tôi sẽ nói với bác sĩ, quen biết một thời, tôi chỉ có thể giúp em đến đây thôi."
**"Tút!" Tôi cúp máy.**
Gã đàn ông tồi! Ai cần hắn giúp chứ.
Hắn lại nhắn tin, tức giận hỏi tôi: "Trần Gia, sao em lại trở nên vô lễ như vậy?"
Tôi uất ức đến nổ tung, "Thế nào mới gọi là lễ phép? Anh có thời gian giáo dục tôi, chi bằng về nhà thay thêm vài cái tã đi."
"?" Hắn gửi một dấu hỏi.
Tôi chẳng buồn trả lời hắn.
Hắn nghĩ tôi vẫn là Trần Gia mà hắn có thể tùy ý điều khiển sao?
Hồi đó, mỗi khi hắn đăng một dòng trạng thái, tôi đều phải suy nghĩ kỹ lưỡng;
Khi trò chuyện với hắn, tôi không bao giờ dám để hắn là người kết thúc;
Tôi tìm đủ mọi chủ đề để nói chuyện, nhưng câu trả lời của hắn luôn là: "Ngủ rồi." "Tôi đi tắm." "Nói sau." "..."
Về đến nhà, tôi nằm trên giường, lấy ra những bức ảnh chụp chung với hắn, cắt nát chúng rồi ném đầu hắn vào toilet.
Gã đàn ông chó, đi c.h.ế.t đi!
Nhưng nước mắt vẫn không kìm được mà rơi.
Gia Gia Có Một Mái ẤmTác giả: Nhàn Đắc Vô Liêu Thị Tiên NữTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng**1** Tôi đi khám tiền hôn nhân với đối tượng xem mắt. Kết quả là có một đứa trẻ. Hôn sự hủy bỏ. Bà mối chạy đến nhà tôi, mắng mẹ tôi một trận. "Bà nói con gái bà là cô gái còn trinh, cô gái còn trinh nào mà đã mang thai hai tháng rồi chứ!" "Thật là mất mặt!" "Từ nay đừng tìm tôi nữa, xui xẻo quá!" ... Mẹ tôi bị mắng té tát. Rồi tôi bị mẹ mắng té tát. "Cha của đứa bé là ai?" "... " Tôi im lặng không nói gì. "Trần Gia, con đã 28 tuổi rồi, không phải 8 tuổi, con còn đi chơi bời bên ngoài? Con có đầu óc không?" "Con có muốn mẹ tức c.h.ế.t mới cam lòng phải không?" "Ừ." Tôi quay lưng lên lầu, khóa trái cửa lại. **2** Tôi nằm trên giường, nghĩ lại thì đúng là kỳ kinh nguyệt đã chậm ba tuần rồi. Hơn nữa gần đây tôi thấy không có khẩu vị. Bình thường chu kỳ kinh nguyệt của tôi không đều, không thể ghi nhớ được. Tất cả là do thức đêm nhiều quá. Tôi nghĩ lần này cũng vậy thôi. Không nghĩ là tôi đã mang thai. Cha của đứa trẻ, không ai khác. Chính là bạn trai cũ mà tôi chia tay sáu năm trước.… **5**Tôi cảm thấy thật buồn cười.Đêm đó anh uống say, mắt đỏ hoe hỏi tôi: "Em là Trần Gia phải không?"Tôi do dự một chút, "Đúng vậy."Anh thở dài nhìn tôi, "Em không phải.""Vậy anh nói xem tìm cô ấy làm gì?" Tôi cười hỏi anh."Đòi nợ."Đòi nợ?Nụ cười của tôi cứng lại."Nợ gì?""Nợ tình." Anh trông thật yếu đuối và bất lực, lạnh lùng nói, "Chưa ai từng đùa giỡn tôi."Nghe anh nói đòi nợ tình, tôi bỗng chốc mất hồn.Giây tiếp theo, anh hôn tôi.Tôi không đẩy ra.Sau đó mất kiểm soát cũng có phần do tôi dung túng.Trong lúc mơ hồ, tôi nghĩ có lẽ lúc đó anh vẫn còn yêu tôi.Tôi không biết mình đã đến khoa sản như thế nào.Toàn bộ quá trình mơ màng.Chỉ nghe thấy bác sĩ nói, HCG thấp, nội mạc ***** mỏng, nguy cơ sảy thai rất cao.Bác sĩ muốn tiêm thuốc giữ thai cho tôi, tôi từ chối.Tôi nghĩ đến trạng thái của Cố Tiêu, còn giữ thai làm gì nữa...Tôi lủi thủi ngồi xe về.Điện thoại đột nhiên reo, là một số lạ."Đang ở đâu?" Là Cố Tiêu.Sáu năm không gọi điện, tôi vẫn nhận ra giọng anh ngay lập tức.Kiêu ngạo, lạnh lùng."Trên xe." Tôi điều chỉnh hơi thở, bình tĩnh lại."Em vừa tìm tôi? Có chuyện gì?" Vẫn là giọng điệu cao ngạo.Tôi ngưng một giây, "Ừ, bây giờ không có gì nữa rồi."Anh im lặng một lúc, "Vẫn chưa từ bỏ? Chúng ta không có khả năng đâu.""... Vậy thôi, cúp máy đây." Tôi rất dứt khoát định cúp máy.Anh lại không muốn."Tôi đã nghe bác sĩ chủ trị của em nói rồi, tình trạng của em không tốt, em vẫn nên quay lại tiêm thuốc giữ thai đi, tôi sẽ nói với bác sĩ, quen biết một thời, tôi chỉ có thể giúp em đến đây thôi."**"Tút!" Tôi cúp máy.**Gã đàn ông tồi! Ai cần hắn giúp chứ.Hắn lại nhắn tin, tức giận hỏi tôi: "Trần Gia, sao em lại trở nên vô lễ như vậy?"Tôi uất ức đến nổ tung, "Thế nào mới gọi là lễ phép? Anh có thời gian giáo dục tôi, chi bằng về nhà thay thêm vài cái tã đi.""?" Hắn gửi một dấu hỏi.Tôi chẳng buồn trả lời hắn.Hắn nghĩ tôi vẫn là Trần Gia mà hắn có thể tùy ý điều khiển sao?Hồi đó, mỗi khi hắn đăng một dòng trạng thái, tôi đều phải suy nghĩ kỹ lưỡng;Khi trò chuyện với hắn, tôi không bao giờ dám để hắn là người kết thúc;Tôi tìm đủ mọi chủ đề để nói chuyện, nhưng câu trả lời của hắn luôn là: "Ngủ rồi." "Tôi đi tắm." "Nói sau." "..."Về đến nhà, tôi nằm trên giường, lấy ra những bức ảnh chụp chung với hắn, cắt nát chúng rồi ném đầu hắn vào toilet.Gã đàn ông chó, đi c.h.ế.t đi!Nhưng nước mắt vẫn không kìm được mà rơi.