*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…
Chương 19: Nhận Tiền
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhà họ Giang trọng nam khinh nữ, truyền từ đời nọ qua đời kia.Nguyên thân sinh Giang Mộc Tâm xong, vừa cai sữa đã bắt sinh thêm đứa nữa, lúc cô ấy mang thai Giang Thủy Tâm, Giang Mộc Tâm mới được hơn một tuổi.Giang Thủy Tâm sinh ra, Giang Bảo Quốc đã xuất phát theo quân đội.Bà Giang nhìn thấy lại đẻ thêm một đứa con gái, còn không cho nguyên thân ở cữ.Giang Thủy Tâm lớn đến thế này mà chưa từng được bà nội bế.Hai chị em bị ốm, ông bà Giang càng mặc kệ, nếu bảo họ bỏ tiền thì nguyên thân cũng phải bỏ ra thứ có giá trị tương đương để đổi lấy.Sau khi ông Giang mất thì bà Giang bị liệt, nhưng điều này không trở ngại việc bà ta làm người ta tức điên.Ngày ngày bà ta ở trong phòng mắng chửi người khác, từ nguyên thân đến hai chị em Giang Mộc Tâm, không ai tránh được, lời nào càng khó nghe thì bà ta càng nói nhiều.Nhưng nguyên thân vẫn không bỏ mặc bà Giang, chỉ cần bỏ mặc bà ta một chút là mấy người già trong họ rảnh rỗi lại chạy đến làm công tác tư tưởng với ba mẹ con nguyên thân.Nhà mẹ đẻ của nguyên thân cũng chặt đứt đường lui vì cô ấy không muốn tái giá, vì hai đứa con gái, cô ấy chỉ đành nén giận trước mặt bà Giang.Hai chị em Giang Mộc Tâm đều không thích bà nội, biết rằng sau này không cần phải chăm sóc bà ta nữa, Giang Thủy Tâm hét lên, cười thành tiếng, hai chị em vừa nhảy vừa kêu ầm lên trong phòng.Ngu Thanh Nhàn nhóm lửa làm cơm, cô vừa châm lửa, Giang Mộc Tâm đã tới giúp đỡ.Giang Thủy Tâm không cam lòng đứng đằng sau, cũng giành lấy việc nhóm lửa, chia việc rõ ràng với chị, động tác rất nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc đã có cơm ăn.Ăn sáng xong, Ngu Thanh Nhàn cùng Giang Mộc Tâm thu dọn hành lý mang tới, Giang Thủy Tâm thì cầm chổi quét rác.Nguyên thân dạy dỗ hai chị em, bất kể đến đâu cũng phải sạch sẽ, tuyệt đối không được để người ta dùng mấy câu như "lôi thôi lếch thếch, bẩn thỉu" để mắng mình.Hai cô con gái vẫn luôn nhớ kỹ.Ngu Thanh Nhàn thích sạch sẽ, cũng rất mừng vì điều này.Buổi trưa Giang Bảo Quốc đưa tiền tới, là nhân dân tệ bản đầu tiên do ngân hàng nhân dân phát, tổng cộng có bốn mươi tám tờ, mỗi tờ là một trăm nghìn đồng.Thời kỳ này không có máy đếm gì, Ngu Thanh Nhàn đếm hai lần thấy đủ tiền rồi, bèn cầm tiền đi vào phòng, để lại Giang Bảo Quốc nhìn nhau với hai chị em Giang Mộc Tâm..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhà họ Giang trọng nam khinh nữ, truyền từ đời nọ qua đời kia.
Nguyên thân sinh Giang Mộc Tâm xong, vừa cai sữa đã bắt sinh thêm đứa nữa, lúc cô ấy mang thai Giang Thủy Tâm, Giang Mộc Tâm mới được hơn một tuổi.
Giang Thủy Tâm sinh ra, Giang Bảo Quốc đã xuất phát theo quân đội.
Bà Giang nhìn thấy lại đẻ thêm một đứa con gái, còn không cho nguyên thân ở cữ.
Giang Thủy Tâm lớn đến thế này mà chưa từng được bà nội bế.
Hai chị em bị ốm, ông bà Giang càng mặc kệ, nếu bảo họ bỏ tiền thì nguyên thân cũng phải bỏ ra thứ có giá trị tương đương để đổi lấy.
Sau khi ông Giang mất thì bà Giang bị liệt, nhưng điều này không trở ngại việc bà ta làm người ta tức điên.
Ngày ngày bà ta ở trong phòng mắng chửi người khác, từ nguyên thân đến hai chị em Giang Mộc Tâm, không ai tránh được, lời nào càng khó nghe thì bà ta càng nói nhiều.
Nhưng nguyên thân vẫn không bỏ mặc bà Giang, chỉ cần bỏ mặc bà ta một chút là mấy người già trong họ rảnh rỗi lại chạy đến làm công tác tư tưởng với ba mẹ con nguyên thân.
Nhà mẹ đẻ của nguyên thân cũng chặt đứt đường lui vì cô ấy không muốn tái giá, vì hai đứa con gái, cô ấy chỉ đành nén giận trước mặt bà Giang.
Hai chị em Giang Mộc Tâm đều không thích bà nội, biết rằng sau này không cần phải chăm sóc bà ta nữa, Giang Thủy Tâm hét lên, cười thành tiếng, hai chị em vừa nhảy vừa kêu ầm lên trong phòng.
Ngu Thanh Nhàn nhóm lửa làm cơm, cô vừa châm lửa, Giang Mộc Tâm đã tới giúp đỡ.
Giang Thủy Tâm không cam lòng đứng đằng sau, cũng giành lấy việc nhóm lửa, chia việc rõ ràng với chị, động tác rất nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc đã có cơm ăn.
Ăn sáng xong, Ngu Thanh Nhàn cùng Giang Mộc Tâm thu dọn hành lý mang tới, Giang Thủy Tâm thì cầm chổi quét rác.
Nguyên thân dạy dỗ hai chị em, bất kể đến đâu cũng phải sạch sẽ, tuyệt đối không được để người ta dùng mấy câu như "lôi thôi lếch thếch, bẩn thỉu" để mắng mình.
Hai cô con gái vẫn luôn nhớ kỹ.
Ngu Thanh Nhàn thích sạch sẽ, cũng rất mừng vì điều này.
Buổi trưa Giang Bảo Quốc đưa tiền tới, là nhân dân tệ bản đầu tiên do ngân hàng nhân dân phát, tổng cộng có bốn mươi tám tờ, mỗi tờ là một trăm nghìn đồng.
Thời kỳ này không có máy đếm gì, Ngu Thanh Nhàn đếm hai lần thấy đủ tiền rồi, bèn cầm tiền đi vào phòng, để lại Giang Bảo Quốc nhìn nhau với hai chị em Giang Mộc Tâm.
.
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhà họ Giang trọng nam khinh nữ, truyền từ đời nọ qua đời kia.Nguyên thân sinh Giang Mộc Tâm xong, vừa cai sữa đã bắt sinh thêm đứa nữa, lúc cô ấy mang thai Giang Thủy Tâm, Giang Mộc Tâm mới được hơn một tuổi.Giang Thủy Tâm sinh ra, Giang Bảo Quốc đã xuất phát theo quân đội.Bà Giang nhìn thấy lại đẻ thêm một đứa con gái, còn không cho nguyên thân ở cữ.Giang Thủy Tâm lớn đến thế này mà chưa từng được bà nội bế.Hai chị em bị ốm, ông bà Giang càng mặc kệ, nếu bảo họ bỏ tiền thì nguyên thân cũng phải bỏ ra thứ có giá trị tương đương để đổi lấy.Sau khi ông Giang mất thì bà Giang bị liệt, nhưng điều này không trở ngại việc bà ta làm người ta tức điên.Ngày ngày bà ta ở trong phòng mắng chửi người khác, từ nguyên thân đến hai chị em Giang Mộc Tâm, không ai tránh được, lời nào càng khó nghe thì bà ta càng nói nhiều.Nhưng nguyên thân vẫn không bỏ mặc bà Giang, chỉ cần bỏ mặc bà ta một chút là mấy người già trong họ rảnh rỗi lại chạy đến làm công tác tư tưởng với ba mẹ con nguyên thân.Nhà mẹ đẻ của nguyên thân cũng chặt đứt đường lui vì cô ấy không muốn tái giá, vì hai đứa con gái, cô ấy chỉ đành nén giận trước mặt bà Giang.Hai chị em Giang Mộc Tâm đều không thích bà nội, biết rằng sau này không cần phải chăm sóc bà ta nữa, Giang Thủy Tâm hét lên, cười thành tiếng, hai chị em vừa nhảy vừa kêu ầm lên trong phòng.Ngu Thanh Nhàn nhóm lửa làm cơm, cô vừa châm lửa, Giang Mộc Tâm đã tới giúp đỡ.Giang Thủy Tâm không cam lòng đứng đằng sau, cũng giành lấy việc nhóm lửa, chia việc rõ ràng với chị, động tác rất nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc đã có cơm ăn.Ăn sáng xong, Ngu Thanh Nhàn cùng Giang Mộc Tâm thu dọn hành lý mang tới, Giang Thủy Tâm thì cầm chổi quét rác.Nguyên thân dạy dỗ hai chị em, bất kể đến đâu cũng phải sạch sẽ, tuyệt đối không được để người ta dùng mấy câu như "lôi thôi lếch thếch, bẩn thỉu" để mắng mình.Hai cô con gái vẫn luôn nhớ kỹ.Ngu Thanh Nhàn thích sạch sẽ, cũng rất mừng vì điều này.Buổi trưa Giang Bảo Quốc đưa tiền tới, là nhân dân tệ bản đầu tiên do ngân hàng nhân dân phát, tổng cộng có bốn mươi tám tờ, mỗi tờ là một trăm nghìn đồng.Thời kỳ này không có máy đếm gì, Ngu Thanh Nhàn đếm hai lần thấy đủ tiền rồi, bèn cầm tiền đi vào phòng, để lại Giang Bảo Quốc nhìn nhau với hai chị em Giang Mộc Tâm..