*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…

Chương 47: Cất Giấm

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngu Thanh Nhàn vừa đi đường vừa xem.Đúng lúc này một người phụ nữ trung niên cầm theo một cái hũ bằng sứ đi ngang qua Ngu Thanh Nhàn, vừa đi vừa lầm bầm:"Không biết cửa hàng kia xảy ra chuyện gì, mỗi tháng chỉ bán được một chút giấm đen thế này, mà cậu ấm cô chiêu trong nhà lại kén ăn, chỉ thích sủi cảo chấm giấm của nhà cô ta.Đúng là làm người ta lo chết đi được.Lần này về lại bị nói không làm được việc.Ôi, cậu ấm cô chiêu nhà tư bản quả thật là khó hầu hạ! "Người phụ nữ trung niên kia đi xa, hai mắt Ngu Thanh Nhàn lập tức sáng lên.Nhị sư huynh của cô tên là La Bạch, là hạt giống tu tiên chọn từ nhân gian lên, lúc còn ở nhân gian nhà anh ta mở phường giấm, anh ta có tay nghề làm giấm rất xuất sắc.Vào tông môn hai năm, anh ta vẫn luôn không quên được những ngày tháng sống ở nhân gian, còn lén lút tự mình cất giấm trong động của mình.Lúc đó Ngu Thanh Nhàn còn nhỏ, ngửi thấy một thứ mùi chua chua dịu dịu thì rất thèm ăn, lúc cha mẹ và đại sư huynh không để ý, cô đã chạy vào động phủ của nhị sư huynh, uống trộm hai chén giấm, kết quả khiến răng ê buốt vì chua.Sau khi biết được chuyện này, nhị sư huynh của cô đã làm riêng cho cô một bát sủi cảo.Sủi cảo nhân thịt mềm mịn, vừa cắn một miếng thì dầu chảy ra, trám vào chỗ răng ê buốt, vừa chống ngấy, vừa ngon miệng.Ăn xong sủi cảo, Ngu Thanh Nhàn lại uống thêm một bát canh sủi cảo, nước canh âm ấm rất sảng khoái.Cũng chính bát sủi cảo này đã mở ra cánh cửa thế giới mới cho Ngu Thanh Nhàn, trong nội tâm cô đã chôn xuống hạt giống có tên là đồ ăn ngon.Sau đó nhị sư huynh của cô không cất giấm nữa, nhưng Ngu Thanh Nhàn vẫn không quên được vị giấm, suốt ngày bám lấy nhị sư huynh đòi ăn, nhị sư huynh phát phiền bèn dạy cô cách nấu giấm.Nguyên liệu cất giấm rất đơn giản, lúa mì, vỏ trấu, bột ngô, men giấm.Ba nguyên liệu đầu không thiếu, trong tiệm lương thực đều có, bỏ tiền ra mua là được, men giấm cũng rất dễ làm.Nói là làm, Ngu Thanh Nhàn về đến nhà bắt tay vào cất giấm ngay.Cô nấu một nồi cơm tẻ, một nồi cơm nếp, nấu xong thì trộn vào theo tỷ lệ nhất định, thêm đường rồi bỏ vào trong vại đậy kín để giữ chua.Làm xong đã đến trưa, hai chị em Lục Mộc Tâm Ở trường không về, trong nhà Ngu Thanh Nhàn cũng không trồng rau, nhưng lúc này vừa vặn đang là mùa vạn vật sinh sôi, trên núi sau nhà cũng có rất nhiều rau dại..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngu Thanh Nhàn vừa đi đường vừa xem.

Đúng lúc này một người phụ nữ trung niên cầm theo một cái hũ bằng sứ đi ngang qua Ngu Thanh Nhàn, vừa đi vừa lầm bầm:"Không biết cửa hàng kia xảy ra chuyện gì, mỗi tháng chỉ bán được một chút giấm đen thế này, mà cậu ấm cô chiêu trong nhà lại kén ăn, chỉ thích sủi cảo chấm giấm của nhà cô ta.

Đúng là làm người ta lo chết đi được.

Lần này về lại bị nói không làm được việc.

Ôi, cậu ấm cô chiêu nhà tư bản quả thật là khó hầu hạ! "Người phụ nữ trung niên kia đi xa, hai mắt Ngu Thanh Nhàn lập tức sáng lên.

Nhị sư huynh của cô tên là La Bạch, là hạt giống tu tiên chọn từ nhân gian lên, lúc còn ở nhân gian nhà anh ta mở phường giấm, anh ta có tay nghề làm giấm rất xuất sắc.

Vào tông môn hai năm, anh ta vẫn luôn không quên được những ngày tháng sống ở nhân gian, còn lén lút tự mình cất giấm trong động của mình.

Lúc đó Ngu Thanh Nhàn còn nhỏ, ngửi thấy một thứ mùi chua chua dịu dịu thì rất thèm ăn, lúc cha mẹ và đại sư huynh không để ý, cô đã chạy vào động phủ của nhị sư huynh, uống trộm hai chén giấm, kết quả khiến răng ê buốt vì chua.

Sau khi biết được chuyện này, nhị sư huynh của cô đã làm riêng cho cô một bát sủi cảo.

Sủi cảo nhân thịt mềm mịn, vừa cắn một miếng thì dầu chảy ra, trám vào chỗ răng ê buốt, vừa chống ngấy, vừa ngon miệng.

Ăn xong sủi cảo, Ngu Thanh Nhàn lại uống thêm một bát canh sủi cảo, nước canh âm ấm rất sảng khoái.

Cũng chính bát sủi cảo này đã mở ra cánh cửa thế giới mới cho Ngu Thanh Nhàn, trong nội tâm cô đã chôn xuống hạt giống có tên là đồ ăn ngon.

Sau đó nhị sư huynh của cô không cất giấm nữa, nhưng Ngu Thanh Nhàn vẫn không quên được vị giấm, suốt ngày bám lấy nhị sư huynh đòi ăn, nhị sư huynh phát phiền bèn dạy cô cách nấu giấm.

Nguyên liệu cất giấm rất đơn giản, lúa mì, vỏ trấu, bột ngô, men giấm.

Ba nguyên liệu đầu không thiếu, trong tiệm lương thực đều có, bỏ tiền ra mua là được, men giấm cũng rất dễ làm.

Nói là làm, Ngu Thanh Nhàn về đến nhà bắt tay vào cất giấm ngay.

Cô nấu một nồi cơm tẻ, một nồi cơm nếp, nấu xong thì trộn vào theo tỷ lệ nhất định, thêm đường rồi bỏ vào trong vại đậy kín để giữ chua.

Làm xong đã đến trưa, hai chị em Lục Mộc Tâm Ở trường không về, trong nhà Ngu Thanh Nhàn cũng không trồng rau, nhưng lúc này vừa vặn đang là mùa vạn vật sinh sôi, trên núi sau nhà cũng có rất nhiều rau dại.

.

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngu Thanh Nhàn vừa đi đường vừa xem.Đúng lúc này một người phụ nữ trung niên cầm theo một cái hũ bằng sứ đi ngang qua Ngu Thanh Nhàn, vừa đi vừa lầm bầm:"Không biết cửa hàng kia xảy ra chuyện gì, mỗi tháng chỉ bán được một chút giấm đen thế này, mà cậu ấm cô chiêu trong nhà lại kén ăn, chỉ thích sủi cảo chấm giấm của nhà cô ta.Đúng là làm người ta lo chết đi được.Lần này về lại bị nói không làm được việc.Ôi, cậu ấm cô chiêu nhà tư bản quả thật là khó hầu hạ! "Người phụ nữ trung niên kia đi xa, hai mắt Ngu Thanh Nhàn lập tức sáng lên.Nhị sư huynh của cô tên là La Bạch, là hạt giống tu tiên chọn từ nhân gian lên, lúc còn ở nhân gian nhà anh ta mở phường giấm, anh ta có tay nghề làm giấm rất xuất sắc.Vào tông môn hai năm, anh ta vẫn luôn không quên được những ngày tháng sống ở nhân gian, còn lén lút tự mình cất giấm trong động của mình.Lúc đó Ngu Thanh Nhàn còn nhỏ, ngửi thấy một thứ mùi chua chua dịu dịu thì rất thèm ăn, lúc cha mẹ và đại sư huynh không để ý, cô đã chạy vào động phủ của nhị sư huynh, uống trộm hai chén giấm, kết quả khiến răng ê buốt vì chua.Sau khi biết được chuyện này, nhị sư huynh của cô đã làm riêng cho cô một bát sủi cảo.Sủi cảo nhân thịt mềm mịn, vừa cắn một miếng thì dầu chảy ra, trám vào chỗ răng ê buốt, vừa chống ngấy, vừa ngon miệng.Ăn xong sủi cảo, Ngu Thanh Nhàn lại uống thêm một bát canh sủi cảo, nước canh âm ấm rất sảng khoái.Cũng chính bát sủi cảo này đã mở ra cánh cửa thế giới mới cho Ngu Thanh Nhàn, trong nội tâm cô đã chôn xuống hạt giống có tên là đồ ăn ngon.Sau đó nhị sư huynh của cô không cất giấm nữa, nhưng Ngu Thanh Nhàn vẫn không quên được vị giấm, suốt ngày bám lấy nhị sư huynh đòi ăn, nhị sư huynh phát phiền bèn dạy cô cách nấu giấm.Nguyên liệu cất giấm rất đơn giản, lúa mì, vỏ trấu, bột ngô, men giấm.Ba nguyên liệu đầu không thiếu, trong tiệm lương thực đều có, bỏ tiền ra mua là được, men giấm cũng rất dễ làm.Nói là làm, Ngu Thanh Nhàn về đến nhà bắt tay vào cất giấm ngay.Cô nấu một nồi cơm tẻ, một nồi cơm nếp, nấu xong thì trộn vào theo tỷ lệ nhất định, thêm đường rồi bỏ vào trong vại đậy kín để giữ chua.Làm xong đã đến trưa, hai chị em Lục Mộc Tâm Ở trường không về, trong nhà Ngu Thanh Nhàn cũng không trồng rau, nhưng lúc này vừa vặn đang là mùa vạn vật sinh sôi, trên núi sau nhà cũng có rất nhiều rau dại..

Chương 47: Cất Giấm