Tác giả:

Sân bay thành phố S, một cô gái đeo mắt kính đen che gần hết nửa mặt *****̉a mình, trên người mặc cái váy yếm áo thun bên trong là màu trắng, yếm jean màu xanh dương, chân mang giày boot cao cổ màu đen, mái tóc thẳng mượt dài đến thắt lưng, bên vai mang một túi xách mẫu giới hạn *****̉a Gucci, tay kéo vali vui vẻ, phấn khởi bước ra khỏi cửa kiểm tra."Rầm" cô đụng phải một người đàn ông rồi ngã xuống đất, cô tức giận đứng dậy tháo mắt kính ra trừng mắt nhìn người đàn ông kia lớn tiếng quát:"Nè anh kia! Bộ đi không nhìn đường hay sao mà va vào tôi?" Người đàn ông kia nheo mắt nhìn cô, anh quan sát đánh giá hai má phúng phính, phấn nộn, đôi mắt màu xanh to tròn, chiếc mũi cao xinh xắn, đôi môi hồng, chúm chím trong đầu anh xuất hiện hai chữ đáng yêu, không xinh đẹp diễm lệ như những cô gái khác nhưng lại rất đáng yêu, trong sáng. Cô thấy anh không trả lời chỉ nhìn cô…

Chương 45: cô ấy là người con yêu

Tổng Tài Lạnh Lùng Và Cô Nàng Ma NữTác giả: Ruby JoyTruyện Ngôn TìnhSân bay thành phố S, một cô gái đeo mắt kính đen che gần hết nửa mặt *****̉a mình, trên người mặc cái váy yếm áo thun bên trong là màu trắng, yếm jean màu xanh dương, chân mang giày boot cao cổ màu đen, mái tóc thẳng mượt dài đến thắt lưng, bên vai mang một túi xách mẫu giới hạn *****̉a Gucci, tay kéo vali vui vẻ, phấn khởi bước ra khỏi cửa kiểm tra."Rầm" cô đụng phải một người đàn ông rồi ngã xuống đất, cô tức giận đứng dậy tháo mắt kính ra trừng mắt nhìn người đàn ông kia lớn tiếng quát:"Nè anh kia! Bộ đi không nhìn đường hay sao mà va vào tôi?" Người đàn ông kia nheo mắt nhìn cô, anh quan sát đánh giá hai má phúng phính, phấn nộn, đôi mắt màu xanh to tròn, chiếc mũi cao xinh xắn, đôi môi hồng, chúm chím trong đầu anh xuất hiện hai chữ đáng yêu, không xinh đẹp diễm lệ như những cô gái khác nhưng lại rất đáng yêu, trong sáng. Cô thấy anh không trả lời chỉ nhìn cô… Hết giờ làm, Phương Thần lái xe trực tiếp đậu ở cổng đợi cô ra, Clara đi đến lạnh nhạt nói với anh:"Anh đi về đi tôi sẽ đón taxi đi về."Phương Thần mỉm cười như không với cô, vẻ mặt hiện giờ *****̉a anh rất giống lưu manh:"Bây giờ em tự lên hay là em muốn anh bế em lên xe?"Clara đưa mắt nhìn xung quanh toàn là nhân viên ở tập đoàn đang đứng nhìn hai người, cô vội bước vào trong xe cho anh đưa về.Phương viênHai người vừa về đến bước vào trong, hai người đã nhìn thấy mẹ anh và Phạm Tịnh Kỳ, anh nhanh chóng đi đến chỗ mẹ mình cau mày thắc mắc hỏi:"Mẹ? Tại sao đột nhiên mẹ lại đến đây?"Cơ Tuyết Hà hai chân vắt chéo, khoanh tay quan sát Clara rồi trả lời anh:"Nếu mẹ không đến đây thì đâu có biết là ở đây có thêm một người phụ nữ, con hãy mau nói cho mẹ biết cô gái này là ai?"Phương Thần vội nắm lấy bàn tay mềm mại *****̉a cô, nắm chặt lại:"Đây là bạn gái *****̉a cô cô ấy tên là Hạ Nguyệt Vân."Phạm Tịnh Kỳ đứng bật dậy trợn mắt:"Hạ Nguyệt Vân? Hạ Nguyệt Vân chính là cô ta?"Cơ Tuyết Hà *****̃ng đứng dậy, ánh mắt quyết liệt nhìn anh, phản đối:"Mẹ không chấp nhận cô gái này là bạn gái *****̉a con vì vậy con hãy nhanh chóng chia tay với cô ta đi."Sắc mặt *****̉a anh càng lạnh lẽo đáng sợ hơn bao giờ hết, anh không quan tâm đến những lời nói *****̉a mẹ mình:"Con không chia tay mẹ không có quyền bắt buộc con phải chia tay với cô ấy."Anh nắm lấy tay *****̉a cô đi lên phòng đi được vài bước anh dừng lại, cất giọng:"Sẵn đây con *****̃ng muốn nói cho mẹ biết cả đời *****̉a con chỉ yêu một mình Tiểu Vân và *****̃ng chỉ có cô ấy mới có tư cách làm bạn gái, làm vợ làm thiếu phu nhân *****̉a Phương viên này thôi."Anh *****̀ng cô đi lên phòng, mặc cho mẹ anh tức tối, vào phòng *****̉a anh cô không nói lời nào, chỉ im lặng nhìn anh. Phương Thần ngồi xuống cạnh cô hiếu kì hỏi:"Em làm sao vậy? Tại sao lúc nãy anh nói em là bạn gái *****̉a anh em lại không phản ứng gì hết bình thường em nhất định sẽ mắng anh mà?"Cô nhìn thẳng vào anh đáp:"Coi như hôm nay tôi làm người tốt vậy mà cái bà dì đứng cạnh mẹ anh là ai vậy? Là dì *****̉a anh sao?"Phương Thần bật cười, anh cười đến đau cả bụng khiến anh nhớ lại lần đầu khi cô gặp Phạm Tịnh Kỳ cô *****̃ng nói thế:"Cô ta là bạn từ nhỏ *****̉a anh tên là Phạm Tịnh Kỳ mẹ *****̉a anh luôn muốn anh và cô ta thành một đôi.""Cái gì? Thật sao? Cô ta là bạn *****̉a anh? Tôi cứ tưởng cô ta là dì *****̉a anh không đó nhìn còn già hơn cả mẹ anh."Phương Thần nhìn cô với ánh mắt yêu thương, cưng chiều vô *****̀ng:"Em đói bụng chưa để anh đi đem đồ ăn lên đây cho em, em không cần xuống dưới đó ăn rồi nhìn sắc mặt *****̉a mẹ anh đâu."Clara gật đầu, cười nhẹ:"Tất nhiên là đói rồi."Anh nhéo má cô rồi đi xuống bảo dì Hà chuẩn bị đồ ăn cho anh mang lên cho cô, thức ăn đã chuẩn bị xong anh nhanh chóng mang lên cho cô không hề để ý đến mẹ anh và Phạm Tịnh Kỳ.Cơ Tuyết Hà thật sự rất tò mò, hiếu kì không biết cô là người như thế nào mà lại có thể khiến anh từ một người lạnh lùng lại trở nên ôn nhu, ấm áp sẵn sàng vì cô mà đối đầu với mẹ mình. Bà nhất quyết phải điều tra bằng được cô là người như thế nào? Có thật sự xứng với anh?

Hết giờ làm, Phương Thần lái xe trực tiếp đậu ở cổng đợi cô ra, Clara đi đến lạnh nhạt nói với anh:

"Anh đi về đi tôi sẽ đón taxi đi về."

Phương Thần mỉm cười như không với cô, vẻ mặt hiện giờ *****̉a anh rất giống lưu manh:"Bây giờ em tự lên hay là em muốn anh bế em lên xe?"

Clara đưa mắt nhìn xung quanh toàn là nhân viên ở tập đoàn đang đứng nhìn hai người, cô vội bước vào trong xe cho anh đưa về.

Phương viên

Hai người vừa về đến bước vào trong, hai người đã nhìn thấy mẹ anh và Phạm Tịnh Kỳ, anh nhanh chóng đi đến chỗ mẹ mình cau mày thắc mắc hỏi:

"Mẹ? Tại sao đột nhiên mẹ lại đến đây?"

Cơ Tuyết Hà hai chân vắt chéo, khoanh tay quan sát Clara rồi trả lời anh:

"Nếu mẹ không đến đây thì đâu có biết là ở đây có thêm một người phụ nữ, con hãy mau nói cho mẹ biết cô gái này là ai?"

Phương Thần vội nắm lấy bàn tay mềm mại *****̉a cô, nắm chặt lại:

"Đây là bạn gái *****̉a cô cô ấy tên là Hạ Nguyệt Vân."

Phạm Tịnh Kỳ đứng bật dậy trợn mắt:

"Hạ Nguyệt Vân? Hạ Nguyệt Vân chính là cô ta?"

Cơ Tuyết Hà *****̃ng đứng dậy, ánh mắt quyết liệt nhìn anh, phản đối:

"Mẹ không chấp nhận cô gái này là bạn gái *****̉a con vì vậy con hãy nhanh chóng chia tay với cô ta đi."

Sắc mặt *****̉a anh càng lạnh lẽo đáng sợ hơn bao giờ hết, anh không quan tâm đến những lời nói *****̉a mẹ mình:

"Con không chia tay mẹ không có quyền bắt buộc con phải chia tay với cô ấy."

Anh nắm lấy tay *****̉a cô đi lên phòng đi được vài bước anh dừng lại, cất giọng:

"Sẵn đây con *****̃ng muốn nói cho mẹ biết cả đời *****̉a con chỉ yêu một mình Tiểu Vân và *****̃ng chỉ có cô ấy mới có tư cách làm bạn gái, làm vợ làm thiếu phu nhân *****̉a Phương viên này thôi."

Anh *****̀ng cô đi lên phòng, mặc cho mẹ anh tức tối, vào phòng *****̉a anh cô không nói lời nào, chỉ im lặng nhìn anh. Phương Thần ngồi xuống cạnh cô hiếu kì hỏi:

"Em làm sao vậy? Tại sao lúc nãy anh nói em là bạn gái *****̉a anh em lại không phản ứng gì hết bình thường em nhất định sẽ mắng anh mà?"

Cô nhìn thẳng vào anh đáp:"Coi như hôm nay tôi làm người tốt vậy mà cái bà dì đứng cạnh mẹ anh là ai vậy? Là dì *****̉a anh sao?"

Phương Thần bật cười, anh cười đến đau cả bụng khiến anh nhớ lại lần đầu khi cô gặp Phạm Tịnh Kỳ cô *****̃ng nói thế:

"Cô ta là bạn từ nhỏ *****̉a anh tên là Phạm Tịnh Kỳ mẹ *****̉a anh luôn muốn anh và cô ta thành một đôi."

"Cái gì? Thật sao? Cô ta là bạn *****̉a anh? Tôi cứ tưởng cô ta là dì *****̉a anh không đó nhìn còn già hơn cả mẹ anh."

Phương Thần nhìn cô với ánh mắt yêu thương, cưng chiều vô *****̀ng:

"Em đói bụng chưa để anh đi đem đồ ăn lên đây cho em, em không cần xuống dưới đó ăn rồi nhìn sắc mặt *****̉a mẹ anh đâu."

Clara gật đầu, cười nhẹ:"Tất nhiên là đói rồi."

Anh nhéo má cô rồi đi xuống bảo dì Hà chuẩn bị đồ ăn cho anh mang lên cho cô, thức ăn đã chuẩn bị xong anh nhanh chóng mang lên cho cô không hề để ý đến mẹ anh và Phạm Tịnh Kỳ.

Cơ Tuyết Hà thật sự rất tò mò, hiếu kì không biết cô là người như thế nào mà lại có thể khiến anh từ một người lạnh lùng lại trở nên ôn nhu, ấm áp sẵn sàng vì cô mà đối đầu với mẹ mình. Bà nhất quyết phải điều tra bằng được cô là người như thế nào? Có thật sự xứng với anh?

Tổng Tài Lạnh Lùng Và Cô Nàng Ma NữTác giả: Ruby JoyTruyện Ngôn TìnhSân bay thành phố S, một cô gái đeo mắt kính đen che gần hết nửa mặt *****̉a mình, trên người mặc cái váy yếm áo thun bên trong là màu trắng, yếm jean màu xanh dương, chân mang giày boot cao cổ màu đen, mái tóc thẳng mượt dài đến thắt lưng, bên vai mang một túi xách mẫu giới hạn *****̉a Gucci, tay kéo vali vui vẻ, phấn khởi bước ra khỏi cửa kiểm tra."Rầm" cô đụng phải một người đàn ông rồi ngã xuống đất, cô tức giận đứng dậy tháo mắt kính ra trừng mắt nhìn người đàn ông kia lớn tiếng quát:"Nè anh kia! Bộ đi không nhìn đường hay sao mà va vào tôi?" Người đàn ông kia nheo mắt nhìn cô, anh quan sát đánh giá hai má phúng phính, phấn nộn, đôi mắt màu xanh to tròn, chiếc mũi cao xinh xắn, đôi môi hồng, chúm chím trong đầu anh xuất hiện hai chữ đáng yêu, không xinh đẹp diễm lệ như những cô gái khác nhưng lại rất đáng yêu, trong sáng. Cô thấy anh không trả lời chỉ nhìn cô… Hết giờ làm, Phương Thần lái xe trực tiếp đậu ở cổng đợi cô ra, Clara đi đến lạnh nhạt nói với anh:"Anh đi về đi tôi sẽ đón taxi đi về."Phương Thần mỉm cười như không với cô, vẻ mặt hiện giờ *****̉a anh rất giống lưu manh:"Bây giờ em tự lên hay là em muốn anh bế em lên xe?"Clara đưa mắt nhìn xung quanh toàn là nhân viên ở tập đoàn đang đứng nhìn hai người, cô vội bước vào trong xe cho anh đưa về.Phương viênHai người vừa về đến bước vào trong, hai người đã nhìn thấy mẹ anh và Phạm Tịnh Kỳ, anh nhanh chóng đi đến chỗ mẹ mình cau mày thắc mắc hỏi:"Mẹ? Tại sao đột nhiên mẹ lại đến đây?"Cơ Tuyết Hà hai chân vắt chéo, khoanh tay quan sát Clara rồi trả lời anh:"Nếu mẹ không đến đây thì đâu có biết là ở đây có thêm một người phụ nữ, con hãy mau nói cho mẹ biết cô gái này là ai?"Phương Thần vội nắm lấy bàn tay mềm mại *****̉a cô, nắm chặt lại:"Đây là bạn gái *****̉a cô cô ấy tên là Hạ Nguyệt Vân."Phạm Tịnh Kỳ đứng bật dậy trợn mắt:"Hạ Nguyệt Vân? Hạ Nguyệt Vân chính là cô ta?"Cơ Tuyết Hà *****̃ng đứng dậy, ánh mắt quyết liệt nhìn anh, phản đối:"Mẹ không chấp nhận cô gái này là bạn gái *****̉a con vì vậy con hãy nhanh chóng chia tay với cô ta đi."Sắc mặt *****̉a anh càng lạnh lẽo đáng sợ hơn bao giờ hết, anh không quan tâm đến những lời nói *****̉a mẹ mình:"Con không chia tay mẹ không có quyền bắt buộc con phải chia tay với cô ấy."Anh nắm lấy tay *****̉a cô đi lên phòng đi được vài bước anh dừng lại, cất giọng:"Sẵn đây con *****̃ng muốn nói cho mẹ biết cả đời *****̉a con chỉ yêu một mình Tiểu Vân và *****̃ng chỉ có cô ấy mới có tư cách làm bạn gái, làm vợ làm thiếu phu nhân *****̉a Phương viên này thôi."Anh *****̀ng cô đi lên phòng, mặc cho mẹ anh tức tối, vào phòng *****̉a anh cô không nói lời nào, chỉ im lặng nhìn anh. Phương Thần ngồi xuống cạnh cô hiếu kì hỏi:"Em làm sao vậy? Tại sao lúc nãy anh nói em là bạn gái *****̉a anh em lại không phản ứng gì hết bình thường em nhất định sẽ mắng anh mà?"Cô nhìn thẳng vào anh đáp:"Coi như hôm nay tôi làm người tốt vậy mà cái bà dì đứng cạnh mẹ anh là ai vậy? Là dì *****̉a anh sao?"Phương Thần bật cười, anh cười đến đau cả bụng khiến anh nhớ lại lần đầu khi cô gặp Phạm Tịnh Kỳ cô *****̃ng nói thế:"Cô ta là bạn từ nhỏ *****̉a anh tên là Phạm Tịnh Kỳ mẹ *****̉a anh luôn muốn anh và cô ta thành một đôi.""Cái gì? Thật sao? Cô ta là bạn *****̉a anh? Tôi cứ tưởng cô ta là dì *****̉a anh không đó nhìn còn già hơn cả mẹ anh."Phương Thần nhìn cô với ánh mắt yêu thương, cưng chiều vô *****̀ng:"Em đói bụng chưa để anh đi đem đồ ăn lên đây cho em, em không cần xuống dưới đó ăn rồi nhìn sắc mặt *****̉a mẹ anh đâu."Clara gật đầu, cười nhẹ:"Tất nhiên là đói rồi."Anh nhéo má cô rồi đi xuống bảo dì Hà chuẩn bị đồ ăn cho anh mang lên cho cô, thức ăn đã chuẩn bị xong anh nhanh chóng mang lên cho cô không hề để ý đến mẹ anh và Phạm Tịnh Kỳ.Cơ Tuyết Hà thật sự rất tò mò, hiếu kì không biết cô là người như thế nào mà lại có thể khiến anh từ một người lạnh lùng lại trở nên ôn nhu, ấm áp sẵn sàng vì cô mà đối đầu với mẹ mình. Bà nhất quyết phải điều tra bằng được cô là người như thế nào? Có thật sự xứng với anh?

Chương 45: cô ấy là người con yêu