*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…

Chương 430: Chương 430

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Bột Hải, mùa thu năm 1970, đội sản xuất Hồng Hạnh.Trời còn chưa sáng, trong khu nhà của đám thanh niên trí thức đã trở nên náo nhiệt rồi. Đám thanh niên trí thức xếp hàng ở bên cạnh giếng nước trong sân để chờ rửa mặt.La Tân Lan đứng ở phía sau Ngu Thanh Nhàn, vỗ vỗ vai cô. Cô ta vừa ngáp dài vừa nói chuyện với cô: "Thanh Nhàn à, bệnh của Khương Hiểu Điềm vẫn chưa khỏi à?"Sân mà đội sản xuất Hồng Hạnh phân cho đám thanh niên trí thức rất lớn, đây vốn là một thôn trang ở nông thôn của địa chủ trong huyện, không những có giếng nước, mà còn có nhiều phòng nữa.Hơn nữa, nữ thanh niên trí thức ít hơn nam thanh niên trí thức, tổng cộng có tất cả bốn người nên hai người ở một phòng, ít nhiều cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.Nguyên thân và Khương Hiểu Điểm là bạn thân, ở bên cạnh nhau từ nhỏ đến lớn, hơn nữa hai người họ đến sau mấy người La Tân Lan một năm, nên tất nhiên là sẽ ở cùng một phòng.Hai người cùng xuống nông thôn vào tết năm 1969, tính ra thì vừa tròn một năm, từ sau khi xuống nông thôn hai người đã bắt đầu giúp đỡ nhau.Cha mẹ của Khương Hiểu Điềm trọng nam khinh nữ, đối xử với cô ta không tốt chút nào, sau khi cô ta xuống nông thôn cũng chưa từng gửi cho cô ta bất cứ thứ gì.Mà cha mẹ của nguyên thân cưng chiều cô ấy, cô ấy phải xuống nông thôn cũng là vì không còn cách nào khác nữa cả, vì thế sau khi cô ấy xuống nông thôn họ vẫn luôn cố gắng bù đắp cho cô ấy.Phàm là những gì cô ấy cần dùng, họ đều gửi lại đây. Nguyên thân và Khương Hiểu Điềm thân thiết, nên những gì họ gửi xuống cô ấy đều chia sẻ với cô ta.Thế giới lần này mà Ngu Thanh Nhàn xuyên qua không hề giống với mấy thế giới trước kia, đây là thế giới có người xuyên không.Mà ở đời trước của nguyên thân, người xuyên không chính là người mà nguyên thân đã đào tâm đào phổi để đối xử tốt cả đời - cô bạn thân Khương Hiểu Điềm.Trước khi Khương Hiểu Điềm xuyên qua, nguyên thân và Khương Hiểu Điềm chính chủ cả đời làm bạn thân, mãi cho đến khi sắp c.h.ế.t cũng đều nhớ thương đối phương.Mà Khương Hiểu Điềm xuyên qua kia lại không cho là như thế.Trong lòng Khương Hiểu Điềm xuyên không kia, nguyên thân sở dĩ đối xử tốt với cô ta chẳng qua là muốn bố thí, là do thương hại cô ta mà thôi. Lòng tốt của nguyên thân bị cô ta coi thành lẽ đương nhiên, thậm chí nếu cô ấy không tốt như cô ta mong đợi thì cô ấy chính là nguồn gốc của mọi tội lỗi.Thế là Khương Hiểu Điềm cướp người đàn ông của cô ấy, vu oan hãm hại cho cô ấy thành bất nhân bất nghĩa.Cô ta chèn ép nguyên thân, hết lần này đến lần khác, cô ta cướp mọi cơ hội mà nguyên thân vô tình có được.Cuối cùng, kết cục của nguyên thân thê thảm, nhưng Khương Hiểu Điềm cũng không tốt hơn bao nhiêu, cô ta cướp chồng của nguyên thân, hòng muốn hưởng thụ tất cả những thành công của nguyên thân ở kiếp trước khi cô ta xuyên qua.Cuối cùng, cô ta cũng không được như ý nguyện, bởi vì sau vài năm sống một cách xa hoa lãng phí, thời đại càng tiến bộ hơn, công ty của cô ta và chồng cô ta sáng lập dần dần bị thời đại đào thải, cuối cùng gia đình cô ta còn chẳng được tính là gia đình trung lưu nữa kìa.

Bột Hải, mùa thu năm 1970, đội sản xuất Hồng Hạnh.

Trời còn chưa sáng, trong khu nhà của đám thanh niên trí thức đã trở nên náo nhiệt rồi. Đám thanh niên trí thức xếp hàng ở bên cạnh giếng nước trong sân để chờ rửa mặt.

La Tân Lan đứng ở phía sau Ngu Thanh Nhàn, vỗ vỗ vai cô. Cô ta vừa ngáp dài vừa nói chuyện với cô: "Thanh Nhàn à, bệnh của Khương Hiểu Điềm vẫn chưa khỏi à?"

Sân mà đội sản xuất Hồng Hạnh phân cho đám thanh niên trí thức rất lớn, đây vốn là một thôn trang ở nông thôn của địa chủ trong huyện, không những có giếng nước, mà còn có nhiều phòng nữa.

Hơn nữa, nữ thanh niên trí thức ít hơn nam thanh niên trí thức, tổng cộng có tất cả bốn người nên hai người ở một phòng, ít nhiều cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.

Nguyên thân và Khương Hiểu Điểm là bạn thân, ở bên cạnh nhau từ nhỏ đến lớn, hơn nữa hai người họ đến sau mấy người La Tân Lan một năm, nên tất nhiên là sẽ ở cùng một phòng.

Hai người cùng xuống nông thôn vào tết năm 1969, tính ra thì vừa tròn một năm, từ sau khi xuống nông thôn hai người đã bắt đầu giúp đỡ nhau.

Cha mẹ của Khương Hiểu Điềm trọng nam khinh nữ, đối xử với cô ta không tốt chút nào, sau khi cô ta xuống nông thôn cũng chưa từng gửi cho cô ta bất cứ thứ gì.

Mà cha mẹ của nguyên thân cưng chiều cô ấy, cô ấy phải xuống nông thôn cũng là vì không còn cách nào khác nữa cả, vì thế sau khi cô ấy xuống nông thôn họ vẫn luôn cố gắng bù đắp cho cô ấy.

Phàm là những gì cô ấy cần dùng, họ đều gửi lại đây. Nguyên thân và Khương Hiểu Điềm thân thiết, nên những gì họ gửi xuống cô ấy đều chia sẻ với cô ta.

Thế giới lần này mà Ngu Thanh Nhàn xuyên qua không hề giống với mấy thế giới trước kia, đây là thế giới có người xuyên không.

Mà ở đời trước của nguyên thân, người xuyên không chính là người mà nguyên thân đã đào tâm đào phổi để đối xử tốt cả đời - cô bạn thân Khương Hiểu Điềm.

Trước khi Khương Hiểu Điềm xuyên qua, nguyên thân và Khương Hiểu Điềm chính chủ cả đời làm bạn thân, mãi cho đến khi sắp c.h.ế.t cũng đều nhớ thương đối phương.

Mà Khương Hiểu Điềm xuyên qua kia lại không cho là như thế.

Trong lòng Khương Hiểu Điềm xuyên không kia, nguyên thân sở dĩ đối xử tốt với cô ta chẳng qua là muốn bố thí, là do thương hại cô ta mà thôi. Lòng tốt của nguyên thân bị cô ta coi thành lẽ đương nhiên, thậm chí nếu cô ấy không tốt như cô ta mong đợi thì cô ấy chính là nguồn gốc của mọi tội lỗi.

Thế là Khương Hiểu Điềm cướp người đàn ông của cô ấy, vu oan hãm hại cho cô ấy thành bất nhân bất nghĩa.

Cô ta chèn ép nguyên thân, hết lần này đến lần khác, cô ta cướp mọi cơ hội mà nguyên thân vô tình có được.

Cuối cùng, kết cục của nguyên thân thê thảm, nhưng Khương Hiểu Điềm cũng không tốt hơn bao nhiêu, cô ta cướp chồng của nguyên thân, hòng muốn hưởng thụ tất cả những thành công của nguyên thân ở kiếp trước khi cô ta xuyên qua.

Cuối cùng, cô ta cũng không được như ý nguyện, bởi vì sau vài năm sống một cách xa hoa lãng phí, thời đại càng tiến bộ hơn, công ty của cô ta và chồng cô ta sáng lập dần dần bị thời đại đào thải, cuối cùng gia đình cô ta còn chẳng được tính là gia đình trung lưu nữa kìa.

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Bột Hải, mùa thu năm 1970, đội sản xuất Hồng Hạnh.Trời còn chưa sáng, trong khu nhà của đám thanh niên trí thức đã trở nên náo nhiệt rồi. Đám thanh niên trí thức xếp hàng ở bên cạnh giếng nước trong sân để chờ rửa mặt.La Tân Lan đứng ở phía sau Ngu Thanh Nhàn, vỗ vỗ vai cô. Cô ta vừa ngáp dài vừa nói chuyện với cô: "Thanh Nhàn à, bệnh của Khương Hiểu Điềm vẫn chưa khỏi à?"Sân mà đội sản xuất Hồng Hạnh phân cho đám thanh niên trí thức rất lớn, đây vốn là một thôn trang ở nông thôn của địa chủ trong huyện, không những có giếng nước, mà còn có nhiều phòng nữa.Hơn nữa, nữ thanh niên trí thức ít hơn nam thanh niên trí thức, tổng cộng có tất cả bốn người nên hai người ở một phòng, ít nhiều cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.Nguyên thân và Khương Hiểu Điểm là bạn thân, ở bên cạnh nhau từ nhỏ đến lớn, hơn nữa hai người họ đến sau mấy người La Tân Lan một năm, nên tất nhiên là sẽ ở cùng một phòng.Hai người cùng xuống nông thôn vào tết năm 1969, tính ra thì vừa tròn một năm, từ sau khi xuống nông thôn hai người đã bắt đầu giúp đỡ nhau.Cha mẹ của Khương Hiểu Điềm trọng nam khinh nữ, đối xử với cô ta không tốt chút nào, sau khi cô ta xuống nông thôn cũng chưa từng gửi cho cô ta bất cứ thứ gì.Mà cha mẹ của nguyên thân cưng chiều cô ấy, cô ấy phải xuống nông thôn cũng là vì không còn cách nào khác nữa cả, vì thế sau khi cô ấy xuống nông thôn họ vẫn luôn cố gắng bù đắp cho cô ấy.Phàm là những gì cô ấy cần dùng, họ đều gửi lại đây. Nguyên thân và Khương Hiểu Điềm thân thiết, nên những gì họ gửi xuống cô ấy đều chia sẻ với cô ta.Thế giới lần này mà Ngu Thanh Nhàn xuyên qua không hề giống với mấy thế giới trước kia, đây là thế giới có người xuyên không.Mà ở đời trước của nguyên thân, người xuyên không chính là người mà nguyên thân đã đào tâm đào phổi để đối xử tốt cả đời - cô bạn thân Khương Hiểu Điềm.Trước khi Khương Hiểu Điềm xuyên qua, nguyên thân và Khương Hiểu Điềm chính chủ cả đời làm bạn thân, mãi cho đến khi sắp c.h.ế.t cũng đều nhớ thương đối phương.Mà Khương Hiểu Điềm xuyên qua kia lại không cho là như thế.Trong lòng Khương Hiểu Điềm xuyên không kia, nguyên thân sở dĩ đối xử tốt với cô ta chẳng qua là muốn bố thí, là do thương hại cô ta mà thôi. Lòng tốt của nguyên thân bị cô ta coi thành lẽ đương nhiên, thậm chí nếu cô ấy không tốt như cô ta mong đợi thì cô ấy chính là nguồn gốc của mọi tội lỗi.Thế là Khương Hiểu Điềm cướp người đàn ông của cô ấy, vu oan hãm hại cho cô ấy thành bất nhân bất nghĩa.Cô ta chèn ép nguyên thân, hết lần này đến lần khác, cô ta cướp mọi cơ hội mà nguyên thân vô tình có được.Cuối cùng, kết cục của nguyên thân thê thảm, nhưng Khương Hiểu Điềm cũng không tốt hơn bao nhiêu, cô ta cướp chồng của nguyên thân, hòng muốn hưởng thụ tất cả những thành công của nguyên thân ở kiếp trước khi cô ta xuyên qua.Cuối cùng, cô ta cũng không được như ý nguyện, bởi vì sau vài năm sống một cách xa hoa lãng phí, thời đại càng tiến bộ hơn, công ty của cô ta và chồng cô ta sáng lập dần dần bị thời đại đào thải, cuối cùng gia đình cô ta còn chẳng được tính là gia đình trung lưu nữa kìa.

Chương 430: Chương 430