*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…
Chương 462: Chương 462
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Trương Gia Minh là anh rể của nguyên thân. Anh ta và Ngu Thanh Thục học cùng trường cấp ba, yêu nhau từ thời cấp ba, sau khi tốt nghiệp thì lập tức kết hôn. Sau khi kết hôn, tình cảm của hai người họ vô cùng tốt đẹp. Trong đời thứ nhất của nguyên thân, Trương Gia Minh vẫn luôn công tác trong biên chế, còn Ngu Thanh Thục mở một cửa hàng nhỏ, cuộc sống của gia đình họ vừa sung túc vừa nhàn nhã.Chờ đến khi con cái của họ đều lập gia đình, Trương Gia Minh cũng về hưu, sau đó cùng vợ đi du lịch khắp cả nước, khiến cho người ngoài phải ghen tị.Mà đời trước, vì có Khương Hiểu Điềm xuyên không chen chân vào, nên vận mệnh của nguyên thân thay đổi hoàn toàn. Cả nhà họ Ngu cũng liên tục gặp chuyện không may, vì trợ giúp nhà mẹ đẻ mà chị cả Ngu Thanh Thục có hiềm khích với nhà chồng, số lần vợ chồng họ khắc khẩu càng ngày càng nhiều, tình cảm cũng từ đó mà nhạt dần đi.Ngu Thanh Nhàn cười nói với Tạ Uẩn: "Cảm ơn anh.""Đừng khách sáo."Tạ Uẩn đi rồi, Ngu Thanh Nhàn cầm những thứ mà Ngu Thanh Thục nhờ anh gửi giúp về phòng. Trong đó ngoại trừ một phong thư mà Ngu Thanh Thục viết, thì còn có một phong thư do Tạ Uẩn viết.Tạ Uẩn hẹn cô đến hồ phía đông đi dạo.Ngu Thanh Nhàn đọc xong thì bỏ thư vào trong không gian, bắt đầu đọc thư của Ngu Thanh Thục.Ngu Thanh Thục nói, chị ấy gửi đến mấy thứ mà trong nhà có được. Đồ sấy mà cha mẹ Ngu gửi đến nhà của chị ấy, được cha mẹ chồng chị ấy thích vô cùng, nên sau khi biết Tạ Uẩn xuống nông thôn, lại được phân đến cùng một thôn với Ngu Thanh Nhàn nên đã bảo chị ấy gửi vài thứ đến cho cô. Ngoài trừ đồ vật thì còn có vài tấm phiếu, đều là phiếu hiếm có cả, ngoại trừ cán bộ cao cấp thì ít ai có được.Đồ vật được gửi đến phần lớn là đồ ăn, là đồ đặc sản của quê nhà, còn có một số vật dụng hằng ngày như khăn mặt, xà phòng, kem đánh răng, phần lớn đều là trợ cấp do đơn vị của cha mẹ chồng của Ngu Thanh Thục và Trương Gia Minh tặng. Bình thường những đồ này đều sẽ bị cha mẹ chồng của Ngu Thanh Thục mang đi đáp lễ cho người ta, nay lại được Ngu Thanh Thục gửi toàn bộ cho Ngu Thanh Nhàn.Cha mẹ chồng của Ngu Thanh Thục cũng không có ý kiến gì cả.Trưa hôm đó, Ngu Thanh Nhàn một mình đi đến cái hồ ở phía đông thôn. Hồ nước ở phía đông thôn cũng không bé chút nào, hai bên bờ hồ đều trồng hai hàng cây, còn lại hai bên hồ không trồng cây thì mọc đầy cỏ nhỏ. Nếu bây giờ mà là một niên đại có nguồn nguyên liệu phong phú, thì nướng thịt ở bên bờ hồ này cũng là một ý kiến không tệ.Tạ Uẩn đã đợi ở bờ hồ rất lâu rồi.Thế giới trước, sau khi già đi hai người vẫn luôn như hình với bóng, bây giờ tách nhau ra lâu như vậy, hai người đều có chút không quen. Tạ Uẩn vừa nhìn thấy cô thì đã nắm lấy tay cô.Bầu trời hôm nay cực kỳ trong xanh, gió mùa thu mát mẻ, quang cảnh xung quanh rất đẹp, mà tay của Tạ Uẩn lại ấm áp vô cùng.Hai người tìm một chỗ khó bị người khác phát hiện ra ngồi xuống. Ngu Thanh Nhàn vội vàng hỏi: "Tạ Uẩn, anh có biết hệ thống phụ - hệ thống bảo vệ - là gì không?"
Trương Gia Minh là anh rể của nguyên thân. Anh ta và Ngu Thanh Thục học cùng trường cấp ba, yêu nhau từ thời cấp ba, sau khi tốt nghiệp thì lập tức kết hôn. Sau khi kết hôn, tình cảm của hai người họ vô cùng tốt đẹp. Trong đời thứ nhất của nguyên thân, Trương Gia Minh vẫn luôn công tác trong biên chế, còn Ngu Thanh Thục mở một cửa hàng nhỏ, cuộc sống của gia đình họ vừa sung túc vừa nhàn nhã.
Chờ đến khi con cái của họ đều lập gia đình, Trương Gia Minh cũng về hưu, sau đó cùng vợ đi du lịch khắp cả nước, khiến cho người ngoài phải ghen tị.
Mà đời trước, vì có Khương Hiểu Điềm xuyên không chen chân vào, nên vận mệnh của nguyên thân thay đổi hoàn toàn. Cả nhà họ Ngu cũng liên tục gặp chuyện không may, vì trợ giúp nhà mẹ đẻ mà chị cả Ngu Thanh Thục có hiềm khích với nhà chồng, số lần vợ chồng họ khắc khẩu càng ngày càng nhiều, tình cảm cũng từ đó mà nhạt dần đi.
Ngu Thanh Nhàn cười nói với Tạ Uẩn: "Cảm ơn anh."
"Đừng khách sáo."
Tạ Uẩn đi rồi, Ngu Thanh Nhàn cầm những thứ mà Ngu Thanh Thục nhờ anh gửi giúp về phòng. Trong đó ngoại trừ một phong thư mà Ngu Thanh Thục viết, thì còn có một phong thư do Tạ Uẩn viết.
Tạ Uẩn hẹn cô đến hồ phía đông đi dạo.
Ngu Thanh Nhàn đọc xong thì bỏ thư vào trong không gian, bắt đầu đọc thư của Ngu Thanh Thục.
Ngu Thanh Thục nói, chị ấy gửi đến mấy thứ mà trong nhà có được. Đồ sấy mà cha mẹ Ngu gửi đến nhà của chị ấy, được cha mẹ chồng chị ấy thích vô cùng, nên sau khi biết Tạ Uẩn xuống nông thôn, lại được phân đến cùng một thôn với Ngu Thanh Nhàn nên đã bảo chị ấy gửi vài thứ đến cho cô. Ngoài trừ đồ vật thì còn có vài tấm phiếu, đều là phiếu hiếm có cả, ngoại trừ cán bộ cao cấp thì ít ai có được.
Đồ vật được gửi đến phần lớn là đồ ăn, là đồ đặc sản của quê nhà, còn có một số vật dụng hằng ngày như khăn mặt, xà phòng, kem đánh răng, phần lớn đều là trợ cấp do đơn vị của cha mẹ chồng của Ngu Thanh Thục và Trương Gia Minh tặng. Bình thường những đồ này đều sẽ bị cha mẹ chồng của Ngu Thanh Thục mang đi đáp lễ cho người ta, nay lại được Ngu Thanh Thục gửi toàn bộ cho Ngu Thanh Nhàn.
Cha mẹ chồng của Ngu Thanh Thục cũng không có ý kiến gì cả.
Trưa hôm đó, Ngu Thanh Nhàn một mình đi đến cái hồ ở phía đông thôn. Hồ nước ở phía đông thôn cũng không bé chút nào, hai bên bờ hồ đều trồng hai hàng cây, còn lại hai bên hồ không trồng cây thì mọc đầy cỏ nhỏ. Nếu bây giờ mà là một niên đại có nguồn nguyên liệu phong phú, thì nướng thịt ở bên bờ hồ này cũng là một ý kiến không tệ.
Tạ Uẩn đã đợi ở bờ hồ rất lâu rồi.
Thế giới trước, sau khi già đi hai người vẫn luôn như hình với bóng, bây giờ tách nhau ra lâu như vậy, hai người đều có chút không quen. Tạ Uẩn vừa nhìn thấy cô thì đã nắm lấy tay cô.
Bầu trời hôm nay cực kỳ trong xanh, gió mùa thu mát mẻ, quang cảnh xung quanh rất đẹp, mà tay của Tạ Uẩn lại ấm áp vô cùng.
Hai người tìm một chỗ khó bị người khác phát hiện ra ngồi xuống. Ngu Thanh Nhàn vội vàng hỏi: "Tạ Uẩn, anh có biết hệ thống phụ - hệ thống bảo vệ - là gì không?"
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Trương Gia Minh là anh rể của nguyên thân. Anh ta và Ngu Thanh Thục học cùng trường cấp ba, yêu nhau từ thời cấp ba, sau khi tốt nghiệp thì lập tức kết hôn. Sau khi kết hôn, tình cảm của hai người họ vô cùng tốt đẹp. Trong đời thứ nhất của nguyên thân, Trương Gia Minh vẫn luôn công tác trong biên chế, còn Ngu Thanh Thục mở một cửa hàng nhỏ, cuộc sống của gia đình họ vừa sung túc vừa nhàn nhã.Chờ đến khi con cái của họ đều lập gia đình, Trương Gia Minh cũng về hưu, sau đó cùng vợ đi du lịch khắp cả nước, khiến cho người ngoài phải ghen tị.Mà đời trước, vì có Khương Hiểu Điềm xuyên không chen chân vào, nên vận mệnh của nguyên thân thay đổi hoàn toàn. Cả nhà họ Ngu cũng liên tục gặp chuyện không may, vì trợ giúp nhà mẹ đẻ mà chị cả Ngu Thanh Thục có hiềm khích với nhà chồng, số lần vợ chồng họ khắc khẩu càng ngày càng nhiều, tình cảm cũng từ đó mà nhạt dần đi.Ngu Thanh Nhàn cười nói với Tạ Uẩn: "Cảm ơn anh.""Đừng khách sáo."Tạ Uẩn đi rồi, Ngu Thanh Nhàn cầm những thứ mà Ngu Thanh Thục nhờ anh gửi giúp về phòng. Trong đó ngoại trừ một phong thư mà Ngu Thanh Thục viết, thì còn có một phong thư do Tạ Uẩn viết.Tạ Uẩn hẹn cô đến hồ phía đông đi dạo.Ngu Thanh Nhàn đọc xong thì bỏ thư vào trong không gian, bắt đầu đọc thư của Ngu Thanh Thục.Ngu Thanh Thục nói, chị ấy gửi đến mấy thứ mà trong nhà có được. Đồ sấy mà cha mẹ Ngu gửi đến nhà của chị ấy, được cha mẹ chồng chị ấy thích vô cùng, nên sau khi biết Tạ Uẩn xuống nông thôn, lại được phân đến cùng một thôn với Ngu Thanh Nhàn nên đã bảo chị ấy gửi vài thứ đến cho cô. Ngoài trừ đồ vật thì còn có vài tấm phiếu, đều là phiếu hiếm có cả, ngoại trừ cán bộ cao cấp thì ít ai có được.Đồ vật được gửi đến phần lớn là đồ ăn, là đồ đặc sản của quê nhà, còn có một số vật dụng hằng ngày như khăn mặt, xà phòng, kem đánh răng, phần lớn đều là trợ cấp do đơn vị của cha mẹ chồng của Ngu Thanh Thục và Trương Gia Minh tặng. Bình thường những đồ này đều sẽ bị cha mẹ chồng của Ngu Thanh Thục mang đi đáp lễ cho người ta, nay lại được Ngu Thanh Thục gửi toàn bộ cho Ngu Thanh Nhàn.Cha mẹ chồng của Ngu Thanh Thục cũng không có ý kiến gì cả.Trưa hôm đó, Ngu Thanh Nhàn một mình đi đến cái hồ ở phía đông thôn. Hồ nước ở phía đông thôn cũng không bé chút nào, hai bên bờ hồ đều trồng hai hàng cây, còn lại hai bên hồ không trồng cây thì mọc đầy cỏ nhỏ. Nếu bây giờ mà là một niên đại có nguồn nguyên liệu phong phú, thì nướng thịt ở bên bờ hồ này cũng là một ý kiến không tệ.Tạ Uẩn đã đợi ở bờ hồ rất lâu rồi.Thế giới trước, sau khi già đi hai người vẫn luôn như hình với bóng, bây giờ tách nhau ra lâu như vậy, hai người đều có chút không quen. Tạ Uẩn vừa nhìn thấy cô thì đã nắm lấy tay cô.Bầu trời hôm nay cực kỳ trong xanh, gió mùa thu mát mẻ, quang cảnh xung quanh rất đẹp, mà tay của Tạ Uẩn lại ấm áp vô cùng.Hai người tìm một chỗ khó bị người khác phát hiện ra ngồi xuống. Ngu Thanh Nhàn vội vàng hỏi: "Tạ Uẩn, anh có biết hệ thống phụ - hệ thống bảo vệ - là gì không?"