*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…

Chương 475: Chương 475

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Quần áo, giày dép đẹp khỏi phải nói, đến cả đồ ăn vặt ở nhà cũng chưa bao giờ thiếu. Về sau có em trai, việc nuôi dạy bốn đứa con của gia đình trở nên khó khăn hơn, nhưng cha Ngu luôn tìm cách khiến hai chị em không thiệt thòi.Có thể nói, hai chị em lớn lên trong sự cưng chiều, mà trẻ con được yêu thương sẽ luôn tỏa ra ánh sáng rạng rỡ, tự tin nên hai cô đã nhận được không ít thư tình từ khi còn học cấp 2. Nếu không phải nguyên thân đi nông thôn, kiếp trước sẽ không tới phiên Quách Hải Bình đến cưới cô."Nói đến chuyện này, vẫn là do chị gái làm mai cho con, chị ấy và anh rể đã nhờ người chuyển đồ đến cho con." - Ngu Thanh Nhàn nói qua về bối cảnh gia đình của Tạ Uẩn. Cô còn lấy ra tấm ảnh Tạ Uẩn dặn phải giấu kín cho cha Ngu và mẹ Ngu xem.Tạ Uẩn làm mấy đời lính, trên người mang theo vẻ chính nghĩa, xem xét tinh thần, loại khí chất này là loại mà trưởng bối thích, sau khi xem ảnh, sự bất mãn trong lòng cha Ngu vơi đi một ít. Mẹ Ngu thì càng xem càng thích.Ngu Thanh Lương cũng hết sức hài lòng về người anh rể này, chí ít dáng dấp tuấn tú, có thể mang ra ngoài được.Đợi Ngu Thanh Nhàn kể chuyện của Tạ Uẩn xong, mẹ Ngu cảm thán nói: "Là một đứa trẻ tốt, các con cứ ở thế trước, khi nào có thời gian, dẫn cậu ấy tới nhà ngồi một chút."Đừng nhìn cha Ngu lẩm bẩm ô ô, nhưng nhà họ Ngu đều do mẹ Ngu làm chủ, chuyện mẹ Ngu đã quyết định cơ bản đều là ván đã đóng thuyền.Ngu Thanh Nhàn vui vẻ: "Đúng lúc lắm, bọn họ sắp được nghỉ rồi, đoán chừng mấy ngày nữa anh ấy sẽ tới thăm."Tạ Uẩn đã sắp ba mươi, bà Hà sốt ruột, chính anh cũng rất sốt ruột, mà anh đối với bản thân tràn đầy tự tin, căn bản không sợ cha mẹ vợ không thích anh.Mẹ Ngu hứng khởi nói: "Vậy phải sớm chuẩn bị thôi, để cha con đi nông thôn bắt mấy con gà về, chờ thêm chị con trở về, cả nhà chúng ta sẽ đoàn tụ."Còn không đợi giao thừa, hai mươi chín Tết Tạ Uẩn đã xách túi lớn túi nhỏ xuất hiện tại nhà họ Ngu, đêm hôm đó, cha Ngu đưa anh rể Trương Tử Minh đến rót rượu cho Tạ Uẩn, cuối cùng hai người ôm ly rượu ngã xuống bàn, Tạ Uẩn nhìn nửa chai rượu còn lại mà khóc không ra nước mắt.Anh làm sao ngờ cha vợ và anh rể hùng hổ doạ mình ngàn ly không say, nhưng thực chất chỉ mới rót hai ly đã gục chứ?Lúc này, Tạ Uẩn chỉ muốn đi đăng hỏi một câu cho thế hệ sau, tiêu đề viết rằng: Con rể lần đầu đến nhà, nên làm gì với cha vợ và anh rể uống say ngất.Cha Ngu cảm thấy bị mất mặt trước mặt con rể tương lai, hôm sau tỉnh dậy lại bày ra bộ mặt khó chịu, nhìn ai cũng không vừa mắt.Trước khi chị cả Ngu Thanh Thục mang anh rể trở về, người anh em Ngu Thanh Lương đã từng có một lần vết xe đổ, lần này họ rất thức thời đi vòng quanh, sợ không cẩn thận sẽ trở thành nơi trút giận. Mẹ Ngu quả thực không nhìn được nữa, nên kéo cha Ngu vào trong phòng.

Quần áo, giày dép đẹp khỏi phải nói, đến cả đồ ăn vặt ở nhà cũng chưa bao giờ thiếu. Về sau có em trai, việc nuôi dạy bốn đứa con của gia đình trở nên khó khăn hơn, nhưng cha Ngu luôn tìm cách khiến hai chị em không thiệt thòi.

Có thể nói, hai chị em lớn lên trong sự cưng chiều, mà trẻ con được yêu thương sẽ luôn tỏa ra ánh sáng rạng rỡ, tự tin nên hai cô đã nhận được không ít thư tình từ khi còn học cấp 2. Nếu không phải nguyên thân đi nông thôn, kiếp trước sẽ không tới phiên Quách Hải Bình đến cưới cô.

"Nói đến chuyện này, vẫn là do chị gái làm mai cho con, chị ấy và anh rể đã nhờ người chuyển đồ đến cho con." - Ngu Thanh Nhàn nói qua về bối cảnh gia đình của Tạ Uẩn. Cô còn lấy ra tấm ảnh Tạ Uẩn dặn phải giấu kín cho cha Ngu và mẹ Ngu xem.

Tạ Uẩn làm mấy đời lính, trên người mang theo vẻ chính nghĩa, xem xét tinh thần, loại khí chất này là loại mà trưởng bối thích, sau khi xem ảnh, sự bất mãn trong lòng cha Ngu vơi đi một ít. Mẹ Ngu thì càng xem càng thích.

Ngu Thanh Lương cũng hết sức hài lòng về người anh rể này, chí ít dáng dấp tuấn tú, có thể mang ra ngoài được.

Đợi Ngu Thanh Nhàn kể chuyện của Tạ Uẩn xong, mẹ Ngu cảm thán nói: "Là một đứa trẻ tốt, các con cứ ở thế trước, khi nào có thời gian, dẫn cậu ấy tới nhà ngồi một chút."

Đừng nhìn cha Ngu lẩm bẩm ô ô, nhưng nhà họ Ngu đều do mẹ Ngu làm chủ, chuyện mẹ Ngu đã quyết định cơ bản đều là ván đã đóng thuyền.

Ngu Thanh Nhàn vui vẻ: "Đúng lúc lắm, bọn họ sắp được nghỉ rồi, đoán chừng mấy ngày nữa anh ấy sẽ tới thăm."

Tạ Uẩn đã sắp ba mươi, bà Hà sốt ruột, chính anh cũng rất sốt ruột, mà anh đối với bản thân tràn đầy tự tin, căn bản không sợ cha mẹ vợ không thích anh.

Mẹ Ngu hứng khởi nói: "Vậy phải sớm chuẩn bị thôi, để cha con đi nông thôn bắt mấy con gà về, chờ thêm chị con trở về, cả nhà chúng ta sẽ đoàn tụ."

Còn không đợi giao thừa, hai mươi chín Tết Tạ Uẩn đã xách túi lớn túi nhỏ xuất hiện tại nhà họ Ngu, đêm hôm đó, cha Ngu đưa anh rể Trương Tử Minh đến rót rượu cho Tạ Uẩn, cuối cùng hai người ôm ly rượu ngã xuống bàn, Tạ Uẩn nhìn nửa chai rượu còn lại mà khóc không ra nước mắt.

Anh làm sao ngờ cha vợ và anh rể hùng hổ doạ mình ngàn ly không say, nhưng thực chất chỉ mới rót hai ly đã gục chứ?

Lúc này, Tạ Uẩn chỉ muốn đi đăng hỏi một câu cho thế hệ sau, tiêu đề viết rằng: Con rể lần đầu đến nhà, nên làm gì với cha vợ và anh rể uống say ngất.

Cha Ngu cảm thấy bị mất mặt trước mặt con rể tương lai, hôm sau tỉnh dậy lại bày ra bộ mặt khó chịu, nhìn ai cũng không vừa mắt.

Trước khi chị cả Ngu Thanh Thục mang anh rể trở về, người anh em Ngu Thanh Lương đã từng có một lần vết xe đổ, lần này họ rất thức thời đi vòng quanh, sợ không cẩn thận sẽ trở thành nơi trút giận. Mẹ Ngu quả thực không nhìn được nữa, nên kéo cha Ngu vào trong phòng.

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Quần áo, giày dép đẹp khỏi phải nói, đến cả đồ ăn vặt ở nhà cũng chưa bao giờ thiếu. Về sau có em trai, việc nuôi dạy bốn đứa con của gia đình trở nên khó khăn hơn, nhưng cha Ngu luôn tìm cách khiến hai chị em không thiệt thòi.Có thể nói, hai chị em lớn lên trong sự cưng chiều, mà trẻ con được yêu thương sẽ luôn tỏa ra ánh sáng rạng rỡ, tự tin nên hai cô đã nhận được không ít thư tình từ khi còn học cấp 2. Nếu không phải nguyên thân đi nông thôn, kiếp trước sẽ không tới phiên Quách Hải Bình đến cưới cô."Nói đến chuyện này, vẫn là do chị gái làm mai cho con, chị ấy và anh rể đã nhờ người chuyển đồ đến cho con." - Ngu Thanh Nhàn nói qua về bối cảnh gia đình của Tạ Uẩn. Cô còn lấy ra tấm ảnh Tạ Uẩn dặn phải giấu kín cho cha Ngu và mẹ Ngu xem.Tạ Uẩn làm mấy đời lính, trên người mang theo vẻ chính nghĩa, xem xét tinh thần, loại khí chất này là loại mà trưởng bối thích, sau khi xem ảnh, sự bất mãn trong lòng cha Ngu vơi đi một ít. Mẹ Ngu thì càng xem càng thích.Ngu Thanh Lương cũng hết sức hài lòng về người anh rể này, chí ít dáng dấp tuấn tú, có thể mang ra ngoài được.Đợi Ngu Thanh Nhàn kể chuyện của Tạ Uẩn xong, mẹ Ngu cảm thán nói: "Là một đứa trẻ tốt, các con cứ ở thế trước, khi nào có thời gian, dẫn cậu ấy tới nhà ngồi một chút."Đừng nhìn cha Ngu lẩm bẩm ô ô, nhưng nhà họ Ngu đều do mẹ Ngu làm chủ, chuyện mẹ Ngu đã quyết định cơ bản đều là ván đã đóng thuyền.Ngu Thanh Nhàn vui vẻ: "Đúng lúc lắm, bọn họ sắp được nghỉ rồi, đoán chừng mấy ngày nữa anh ấy sẽ tới thăm."Tạ Uẩn đã sắp ba mươi, bà Hà sốt ruột, chính anh cũng rất sốt ruột, mà anh đối với bản thân tràn đầy tự tin, căn bản không sợ cha mẹ vợ không thích anh.Mẹ Ngu hứng khởi nói: "Vậy phải sớm chuẩn bị thôi, để cha con đi nông thôn bắt mấy con gà về, chờ thêm chị con trở về, cả nhà chúng ta sẽ đoàn tụ."Còn không đợi giao thừa, hai mươi chín Tết Tạ Uẩn đã xách túi lớn túi nhỏ xuất hiện tại nhà họ Ngu, đêm hôm đó, cha Ngu đưa anh rể Trương Tử Minh đến rót rượu cho Tạ Uẩn, cuối cùng hai người ôm ly rượu ngã xuống bàn, Tạ Uẩn nhìn nửa chai rượu còn lại mà khóc không ra nước mắt.Anh làm sao ngờ cha vợ và anh rể hùng hổ doạ mình ngàn ly không say, nhưng thực chất chỉ mới rót hai ly đã gục chứ?Lúc này, Tạ Uẩn chỉ muốn đi đăng hỏi một câu cho thế hệ sau, tiêu đề viết rằng: Con rể lần đầu đến nhà, nên làm gì với cha vợ và anh rể uống say ngất.Cha Ngu cảm thấy bị mất mặt trước mặt con rể tương lai, hôm sau tỉnh dậy lại bày ra bộ mặt khó chịu, nhìn ai cũng không vừa mắt.Trước khi chị cả Ngu Thanh Thục mang anh rể trở về, người anh em Ngu Thanh Lương đã từng có một lần vết xe đổ, lần này họ rất thức thời đi vòng quanh, sợ không cẩn thận sẽ trở thành nơi trút giận. Mẹ Ngu quả thực không nhìn được nữa, nên kéo cha Ngu vào trong phòng.

Chương 475: Chương 475