*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…
Chương 497: Chương 497
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Nhưng bây giờ muốn đổi chồng không phải là việc dễ dàng, nhất là người trong thôn đều biết chuyện cô ta bị h.i.ế.p dâm ngay trong đêm tân hôn, nên ý nghĩ muốn ly hôn rồi lập gia đình thêm lần nữa của cô ta hầu như là không có khả năng.Thậm chí còn có người lén hỏi cô ta có tiếp khách hay không, bị Khương Hiểu Điềm mắng té tát.Khương Hiểu Điềm dùng năng lực của bản thân kéo cả nhà họ Quách ngã xuống, người nhà họ Quách hận cô ta thấu xương, Quách Hải Bình cũng hận cô ta nên ngay cả giao tiếp cơ bản hai vợ chồng cô ta cũng không có.Khương Hiểu Điềm rất đau khổ, cô ta vẫn tự an ủi chính mình, đợi đến khi Quách Hải Bình kinh doanh thì tốt rồi. Khi đó Quách Hải Bình đã có rất nhiều tài sản, cho dù ly hôn thì cô ta cũng được một nửa.Khương Hiểu Điềm cứ mong chờ trong đau khổ như thế, nhưng chờ mãi cho đến cuối năm 1990 mà vẫn không chờ được Khương Hải Bình ra khơi, mỗi lần cô ta khuyên Quách Hải Bình, Quách Hải Bình vẫn luôn phớt lờ cô ta.Cô ta thật sự không đành lòng nhìn tiền tài chạy thoát trước mặt mình, cắn răng dậm chân một cái, tự cô ta làm kinh doanh nhỏ.Đúng là kiếm được tiền thật, nhưng còn chưa cầm nóng tay, số tiền đó đã bị Quách Hải Bình cầm đi uống rượu.Uống rượu là sở thích trong mấy năm gần đây của Quách Hải Bình. Khi Khương Hiểu Điềm phát hiện ra thì cãi nhau với Quách Hải Bình một trận, còn khiêu khích nói muốn ly hôn.Quách Hải Bình tát cho cô ta một bạt tai: "Nhà họ Quách của tôi bị cô hại thành thế này, cô còn muốn ly hôn á? Nằm mơ đi!"Quách Hải Bình đánh cho Khương Hiểu Điềm một trận, sau khi đánh xong lại cầm tiền đi mua rượu, rồi trốn vào một chỗ không người tiếp tục uống. Chỉ có uống rượu, anh ta mới có thể ở trong mơ sống cuộc đời mà mình mong muốn.Cuộc sống trong giấc mơ rất tốt đẹp. Anh ta cưới thanh niên trí thức họ Ngu từng đến thôn trước kia làm vợ. Đó là một cô gái vô cùng lương thiện, hào phóng, khác hoàn toàn với loại phụ nữ giả tạo như Khương Hiểu Điềm.Hai người vẫn luôn đùm bọc nhau mà sống, cô ấy chăm sóc gia đình, nhà cửa vô cùng tốt, còn anh ta thì ở bên ngoài dốc sức làm ăn, cuộc sống càng ngày càng tốt hơn.Tỉnh rượu rồi, cuộc sống chênh lệch lớn như lòng sông so với mặt biển như thế khiến cho Quách Hải Bình suy sụp, anh ta lại càng hận Khương Hiểu Điềm hơn, nhất là sau khi biết vốn dĩ ban đầu mẹ anh ta đã chọn thanh niên trí thức họ Ngu kia làm vợ của anh ta.Quách Hải Bình và Khương Hiểu Điềm cứ dây dưa như vậy cho đến hết đời, mãi đến lúc c.h.ế.t mà hai người vẫn không thể buông tha lẫn nhau, nổi tiếng là một cặp vợ chồng bất hòa.So với bọn họ, đời này của Ngu Thanh Nhàn và Tạ Uẩn trải qua cực kỳ phong phú. Cô và Tạ Uẩn đi làm ở xưởng máy móc, sau khi kì thi vào đại học khôi phục, Ngu Thanh Nhàn thuận thế vào đại học, chuyên ngành kĩ thuật thông tin điện tử.Cô đã từng học chuyên ngành này rồi, cộng thêm có vài năm thực hành thực tiễn, nên đời này, cô đã nghiên cứu ra rất nhiều kỹ thuật thông tin mà nhiều năm sau mới có, cống hiến cho quốc gia.
Nhưng bây giờ muốn đổi chồng không phải là việc dễ dàng, nhất là người trong thôn đều biết chuyện cô ta bị h.i.ế.p dâm ngay trong đêm tân hôn, nên ý nghĩ muốn ly hôn rồi lập gia đình thêm lần nữa của cô ta hầu như là không có khả năng.
Thậm chí còn có người lén hỏi cô ta có tiếp khách hay không, bị Khương Hiểu Điềm mắng té tát.
Khương Hiểu Điềm dùng năng lực của bản thân kéo cả nhà họ Quách ngã xuống, người nhà họ Quách hận cô ta thấu xương, Quách Hải Bình cũng hận cô ta nên ngay cả giao tiếp cơ bản hai vợ chồng cô ta cũng không có.
Khương Hiểu Điềm rất đau khổ, cô ta vẫn tự an ủi chính mình, đợi đến khi Quách Hải Bình kinh doanh thì tốt rồi. Khi đó Quách Hải Bình đã có rất nhiều tài sản, cho dù ly hôn thì cô ta cũng được một nửa.
Khương Hiểu Điềm cứ mong chờ trong đau khổ như thế, nhưng chờ mãi cho đến cuối năm 1990 mà vẫn không chờ được Khương Hải Bình ra khơi, mỗi lần cô ta khuyên Quách Hải Bình, Quách Hải Bình vẫn luôn phớt lờ cô ta.
Cô ta thật sự không đành lòng nhìn tiền tài chạy thoát trước mặt mình, cắn răng dậm chân một cái, tự cô ta làm kinh doanh nhỏ.
Đúng là kiếm được tiền thật, nhưng còn chưa cầm nóng tay, số tiền đó đã bị Quách Hải Bình cầm đi uống rượu.
Uống rượu là sở thích trong mấy năm gần đây của Quách Hải Bình. Khi Khương Hiểu Điềm phát hiện ra thì cãi nhau với Quách Hải Bình một trận, còn khiêu khích nói muốn ly hôn.
Quách Hải Bình tát cho cô ta một bạt tai: "Nhà họ Quách của tôi bị cô hại thành thế này, cô còn muốn ly hôn á? Nằm mơ đi!"
Quách Hải Bình đánh cho Khương Hiểu Điềm một trận, sau khi đánh xong lại cầm tiền đi mua rượu, rồi trốn vào một chỗ không người tiếp tục uống. Chỉ có uống rượu, anh ta mới có thể ở trong mơ sống cuộc đời mà mình mong muốn.
Cuộc sống trong giấc mơ rất tốt đẹp. Anh ta cưới thanh niên trí thức họ Ngu từng đến thôn trước kia làm vợ. Đó là một cô gái vô cùng lương thiện, hào phóng, khác hoàn toàn với loại phụ nữ giả tạo như Khương Hiểu Điềm.
Hai người vẫn luôn đùm bọc nhau mà sống, cô ấy chăm sóc gia đình, nhà cửa vô cùng tốt, còn anh ta thì ở bên ngoài dốc sức làm ăn, cuộc sống càng ngày càng tốt hơn.
Tỉnh rượu rồi, cuộc sống chênh lệch lớn như lòng sông so với mặt biển như thế khiến cho Quách Hải Bình suy sụp, anh ta lại càng hận Khương Hiểu Điềm hơn, nhất là sau khi biết vốn dĩ ban đầu mẹ anh ta đã chọn thanh niên trí thức họ Ngu kia làm vợ của anh ta.
Quách Hải Bình và Khương Hiểu Điềm cứ dây dưa như vậy cho đến hết đời, mãi đến lúc c.h.ế.t mà hai người vẫn không thể buông tha lẫn nhau, nổi tiếng là một cặp vợ chồng bất hòa.
So với bọn họ, đời này của Ngu Thanh Nhàn và Tạ Uẩn trải qua cực kỳ phong phú. Cô và Tạ Uẩn đi làm ở xưởng máy móc, sau khi kì thi vào đại học khôi phục, Ngu Thanh Nhàn thuận thế vào đại học, chuyên ngành kĩ thuật thông tin điện tử.
Cô đã từng học chuyên ngành này rồi, cộng thêm có vài năm thực hành thực tiễn, nên đời này, cô đã nghiên cứu ra rất nhiều kỹ thuật thông tin mà nhiều năm sau mới có, cống hiến cho quốc gia.
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Nhưng bây giờ muốn đổi chồng không phải là việc dễ dàng, nhất là người trong thôn đều biết chuyện cô ta bị h.i.ế.p dâm ngay trong đêm tân hôn, nên ý nghĩ muốn ly hôn rồi lập gia đình thêm lần nữa của cô ta hầu như là không có khả năng.Thậm chí còn có người lén hỏi cô ta có tiếp khách hay không, bị Khương Hiểu Điềm mắng té tát.Khương Hiểu Điềm dùng năng lực của bản thân kéo cả nhà họ Quách ngã xuống, người nhà họ Quách hận cô ta thấu xương, Quách Hải Bình cũng hận cô ta nên ngay cả giao tiếp cơ bản hai vợ chồng cô ta cũng không có.Khương Hiểu Điềm rất đau khổ, cô ta vẫn tự an ủi chính mình, đợi đến khi Quách Hải Bình kinh doanh thì tốt rồi. Khi đó Quách Hải Bình đã có rất nhiều tài sản, cho dù ly hôn thì cô ta cũng được một nửa.Khương Hiểu Điềm cứ mong chờ trong đau khổ như thế, nhưng chờ mãi cho đến cuối năm 1990 mà vẫn không chờ được Khương Hải Bình ra khơi, mỗi lần cô ta khuyên Quách Hải Bình, Quách Hải Bình vẫn luôn phớt lờ cô ta.Cô ta thật sự không đành lòng nhìn tiền tài chạy thoát trước mặt mình, cắn răng dậm chân một cái, tự cô ta làm kinh doanh nhỏ.Đúng là kiếm được tiền thật, nhưng còn chưa cầm nóng tay, số tiền đó đã bị Quách Hải Bình cầm đi uống rượu.Uống rượu là sở thích trong mấy năm gần đây của Quách Hải Bình. Khi Khương Hiểu Điềm phát hiện ra thì cãi nhau với Quách Hải Bình một trận, còn khiêu khích nói muốn ly hôn.Quách Hải Bình tát cho cô ta một bạt tai: "Nhà họ Quách của tôi bị cô hại thành thế này, cô còn muốn ly hôn á? Nằm mơ đi!"Quách Hải Bình đánh cho Khương Hiểu Điềm một trận, sau khi đánh xong lại cầm tiền đi mua rượu, rồi trốn vào một chỗ không người tiếp tục uống. Chỉ có uống rượu, anh ta mới có thể ở trong mơ sống cuộc đời mà mình mong muốn.Cuộc sống trong giấc mơ rất tốt đẹp. Anh ta cưới thanh niên trí thức họ Ngu từng đến thôn trước kia làm vợ. Đó là một cô gái vô cùng lương thiện, hào phóng, khác hoàn toàn với loại phụ nữ giả tạo như Khương Hiểu Điềm.Hai người vẫn luôn đùm bọc nhau mà sống, cô ấy chăm sóc gia đình, nhà cửa vô cùng tốt, còn anh ta thì ở bên ngoài dốc sức làm ăn, cuộc sống càng ngày càng tốt hơn.Tỉnh rượu rồi, cuộc sống chênh lệch lớn như lòng sông so với mặt biển như thế khiến cho Quách Hải Bình suy sụp, anh ta lại càng hận Khương Hiểu Điềm hơn, nhất là sau khi biết vốn dĩ ban đầu mẹ anh ta đã chọn thanh niên trí thức họ Ngu kia làm vợ của anh ta.Quách Hải Bình và Khương Hiểu Điềm cứ dây dưa như vậy cho đến hết đời, mãi đến lúc c.h.ế.t mà hai người vẫn không thể buông tha lẫn nhau, nổi tiếng là một cặp vợ chồng bất hòa.So với bọn họ, đời này của Ngu Thanh Nhàn và Tạ Uẩn trải qua cực kỳ phong phú. Cô và Tạ Uẩn đi làm ở xưởng máy móc, sau khi kì thi vào đại học khôi phục, Ngu Thanh Nhàn thuận thế vào đại học, chuyên ngành kĩ thuật thông tin điện tử.Cô đã từng học chuyên ngành này rồi, cộng thêm có vài năm thực hành thực tiễn, nên đời này, cô đã nghiên cứu ra rất nhiều kỹ thuật thông tin mà nhiều năm sau mới có, cống hiến cho quốc gia.