*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…

Chương 506: Chương 506

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… "Con xem đi, bây giờ nó đã thành cái dạng gì rồi. Cái bộ dáng ôm đứa bé bỏ chạy của nó hôm nay có khác gì người điên đâu, con không biết trong thôn đang bàn tán gì đâu, nói nó là sát tinh, nó làm mẹ mà khắc con."Bà Phong từng rất vừa lòng với đứa con dâu Lạc Thanh Nhàn này, gia cảnh tốt, lại có văn hóa, đứa con từ nhỏ đã ưu tú của bà ta và cô ấy rất xứng đôi.Sau khi hai người kết hôn, cô ấy cũng cực kỳ kính trọng bà ta, hai mẹ chồng con dâu có mấy lần mâu thuẫn cũng được con trai nhanh chóng hòa giải.Nhưng từ sau khi Thụy Thụy qua đời, tất cả mọi chuyện đều thay đổi triệt để. Đứa cháu trai của bà ta lớn ngần ấy rồi, đứa cháu trai tốt như thế, cứ vậy mà không còn nữa.Ngày đó, mọi người trong nhà đều ra ruộng, để cô ấy ở nhà trông con, kết quả ngay cả con mình mà cô ấy cũng không trông cho ra hồn.Từ đó về sau, bà Phong bèn hận Lạc Thanh Nhàn thấu xương, liên lụy đến mấy đứa bé sau này Lạc Thanh Nhàn sinh ra, bà ta cũng đều không có sắc mặt tốt.Đây đã là đứa con thứ tư của Lạc Thnah Nhàn rồi, mà cô ấy vẫn không thể nuôi sống. Dưới gối của đứa con trai út của bà ta vẫn trống không, bà Phong không thể nhịn được nữa.Phong Liên Thành ăn cơm một cách máy móc, im lặng không lên tiếng.Bà Phong tiếp tục nói: "Vợ con cũng quá đáng lắm, không có chuyện gì cũng chạy về nhà mẹ đẻ, mang thai Bách Tuế cô ta về nhà mẹ đẻ dưỡng thai, nhà họ Lạc bọn họ đề phòng ai thế?"Bà Phong càng nói lại càng tức giận: "Nửa năm nay, những lời đồn nhảm về nhà ta vẫn chưa biến mất, họ đều đang nói nhà họ Phong chúng ta chắc chắn đã bạc đãi con dâu, thậm chí còn có người nói cái c.h.ế.t của mấy đứa bé kia không phải ngoài ý muốn kia kìa."Động tác và cơm của Phong Liên Thành dừng lại một chút, anh ta nhướng mày: "Ai nói những lời này thế? Còn có lương tâm không vậy?"Bà Phong được Phong Liên Thành phụ họa thì càng nói hăng say hơn, nói vào nói ra đều là do Lạc Thanh Nhàn khiến cho nhà họ gặp loại chuyện đồn đãi này."Dù sao thì con cứ nghĩ kĩ đi, nhà họ Phong chúng ta ở trong thôn vẫn luôn phúc hậu, từ trước đến nay chưa bao giờ bị người ta bàn tán giống bây giờ."Bà Phong nói lời thấm thía: "Liên Thành ơi, ở bên cạnh con, vợ con cũng đau khổ lắm, tách ra sẽ có lợi cho cả hai đứa. Con nghe lời mẹ đi, chắc chắn mẹ sẽ không hại con."Phong Liên Thành không phản bác, bà Phong cũng không tiếp tục nói nữa.Con trai của bà ta, bà ta hiểu rõ, nó không phản bác chính là vì nó còn đang do dự.Bà ta không nhân lúc này mà nói mấy lời kiểu như để Phong Liên Thành cưới một người vợ khác, vì con trai bà ta rất lương thiện, nếu bà ta nói thế, đoàn chừng anh ta sẽ không bao giờ ly hôn.Mẹ con hai người còn đang nói chuyện thì ngoài cửa vang lên tiếng bước chân. Không bao lâu sau thì có người tiến vào bếp: "Mẹ, Liên Thành, hai người còn chưa ngủ à?"Người đến là chị dâu của Phong Liên Thành - Trương Hội Trân.

"Con xem đi, bây giờ nó đã thành cái dạng gì rồi. Cái bộ dáng ôm đứa bé bỏ chạy của nó hôm nay có khác gì người điên đâu, con không biết trong thôn đang bàn tán gì đâu, nói nó là sát tinh, nó làm mẹ mà khắc con."

Bà Phong từng rất vừa lòng với đứa con dâu Lạc Thanh Nhàn này, gia cảnh tốt, lại có văn hóa, đứa con từ nhỏ đã ưu tú của bà ta và cô ấy rất xứng đôi.

Sau khi hai người kết hôn, cô ấy cũng cực kỳ kính trọng bà ta, hai mẹ chồng con dâu có mấy lần mâu thuẫn cũng được con trai nhanh chóng hòa giải.

Nhưng từ sau khi Thụy Thụy qua đời, tất cả mọi chuyện đều thay đổi triệt để. Đứa cháu trai của bà ta lớn ngần ấy rồi, đứa cháu trai tốt như thế, cứ vậy mà không còn nữa.

Ngày đó, mọi người trong nhà đều ra ruộng, để cô ấy ở nhà trông con, kết quả ngay cả con mình mà cô ấy cũng không trông cho ra hồn.

Từ đó về sau, bà Phong bèn hận Lạc Thanh Nhàn thấu xương, liên lụy đến mấy đứa bé sau này Lạc Thanh Nhàn sinh ra, bà ta cũng đều không có sắc mặt tốt.

Đây đã là đứa con thứ tư của Lạc Thnah Nhàn rồi, mà cô ấy vẫn không thể nuôi sống. Dưới gối của đứa con trai út của bà ta vẫn trống không, bà Phong không thể nhịn được nữa.

Phong Liên Thành ăn cơm một cách máy móc, im lặng không lên tiếng.

Bà Phong tiếp tục nói: "Vợ con cũng quá đáng lắm, không có chuyện gì cũng chạy về nhà mẹ đẻ, mang thai Bách Tuế cô ta về nhà mẹ đẻ dưỡng thai, nhà họ Lạc bọn họ đề phòng ai thế?"

Bà Phong càng nói lại càng tức giận: "Nửa năm nay, những lời đồn nhảm về nhà ta vẫn chưa biến mất, họ đều đang nói nhà họ Phong chúng ta chắc chắn đã bạc đãi con dâu, thậm chí còn có người nói cái c.h.ế.t của mấy đứa bé kia không phải ngoài ý muốn kia kìa."

Động tác và cơm của Phong Liên Thành dừng lại một chút, anh ta nhướng mày: "Ai nói những lời này thế? Còn có lương tâm không vậy?"

Bà Phong được Phong Liên Thành phụ họa thì càng nói hăng say hơn, nói vào nói ra đều là do Lạc Thanh Nhàn khiến cho nhà họ gặp loại chuyện đồn đãi này.

"Dù sao thì con cứ nghĩ kĩ đi, nhà họ Phong chúng ta ở trong thôn vẫn luôn phúc hậu, từ trước đến nay chưa bao giờ bị người ta bàn tán giống bây giờ."

Bà Phong nói lời thấm thía: "Liên Thành ơi, ở bên cạnh con, vợ con cũng đau khổ lắm, tách ra sẽ có lợi cho cả hai đứa. Con nghe lời mẹ đi, chắc chắn mẹ sẽ không hại con."

Phong Liên Thành không phản bác, bà Phong cũng không tiếp tục nói nữa.

Con trai của bà ta, bà ta hiểu rõ, nó không phản bác chính là vì nó còn đang do dự.

Bà ta không nhân lúc này mà nói mấy lời kiểu như để Phong Liên Thành cưới một người vợ khác, vì con trai bà ta rất lương thiện, nếu bà ta nói thế, đoàn chừng anh ta sẽ không bao giờ ly hôn.

Mẹ con hai người còn đang nói chuyện thì ngoài cửa vang lên tiếng bước chân. Không bao lâu sau thì có người tiến vào bếp: "Mẹ, Liên Thành, hai người còn chưa ngủ à?"

Người đến là chị dâu của Phong Liên Thành - Trương Hội Trân.

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… "Con xem đi, bây giờ nó đã thành cái dạng gì rồi. Cái bộ dáng ôm đứa bé bỏ chạy của nó hôm nay có khác gì người điên đâu, con không biết trong thôn đang bàn tán gì đâu, nói nó là sát tinh, nó làm mẹ mà khắc con."Bà Phong từng rất vừa lòng với đứa con dâu Lạc Thanh Nhàn này, gia cảnh tốt, lại có văn hóa, đứa con từ nhỏ đã ưu tú của bà ta và cô ấy rất xứng đôi.Sau khi hai người kết hôn, cô ấy cũng cực kỳ kính trọng bà ta, hai mẹ chồng con dâu có mấy lần mâu thuẫn cũng được con trai nhanh chóng hòa giải.Nhưng từ sau khi Thụy Thụy qua đời, tất cả mọi chuyện đều thay đổi triệt để. Đứa cháu trai của bà ta lớn ngần ấy rồi, đứa cháu trai tốt như thế, cứ vậy mà không còn nữa.Ngày đó, mọi người trong nhà đều ra ruộng, để cô ấy ở nhà trông con, kết quả ngay cả con mình mà cô ấy cũng không trông cho ra hồn.Từ đó về sau, bà Phong bèn hận Lạc Thanh Nhàn thấu xương, liên lụy đến mấy đứa bé sau này Lạc Thanh Nhàn sinh ra, bà ta cũng đều không có sắc mặt tốt.Đây đã là đứa con thứ tư của Lạc Thnah Nhàn rồi, mà cô ấy vẫn không thể nuôi sống. Dưới gối của đứa con trai út của bà ta vẫn trống không, bà Phong không thể nhịn được nữa.Phong Liên Thành ăn cơm một cách máy móc, im lặng không lên tiếng.Bà Phong tiếp tục nói: "Vợ con cũng quá đáng lắm, không có chuyện gì cũng chạy về nhà mẹ đẻ, mang thai Bách Tuế cô ta về nhà mẹ đẻ dưỡng thai, nhà họ Lạc bọn họ đề phòng ai thế?"Bà Phong càng nói lại càng tức giận: "Nửa năm nay, những lời đồn nhảm về nhà ta vẫn chưa biến mất, họ đều đang nói nhà họ Phong chúng ta chắc chắn đã bạc đãi con dâu, thậm chí còn có người nói cái c.h.ế.t của mấy đứa bé kia không phải ngoài ý muốn kia kìa."Động tác và cơm của Phong Liên Thành dừng lại một chút, anh ta nhướng mày: "Ai nói những lời này thế? Còn có lương tâm không vậy?"Bà Phong được Phong Liên Thành phụ họa thì càng nói hăng say hơn, nói vào nói ra đều là do Lạc Thanh Nhàn khiến cho nhà họ gặp loại chuyện đồn đãi này."Dù sao thì con cứ nghĩ kĩ đi, nhà họ Phong chúng ta ở trong thôn vẫn luôn phúc hậu, từ trước đến nay chưa bao giờ bị người ta bàn tán giống bây giờ."Bà Phong nói lời thấm thía: "Liên Thành ơi, ở bên cạnh con, vợ con cũng đau khổ lắm, tách ra sẽ có lợi cho cả hai đứa. Con nghe lời mẹ đi, chắc chắn mẹ sẽ không hại con."Phong Liên Thành không phản bác, bà Phong cũng không tiếp tục nói nữa.Con trai của bà ta, bà ta hiểu rõ, nó không phản bác chính là vì nó còn đang do dự.Bà ta không nhân lúc này mà nói mấy lời kiểu như để Phong Liên Thành cưới một người vợ khác, vì con trai bà ta rất lương thiện, nếu bà ta nói thế, đoàn chừng anh ta sẽ không bao giờ ly hôn.Mẹ con hai người còn đang nói chuyện thì ngoài cửa vang lên tiếng bước chân. Không bao lâu sau thì có người tiến vào bếp: "Mẹ, Liên Thành, hai người còn chưa ngủ à?"Người đến là chị dâu của Phong Liên Thành - Trương Hội Trân.

Chương 506: Chương 506