*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…
Chương 508: Chương 508
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Bọn chúng cứ lẳng lặng nhìn cô như thế, chẳng nói câu nào cả.Ngu Thanh Nhàn tỉnh lại, đèn dầu ở đầu giường vẫn còn đang cháy, ngoài trời một mảnh tối đen.Ngu Thanh Nhàn dựa vào đầu giường nhìn đứa bé đáng yêu đang ngoan ngoãn ngủ say, cô không còn chút buồn ngủ nào cả.Nguyên thân vẫn thường mơ thấy giấc mơ như thế, ban đầu, trong mơ chỉ có đứa bé trai, dần dần về sau lại thêm đứa bé gái, cuối cùng lại nhiều thêm hai đứa trẻ con.Những đứa bé trong mộng đều là con của nguyên thân. Nguyên thân đã từng vô số lần nói với người xung quanh rằng con cô ấy báo mộng cho cô ấy, chúng đang kêu cô hãy cứu chúng, nhưng ai cũng không tin cô ấy.Ngay cả cha mẹ của cô ấy cũng thế. Họ cho rằng đây là minh chứng chứng minh cô ấy bị điên rồi, bà Phong từng dùng chuyện này mắng cô ấy vô số lần.Ngày hôm sau, khi Ngu Thanh Nhàn tỉnh giấc, đứa bé đã được Miêu Hạ Thu bế đi rồi. Chị dâu của Ngu Thanh Nhàn - Trương Giai Giai đang ở phòng bếp nấu đồ ăn sáng.Bữa sáng của nhà họ Lạc rất đơn giản, một nồi cháo được nấu từ cơm nguội còn thừa tối qua, một đĩa củ cải cay do Miêu Hạ Thu làm và trứng gà luộc."Thanh Nhàn mau đến ăn cơm đi." Trương Giai Giai mời Ngu Thanh Nhàn.Trương Giai Giai cũng là giáo viên, chị ấy là giáo viên mỹ thuật tạo hình và âm nhạc ở trường tiểu học. Bình thường thì buổi chiều chị ấy mới có tiết, nên buổi sáng chị ấy có rất nhiều thời gian rảnh.Khi chị ấy được gả đến không lâu thì nguyên thân cũng kết hôn, hơn nữa tính tình hai người đều tốt nên tình cảm cũng coi như không tệ. Mấy năm nay, Miêu Hạ Thu thường đến nhà họ Phong trợ cấp cho con gái, chị ấy cũng không nói gì cả."Chị vẫn chưa đi làm ạ?" Ngu Thanh Nhàn ngồi lên ghế, bắt đầu bóc trứng gà ăn."Sắp thi cấp ba rồi, mọi người đều tranh giành tiết của chị, nên hôm nay chị không có tiết. Chút nữa chỉ cần đến trường học chấm công cái là chị về thôi."Trương Giai Giai ăn một miếng cháo, lại nói: "Sáng nay chị thăm Bách Tuế, thấy con bé tốt lên rồi, cũng uống được khá nhiều sữa. Chị pha cho con bé chín mươi mililit sữa bột, con bé cũng uống hết cả."Trương Giai Giai cảm thấy cô em chồng này của mình thật sự quá thảm. Bây giờ bất cứ ai nghe được chuyện của cô thì cũng đều đồng cảm với cô cả, hiện tại Bách Tuế tốt lên, Trương Giai Giai cũng thật lòng vui mừng thay cô.Chị ấy và cô em chồng Lạc Tân Vũ không hợp nhau cho lắm.Con trai của Lạc Tân Vũ kia được cưng chiều giống như tiểu bá vương vậy, về nhà lục tung đồ ăn trong cửa hàng thì chưa kể, lại còn dám đi vào phòng của chị ấy lục lọi, Trương Giai Giai cực kỳ ghét đứa bé kia.Ngu Thanh Nhàn cười nói với Trương Giai Giai: "Con bé tốt lên rồi, cuộc sống của em cũng có hi vọng."Trương Giai Giai cũng gật đầu: "Còn phải nói ư?"Hai chị dâu em chồng vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm, sau khi ăn cơm xong thì ai nấy đều tự rửa sách bát đũa của mình. Sau đó, Trương Giai Giai đến trường học.Ngu Thanh Nhàn đi đến cửa hàng đằng trước nói chuyện với Miêu Hạ Thu.Miêu Hạ Thu hỏi Ngu Thanh Nhàn đã có tính toán gì về sau này chưa.
Bọn chúng cứ lẳng lặng nhìn cô như thế, chẳng nói câu nào cả.
Ngu Thanh Nhàn tỉnh lại, đèn dầu ở đầu giường vẫn còn đang cháy, ngoài trời một mảnh tối đen.
Ngu Thanh Nhàn dựa vào đầu giường nhìn đứa bé đáng yêu đang ngoan ngoãn ngủ say, cô không còn chút buồn ngủ nào cả.
Nguyên thân vẫn thường mơ thấy giấc mơ như thế, ban đầu, trong mơ chỉ có đứa bé trai, dần dần về sau lại thêm đứa bé gái, cuối cùng lại nhiều thêm hai đứa trẻ con.
Những đứa bé trong mộng đều là con của nguyên thân. Nguyên thân đã từng vô số lần nói với người xung quanh rằng con cô ấy báo mộng cho cô ấy, chúng đang kêu cô hãy cứu chúng, nhưng ai cũng không tin cô ấy.
Ngay cả cha mẹ của cô ấy cũng thế. Họ cho rằng đây là minh chứng chứng minh cô ấy bị điên rồi, bà Phong từng dùng chuyện này mắng cô ấy vô số lần.
Ngày hôm sau, khi Ngu Thanh Nhàn tỉnh giấc, đứa bé đã được Miêu Hạ Thu bế đi rồi. Chị dâu của Ngu Thanh Nhàn - Trương Giai Giai đang ở phòng bếp nấu đồ ăn sáng.
Bữa sáng của nhà họ Lạc rất đơn giản, một nồi cháo được nấu từ cơm nguội còn thừa tối qua, một đĩa củ cải cay do Miêu Hạ Thu làm và trứng gà luộc.
"Thanh Nhàn mau đến ăn cơm đi." Trương Giai Giai mời Ngu Thanh Nhàn.
Trương Giai Giai cũng là giáo viên, chị ấy là giáo viên mỹ thuật tạo hình và âm nhạc ở trường tiểu học. Bình thường thì buổi chiều chị ấy mới có tiết, nên buổi sáng chị ấy có rất nhiều thời gian rảnh.
Khi chị ấy được gả đến không lâu thì nguyên thân cũng kết hôn, hơn nữa tính tình hai người đều tốt nên tình cảm cũng coi như không tệ. Mấy năm nay, Miêu Hạ Thu thường đến nhà họ Phong trợ cấp cho con gái, chị ấy cũng không nói gì cả.
"Chị vẫn chưa đi làm ạ?" Ngu Thanh Nhàn ngồi lên ghế, bắt đầu bóc trứng gà ăn.
"Sắp thi cấp ba rồi, mọi người đều tranh giành tiết của chị, nên hôm nay chị không có tiết. Chút nữa chỉ cần đến trường học chấm công cái là chị về thôi."
Trương Giai Giai ăn một miếng cháo, lại nói: "Sáng nay chị thăm Bách Tuế, thấy con bé tốt lên rồi, cũng uống được khá nhiều sữa. Chị pha cho con bé chín mươi mililit sữa bột, con bé cũng uống hết cả."
Trương Giai Giai cảm thấy cô em chồng này của mình thật sự quá thảm. Bây giờ bất cứ ai nghe được chuyện của cô thì cũng đều đồng cảm với cô cả, hiện tại Bách Tuế tốt lên, Trương Giai Giai cũng thật lòng vui mừng thay cô.
Chị ấy và cô em chồng Lạc Tân Vũ không hợp nhau cho lắm.
Con trai của Lạc Tân Vũ kia được cưng chiều giống như tiểu bá vương vậy, về nhà lục tung đồ ăn trong cửa hàng thì chưa kể, lại còn dám đi vào phòng của chị ấy lục lọi, Trương Giai Giai cực kỳ ghét đứa bé kia.
Ngu Thanh Nhàn cười nói với Trương Giai Giai: "Con bé tốt lên rồi, cuộc sống của em cũng có hi vọng."
Trương Giai Giai cũng gật đầu: "Còn phải nói ư?"
Hai chị dâu em chồng vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm, sau khi ăn cơm xong thì ai nấy đều tự rửa sách bát đũa của mình. Sau đó, Trương Giai Giai đến trường học.
Ngu Thanh Nhàn đi đến cửa hàng đằng trước nói chuyện với Miêu Hạ Thu.
Miêu Hạ Thu hỏi Ngu Thanh Nhàn đã có tính toán gì về sau này chưa.
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Bọn chúng cứ lẳng lặng nhìn cô như thế, chẳng nói câu nào cả.Ngu Thanh Nhàn tỉnh lại, đèn dầu ở đầu giường vẫn còn đang cháy, ngoài trời một mảnh tối đen.Ngu Thanh Nhàn dựa vào đầu giường nhìn đứa bé đáng yêu đang ngoan ngoãn ngủ say, cô không còn chút buồn ngủ nào cả.Nguyên thân vẫn thường mơ thấy giấc mơ như thế, ban đầu, trong mơ chỉ có đứa bé trai, dần dần về sau lại thêm đứa bé gái, cuối cùng lại nhiều thêm hai đứa trẻ con.Những đứa bé trong mộng đều là con của nguyên thân. Nguyên thân đã từng vô số lần nói với người xung quanh rằng con cô ấy báo mộng cho cô ấy, chúng đang kêu cô hãy cứu chúng, nhưng ai cũng không tin cô ấy.Ngay cả cha mẹ của cô ấy cũng thế. Họ cho rằng đây là minh chứng chứng minh cô ấy bị điên rồi, bà Phong từng dùng chuyện này mắng cô ấy vô số lần.Ngày hôm sau, khi Ngu Thanh Nhàn tỉnh giấc, đứa bé đã được Miêu Hạ Thu bế đi rồi. Chị dâu của Ngu Thanh Nhàn - Trương Giai Giai đang ở phòng bếp nấu đồ ăn sáng.Bữa sáng của nhà họ Lạc rất đơn giản, một nồi cháo được nấu từ cơm nguội còn thừa tối qua, một đĩa củ cải cay do Miêu Hạ Thu làm và trứng gà luộc."Thanh Nhàn mau đến ăn cơm đi." Trương Giai Giai mời Ngu Thanh Nhàn.Trương Giai Giai cũng là giáo viên, chị ấy là giáo viên mỹ thuật tạo hình và âm nhạc ở trường tiểu học. Bình thường thì buổi chiều chị ấy mới có tiết, nên buổi sáng chị ấy có rất nhiều thời gian rảnh.Khi chị ấy được gả đến không lâu thì nguyên thân cũng kết hôn, hơn nữa tính tình hai người đều tốt nên tình cảm cũng coi như không tệ. Mấy năm nay, Miêu Hạ Thu thường đến nhà họ Phong trợ cấp cho con gái, chị ấy cũng không nói gì cả."Chị vẫn chưa đi làm ạ?" Ngu Thanh Nhàn ngồi lên ghế, bắt đầu bóc trứng gà ăn."Sắp thi cấp ba rồi, mọi người đều tranh giành tiết của chị, nên hôm nay chị không có tiết. Chút nữa chỉ cần đến trường học chấm công cái là chị về thôi."Trương Giai Giai ăn một miếng cháo, lại nói: "Sáng nay chị thăm Bách Tuế, thấy con bé tốt lên rồi, cũng uống được khá nhiều sữa. Chị pha cho con bé chín mươi mililit sữa bột, con bé cũng uống hết cả."Trương Giai Giai cảm thấy cô em chồng này của mình thật sự quá thảm. Bây giờ bất cứ ai nghe được chuyện của cô thì cũng đều đồng cảm với cô cả, hiện tại Bách Tuế tốt lên, Trương Giai Giai cũng thật lòng vui mừng thay cô.Chị ấy và cô em chồng Lạc Tân Vũ không hợp nhau cho lắm.Con trai của Lạc Tân Vũ kia được cưng chiều giống như tiểu bá vương vậy, về nhà lục tung đồ ăn trong cửa hàng thì chưa kể, lại còn dám đi vào phòng của chị ấy lục lọi, Trương Giai Giai cực kỳ ghét đứa bé kia.Ngu Thanh Nhàn cười nói với Trương Giai Giai: "Con bé tốt lên rồi, cuộc sống của em cũng có hi vọng."Trương Giai Giai cũng gật đầu: "Còn phải nói ư?"Hai chị dâu em chồng vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm, sau khi ăn cơm xong thì ai nấy đều tự rửa sách bát đũa của mình. Sau đó, Trương Giai Giai đến trường học.Ngu Thanh Nhàn đi đến cửa hàng đằng trước nói chuyện với Miêu Hạ Thu.Miêu Hạ Thu hỏi Ngu Thanh Nhàn đã có tính toán gì về sau này chưa.