*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…
Chương 627: Chương 627
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Nhưng mà đây cũng chẳng có quan hệ gì cả. Ở cái thời đại này, thứ không thiếu nhất là những người sống khổ sở, cô ta giúp họ hấp thụ giá trị đau khổ, không phải giúp họ được sống thoải mái hơn ư?Về phần hấp thụ giá trị đau khổ, giá trị may mắn cũng sẽ bị hấp thụ theo, đây coi như là tiền công họ phải trả cho cô ta khi cô ta giúp họ hấp thụ giá trị đau khổ chứ còn gì nữa.Lương Hồng Ngọc nghĩ, tìm lý do đúng lý hợp tình. Dựa vào việc hấp thụ giá trị đau khổ và giá trị may mắn, Lương Hồng Ngọc thật sự rất thuận buồm xuôi gió.Nhưng theo thời gian phát triển, Lương Hồng Ngọc càng ngày càng không biết thỏa mãn.Làm hộ sĩ khó khăn quá, rất mệt mỏi, cô ta không muốn tiếp tục làm nữa, cô ta muốn có một cuộc sống không cần làm gì mà vẫn có ăn có uống cơ.Mà trước đó, hệ thống nói cho cô ta biết, sau này em họ của cô ta sẽ gả cho một gã quan quân, cho nên sẽ được hưởng cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn, Lương Hồng Ngọc nghe mà cảm thấy bất công.Quanh năm suốt tháng bị mẹ cô ta tẩy não nên tình cảm của Lương Hồng Ngọc đối với nhà chú hai cô ta cũng không tốt lắm, đối với mấy chị em họ cũng luôn có thái độ thù địch, hơn thua.Sau khi biết được cuộc sống sau này của Ngu Thanh Nhàn sẽ tốt hơn cô ta, Lương Hồng Ngọc không ngồi yên được nữa.Vì thế, sau khi hệ thống của cô ta thăng cấp, có thể trói buộc một người, Lương Hồng Ngọc không chút do dự lựa chọn Lương Thanh Nhàn.Sau khi trói buộc một người để hấp thụ vận may, cuộc sống của cô ta càng thuận lợi thêm, vận may cũng tăng lên rất nhiều.Cô ta không những thành công đính hôn cùng người chồng đáng lẽ ra vốn là của Lương Thanh Nhàn, lại thành công được bác sĩ Cố ở trạm y tế ưu ái.Cô ta vẫn luôn biết bác sĩ Cố thích cô ta, cô ta còn biết bác sĩ Cố này là một người vô cùng tàn nhẫn và cố chấp, không dưới một lần cô ta chứng kiến cảnh tượng bác sĩ Cố bắt chuột rồi tàn nhẫn m.ổ b.ụ.n.g nó. Thật sự rất tàn nhẫn.Nhưng mà chuyện đó có quan hệ gì với cô ta đâu cơ chứ, cô ta cũng đâu sống cùng anh ta, cô ta chỉ cần hưởng thụ sự ân cần của anh ta dành cho mình là được rồi.Sự tàn nhẫn và cố chấp của anh ta thì cứ để Lương Thanh Nhàn chịu đi, cô ấy càng đau khổ thì cuộc sống của cô ta mới càng thêm thuận lợi.Hai người là chị em họ, vài năm trước, khi hai nhà họ còn chưa tách ra ở riêng, ông bà nội đã không đối xử tốt với nhà chú hai rồi.Khi đó, cô ta đã giúp đỡ nhà họ không ít lần, có đôi khi cô ta có đồ ăn ngon, cũng sẽ chia cho nhà họ một ít, bây giờ họ báo đáp cô ta một chút chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ?Lương Hồng Ngọc cảm thấy chẳng có vấn đề gì cả, không phải làm gì cũng cần báo đáp ư? Chuyện mà không được báo đáp ấy, chỉ có đồ ngốc mới tình nguyện làm thôi.Âm thanh của hệ thống vận may đột nhiên vang lên trong đầu Lương Hồng Ngọc, đây là một âm thanh điện tử không có bất cứ cảm xúc nào: "Chỉ cần cuộc sống của cô ta đau khổ, thì giá trị đau khổ sẽ tiếp tục được sinh ra."
Nhưng mà đây cũng chẳng có quan hệ gì cả. Ở cái thời đại này, thứ không thiếu nhất là những người sống khổ sở, cô ta giúp họ hấp thụ giá trị đau khổ, không phải giúp họ được sống thoải mái hơn ư?
Về phần hấp thụ giá trị đau khổ, giá trị may mắn cũng sẽ bị hấp thụ theo, đây coi như là tiền công họ phải trả cho cô ta khi cô ta giúp họ hấp thụ giá trị đau khổ chứ còn gì nữa.
Lương Hồng Ngọc nghĩ, tìm lý do đúng lý hợp tình. Dựa vào việc hấp thụ giá trị đau khổ và giá trị may mắn, Lương Hồng Ngọc thật sự rất thuận buồm xuôi gió.
Nhưng theo thời gian phát triển, Lương Hồng Ngọc càng ngày càng không biết thỏa mãn.
Làm hộ sĩ khó khăn quá, rất mệt mỏi, cô ta không muốn tiếp tục làm nữa, cô ta muốn có một cuộc sống không cần làm gì mà vẫn có ăn có uống cơ.
Mà trước đó, hệ thống nói cho cô ta biết, sau này em họ của cô ta sẽ gả cho một gã quan quân, cho nên sẽ được hưởng cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn, Lương Hồng Ngọc nghe mà cảm thấy bất công.
Quanh năm suốt tháng bị mẹ cô ta tẩy não nên tình cảm của Lương Hồng Ngọc đối với nhà chú hai cô ta cũng không tốt lắm, đối với mấy chị em họ cũng luôn có thái độ thù địch, hơn thua.
Sau khi biết được cuộc sống sau này của Ngu Thanh Nhàn sẽ tốt hơn cô ta, Lương Hồng Ngọc không ngồi yên được nữa.
Vì thế, sau khi hệ thống của cô ta thăng cấp, có thể trói buộc một người, Lương Hồng Ngọc không chút do dự lựa chọn Lương Thanh Nhàn.
Sau khi trói buộc một người để hấp thụ vận may, cuộc sống của cô ta càng thuận lợi thêm, vận may cũng tăng lên rất nhiều.
Cô ta không những thành công đính hôn cùng người chồng đáng lẽ ra vốn là của Lương Thanh Nhàn, lại thành công được bác sĩ Cố ở trạm y tế ưu ái.
Cô ta vẫn luôn biết bác sĩ Cố thích cô ta, cô ta còn biết bác sĩ Cố này là một người vô cùng tàn nhẫn và cố chấp, không dưới một lần cô ta chứng kiến cảnh tượng bác sĩ Cố bắt chuột rồi tàn nhẫn m.ổ b.ụ.n.g nó. Thật sự rất tàn nhẫn.
Nhưng mà chuyện đó có quan hệ gì với cô ta đâu cơ chứ, cô ta cũng đâu sống cùng anh ta, cô ta chỉ cần hưởng thụ sự ân cần của anh ta dành cho mình là được rồi.
Sự tàn nhẫn và cố chấp của anh ta thì cứ để Lương Thanh Nhàn chịu đi, cô ấy càng đau khổ thì cuộc sống của cô ta mới càng thêm thuận lợi.
Hai người là chị em họ, vài năm trước, khi hai nhà họ còn chưa tách ra ở riêng, ông bà nội đã không đối xử tốt với nhà chú hai rồi.
Khi đó, cô ta đã giúp đỡ nhà họ không ít lần, có đôi khi cô ta có đồ ăn ngon, cũng sẽ chia cho nhà họ một ít, bây giờ họ báo đáp cô ta một chút chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ?
Lương Hồng Ngọc cảm thấy chẳng có vấn đề gì cả, không phải làm gì cũng cần báo đáp ư? Chuyện mà không được báo đáp ấy, chỉ có đồ ngốc mới tình nguyện làm thôi.
Âm thanh của hệ thống vận may đột nhiên vang lên trong đầu Lương Hồng Ngọc, đây là một âm thanh điện tử không có bất cứ cảm xúc nào: "Chỉ cần cuộc sống của cô ta đau khổ, thì giá trị đau khổ sẽ tiếp tục được sinh ra."
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Nhưng mà đây cũng chẳng có quan hệ gì cả. Ở cái thời đại này, thứ không thiếu nhất là những người sống khổ sở, cô ta giúp họ hấp thụ giá trị đau khổ, không phải giúp họ được sống thoải mái hơn ư?Về phần hấp thụ giá trị đau khổ, giá trị may mắn cũng sẽ bị hấp thụ theo, đây coi như là tiền công họ phải trả cho cô ta khi cô ta giúp họ hấp thụ giá trị đau khổ chứ còn gì nữa.Lương Hồng Ngọc nghĩ, tìm lý do đúng lý hợp tình. Dựa vào việc hấp thụ giá trị đau khổ và giá trị may mắn, Lương Hồng Ngọc thật sự rất thuận buồm xuôi gió.Nhưng theo thời gian phát triển, Lương Hồng Ngọc càng ngày càng không biết thỏa mãn.Làm hộ sĩ khó khăn quá, rất mệt mỏi, cô ta không muốn tiếp tục làm nữa, cô ta muốn có một cuộc sống không cần làm gì mà vẫn có ăn có uống cơ.Mà trước đó, hệ thống nói cho cô ta biết, sau này em họ của cô ta sẽ gả cho một gã quan quân, cho nên sẽ được hưởng cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn, Lương Hồng Ngọc nghe mà cảm thấy bất công.Quanh năm suốt tháng bị mẹ cô ta tẩy não nên tình cảm của Lương Hồng Ngọc đối với nhà chú hai cô ta cũng không tốt lắm, đối với mấy chị em họ cũng luôn có thái độ thù địch, hơn thua.Sau khi biết được cuộc sống sau này của Ngu Thanh Nhàn sẽ tốt hơn cô ta, Lương Hồng Ngọc không ngồi yên được nữa.Vì thế, sau khi hệ thống của cô ta thăng cấp, có thể trói buộc một người, Lương Hồng Ngọc không chút do dự lựa chọn Lương Thanh Nhàn.Sau khi trói buộc một người để hấp thụ vận may, cuộc sống của cô ta càng thuận lợi thêm, vận may cũng tăng lên rất nhiều.Cô ta không những thành công đính hôn cùng người chồng đáng lẽ ra vốn là của Lương Thanh Nhàn, lại thành công được bác sĩ Cố ở trạm y tế ưu ái.Cô ta vẫn luôn biết bác sĩ Cố thích cô ta, cô ta còn biết bác sĩ Cố này là một người vô cùng tàn nhẫn và cố chấp, không dưới một lần cô ta chứng kiến cảnh tượng bác sĩ Cố bắt chuột rồi tàn nhẫn m.ổ b.ụ.n.g nó. Thật sự rất tàn nhẫn.Nhưng mà chuyện đó có quan hệ gì với cô ta đâu cơ chứ, cô ta cũng đâu sống cùng anh ta, cô ta chỉ cần hưởng thụ sự ân cần của anh ta dành cho mình là được rồi.Sự tàn nhẫn và cố chấp của anh ta thì cứ để Lương Thanh Nhàn chịu đi, cô ấy càng đau khổ thì cuộc sống của cô ta mới càng thêm thuận lợi.Hai người là chị em họ, vài năm trước, khi hai nhà họ còn chưa tách ra ở riêng, ông bà nội đã không đối xử tốt với nhà chú hai rồi.Khi đó, cô ta đã giúp đỡ nhà họ không ít lần, có đôi khi cô ta có đồ ăn ngon, cũng sẽ chia cho nhà họ một ít, bây giờ họ báo đáp cô ta một chút chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ?Lương Hồng Ngọc cảm thấy chẳng có vấn đề gì cả, không phải làm gì cũng cần báo đáp ư? Chuyện mà không được báo đáp ấy, chỉ có đồ ngốc mới tình nguyện làm thôi.Âm thanh của hệ thống vận may đột nhiên vang lên trong đầu Lương Hồng Ngọc, đây là một âm thanh điện tử không có bất cứ cảm xúc nào: "Chỉ cần cuộc sống của cô ta đau khổ, thì giá trị đau khổ sẽ tiếp tục được sinh ra."