*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…

Chương 651: Chương 651

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Lúc này, Ngu Thanh Nhàn vừa nói xong, đám các bà các cô đi theo sau Lương Hồng Ngọc đang đứng ở cửa nhà Ngu Thanh Nhàn, nghe thấy thế thì bùng nổ trong nháy mắt.Mọi người châu đầu ghé tai bắt đầu thảo luận.Âm thanh bàn tán của mọi người không nhỏ chút nào, nụ cười trên mặt Lương Hồng Ngọc suýt chút nữa không giữ được nữa.Những người phụ nữ mà cô ta dẫn đến là những người lắm mồm nhất Nhị Lý Truân này, sở dĩ cô ta tuyên truyền chuyện mình đến nói chuyện với Ngu Thanh Nhàn, là vì muốn những người này tuyên truyền chút phẩm chất lương thiện tốt đẹp của cô ta.Mắt thấy mấy người đó càng nói càng thái quá, Lương Hồng Ngọc vội vàng lên tiếng: "Thanh Nhàn, em hiểu lầm rồi. Sở dĩ chị biết rõ như thế là do lần trước chị trực đêm bị đói bụng, bác sĩ Cố chia chút kẹo mà anh ta mua về cho chị thôi."Đầu óc Lương Hồng Ngọc xoay chuyển nhanh chóng, những lời giải thích hình thành trong đầu cô ta từng câu một.Cô ta nhìn Ngu Thanh Nhàn bằng biểu cảm hối lỗi:"Hôm nay đúng là chị tự mình là chủ, đến đây khuyên em. Chị cũng có ý tốt thôi. Hai người các em cãi nhau khiến cho tâm trạng mấy hôm nay của bác sĩ Cố rất kém, thậm chí suýt chút nữa kê sai thuốc cho người ta. Chị thật sự nhìn không nổi nữa mới đến tìm em... Chị nghĩ chị là chị em, đồng thời cũng là đồng nghiệp của bác sĩ Cố..."Lương Hồng còn chưa nói xong, nhưng Ngu Thanh Nhàn lại không muốn nghe cô ta đánh rắm nữa:"Những gì chị nói thì liên quan gì đến tôi? Tôi và anh ta có quan hệ gì thì ảnh hưởng gì đến chị hả? Suýt chút nữa anh ta kê sai thuốc, cũng là do năng lực của anh ta không đủ, sao lại đẩy nguyên nhân lên người tôi rồi? Đây có khác gì không biết cắt rau mà đổ tại d.a.o cùn, ỉa không ra cũng đổ tại nhà xí không hả?""Hơn nữa, lý do tôi và anh ta kết hôn, lý do tôi và anh ta chia tay, người khác không hiểu thì cũng thôi đi, chị lại còn không hiểu à? Chị đừng nói với tôi chị và anh ta chỉ có quan hệ đồng nghiệp bình thường, quan hệ đồng nghiệp bình thường mà ôm nhau thật lâu cũng không buông tay, chị coi tôi là gì hả?""Lương Hồng Ngọc ơi Lương Hồng Ngọc, tôi nghĩ mãi cũng không hiểu, rốt cuộc đời trước tôi g.i.ế.c c.h.ế.t cả nhà chị hay là đào mộ tổ tiên nhà chị, mà đời này chị cứ không buông tha cho tôi mãi thế?""Chị có tư cách gì mà đến chỉ đạo cuộc sống của tôi? Cuộc sống của tôi có ảnh hưởng gì đến người chị họ khác chi như chị thế? Tôi muốn kết hôn thì kết hôn, tôi muốn ly hôn thì ly hôn, cha mẹ tôi còn không quản tôi kia kìa, chị có tư cách gì mà quản? Chị lấy tư cách gì mà đến trước mặt tôi nói mấy câu này?""Chỉ với cái da mặt dày của chị à? Chuyện chị tính kế cho Cố Hạo Lâm và tôi kết hôn, tôi còn chưa tính sổ với chị đâu, hôm nay chị lại đến đây làm gì? Chị hao hết tâm tư để tính kế tôi như thế làm gì, rốt cuộc trên người chị có mưu đồ gì hả?"Hôn nhân của nguyên thân và Cố Hạo Lâm hoàn toàn là do Lương Hồng Ngọc tính kế mà thành, nếu không sao lại khéo như thế cơ chứ?

Lúc này, Ngu Thanh Nhàn vừa nói xong, đám các bà các cô đi theo sau Lương Hồng Ngọc đang đứng ở cửa nhà Ngu Thanh Nhàn, nghe thấy thế thì bùng nổ trong nháy mắt.

Mọi người châu đầu ghé tai bắt đầu thảo luận.

Âm thanh bàn tán của mọi người không nhỏ chút nào, nụ cười trên mặt Lương Hồng Ngọc suýt chút nữa không giữ được nữa.

Những người phụ nữ mà cô ta dẫn đến là những người lắm mồm nhất Nhị Lý Truân này, sở dĩ cô ta tuyên truyền chuyện mình đến nói chuyện với Ngu Thanh Nhàn, là vì muốn những người này tuyên truyền chút phẩm chất lương thiện tốt đẹp của cô ta.

Mắt thấy mấy người đó càng nói càng thái quá, Lương Hồng Ngọc vội vàng lên tiếng: "Thanh Nhàn, em hiểu lầm rồi. Sở dĩ chị biết rõ như thế là do lần trước chị trực đêm bị đói bụng, bác sĩ Cố chia chút kẹo mà anh ta mua về cho chị thôi."

Đầu óc Lương Hồng Ngọc xoay chuyển nhanh chóng, những lời giải thích hình thành trong đầu cô ta từng câu một.

Cô ta nhìn Ngu Thanh Nhàn bằng biểu cảm hối lỗi:

"Hôm nay đúng là chị tự mình là chủ, đến đây khuyên em. Chị cũng có ý tốt thôi. Hai người các em cãi nhau khiến cho tâm trạng mấy hôm nay của bác sĩ Cố rất kém, thậm chí suýt chút nữa kê sai thuốc cho người ta. Chị thật sự nhìn không nổi nữa mới đến tìm em... Chị nghĩ chị là chị em, đồng thời cũng là đồng nghiệp của bác sĩ Cố..."

Lương Hồng còn chưa nói xong, nhưng Ngu Thanh Nhàn lại không muốn nghe cô ta đánh rắm nữa:

"Những gì chị nói thì liên quan gì đến tôi? Tôi và anh ta có quan hệ gì thì ảnh hưởng gì đến chị hả? Suýt chút nữa anh ta kê sai thuốc, cũng là do năng lực của anh ta không đủ, sao lại đẩy nguyên nhân lên người tôi rồi? Đây có khác gì không biết cắt rau mà đổ tại d.a.o cùn, ỉa không ra cũng đổ tại nhà xí không hả?"

"Hơn nữa, lý do tôi và anh ta kết hôn, lý do tôi và anh ta chia tay, người khác không hiểu thì cũng thôi đi, chị lại còn không hiểu à? Chị đừng nói với tôi chị và anh ta chỉ có quan hệ đồng nghiệp bình thường, quan hệ đồng nghiệp bình thường mà ôm nhau thật lâu cũng không buông tay, chị coi tôi là gì hả?"

"Lương Hồng Ngọc ơi Lương Hồng Ngọc, tôi nghĩ mãi cũng không hiểu, rốt cuộc đời trước tôi g.i.ế.c c.h.ế.t cả nhà chị hay là đào mộ tổ tiên nhà chị, mà đời này chị cứ không buông tha cho tôi mãi thế?"

"Chị có tư cách gì mà đến chỉ đạo cuộc sống của tôi? Cuộc sống của tôi có ảnh hưởng gì đến người chị họ khác chi như chị thế? Tôi muốn kết hôn thì kết hôn, tôi muốn ly hôn thì ly hôn, cha mẹ tôi còn không quản tôi kia kìa, chị có tư cách gì mà quản? Chị lấy tư cách gì mà đến trước mặt tôi nói mấy câu này?"

"Chỉ với cái da mặt dày của chị à? Chuyện chị tính kế cho Cố Hạo Lâm và tôi kết hôn, tôi còn chưa tính sổ với chị đâu, hôm nay chị lại đến đây làm gì? Chị hao hết tâm tư để tính kế tôi như thế làm gì, rốt cuộc trên người chị có mưu đồ gì hả?"

Hôn nhân của nguyên thân và Cố Hạo Lâm hoàn toàn là do Lương Hồng Ngọc tính kế mà thành, nếu không sao lại khéo như thế cơ chứ?

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Lúc này, Ngu Thanh Nhàn vừa nói xong, đám các bà các cô đi theo sau Lương Hồng Ngọc đang đứng ở cửa nhà Ngu Thanh Nhàn, nghe thấy thế thì bùng nổ trong nháy mắt.Mọi người châu đầu ghé tai bắt đầu thảo luận.Âm thanh bàn tán của mọi người không nhỏ chút nào, nụ cười trên mặt Lương Hồng Ngọc suýt chút nữa không giữ được nữa.Những người phụ nữ mà cô ta dẫn đến là những người lắm mồm nhất Nhị Lý Truân này, sở dĩ cô ta tuyên truyền chuyện mình đến nói chuyện với Ngu Thanh Nhàn, là vì muốn những người này tuyên truyền chút phẩm chất lương thiện tốt đẹp của cô ta.Mắt thấy mấy người đó càng nói càng thái quá, Lương Hồng Ngọc vội vàng lên tiếng: "Thanh Nhàn, em hiểu lầm rồi. Sở dĩ chị biết rõ như thế là do lần trước chị trực đêm bị đói bụng, bác sĩ Cố chia chút kẹo mà anh ta mua về cho chị thôi."Đầu óc Lương Hồng Ngọc xoay chuyển nhanh chóng, những lời giải thích hình thành trong đầu cô ta từng câu một.Cô ta nhìn Ngu Thanh Nhàn bằng biểu cảm hối lỗi:"Hôm nay đúng là chị tự mình là chủ, đến đây khuyên em. Chị cũng có ý tốt thôi. Hai người các em cãi nhau khiến cho tâm trạng mấy hôm nay của bác sĩ Cố rất kém, thậm chí suýt chút nữa kê sai thuốc cho người ta. Chị thật sự nhìn không nổi nữa mới đến tìm em... Chị nghĩ chị là chị em, đồng thời cũng là đồng nghiệp của bác sĩ Cố..."Lương Hồng còn chưa nói xong, nhưng Ngu Thanh Nhàn lại không muốn nghe cô ta đánh rắm nữa:"Những gì chị nói thì liên quan gì đến tôi? Tôi và anh ta có quan hệ gì thì ảnh hưởng gì đến chị hả? Suýt chút nữa anh ta kê sai thuốc, cũng là do năng lực của anh ta không đủ, sao lại đẩy nguyên nhân lên người tôi rồi? Đây có khác gì không biết cắt rau mà đổ tại d.a.o cùn, ỉa không ra cũng đổ tại nhà xí không hả?""Hơn nữa, lý do tôi và anh ta kết hôn, lý do tôi và anh ta chia tay, người khác không hiểu thì cũng thôi đi, chị lại còn không hiểu à? Chị đừng nói với tôi chị và anh ta chỉ có quan hệ đồng nghiệp bình thường, quan hệ đồng nghiệp bình thường mà ôm nhau thật lâu cũng không buông tay, chị coi tôi là gì hả?""Lương Hồng Ngọc ơi Lương Hồng Ngọc, tôi nghĩ mãi cũng không hiểu, rốt cuộc đời trước tôi g.i.ế.c c.h.ế.t cả nhà chị hay là đào mộ tổ tiên nhà chị, mà đời này chị cứ không buông tha cho tôi mãi thế?""Chị có tư cách gì mà đến chỉ đạo cuộc sống của tôi? Cuộc sống của tôi có ảnh hưởng gì đến người chị họ khác chi như chị thế? Tôi muốn kết hôn thì kết hôn, tôi muốn ly hôn thì ly hôn, cha mẹ tôi còn không quản tôi kia kìa, chị có tư cách gì mà quản? Chị lấy tư cách gì mà đến trước mặt tôi nói mấy câu này?""Chỉ với cái da mặt dày của chị à? Chuyện chị tính kế cho Cố Hạo Lâm và tôi kết hôn, tôi còn chưa tính sổ với chị đâu, hôm nay chị lại đến đây làm gì? Chị hao hết tâm tư để tính kế tôi như thế làm gì, rốt cuộc trên người chị có mưu đồ gì hả?"Hôn nhân của nguyên thân và Cố Hạo Lâm hoàn toàn là do Lương Hồng Ngọc tính kế mà thành, nếu không sao lại khéo như thế cơ chứ?

Chương 651: Chương 651