*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…

Chương 669: Chương 669

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Vấn đề này không thể biết được, vì trong sách không viết, hệ thống cũng không kiểm tra ra dấu vết Lương Hồng Ngọc trọng sinh.Lương Thanh Mai quan tâm Lương Thanh Cúc xong, lại bắt đầu quan tâm đến Lương Thanh Nhàn.Lương Thanh Cúc không đợi Ngu Thanh Nhàn kịp lên tiếng đã năm ba câu kể sạch mọi chuyện, Lương Thanh Mai nghe xong thì cơn tức xông thẳng lên đỉnh đầu:"Lúc trước chị đã thấy thằng đó không có ý tốt rồi mà, em xem, bị chị nói đúng rồi đấy thôi? Còn có Lương Hồng Ngọc nữa, đúng là sói mắt trắng mà, trước đây khi cha mẹ cô ta đối xử với cô ta không tốt, chị em chúng ta vẫn luôn chăm sóc cho cô ta, thế mà bây giờ cô ta có quyền có thế thì khinh thường người khác. Phi."Hai chị em đều có cùng quan điểm, chị một câu em một câu mắng luôn miệng, Ngu Thanh Nhàn ngồi cạnh mà không xen vào được một lời nào.Ngu Thanh Nhàn cảm thấy vô cùng mới mẻ.Gia đình nào mà có nhiều con gái ấy, ít nhiều chị em cũng sẽ có chút bất hòa, hiếm có gia đình nào mà chị em hòa thuận giống nhà họ Lương đây.Nếu không có người phụ nữ Lương Hồng Ngọc kia nhúng tay vào, cả gia đình nguyên thân chắc chắn đều sẽ được hạnh phúc.Lương Thanh Mai ở nhà suốt một buổi chiều, sau khi ăn cơm xong, nhân lúc trời chưa tối, hai người họ đi về nhà.Trận tuyết *****ên vừa kết thúc, thời tiết càng ngày càng lạnh hơn, mọi người bắt đầu ở nhà làm con mèo lười, Tần Sơn Hoa lại bắt đầu tích dưa chua.Mãi cho đến cuối tháng mười âm lịch, mỗi ngày Ngu Thanh Nhàn ra ngoài kiếm củi hai lần, sau một tuần quan sát cẩn thận, cuối cùng cô cũng chắc chắn chuyện Cố Hạo Lâm tham ô.Ngu Thanh Nhàn cũng không về nhà luôn, mà lấy bút và giấy cô vẫn luôn cất trong không gian ra, viết một lá thư rồi gửi đến bộ y tế trên thị trấn.Bộ y tế vô cùng nghiêm khắc với hiện tượng tham ô, những tài liệu và báo cáo do trạm y tế trình lên, lần nào cũng được đối chiếu kiểm tra vài lần.Sau khi bộ y tế nhận được phong thư tố cáo của Ngu Thanh Nhàn thì lập tức bắt tay vào điều tra.Bộ trưởng bộ y tế nói:"Bây giờ là thời điểm quan trọng trong quá trình xây dựng vùng đất hoang phương Bắc, ánh mắt khắp nơi trong cả nước đều nhìn chằm chằm vào đây. Lúc này, không được phép để chuyện tham ô này lộ ra ngoài, cho dù là một chút manh mối cũng không được. Nếu không nếu bị để lộ ra, mọi người sẽ nhìn chúng ta bằng ánh mắt thế nào đây? Những nhân tài kia sao còn dám đến nữa?""Tiểu Trịnh, tôi lệnh cho cậu tự mình điều tra chuyện này, nhất định phải tra cho bằng được manh mối. Tuyệt đối không thể để loại con sâu làm rầu nồi canh này được.""Vâng." Tiểu Trịnh đáp.Ngày hôm sau, Tiểu Trịnh dẫn theo nhân viên của bộ y tệ đi điều tra về trạm y tế của Nhị Lý Truân, họ không đến trạm y tế mà chia thành hai nhóm, một nhóm đến quân đội được trạm y tế chăm sóc, nhóm còn lại đến nông thôn cạnh trạm y tế.Hai hôm sau, tổ điều tra phản hồi kết quả lên thị trấn.Hai hôm nay, họ đã đến thăm tất cả những người bệnh có tên trong bệnh án, thẩm tra tất cả các ca bệnh và đơn thuốc trong khoảng thời gian này, nhưng kết quả lại chỉ thu được một ca bệnh.

Vấn đề này không thể biết được, vì trong sách không viết, hệ thống cũng không kiểm tra ra dấu vết Lương Hồng Ngọc trọng sinh.

Lương Thanh Mai quan tâm Lương Thanh Cúc xong, lại bắt đầu quan tâm đến Lương Thanh Nhàn.

Lương Thanh Cúc không đợi Ngu Thanh Nhàn kịp lên tiếng đã năm ba câu kể sạch mọi chuyện, Lương Thanh Mai nghe xong thì cơn tức xông thẳng lên đỉnh đầu:

"Lúc trước chị đã thấy thằng đó không có ý tốt rồi mà, em xem, bị chị nói đúng rồi đấy thôi? Còn có Lương Hồng Ngọc nữa, đúng là sói mắt trắng mà, trước đây khi cha mẹ cô ta đối xử với cô ta không tốt, chị em chúng ta vẫn luôn chăm sóc cho cô ta, thế mà bây giờ cô ta có quyền có thế thì khinh thường người khác. Phi."

Hai chị em đều có cùng quan điểm, chị một câu em một câu mắng luôn miệng, Ngu Thanh Nhàn ngồi cạnh mà không xen vào được một lời nào.

Ngu Thanh Nhàn cảm thấy vô cùng mới mẻ.

Gia đình nào mà có nhiều con gái ấy, ít nhiều chị em cũng sẽ có chút bất hòa, hiếm có gia đình nào mà chị em hòa thuận giống nhà họ Lương đây.

Nếu không có người phụ nữ Lương Hồng Ngọc kia nhúng tay vào, cả gia đình nguyên thân chắc chắn đều sẽ được hạnh phúc.

Lương Thanh Mai ở nhà suốt một buổi chiều, sau khi ăn cơm xong, nhân lúc trời chưa tối, hai người họ đi về nhà.

Trận tuyết *****ên vừa kết thúc, thời tiết càng ngày càng lạnh hơn, mọi người bắt đầu ở nhà làm con mèo lười, Tần Sơn Hoa lại bắt đầu tích dưa chua.

Mãi cho đến cuối tháng mười âm lịch, mỗi ngày Ngu Thanh Nhàn ra ngoài kiếm củi hai lần, sau một tuần quan sát cẩn thận, cuối cùng cô cũng chắc chắn chuyện Cố Hạo Lâm tham ô.

Ngu Thanh Nhàn cũng không về nhà luôn, mà lấy bút và giấy cô vẫn luôn cất trong không gian ra, viết một lá thư rồi gửi đến bộ y tế trên thị trấn.

Bộ y tế vô cùng nghiêm khắc với hiện tượng tham ô, những tài liệu và báo cáo do trạm y tế trình lên, lần nào cũng được đối chiếu kiểm tra vài lần.

Sau khi bộ y tế nhận được phong thư tố cáo của Ngu Thanh Nhàn thì lập tức bắt tay vào điều tra.

Bộ trưởng bộ y tế nói:

"Bây giờ là thời điểm quan trọng trong quá trình xây dựng vùng đất hoang phương Bắc, ánh mắt khắp nơi trong cả nước đều nhìn chằm chằm vào đây. Lúc này, không được phép để chuyện tham ô này lộ ra ngoài, cho dù là một chút manh mối cũng không được. Nếu không nếu bị để lộ ra, mọi người sẽ nhìn chúng ta bằng ánh mắt thế nào đây? Những nhân tài kia sao còn dám đến nữa?"

"Tiểu Trịnh, tôi lệnh cho cậu tự mình điều tra chuyện này, nhất định phải tra cho bằng được manh mối. Tuyệt đối không thể để loại con sâu làm rầu nồi canh này được."

"Vâng." Tiểu Trịnh đáp.

Ngày hôm sau, Tiểu Trịnh dẫn theo nhân viên của bộ y tệ đi điều tra về trạm y tế của Nhị Lý Truân, họ không đến trạm y tế mà chia thành hai nhóm, một nhóm đến quân đội được trạm y tế chăm sóc, nhóm còn lại đến nông thôn cạnh trạm y tế.

Hai hôm sau, tổ điều tra phản hồi kết quả lên thị trấn.

Hai hôm nay, họ đã đến thăm tất cả những người bệnh có tên trong bệnh án, thẩm tra tất cả các ca bệnh và đơn thuốc trong khoảng thời gian này, nhưng kết quả lại chỉ thu được một ca bệnh.

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Vấn đề này không thể biết được, vì trong sách không viết, hệ thống cũng không kiểm tra ra dấu vết Lương Hồng Ngọc trọng sinh.Lương Thanh Mai quan tâm Lương Thanh Cúc xong, lại bắt đầu quan tâm đến Lương Thanh Nhàn.Lương Thanh Cúc không đợi Ngu Thanh Nhàn kịp lên tiếng đã năm ba câu kể sạch mọi chuyện, Lương Thanh Mai nghe xong thì cơn tức xông thẳng lên đỉnh đầu:"Lúc trước chị đã thấy thằng đó không có ý tốt rồi mà, em xem, bị chị nói đúng rồi đấy thôi? Còn có Lương Hồng Ngọc nữa, đúng là sói mắt trắng mà, trước đây khi cha mẹ cô ta đối xử với cô ta không tốt, chị em chúng ta vẫn luôn chăm sóc cho cô ta, thế mà bây giờ cô ta có quyền có thế thì khinh thường người khác. Phi."Hai chị em đều có cùng quan điểm, chị một câu em một câu mắng luôn miệng, Ngu Thanh Nhàn ngồi cạnh mà không xen vào được một lời nào.Ngu Thanh Nhàn cảm thấy vô cùng mới mẻ.Gia đình nào mà có nhiều con gái ấy, ít nhiều chị em cũng sẽ có chút bất hòa, hiếm có gia đình nào mà chị em hòa thuận giống nhà họ Lương đây.Nếu không có người phụ nữ Lương Hồng Ngọc kia nhúng tay vào, cả gia đình nguyên thân chắc chắn đều sẽ được hạnh phúc.Lương Thanh Mai ở nhà suốt một buổi chiều, sau khi ăn cơm xong, nhân lúc trời chưa tối, hai người họ đi về nhà.Trận tuyết *****ên vừa kết thúc, thời tiết càng ngày càng lạnh hơn, mọi người bắt đầu ở nhà làm con mèo lười, Tần Sơn Hoa lại bắt đầu tích dưa chua.Mãi cho đến cuối tháng mười âm lịch, mỗi ngày Ngu Thanh Nhàn ra ngoài kiếm củi hai lần, sau một tuần quan sát cẩn thận, cuối cùng cô cũng chắc chắn chuyện Cố Hạo Lâm tham ô.Ngu Thanh Nhàn cũng không về nhà luôn, mà lấy bút và giấy cô vẫn luôn cất trong không gian ra, viết một lá thư rồi gửi đến bộ y tế trên thị trấn.Bộ y tế vô cùng nghiêm khắc với hiện tượng tham ô, những tài liệu và báo cáo do trạm y tế trình lên, lần nào cũng được đối chiếu kiểm tra vài lần.Sau khi bộ y tế nhận được phong thư tố cáo của Ngu Thanh Nhàn thì lập tức bắt tay vào điều tra.Bộ trưởng bộ y tế nói:"Bây giờ là thời điểm quan trọng trong quá trình xây dựng vùng đất hoang phương Bắc, ánh mắt khắp nơi trong cả nước đều nhìn chằm chằm vào đây. Lúc này, không được phép để chuyện tham ô này lộ ra ngoài, cho dù là một chút manh mối cũng không được. Nếu không nếu bị để lộ ra, mọi người sẽ nhìn chúng ta bằng ánh mắt thế nào đây? Những nhân tài kia sao còn dám đến nữa?""Tiểu Trịnh, tôi lệnh cho cậu tự mình điều tra chuyện này, nhất định phải tra cho bằng được manh mối. Tuyệt đối không thể để loại con sâu làm rầu nồi canh này được.""Vâng." Tiểu Trịnh đáp.Ngày hôm sau, Tiểu Trịnh dẫn theo nhân viên của bộ y tệ đi điều tra về trạm y tế của Nhị Lý Truân, họ không đến trạm y tế mà chia thành hai nhóm, một nhóm đến quân đội được trạm y tế chăm sóc, nhóm còn lại đến nông thôn cạnh trạm y tế.Hai hôm sau, tổ điều tra phản hồi kết quả lên thị trấn.Hai hôm nay, họ đã đến thăm tất cả những người bệnh có tên trong bệnh án, thẩm tra tất cả các ca bệnh và đơn thuốc trong khoảng thời gian này, nhưng kết quả lại chỉ thu được một ca bệnh.

Chương 669: Chương 669