*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…

Chương 696: Chương 696

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Tạ Uẩn cũng đang ở đây, anh đang luyện võ ở sân sau của trạm y tế.Hai người Ngu Thanh Nhàn và Lương Thanh Cúc đều là người có tính tình nhẫn nại, cho dù việc nhận mặt thuốc buồn tẻ vô vị này hai người cũng học vô cùng vui vẻ.Sau khi Tạ Bá Dung biết được phương hướng học tập của hai người là phụ khoa và nhi khoa thì đã tập trung dạy cho họ kiến thức về khía cạnh này.Sau khi nhận mặt được thêm hai vị thuốc mới, lại ôn tập lại những vị thuốc đã học trước đây, Ngu Thanh Nhàn đứng dậy đi vệ sinh.Trước khi ra khỏi phòng, Ngu Thanh Nhàn ma xui quỷ khiến quay đầu lại, thấy Lương Thanh Cúc và Tạ Bá Dung đang ngồi bên cạnh nhau, Lương Thanh Cúc đang hỏi Tạ Bá Dung vài vấn đề, Tạ Bá Dung trả lời vô cùng chi tiết.Còn chưa kịp nhìn kĩ thì Tạ Uẩn đã kéo cô sang một bên: "Đang nhìn gì thế?"Trời đất toàn là băng tuyết cho nên không có việc gì làm, thời tiết đông lạnh thế này đội địa chất cũng không có nhiệm vụ gì, mà Tạ Bá Dung lại sống một mình ở đây, cho nên Tạ Uẩn chuyển đến sống cùng Tạ Bá Dung."Đang nhìn chị cả em và anh họ anh."Tạ Uẩn nhướng mày: "Sao nào, chị cả cũng nhìn trúng anh họ anh à?"Cái từ "cũng" này vô cùng thú vị: "Nghe giọng điệu này của anh, có vẻ anh họ anh cũng nhìn trúng chị cả em à?""Chị cả của chúng ta xinh đẹp dịu dàng, anh họ của anh cũng đâu có bị mù." Cái tâm tư cẩn thận đó của Tạ Bá Dung có thể lừa được người khác, nhưng sao mà lừa được Tạ Uẩn.Ngu Thanh Nhàn nói: "Chị của em nói, chỉ muốn hẹn hò với anh họ anh, chứ không muốn kết hôn. Đoán chừng anh họ anh sẽ không đồng ý đâu.""Vậy cũng chưa chắc, không chừng hai người họ lại có cùng ý tưởng thì sao." Tạ Uẩn nói bằng giọng điệu chắc chắn.Vợ trước của Tạ Bá Dung là một người vô cùng mạnh mẽ, khi ở cùng với cô ta, Tạ Bá Dung vẫn luôn cảm thấy không thở nổi.Mà giữa hai người họ lại không có con cái điều tiết, cho nên đến cuối cùng hai người cứng quá bèn gãy.Bây giờ Tạ Bá Dung tràn ngập sợ hãi đối với cuộc sống hôn nhân, muốn tiến lên phía trước thì vô cùng khó khăn.Tạ Bá Dung rất có hảo cảm với Lương Thanh Cúc, nhưng mà chút hảo cảm đó cũng chưa đủ để anh ấy tiến vào nấm mồ hôn nhân. Có thể nói, ý tưởng của Lương Thanh Cúc và anh ấy không mưu mà hợp.Tạ Uẩn cũng cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn."Được rồi, chúng ta đừng nói chuyện của họ nữa, nói chuyện của chúng ta đây này. Lâu như thế rồi, em còn không định cho anh một danh phận à?" Sắp đến tết rồi, Tạ Uẩn muốn tết này được đến nhà họ Lương chúc tết với thân phận con rể."Được, được, chút nữa về nhà em cũng sẽ nói chuyện này cho cha mẹ."Có những lời này của Ngu Thanh Nhàn, Tạ Uẩn cũng an tâm rồi.Sau khi học xong, hai chị em cùng nhau đi về nhà, Ngu Thanh Nhàn kể quan hệ của mình và Tạ Uẩn cho Lương Thanh Cúc nghe.Sau khi nghe xong, Lương Thanh Cúc vô cùng vui mừng: "Bác sĩ Tạ nói, con người của Tạ Uẩn cũng không tệ lắm. Chị cũng từng quan sát rồi, con người đúng thật không tồi, bối cảnh thân phận cũng trong sạch, tốt hơn Cố Hạo Lâm nhiều lắm."

Tạ Uẩn cũng đang ở đây, anh đang luyện võ ở sân sau của trạm y tế.

Hai người Ngu Thanh Nhàn và Lương Thanh Cúc đều là người có tính tình nhẫn nại, cho dù việc nhận mặt thuốc buồn tẻ vô vị này hai người cũng học vô cùng vui vẻ.

Sau khi Tạ Bá Dung biết được phương hướng học tập của hai người là phụ khoa và nhi khoa thì đã tập trung dạy cho họ kiến thức về khía cạnh này.

Sau khi nhận mặt được thêm hai vị thuốc mới, lại ôn tập lại những vị thuốc đã học trước đây, Ngu Thanh Nhàn đứng dậy đi vệ sinh.

Trước khi ra khỏi phòng, Ngu Thanh Nhàn ma xui quỷ khiến quay đầu lại, thấy Lương Thanh Cúc và Tạ Bá Dung đang ngồi bên cạnh nhau, Lương Thanh Cúc đang hỏi Tạ Bá Dung vài vấn đề, Tạ Bá Dung trả lời vô cùng chi tiết.

Còn chưa kịp nhìn kĩ thì Tạ Uẩn đã kéo cô sang một bên: "Đang nhìn gì thế?"

Trời đất toàn là băng tuyết cho nên không có việc gì làm, thời tiết đông lạnh thế này đội địa chất cũng không có nhiệm vụ gì, mà Tạ Bá Dung lại sống một mình ở đây, cho nên Tạ Uẩn chuyển đến sống cùng Tạ Bá Dung.

"Đang nhìn chị cả em và anh họ anh."

Tạ Uẩn nhướng mày: "Sao nào, chị cả cũng nhìn trúng anh họ anh à?"

Cái từ "cũng" này vô cùng thú vị: "Nghe giọng điệu này của anh, có vẻ anh họ anh cũng nhìn trúng chị cả em à?"

"Chị cả của chúng ta xinh đẹp dịu dàng, anh họ của anh cũng đâu có bị mù." Cái tâm tư cẩn thận đó của Tạ Bá Dung có thể lừa được người khác, nhưng sao mà lừa được Tạ Uẩn.

Ngu Thanh Nhàn nói: "Chị của em nói, chỉ muốn hẹn hò với anh họ anh, chứ không muốn kết hôn. Đoán chừng anh họ anh sẽ không đồng ý đâu."

"Vậy cũng chưa chắc, không chừng hai người họ lại có cùng ý tưởng thì sao." Tạ Uẩn nói bằng giọng điệu chắc chắn.

Vợ trước của Tạ Bá Dung là một người vô cùng mạnh mẽ, khi ở cùng với cô ta, Tạ Bá Dung vẫn luôn cảm thấy không thở nổi.

Mà giữa hai người họ lại không có con cái điều tiết, cho nên đến cuối cùng hai người cứng quá bèn gãy.

Bây giờ Tạ Bá Dung tràn ngập sợ hãi đối với cuộc sống hôn nhân, muốn tiến lên phía trước thì vô cùng khó khăn.

Tạ Bá Dung rất có hảo cảm với Lương Thanh Cúc, nhưng mà chút hảo cảm đó cũng chưa đủ để anh ấy tiến vào nấm mồ hôn nhân. Có thể nói, ý tưởng của Lương Thanh Cúc và anh ấy không mưu mà hợp.

Tạ Uẩn cũng cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.

"Được rồi, chúng ta đừng nói chuyện của họ nữa, nói chuyện của chúng ta đây này. Lâu như thế rồi, em còn không định cho anh một danh phận à?" Sắp đến tết rồi, Tạ Uẩn muốn tết này được đến nhà họ Lương chúc tết với thân phận con rể.

"Được, được, chút nữa về nhà em cũng sẽ nói chuyện này cho cha mẹ."

Có những lời này của Ngu Thanh Nhàn, Tạ Uẩn cũng an tâm rồi.

Sau khi học xong, hai chị em cùng nhau đi về nhà, Ngu Thanh Nhàn kể quan hệ của mình và Tạ Uẩn cho Lương Thanh Cúc nghe.

Sau khi nghe xong, Lương Thanh Cúc vô cùng vui mừng: "Bác sĩ Tạ nói, con người của Tạ Uẩn cũng không tệ lắm. Chị cũng từng quan sát rồi, con người đúng thật không tồi, bối cảnh thân phận cũng trong sạch, tốt hơn Cố Hạo Lâm nhiều lắm."

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Tạ Uẩn cũng đang ở đây, anh đang luyện võ ở sân sau của trạm y tế.Hai người Ngu Thanh Nhàn và Lương Thanh Cúc đều là người có tính tình nhẫn nại, cho dù việc nhận mặt thuốc buồn tẻ vô vị này hai người cũng học vô cùng vui vẻ.Sau khi Tạ Bá Dung biết được phương hướng học tập của hai người là phụ khoa và nhi khoa thì đã tập trung dạy cho họ kiến thức về khía cạnh này.Sau khi nhận mặt được thêm hai vị thuốc mới, lại ôn tập lại những vị thuốc đã học trước đây, Ngu Thanh Nhàn đứng dậy đi vệ sinh.Trước khi ra khỏi phòng, Ngu Thanh Nhàn ma xui quỷ khiến quay đầu lại, thấy Lương Thanh Cúc và Tạ Bá Dung đang ngồi bên cạnh nhau, Lương Thanh Cúc đang hỏi Tạ Bá Dung vài vấn đề, Tạ Bá Dung trả lời vô cùng chi tiết.Còn chưa kịp nhìn kĩ thì Tạ Uẩn đã kéo cô sang một bên: "Đang nhìn gì thế?"Trời đất toàn là băng tuyết cho nên không có việc gì làm, thời tiết đông lạnh thế này đội địa chất cũng không có nhiệm vụ gì, mà Tạ Bá Dung lại sống một mình ở đây, cho nên Tạ Uẩn chuyển đến sống cùng Tạ Bá Dung."Đang nhìn chị cả em và anh họ anh."Tạ Uẩn nhướng mày: "Sao nào, chị cả cũng nhìn trúng anh họ anh à?"Cái từ "cũng" này vô cùng thú vị: "Nghe giọng điệu này của anh, có vẻ anh họ anh cũng nhìn trúng chị cả em à?""Chị cả của chúng ta xinh đẹp dịu dàng, anh họ của anh cũng đâu có bị mù." Cái tâm tư cẩn thận đó của Tạ Bá Dung có thể lừa được người khác, nhưng sao mà lừa được Tạ Uẩn.Ngu Thanh Nhàn nói: "Chị của em nói, chỉ muốn hẹn hò với anh họ anh, chứ không muốn kết hôn. Đoán chừng anh họ anh sẽ không đồng ý đâu.""Vậy cũng chưa chắc, không chừng hai người họ lại có cùng ý tưởng thì sao." Tạ Uẩn nói bằng giọng điệu chắc chắn.Vợ trước của Tạ Bá Dung là một người vô cùng mạnh mẽ, khi ở cùng với cô ta, Tạ Bá Dung vẫn luôn cảm thấy không thở nổi.Mà giữa hai người họ lại không có con cái điều tiết, cho nên đến cuối cùng hai người cứng quá bèn gãy.Bây giờ Tạ Bá Dung tràn ngập sợ hãi đối với cuộc sống hôn nhân, muốn tiến lên phía trước thì vô cùng khó khăn.Tạ Bá Dung rất có hảo cảm với Lương Thanh Cúc, nhưng mà chút hảo cảm đó cũng chưa đủ để anh ấy tiến vào nấm mồ hôn nhân. Có thể nói, ý tưởng của Lương Thanh Cúc và anh ấy không mưu mà hợp.Tạ Uẩn cũng cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn."Được rồi, chúng ta đừng nói chuyện của họ nữa, nói chuyện của chúng ta đây này. Lâu như thế rồi, em còn không định cho anh một danh phận à?" Sắp đến tết rồi, Tạ Uẩn muốn tết này được đến nhà họ Lương chúc tết với thân phận con rể."Được, được, chút nữa về nhà em cũng sẽ nói chuyện này cho cha mẹ."Có những lời này của Ngu Thanh Nhàn, Tạ Uẩn cũng an tâm rồi.Sau khi học xong, hai chị em cùng nhau đi về nhà, Ngu Thanh Nhàn kể quan hệ của mình và Tạ Uẩn cho Lương Thanh Cúc nghe.Sau khi nghe xong, Lương Thanh Cúc vô cùng vui mừng: "Bác sĩ Tạ nói, con người của Tạ Uẩn cũng không tệ lắm. Chị cũng từng quan sát rồi, con người đúng thật không tồi, bối cảnh thân phận cũng trong sạch, tốt hơn Cố Hạo Lâm nhiều lắm."

Chương 696: Chương 696