Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 10: Chương 10

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Đi dạo một vòng nơi sinh sống sau này của mình xong, Tống Thời Hạ mới vào không gian xem đồ đạc của mình.Không gian linh tuyền có diện tích khá lớn, mênh m.ô.n.g vô bờ không thấy cuối.Trong không gian có một nhà gỗ ba tầng, ngoài sân thì có một chiếc giếng linh tuyền.Nước linh tuyền này bất kể là uống trực tiếp hay đun sôi thì đều tăng cường cải thiện thể chất được.Ngoài giếng linh tuyền thì trong đây còn có một hồ nước trong thấy cả đáy. Tống Thời Hạ nuôi không ít tôm cá trong này.Đồng ruộng trong không gian này bao la bát ngát nhưng chưa được gieo trồng thứ gì.Ngay cả vườn trái cây của cô cũng giống như bị cuốn sạch sẽ không còn gì.Trăm mẫu cây trà và mấy chục mẫu cây ăn quả mà cô trồng cùng với vườn rau dưa xanh tốt đều đã cho hệ thống có tên là ‘Cứu vớt nữ phụ’ kia cả.Nghe nói đó coi như là lợi thế riêng của nguyên thân.Cô không tiếc chút tài sản này, có thể dùng nó đổi lấy cơ hội xuyên qua thời không, nói thế nào cô cũng đã có lợi.Không gian này có thể nuôi chim bay cá nhảy, chất thải do động vật bài tiết ra sẽ tự động bị đất đai nơi này hấp thu.Tống Thời Hạ chỉ từng nuôi gà vịt, gia súc gia cầm hơi lớn hơn chút có nuôi cũng không dám g.i.ế.c mổ nên từ ban đầu đã quyết định không nuôi. Tống Thời Hạ đi vào căn nhà gỗ.Cạnh nhà có một dòng suối nhỏ, một chiếc cầu gỗ bắc ngang con suối. Suối nông, nước chỉ ngập tới ngang bắp chân, dưới những phiến đá nhỏ có thể thấy mấy con cua thập thò.Tầng một của căn nhà để nông cụ và các công cụ khác.Một kệ đồ choán hết nửa mặt tường bày đủ các kiểu dáng ấm chén pha trà và cả những chai lọ bình vại đựng lá trà nữa.Đời trước cô nổi tiếng với lá trà.Sau khi danh tiếng lan xa, cô có mở một quán trà cao cấp, chỉ tiếp đãi những vị khách có thân phận đặc biệt, trên kệ khi ấy lúc nào cũng sẵn bình rỗng các kiểu để đựng trà cho khách.Tầng hai là kho hàng lớn.Có một kệ để hàng dựa sát tường bày đầy những bình pha lê lớn có dung lượng cả mét khối.Bên trong là những loại lá trà phong phú đa dạng, mỗi bình đều có dán nhãn rõ ràng.Ba mặt tường còn lại cùng với không gian giữa nhà cũng có các kệ hàng bày đủ loại bình pha lê, bên trong chứa đủ loại quả khô và hàng khô khác, cùng với vô số loại hạt giống.Bình còn được nút bằng nút mộc để chống bụi phòng khuẩn.Vậy là đồ trong kho hàng không bị hệ thống nọ mang đi, Tống Thời Hạ nhìn một kho toàn lá trà, không biết uống đến năm nào tháng nào. 

Đi dạo một vòng nơi sinh sống sau này của mình xong, Tống Thời Hạ mới vào không gian xem đồ đạc của mình.

Không gian linh tuyền có diện tích khá lớn, mênh m.ô.n.g vô bờ không thấy cuối.

Trong không gian có một nhà gỗ ba tầng, ngoài sân thì có một chiếc giếng linh tuyền.

Nước linh tuyền này bất kể là uống trực tiếp hay đun sôi thì đều tăng cường cải thiện thể chất được.

Ngoài giếng linh tuyền thì trong đây còn có một hồ nước trong thấy cả đáy. Tống Thời Hạ nuôi không ít tôm cá trong này.

Đồng ruộng trong không gian này bao la bát ngát nhưng chưa được gieo trồng thứ gì.

Ngay cả vườn trái cây của cô cũng giống như bị cuốn sạch sẽ không còn gì.

Trăm mẫu cây trà và mấy chục mẫu cây ăn quả mà cô trồng cùng với vườn rau dưa xanh tốt đều đã cho hệ thống có tên là ‘Cứu vớt nữ phụ’ kia cả.

Nghe nói đó coi như là lợi thế riêng của nguyên thân.

Cô không tiếc chút tài sản này, có thể dùng nó đổi lấy cơ hội xuyên qua thời không, nói thế nào cô cũng đã có lợi.

Không gian này có thể nuôi chim bay cá nhảy, chất thải do động vật bài tiết ra sẽ tự động bị đất đai nơi này hấp thu.

Tống Thời Hạ chỉ từng nuôi gà vịt, gia súc gia cầm hơi lớn hơn chút có nuôi cũng không dám g.i.ế.c mổ nên từ ban đầu đã quyết định không nuôi.

 

Tống Thời Hạ đi vào căn nhà gỗ.

Cạnh nhà có một dòng suối nhỏ, một chiếc cầu gỗ bắc ngang con suối.

 

Suối nông, nước chỉ ngập tới ngang bắp chân, dưới những phiến đá nhỏ có thể thấy mấy con cua thập thò.

Tầng một của căn nhà để nông cụ và các công cụ khác.

Một kệ đồ choán hết nửa mặt tường bày đủ các kiểu dáng ấm chén pha trà và cả những chai lọ bình vại đựng lá trà nữa.

Đời trước cô nổi tiếng với lá trà.

Sau khi danh tiếng lan xa, cô có mở một quán trà cao cấp, chỉ tiếp đãi những vị khách có thân phận đặc biệt, trên kệ khi ấy lúc nào cũng sẵn bình rỗng các kiểu để đựng trà cho khách.

Tầng hai là kho hàng lớn.

Có một kệ để hàng dựa sát tường bày đầy những bình pha lê lớn có dung lượng cả mét khối.

Bên trong là những loại lá trà phong phú đa dạng, mỗi bình đều có dán nhãn rõ ràng.

Ba mặt tường còn lại cùng với không gian giữa nhà cũng có các kệ hàng bày đủ loại bình pha lê, bên trong chứa đủ loại quả khô và hàng khô khác, cùng với vô số loại hạt giống.

Bình còn được nút bằng nút mộc để chống bụi phòng khuẩn.

Vậy là đồ trong kho hàng không bị hệ thống nọ mang đi, Tống Thời Hạ nhìn một kho toàn lá trà, không biết uống đến năm nào tháng nào.

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Đi dạo một vòng nơi sinh sống sau này của mình xong, Tống Thời Hạ mới vào không gian xem đồ đạc của mình.Không gian linh tuyền có diện tích khá lớn, mênh m.ô.n.g vô bờ không thấy cuối.Trong không gian có một nhà gỗ ba tầng, ngoài sân thì có một chiếc giếng linh tuyền.Nước linh tuyền này bất kể là uống trực tiếp hay đun sôi thì đều tăng cường cải thiện thể chất được.Ngoài giếng linh tuyền thì trong đây còn có một hồ nước trong thấy cả đáy. Tống Thời Hạ nuôi không ít tôm cá trong này.Đồng ruộng trong không gian này bao la bát ngát nhưng chưa được gieo trồng thứ gì.Ngay cả vườn trái cây của cô cũng giống như bị cuốn sạch sẽ không còn gì.Trăm mẫu cây trà và mấy chục mẫu cây ăn quả mà cô trồng cùng với vườn rau dưa xanh tốt đều đã cho hệ thống có tên là ‘Cứu vớt nữ phụ’ kia cả.Nghe nói đó coi như là lợi thế riêng của nguyên thân.Cô không tiếc chút tài sản này, có thể dùng nó đổi lấy cơ hội xuyên qua thời không, nói thế nào cô cũng đã có lợi.Không gian này có thể nuôi chim bay cá nhảy, chất thải do động vật bài tiết ra sẽ tự động bị đất đai nơi này hấp thu.Tống Thời Hạ chỉ từng nuôi gà vịt, gia súc gia cầm hơi lớn hơn chút có nuôi cũng không dám g.i.ế.c mổ nên từ ban đầu đã quyết định không nuôi. Tống Thời Hạ đi vào căn nhà gỗ.Cạnh nhà có một dòng suối nhỏ, một chiếc cầu gỗ bắc ngang con suối. Suối nông, nước chỉ ngập tới ngang bắp chân, dưới những phiến đá nhỏ có thể thấy mấy con cua thập thò.Tầng một của căn nhà để nông cụ và các công cụ khác.Một kệ đồ choán hết nửa mặt tường bày đủ các kiểu dáng ấm chén pha trà và cả những chai lọ bình vại đựng lá trà nữa.Đời trước cô nổi tiếng với lá trà.Sau khi danh tiếng lan xa, cô có mở một quán trà cao cấp, chỉ tiếp đãi những vị khách có thân phận đặc biệt, trên kệ khi ấy lúc nào cũng sẵn bình rỗng các kiểu để đựng trà cho khách.Tầng hai là kho hàng lớn.Có một kệ để hàng dựa sát tường bày đầy những bình pha lê lớn có dung lượng cả mét khối.Bên trong là những loại lá trà phong phú đa dạng, mỗi bình đều có dán nhãn rõ ràng.Ba mặt tường còn lại cùng với không gian giữa nhà cũng có các kệ hàng bày đủ loại bình pha lê, bên trong chứa đủ loại quả khô và hàng khô khác, cùng với vô số loại hạt giống.Bình còn được nút bằng nút mộc để chống bụi phòng khuẩn.Vậy là đồ trong kho hàng không bị hệ thống nọ mang đi, Tống Thời Hạ nhìn một kho toàn lá trà, không biết uống đến năm nào tháng nào. 

Chương 10: Chương 10