Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 151: Chương 151

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Lưng cô áp vào lồng n.g.ự.c nóng bỏng của anh, giống hệt như một chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên biển.Cảm giác lười biếng và thỏa mãn hưởng thụ toát ra từ sâu bên trong khiến cô chẳng nghĩ ngợi gì nhiều.Áo ngủ cuối cùng cũng nhăn dúm, Tống Thời Hạ không thèm mặc vào nữa, chỉ đắp chăn cuộn mình ngủ.Nằm xuống được ba giây thì Tống Thời Hạ lại lập tức ngồi dậy.“Không dùng biện pháp tránh thai, em phải đi tắm mới được.”Vừa rồi hai người quan hệ, cô cố ý quấn lấy anh không cho anh ra bên ngoài, bây giờ đã bình tĩnh lại thì lập tức thấy lo lắng.Lỡ như có thai thì tiêu.Cô tạm thời không có kế hoạch mang thai.Quý Duy Thanh khó hiểu: “Em không muốn có con sao?”Vậy mà lúc nãy lại quấn lấy anh không chịu thả ra.Tống Thời Hạ vặn lại: “Ai nói với anh là em muốn có con? Em không có kế hoạch sinh con trong mấy năm sắp tới đâu.”Cô còn trẻ, sao lại phải mang thai sớm khi trong nhà đã có sẵn đàn con rồi chứ.Tống Thời Hạ vươn tay về phía anh: “Em mệt quá, eo lưng đau quá, anh tắm cho em đi.”Quý Duy Thanh bế cô lên, Tống Thời Hạ vòng tay qua cổ anh, hai chân thì quấn quanh eo anh.“Nếu mà có thùng tắm thì tốt rồi, em có thể nằm trong đó tắm, không cần phải đứng như bây giờ.”“Em đang nói bồn tắm à, ở nước ngoài nó rất phổ biến. Chúng ta có thể lắp một cái ở nhà.”Tống Thời Hạ vô cùng kinh ngạc: “Thật sao?! Em cũng có thể có sao?” Anh dễ tính vậy sao!Quý Duy Thanh đi vào phòng tắm, thả cô xuống: “Anh không lừa em đâu.”Tống Thời Hạ níu lấy áo của anh: “Dù sao cũng vào rồi, anh không muốn thử một lần sao?”Khi quay ra lần nữa thì cả hai đều cảm thấy chột dạ, nước nóng trong nhà đã bị bọn họ dùng hết rồi.DTVTống Thời Hạ giống như yêu tinh được tẩm bổ, sắc mặt rạng rỡ, làn da càng mịn màng hơn.Buổi tối, cả nhà định đi Toàn Tụ Đức ăn vịt quay, mẹ chồng bảo cô gọi điện rủ cả anh trai, không biết vì lý do gì mà Tống Thu Sinh lại đồng ý.Tống Thời Hạ đã ăn từng ăn Toàn Tụ Đức rồi, cũng không mong đợi gì nhiều lắm.Quý Yên Nhiên nhét cho cô một chiếc khăn tay lụa trước khi vào cửa, nhìn có vẻ khá đắt tiền.Cô ấy thấp giọng nói: “Xin lỗi chị.”Tống Thời Hạ không đoán được cô bé đang nghĩ gì.Buổi sáng còn đứng về phe Vu Phương, buổi tối thì lại muốn kéo gần mối quan hệ với cô.Cô bé cũng không biết cách nói chuyện như anh trai mình, dái tai cũng đỏ bừng y hệt.Quý Duy Thanh bảo cô cứ nhận lấy.Tống Thu Sinh vội vàng đi tới, anh ấy mặc vest.Gần đây anh ấy đang tìm kiếm nhà thầu, Tống Thu Sinh đã từng làm việc ở công trường nên rất quen thuộc với những quy trình ở đó.Lần này anh ấy đến đây để xem liệu bản thân có thể làm quen với ông chủ nào đó, mở rộng mạng lưới quan hệ của mình không.Không ngờ vừa ngồi xuống thì anh ấy lại nhìn thấy ông chủ của bên đầu tư mình muốn lấy lòng ngồi cùng bàn, kiểu gì cũng phải nài nỉ cho bằng được.Nhưng người này lại không biết anh ấy, còn là anh rể của em gái mình. 

Lưng cô áp vào lồng n.g.ự.c nóng bỏng của anh, giống hệt như một chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên biển.

Cảm giác lười biếng và thỏa mãn hưởng thụ toát ra từ sâu bên trong khiến cô chẳng nghĩ ngợi gì nhiều.

Áo ngủ cuối cùng cũng nhăn dúm, Tống Thời Hạ không thèm mặc vào nữa, chỉ đắp chăn cuộn mình ngủ.

Nằm xuống được ba giây thì Tống Thời Hạ lại lập tức ngồi dậy.

“Không dùng biện pháp tránh thai, em phải đi tắm mới được.”

Vừa rồi hai người quan hệ, cô cố ý quấn lấy anh không cho anh ra bên ngoài, bây giờ đã bình tĩnh lại thì lập tức thấy lo lắng.

Lỡ như có thai thì tiêu.

Cô tạm thời không có kế hoạch mang thai.

Quý Duy Thanh khó hiểu: “Em không muốn có con sao?”

Vậy mà lúc nãy lại quấn lấy anh không chịu thả ra.

Tống Thời Hạ vặn lại: “Ai nói với anh là em muốn có con? Em không có kế hoạch sinh con trong mấy năm sắp tới đâu.”

Cô còn trẻ, sao lại phải mang thai sớm khi trong nhà đã có sẵn đàn con rồi chứ.

Tống Thời Hạ vươn tay về phía anh: “Em mệt quá, eo lưng đau quá, anh tắm cho em đi.”

Quý Duy Thanh bế cô lên, Tống Thời Hạ vòng tay qua cổ anh, hai chân thì quấn quanh eo anh.

“Nếu mà có thùng tắm thì tốt rồi, em có thể nằm trong đó tắm, không cần phải đứng như bây giờ.”

“Em đang nói bồn tắm à, ở nước ngoài nó rất phổ biến. Chúng ta có thể lắp một cái ở nhà.”

Tống Thời Hạ vô cùng kinh ngạc: “Thật sao?! Em cũng có thể có sao?”

 

Anh dễ tính vậy sao!

Quý Duy Thanh đi vào phòng tắm, thả cô xuống: “Anh không lừa em đâu.”

Tống Thời Hạ níu lấy áo của anh: “Dù sao cũng vào rồi, anh không muốn thử một lần sao?”

Khi quay ra lần nữa thì cả hai đều cảm thấy chột dạ, nước nóng trong nhà đã bị bọn họ dùng hết rồi.

DTV

Tống Thời Hạ giống như yêu tinh được tẩm bổ, sắc mặt rạng rỡ, làn da càng mịn màng hơn.

Buổi tối, cả nhà định đi Toàn Tụ Đức ăn vịt quay, mẹ chồng bảo cô gọi điện rủ cả anh trai, không biết vì lý do gì mà Tống Thu Sinh lại đồng ý.

Tống Thời Hạ đã ăn từng ăn Toàn Tụ Đức rồi, cũng không mong đợi gì nhiều lắm.

Quý Yên Nhiên nhét cho cô một chiếc khăn tay lụa trước khi vào cửa, nhìn có vẻ khá đắt tiền.

Cô ấy thấp giọng nói: “Xin lỗi chị.”

Tống Thời Hạ không đoán được cô bé đang nghĩ gì.

Buổi sáng còn đứng về phe Vu Phương, buổi tối thì lại muốn kéo gần mối quan hệ với cô.

Cô bé cũng không biết cách nói chuyện như anh trai mình, dái tai cũng đỏ bừng y hệt.

Quý Duy Thanh bảo cô cứ nhận lấy.

Tống Thu Sinh vội vàng đi tới, anh ấy mặc vest.

Gần đây anh ấy đang tìm kiếm nhà thầu, Tống Thu Sinh đã từng làm việc ở công trường nên rất quen thuộc với những quy trình ở đó.

Lần này anh ấy đến đây để xem liệu bản thân có thể làm quen với ông chủ nào đó, mở rộng mạng lưới quan hệ của mình không.

Không ngờ vừa ngồi xuống thì anh ấy lại nhìn thấy ông chủ của bên đầu tư mình muốn lấy lòng ngồi cùng bàn, kiểu gì cũng phải nài nỉ cho bằng được.

Nhưng người này lại không biết anh ấy, còn là anh rể của em gái mình.

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Lưng cô áp vào lồng n.g.ự.c nóng bỏng của anh, giống hệt như một chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên biển.Cảm giác lười biếng và thỏa mãn hưởng thụ toát ra từ sâu bên trong khiến cô chẳng nghĩ ngợi gì nhiều.Áo ngủ cuối cùng cũng nhăn dúm, Tống Thời Hạ không thèm mặc vào nữa, chỉ đắp chăn cuộn mình ngủ.Nằm xuống được ba giây thì Tống Thời Hạ lại lập tức ngồi dậy.“Không dùng biện pháp tránh thai, em phải đi tắm mới được.”Vừa rồi hai người quan hệ, cô cố ý quấn lấy anh không cho anh ra bên ngoài, bây giờ đã bình tĩnh lại thì lập tức thấy lo lắng.Lỡ như có thai thì tiêu.Cô tạm thời không có kế hoạch mang thai.Quý Duy Thanh khó hiểu: “Em không muốn có con sao?”Vậy mà lúc nãy lại quấn lấy anh không chịu thả ra.Tống Thời Hạ vặn lại: “Ai nói với anh là em muốn có con? Em không có kế hoạch sinh con trong mấy năm sắp tới đâu.”Cô còn trẻ, sao lại phải mang thai sớm khi trong nhà đã có sẵn đàn con rồi chứ.Tống Thời Hạ vươn tay về phía anh: “Em mệt quá, eo lưng đau quá, anh tắm cho em đi.”Quý Duy Thanh bế cô lên, Tống Thời Hạ vòng tay qua cổ anh, hai chân thì quấn quanh eo anh.“Nếu mà có thùng tắm thì tốt rồi, em có thể nằm trong đó tắm, không cần phải đứng như bây giờ.”“Em đang nói bồn tắm à, ở nước ngoài nó rất phổ biến. Chúng ta có thể lắp một cái ở nhà.”Tống Thời Hạ vô cùng kinh ngạc: “Thật sao?! Em cũng có thể có sao?” Anh dễ tính vậy sao!Quý Duy Thanh đi vào phòng tắm, thả cô xuống: “Anh không lừa em đâu.”Tống Thời Hạ níu lấy áo của anh: “Dù sao cũng vào rồi, anh không muốn thử một lần sao?”Khi quay ra lần nữa thì cả hai đều cảm thấy chột dạ, nước nóng trong nhà đã bị bọn họ dùng hết rồi.DTVTống Thời Hạ giống như yêu tinh được tẩm bổ, sắc mặt rạng rỡ, làn da càng mịn màng hơn.Buổi tối, cả nhà định đi Toàn Tụ Đức ăn vịt quay, mẹ chồng bảo cô gọi điện rủ cả anh trai, không biết vì lý do gì mà Tống Thu Sinh lại đồng ý.Tống Thời Hạ đã ăn từng ăn Toàn Tụ Đức rồi, cũng không mong đợi gì nhiều lắm.Quý Yên Nhiên nhét cho cô một chiếc khăn tay lụa trước khi vào cửa, nhìn có vẻ khá đắt tiền.Cô ấy thấp giọng nói: “Xin lỗi chị.”Tống Thời Hạ không đoán được cô bé đang nghĩ gì.Buổi sáng còn đứng về phe Vu Phương, buổi tối thì lại muốn kéo gần mối quan hệ với cô.Cô bé cũng không biết cách nói chuyện như anh trai mình, dái tai cũng đỏ bừng y hệt.Quý Duy Thanh bảo cô cứ nhận lấy.Tống Thu Sinh vội vàng đi tới, anh ấy mặc vest.Gần đây anh ấy đang tìm kiếm nhà thầu, Tống Thu Sinh đã từng làm việc ở công trường nên rất quen thuộc với những quy trình ở đó.Lần này anh ấy đến đây để xem liệu bản thân có thể làm quen với ông chủ nào đó, mở rộng mạng lưới quan hệ của mình không.Không ngờ vừa ngồi xuống thì anh ấy lại nhìn thấy ông chủ của bên đầu tư mình muốn lấy lòng ngồi cùng bàn, kiểu gì cũng phải nài nỉ cho bằng được.Nhưng người này lại không biết anh ấy, còn là anh rể của em gái mình. 

Chương 151: Chương 151