Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 185: Chương 185

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Khi Quý Nhiễm g.i.ế.c gà thì tò mò hỏi: “Sao em chỉ nuôi có bằng này? Còn không đủ ăn hai bữa nữa.”Cuối cùng Tống Thời Hạ cũng có thể phàn nàn:“Không phải em nuôi ít mà là anh trai em đã lấy mất hai con, khách đến nhà nên làm thịt hai con, thỉnh thoảng căn tin cũng đến chỗ em mua gà.Tốc độ tiêu thụ còn nhanh hơn tốc độ em nuôi chúng, em cũng không thể chờ được đến ngày gà mái đẻ trứng nữa.”Quý Nhiễm đùa với cô:“Xem ra gà vịt nhà em rất được yêu thích, chị phải ăn thử xem ngon thế nào mới được.”Nói xong những lời này thì Quý Nhiễm lập tức bị vả mặt, lúc ra về chị ấy xách theo một con gà.Thực tế là Quý Nhiễm vì giành con gà nướng mà suýt nữa cả nhà nội chiến.Vì gia đình hòa thuận của chị cả nên Tống Thời Hạ chỉ có thể rưng rưng tặng gà.Tống Thời Hạ làm canh tam tiên với nước dùng gà và nấm, mùi vị không thua kém gì lẩu tam tiên ngoài nhà hàng.Gà luộc xong thì nướng lên, lớp da giòn rụm theo kiểu Trung Quốc.Giết vịt xong thì làm vịt quay, nhưng không phải kiểu của Toàn Tụ Đức, mà là vịt quay nóng hổi rồi chấm với bột ớt.Vì bọn nhỏ nên lẩu chỉ hơi cay.Tống Thời Hạ chuẩn bị hơn mười loại rau ăn kèm, toàn bộ đều lấy từ căn tin và vườn rau nhà mình, đồng thời cũng tặng hai con gà.Hiện giờ Tống Thời Hạ và căn tin có mối quan hệ rất kỳ lạ, thím Phùng phụ trách làm người trung gian giữa hai bên. Tống Thời Hạ mua đồ ăn ở căn tin không cần trả tiền, đồng thời có thể lựa chọn mọi loại rau thịt tùy ý.Khi nào số tiền bằng giá của một con gà hoặc vịt thì sẽ đưa gà hoặc vịt cho căn tin.Như vậy rõ ràng là căn tin đang mua gà vịt từ chỗ cô.Tống Thời Hạ đã ăn thử gà vịt của mình, ngoại trừ tươi ngon ra thì không có chỗ nào đặc biệt.Chắc là nhiều dinh dưỡng hơn, nhưng cô cũng cảm thấy không có gì đặc biệt.Cô nghĩ có lẽ giống những người thành phố thích ăn gà được nuôi ở quê.Nhưng cô không biết có một vị lãnh đạo thường đến căn tin trường học để ăn một bữa gà hầm nấm được nấu bằng gà nhà cô.DTVQuý Dương và Quý Nguyên cẩn thận giúp bê đồ ăn, Tống Thời Hạ luôn lo lắng hai đứa nhóc sẽ ngã, nhưng may là vẫn bình an.Còn hai đứa con nghịch ngợm nhà chị cả thì đang ngồi trên sô pha xem tivi, vụn bánh quy rơi vãi khắp nơi.Vốn dĩ tivi để trong phòng ngủ, Tống Thời Hạ không thích xem tivi nên bảo Quý Duy Thanh để tivi trong phòng khách, có khách đến thì có thể ngồi xem.Lúc này cô cảm thấy rất may mắn vì quyết định của mình.Vụn bánh quy có thể rơi trên ghế và mặt đất hoặc bất kỳ nơi nào, nhưng không thể rơi ra giường được.Chỉ cần người lớn không để ý một lát thì hai đứa trẻ nghịch ngợm nhà họ Trần sẽ lập tức ôm tivi xem, chỉ thiếu điều chui luôn vào trong màn hình.Tống Thời Hạ nhìn thôi đã thấy đau đầu.Cô khuyên hai đứa nhóc bên cạnh: “Các con không được học theo các anh, như vậy sẽ hại mắt lắm.”Quý Dương và Quý Nguyên lập tức đứng thẳng người dậy, không dám nhìn trộm tivi nữa. 

Khi Quý Nhiễm g.i.ế.c gà thì tò mò hỏi: “Sao em chỉ nuôi có bằng này? Còn không đủ ăn hai bữa nữa.”

Cuối cùng Tống Thời Hạ cũng có thể phàn nàn:

“Không phải em nuôi ít mà là anh trai em đã lấy mất hai con, khách đến nhà nên làm thịt hai con, thỉnh thoảng căn tin cũng đến chỗ em mua gà.

Tốc độ tiêu thụ còn nhanh hơn tốc độ em nuôi chúng, em cũng không thể chờ được đến ngày gà mái đẻ trứng nữa.”

Quý Nhiễm đùa với cô:

“Xem ra gà vịt nhà em rất được yêu thích, chị phải ăn thử xem ngon thế nào mới được.”

Nói xong những lời này thì Quý Nhiễm lập tức bị vả mặt, lúc ra về chị ấy xách theo một con gà.

Thực tế là Quý Nhiễm vì giành con gà nướng mà suýt nữa cả nhà nội chiến.

Vì gia đình hòa thuận của chị cả nên Tống Thời Hạ chỉ có thể rưng rưng tặng gà.

Tống Thời Hạ làm canh tam tiên với nước dùng gà và nấm, mùi vị không thua kém gì lẩu tam tiên ngoài nhà hàng.

Gà luộc xong thì nướng lên, lớp da giòn rụm theo kiểu Trung Quốc.

Giết vịt xong thì làm vịt quay, nhưng không phải kiểu của Toàn Tụ Đức, mà là vịt quay nóng hổi rồi chấm với bột ớt.

Vì bọn nhỏ nên lẩu chỉ hơi cay.

Tống Thời Hạ chuẩn bị hơn mười loại rau ăn kèm, toàn bộ đều lấy từ căn tin và vườn rau nhà mình, đồng thời cũng tặng hai con gà.

Hiện giờ Tống Thời Hạ và căn tin có mối quan hệ rất kỳ lạ, thím Phùng phụ trách làm người trung gian giữa hai bên.

 

Tống Thời Hạ mua đồ ăn ở căn tin không cần trả tiền, đồng thời có thể lựa chọn mọi loại rau thịt tùy ý.

Khi nào số tiền bằng giá của một con gà hoặc vịt thì sẽ đưa gà hoặc vịt cho căn tin.

Như vậy rõ ràng là căn tin đang mua gà vịt từ chỗ cô.

Tống Thời Hạ đã ăn thử gà vịt của mình, ngoại trừ tươi ngon ra thì không có chỗ nào đặc biệt.

Chắc là nhiều dinh dưỡng hơn, nhưng cô cũng cảm thấy không có gì đặc biệt.

Cô nghĩ có lẽ giống những người thành phố thích ăn gà được nuôi ở quê.

Nhưng cô không biết có một vị lãnh đạo thường đến căn tin trường học để ăn một bữa gà hầm nấm được nấu bằng gà nhà cô.

DTV

Quý Dương và Quý Nguyên cẩn thận giúp bê đồ ăn, Tống Thời Hạ luôn lo lắng hai đứa nhóc sẽ ngã, nhưng may là vẫn bình an.

Còn hai đứa con nghịch ngợm nhà chị cả thì đang ngồi trên sô pha xem tivi, vụn bánh quy rơi vãi khắp nơi.

Vốn dĩ tivi để trong phòng ngủ, Tống Thời Hạ không thích xem tivi nên bảo Quý Duy Thanh để tivi trong phòng khách, có khách đến thì có thể ngồi xem.

Lúc này cô cảm thấy rất may mắn vì quyết định của mình.

Vụn bánh quy có thể rơi trên ghế và mặt đất hoặc bất kỳ nơi nào, nhưng không thể rơi ra giường được.

Chỉ cần người lớn không để ý một lát thì hai đứa trẻ nghịch ngợm nhà họ Trần sẽ lập tức ôm tivi xem, chỉ thiếu điều chui luôn vào trong màn hình.

Tống Thời Hạ nhìn thôi đã thấy đau đầu.

Cô khuyên hai đứa nhóc bên cạnh: “Các con không được học theo các anh, như vậy sẽ hại mắt lắm.”

Quý Dương và Quý Nguyên lập tức đứng thẳng người dậy, không dám nhìn trộm tivi nữa.

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Khi Quý Nhiễm g.i.ế.c gà thì tò mò hỏi: “Sao em chỉ nuôi có bằng này? Còn không đủ ăn hai bữa nữa.”Cuối cùng Tống Thời Hạ cũng có thể phàn nàn:“Không phải em nuôi ít mà là anh trai em đã lấy mất hai con, khách đến nhà nên làm thịt hai con, thỉnh thoảng căn tin cũng đến chỗ em mua gà.Tốc độ tiêu thụ còn nhanh hơn tốc độ em nuôi chúng, em cũng không thể chờ được đến ngày gà mái đẻ trứng nữa.”Quý Nhiễm đùa với cô:“Xem ra gà vịt nhà em rất được yêu thích, chị phải ăn thử xem ngon thế nào mới được.”Nói xong những lời này thì Quý Nhiễm lập tức bị vả mặt, lúc ra về chị ấy xách theo một con gà.Thực tế là Quý Nhiễm vì giành con gà nướng mà suýt nữa cả nhà nội chiến.Vì gia đình hòa thuận của chị cả nên Tống Thời Hạ chỉ có thể rưng rưng tặng gà.Tống Thời Hạ làm canh tam tiên với nước dùng gà và nấm, mùi vị không thua kém gì lẩu tam tiên ngoài nhà hàng.Gà luộc xong thì nướng lên, lớp da giòn rụm theo kiểu Trung Quốc.Giết vịt xong thì làm vịt quay, nhưng không phải kiểu của Toàn Tụ Đức, mà là vịt quay nóng hổi rồi chấm với bột ớt.Vì bọn nhỏ nên lẩu chỉ hơi cay.Tống Thời Hạ chuẩn bị hơn mười loại rau ăn kèm, toàn bộ đều lấy từ căn tin và vườn rau nhà mình, đồng thời cũng tặng hai con gà.Hiện giờ Tống Thời Hạ và căn tin có mối quan hệ rất kỳ lạ, thím Phùng phụ trách làm người trung gian giữa hai bên. Tống Thời Hạ mua đồ ăn ở căn tin không cần trả tiền, đồng thời có thể lựa chọn mọi loại rau thịt tùy ý.Khi nào số tiền bằng giá của một con gà hoặc vịt thì sẽ đưa gà hoặc vịt cho căn tin.Như vậy rõ ràng là căn tin đang mua gà vịt từ chỗ cô.Tống Thời Hạ đã ăn thử gà vịt của mình, ngoại trừ tươi ngon ra thì không có chỗ nào đặc biệt.Chắc là nhiều dinh dưỡng hơn, nhưng cô cũng cảm thấy không có gì đặc biệt.Cô nghĩ có lẽ giống những người thành phố thích ăn gà được nuôi ở quê.Nhưng cô không biết có một vị lãnh đạo thường đến căn tin trường học để ăn một bữa gà hầm nấm được nấu bằng gà nhà cô.DTVQuý Dương và Quý Nguyên cẩn thận giúp bê đồ ăn, Tống Thời Hạ luôn lo lắng hai đứa nhóc sẽ ngã, nhưng may là vẫn bình an.Còn hai đứa con nghịch ngợm nhà chị cả thì đang ngồi trên sô pha xem tivi, vụn bánh quy rơi vãi khắp nơi.Vốn dĩ tivi để trong phòng ngủ, Tống Thời Hạ không thích xem tivi nên bảo Quý Duy Thanh để tivi trong phòng khách, có khách đến thì có thể ngồi xem.Lúc này cô cảm thấy rất may mắn vì quyết định của mình.Vụn bánh quy có thể rơi trên ghế và mặt đất hoặc bất kỳ nơi nào, nhưng không thể rơi ra giường được.Chỉ cần người lớn không để ý một lát thì hai đứa trẻ nghịch ngợm nhà họ Trần sẽ lập tức ôm tivi xem, chỉ thiếu điều chui luôn vào trong màn hình.Tống Thời Hạ nhìn thôi đã thấy đau đầu.Cô khuyên hai đứa nhóc bên cạnh: “Các con không được học theo các anh, như vậy sẽ hại mắt lắm.”Quý Dương và Quý Nguyên lập tức đứng thẳng người dậy, không dám nhìn trộm tivi nữa. 

Chương 185: Chương 185