Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 404: Chương 404

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ cười nói:“Chắc là do chị ít đi ra ngoài, cũng không thích phơi nắng đấy.”Quý Yên Nhiên buồn bã lầm bầm:“Em thì thích phơi nắng, phơi nắng chạy chơi đá bóng hay bóng rổ, mồ hôi tuôn như mưa, vừa vui vừa sảng khoái.”Lúc này còn chưa có khái niệm chống nắng, ít nhất cũng phải hơn 30 năm nữa mới bắt đầu thịnh hành các dòng sản phẩm chống nắng.Nhưng Quý Yên Nhiên quả thật đen hơn những cô gái cùng tuổi, mùa hè chơi bóng, cô ấy không đen thì còn ai đen nữa.Cho dù ngoại hình tốt thì cũng không đỡ nổi kiểu xài như phá này.Mấy cô gái da bình thường đứng bên cạnh cô ấy cũng thành da trắng luôn.Tống Thời Hạ nghĩ ngợi một hồi mới nói:“*****ên em cứ tập trung học hành đi, nếu muốn trắng hơn thì chờ thi đại học xong cùng chị học cách chăm sóc da là được.”Quý Yên Nhiên vui vẻ ôm lấy cổ Tống Thời Hạ.“Em cảm ơn chị dâu ạ!”“Buông ra đi nào, sắp bị em siết c.h.ế.t rồi đây.”Thần kinh vận động của cô em chồng này phát triển thật đấy, cánh tay khỏe như thế.Quý Yên Nhiên cao hơn bạn cùng lứa tuổi, phải đến 168cm.Tiếc là lúc này chưa thịnh hành gu người đẹp dáng cao, phỏng chừng rất nhiều bạn nam học cùng không cao bằng cô ấy.Quý Yên Nhiên cười hì hì kéo tay chị dâu:“Chị dâu, chị vừa trắng vừa thơm, chờ em tốt nghiệp xong phải đi theo chị học dưỡng da mới được.”Tống Thời Hạ không phản bác được, nếu là người khác giới nói mấy câu này thì chuẩn bài quấy rối luôn. “Mau đứng dậy đi, mắc công lát nữa có khách tới lại bị cười cho.” Quý Yên Nhiên lưu luyến buông ra, chẳng trách anh trai lại lấy chị dâu, chị dâu vừa mềm mại lại thơm tho, đến cô ấy cũng thích nữa.Hàn Dung từ ngoài sân đi vào:“Hai đứa nói cái gì mà vui thế, mẹ ở sân sau cũng nghe hai đứa cười nói hì hì vậy.”Quý Yên Nhiên vui vẻ nói:“Chị dâu nói chờ con thi đại học xong sẽ chỉ con chăm sóc da, nói không chừng con sẽ trắng hơn đấy.”“Ái chà, con còn biết làm đẹp đấy à, mẹ còn tưởng mình có thằng con út đấy chứ, phơi nắng đen thui như cục than thế kia.”Quý Yên Nhiên cười hì hì: “Con thích vận động mà, lẽ nào lại chờ ngày mưa mới đi chơi chứ.”Hàn Dung không muốn để ý tới cô con gái rượu nữa:“Anh con còn trắng hơn cả con, con gái con lứa phơi nắng đen thui như thế, sau này không tìm thấy người yêu thì đừng có khóc nhé.”Quý Yên Nhiên bất mãn dẩu môi: “Con có thể tìm một người không chê con đen mà.”Hàn Dung lắc đầu, gọi con dâu vào giúp mình một tay.Bà vừa mới làm thịt một con vịt.Bà sui có cho rất nhiều củ cải, củ cải tươi non roi rói, ăn sống thì ngọt lịm, có thể hầm một nồi canh vịt củ cải.Hàn Dung đứng trước bếp lò: “Con gái của Trương Uyển Thanh mang thai rồi.”Tống Thời Hạ cũng không hiểu về nhà hiệu trưởng Hồ cho lắm:“Đây là chuyện tốt mà, mang thai ngay tết thế này đúng là song hỷ lâm môn rồi.”Mẹ chồng lại thở dài, không mấy vui vẻ:“Có thai là tin tốt, nhưng bà ấy cứ cho rằng đây là nhờ rượu thuốc của con, mẹ giải thích cỡ nào họ cũng không nghe.” 

Tống Thời Hạ cười nói:

“Chắc là do chị ít đi ra ngoài, cũng không thích phơi nắng đấy.”

Quý Yên Nhiên buồn bã lầm bầm:

“Em thì thích phơi nắng, phơi nắng chạy chơi đá bóng hay bóng rổ, mồ hôi tuôn như mưa, vừa vui vừa sảng khoái.”

Lúc này còn chưa có khái niệm chống nắng, ít nhất cũng phải hơn 30 năm nữa mới bắt đầu thịnh hành các dòng sản phẩm chống nắng.

Nhưng Quý Yên Nhiên quả thật đen hơn những cô gái cùng tuổi, mùa hè chơi bóng, cô ấy không đen thì còn ai đen nữa.

Cho dù ngoại hình tốt thì cũng không đỡ nổi kiểu xài như phá này.

Mấy cô gái da bình thường đứng bên cạnh cô ấy cũng thành da trắng luôn.

Tống Thời Hạ nghĩ ngợi một hồi mới nói:

“*****ên em cứ tập trung học hành đi, nếu muốn trắng hơn thì chờ thi đại học xong cùng chị học cách chăm sóc da là được.”

Quý Yên Nhiên vui vẻ ôm lấy cổ Tống Thời Hạ.

“Em cảm ơn chị dâu ạ!”

“Buông ra đi nào, sắp bị em siết c.h.ế.t rồi đây.”

Thần kinh vận động của cô em chồng này phát triển thật đấy, cánh tay khỏe như thế.

Quý Yên Nhiên cao hơn bạn cùng lứa tuổi, phải đến 168cm.

Tiếc là lúc này chưa thịnh hành gu người đẹp dáng cao, phỏng chừng rất nhiều bạn nam học cùng không cao bằng cô ấy.

Quý Yên Nhiên cười hì hì kéo tay chị dâu:

“Chị dâu, chị vừa trắng vừa thơm, chờ em tốt nghiệp xong phải đi theo chị học dưỡng da mới được.”

Tống Thời Hạ không phản bác được, nếu là người khác giới nói mấy câu này thì chuẩn bài quấy rối luôn.

 

“Mau đứng dậy đi, mắc công lát nữa có khách tới lại bị cười cho.”

 

Quý Yên Nhiên lưu luyến buông ra, chẳng trách anh trai lại lấy chị dâu, chị dâu vừa mềm mại lại thơm tho, đến cô ấy cũng thích nữa.

Hàn Dung từ ngoài sân đi vào:

“Hai đứa nói cái gì mà vui thế, mẹ ở sân sau cũng nghe hai đứa cười nói hì hì vậy.”

Quý Yên Nhiên vui vẻ nói:

“Chị dâu nói chờ con thi đại học xong sẽ chỉ con chăm sóc da, nói không chừng con sẽ trắng hơn đấy.”

“Ái chà, con còn biết làm đẹp đấy à, mẹ còn tưởng mình có thằng con út đấy chứ, phơi nắng đen thui như cục than thế kia.”

Quý Yên Nhiên cười hì hì: “Con thích vận động mà, lẽ nào lại chờ ngày mưa mới đi chơi chứ.”

Hàn Dung không muốn để ý tới cô con gái rượu nữa:

“Anh con còn trắng hơn cả con, con gái con lứa phơi nắng đen thui như thế, sau này không tìm thấy người yêu thì đừng có khóc nhé.”

Quý Yên Nhiên bất mãn dẩu môi: “Con có thể tìm một người không chê con đen mà.”

Hàn Dung lắc đầu, gọi con dâu vào giúp mình một tay.

Bà vừa mới làm thịt một con vịt.

Bà sui có cho rất nhiều củ cải, củ cải tươi non roi rói, ăn sống thì ngọt lịm, có thể hầm một nồi canh vịt củ cải.

Hàn Dung đứng trước bếp lò: “Con gái của Trương Uyển Thanh mang thai rồi.”

Tống Thời Hạ cũng không hiểu về nhà hiệu trưởng Hồ cho lắm:

“Đây là chuyện tốt mà, mang thai ngay tết thế này đúng là song hỷ lâm môn rồi.”

Mẹ chồng lại thở dài, không mấy vui vẻ:

“Có thai là tin tốt, nhưng bà ấy cứ cho rằng đây là nhờ rượu thuốc của con, mẹ giải thích cỡ nào họ cũng không nghe.”

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ cười nói:“Chắc là do chị ít đi ra ngoài, cũng không thích phơi nắng đấy.”Quý Yên Nhiên buồn bã lầm bầm:“Em thì thích phơi nắng, phơi nắng chạy chơi đá bóng hay bóng rổ, mồ hôi tuôn như mưa, vừa vui vừa sảng khoái.”Lúc này còn chưa có khái niệm chống nắng, ít nhất cũng phải hơn 30 năm nữa mới bắt đầu thịnh hành các dòng sản phẩm chống nắng.Nhưng Quý Yên Nhiên quả thật đen hơn những cô gái cùng tuổi, mùa hè chơi bóng, cô ấy không đen thì còn ai đen nữa.Cho dù ngoại hình tốt thì cũng không đỡ nổi kiểu xài như phá này.Mấy cô gái da bình thường đứng bên cạnh cô ấy cũng thành da trắng luôn.Tống Thời Hạ nghĩ ngợi một hồi mới nói:“*****ên em cứ tập trung học hành đi, nếu muốn trắng hơn thì chờ thi đại học xong cùng chị học cách chăm sóc da là được.”Quý Yên Nhiên vui vẻ ôm lấy cổ Tống Thời Hạ.“Em cảm ơn chị dâu ạ!”“Buông ra đi nào, sắp bị em siết c.h.ế.t rồi đây.”Thần kinh vận động của cô em chồng này phát triển thật đấy, cánh tay khỏe như thế.Quý Yên Nhiên cao hơn bạn cùng lứa tuổi, phải đến 168cm.Tiếc là lúc này chưa thịnh hành gu người đẹp dáng cao, phỏng chừng rất nhiều bạn nam học cùng không cao bằng cô ấy.Quý Yên Nhiên cười hì hì kéo tay chị dâu:“Chị dâu, chị vừa trắng vừa thơm, chờ em tốt nghiệp xong phải đi theo chị học dưỡng da mới được.”Tống Thời Hạ không phản bác được, nếu là người khác giới nói mấy câu này thì chuẩn bài quấy rối luôn. “Mau đứng dậy đi, mắc công lát nữa có khách tới lại bị cười cho.” Quý Yên Nhiên lưu luyến buông ra, chẳng trách anh trai lại lấy chị dâu, chị dâu vừa mềm mại lại thơm tho, đến cô ấy cũng thích nữa.Hàn Dung từ ngoài sân đi vào:“Hai đứa nói cái gì mà vui thế, mẹ ở sân sau cũng nghe hai đứa cười nói hì hì vậy.”Quý Yên Nhiên vui vẻ nói:“Chị dâu nói chờ con thi đại học xong sẽ chỉ con chăm sóc da, nói không chừng con sẽ trắng hơn đấy.”“Ái chà, con còn biết làm đẹp đấy à, mẹ còn tưởng mình có thằng con út đấy chứ, phơi nắng đen thui như cục than thế kia.”Quý Yên Nhiên cười hì hì: “Con thích vận động mà, lẽ nào lại chờ ngày mưa mới đi chơi chứ.”Hàn Dung không muốn để ý tới cô con gái rượu nữa:“Anh con còn trắng hơn cả con, con gái con lứa phơi nắng đen thui như thế, sau này không tìm thấy người yêu thì đừng có khóc nhé.”Quý Yên Nhiên bất mãn dẩu môi: “Con có thể tìm một người không chê con đen mà.”Hàn Dung lắc đầu, gọi con dâu vào giúp mình một tay.Bà vừa mới làm thịt một con vịt.Bà sui có cho rất nhiều củ cải, củ cải tươi non roi rói, ăn sống thì ngọt lịm, có thể hầm một nồi canh vịt củ cải.Hàn Dung đứng trước bếp lò: “Con gái của Trương Uyển Thanh mang thai rồi.”Tống Thời Hạ cũng không hiểu về nhà hiệu trưởng Hồ cho lắm:“Đây là chuyện tốt mà, mang thai ngay tết thế này đúng là song hỷ lâm môn rồi.”Mẹ chồng lại thở dài, không mấy vui vẻ:“Có thai là tin tốt, nhưng bà ấy cứ cho rằng đây là nhờ rượu thuốc của con, mẹ giải thích cỡ nào họ cũng không nghe.” 

Chương 404: Chương 404