Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 418: Chương 418

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Nhắc tới chuyện mua nhà, đúng lúc hôm nay anh cũng rảnh rỗi không có việc gì làm.“Đi thôi, nhân lúc Diêu Tuyết còn chưa trở lại, anh em mình đi xem tứ hợp viện đi.”Tống Thời Hạ đang nghĩ không muốn viết văn, cũng không có tài liệu sống, thế là cầm túi xách, cầm theo hai con gà đi theo anh trai ra ngoài.“Gà để tạm ở chỗ anh nhé, lát nữa tiện đường mang qua cho mẹ chồng em luôn.”Tống Thu Sinh lại trêu chọc cô: “Em đối xử với mẹ chồng không khác gì mẹ ruột nhỉ.”“Anh à, bánh ít qua thì bánh quy lại, nếu không nhờ có mẹ chồng quảng cáo giúp em thì nhà mình làm sao có nguồn tiêu thụ tốt như thế chứ.”Tống Thu Sinh gật đầu đồng ý: “Gia đình mẹ chồng của em thật sự rất tốt, toàn là người nhiệt tình cả.”Tan làm, giáo sư Quý đón bọn nhỏ về nhà, chỉ thấy cơm chiên trứng đang hâm nóng trên bếp và một tờ giấy nhắn trên bàn cơm.Quý Nguyên nhón chân lên vẫn không đọc được tờ giấy trên tay ba mình, bèn nói: “Anh ơi, anh đọc cho em với.”Quý Dương nghiêng đầu nhìn từ dưới lên: “Ra ngoài, tối nay về, đừng mong nhớ.”Quý Nguyên chu môi: “Mẹ lại bỏ mình ở nhà để ra ngoài chơi rồi.”Muốn mua tứ hợp viện thật sự không dễ dàng gì.Môi giới bất động sản vừa nổi lên, cũng không biết có đáng tin hay không.Bình thường mua bán bất động sản toàn là người quen giới thiệu giúp mà thôi.Cũng may Tống Thời Hạ quen Mạnh Như.Cô không biết gia cảnh nhà cô Mạnh như thế nào, nhưng biết cô Mạnh ở tứ hợp viện.Tống Thu Sinh phục hoàn toàn:“Anh cũng phải nể các mối quan hệ của em đấy, đến cả người quen mua tứ hợp viện em cũng biết.”Tống Thời Hạ nhún vai: “Em cũng không biết tại sao người em quen biết đều giỏi như thế đấy.” Đúng là khác hẳn kiếp trước.Cô cảm giác như mình tới thế giới này xong, không chỉ may mắn hơn mà duyên quen biết người khác cũng tốt hơn, bên cạnh hoàn toàn không có người xấu nào luôn.Mạnh Như vừa nghe Tống Thời Hạ nói muốn mua tứ hợp viện thì lập tức đề cử nhà của hàng xóm ở bên cạnh mình.“Hàng xóm nhà chị sắp phải di dân, hay là em đi xem thử nhé?”Tống Thời Hạ vội vàng giải thích rõ ràng: “Bọn em đi mua nhà tân hôn cho anh trai em chứ không phải em mua.”Mạnh Như vẫn kiên nhẫn trả lời:“Nhà đó rộng rãi, làm nhà tân hôn không thành vấn đề, em tới thăm cũng có chỗ ngủ lại.”Tống Thời Hạ quay sang hỏi ý kiến anh trai, Tống Thu Sinh gật đầu.“Đi xem đi.”Tứ hợp viện này thật sự rất rộng lớn, nhà cũng không cần sửa chữa gì nhiều.Tống Thời Hạ cảm thấy khuyết điểm duy nhất chính là quá lớn, nghe nói là nhà của quan viên mấy phẩm gì đó.Không ngờ anh trai cô cũng rất hài lòng: “Chị dâu của em nhất định sẽ thích căn nhà rộng lớn thế này.”Tống Thời Hạ bán tín bán nghi:DTV“Từ cửa chính đi vào tới nhà chính cách một khoảng xa như vậy, chị dâu thật sự sẽ thích à?”Tống Thu Sinh lơ đễnh:“Cô ấy yếu ớt như thế, tới lúc đó sửa lại cửa chính, lái xe từ cổng vào luôn là được.”Nếu anh trai đã vừa lòng, vậy thì cô không có ý kiến gì nữa:“Được rồi, nếu anh thích thì cứ bàn lại với người ta, em chỉ phụ trách giúp anh tìm nhà thôi, anh còn muốn xem chỗ khác không?”Tống Thu Sinh do dự một hồi: “Đi xem thử đi.” 

Nhắc tới chuyện mua nhà, đúng lúc hôm nay anh cũng rảnh rỗi không có việc gì làm.

“Đi thôi, nhân lúc Diêu Tuyết còn chưa trở lại, anh em mình đi xem tứ hợp viện đi.”

Tống Thời Hạ đang nghĩ không muốn viết văn, cũng không có tài liệu sống, thế là cầm túi xách, cầm theo hai con gà đi theo anh trai ra ngoài.

“Gà để tạm ở chỗ anh nhé, lát nữa tiện đường mang qua cho mẹ chồng em luôn.”

Tống Thu Sinh lại trêu chọc cô: “Em đối xử với mẹ chồng không khác gì mẹ ruột nhỉ.”

“Anh à, bánh ít qua thì bánh quy lại, nếu không nhờ có mẹ chồng quảng cáo giúp em thì nhà mình làm sao có nguồn tiêu thụ tốt như thế chứ.”

Tống Thu Sinh gật đầu đồng ý: “Gia đình mẹ chồng của em thật sự rất tốt, toàn là người nhiệt tình cả.”

Tan làm, giáo sư Quý đón bọn nhỏ về nhà, chỉ thấy cơm chiên trứng đang hâm nóng trên bếp và một tờ giấy nhắn trên bàn cơm.

Quý Nguyên nhón chân lên vẫn không đọc được tờ giấy trên tay ba mình, bèn nói: “Anh ơi, anh đọc cho em với.”

Quý Dương nghiêng đầu nhìn từ dưới lên: “Ra ngoài, tối nay về, đừng mong nhớ.”

Quý Nguyên chu môi: “Mẹ lại bỏ mình ở nhà để ra ngoài chơi rồi.”

Muốn mua tứ hợp viện thật sự không dễ dàng gì.

Môi giới bất động sản vừa nổi lên, cũng không biết có đáng tin hay không.

Bình thường mua bán bất động sản toàn là người quen giới thiệu giúp mà thôi.

Cũng may Tống Thời Hạ quen Mạnh Như.

Cô không biết gia cảnh nhà cô Mạnh như thế nào, nhưng biết cô Mạnh ở tứ hợp viện.

Tống Thu Sinh phục hoàn toàn:

“Anh cũng phải nể các mối quan hệ của em đấy, đến cả người quen mua tứ hợp viện em cũng biết.”

Tống Thời Hạ nhún vai: “Em cũng không biết tại sao người em quen biết đều giỏi như thế đấy.”

 

Đúng là khác hẳn kiếp trước.

Cô cảm giác như mình tới thế giới này xong, không chỉ may mắn hơn mà duyên quen biết người khác cũng tốt hơn, bên cạnh hoàn toàn không có người xấu nào luôn.

Mạnh Như vừa nghe Tống Thời Hạ nói muốn mua tứ hợp viện thì lập tức đề cử nhà của hàng xóm ở bên cạnh mình.

“Hàng xóm nhà chị sắp phải di dân, hay là em đi xem thử nhé?”

Tống Thời Hạ vội vàng giải thích rõ ràng: “Bọn em đi mua nhà tân hôn cho anh trai em chứ không phải em mua.”

Mạnh Như vẫn kiên nhẫn trả lời:

“Nhà đó rộng rãi, làm nhà tân hôn không thành vấn đề, em tới thăm cũng có chỗ ngủ lại.”

Tống Thời Hạ quay sang hỏi ý kiến anh trai, Tống Thu Sinh gật đầu.

“Đi xem đi.”

Tứ hợp viện này thật sự rất rộng lớn, nhà cũng không cần sửa chữa gì nhiều.

Tống Thời Hạ cảm thấy khuyết điểm duy nhất chính là quá lớn, nghe nói là nhà của quan viên mấy phẩm gì đó.

Không ngờ anh trai cô cũng rất hài lòng: “Chị dâu của em nhất định sẽ thích căn nhà rộng lớn thế này.”

Tống Thời Hạ bán tín bán nghi:

DTV

“Từ cửa chính đi vào tới nhà chính cách một khoảng xa như vậy, chị dâu thật sự sẽ thích à?”

Tống Thu Sinh lơ đễnh:

“Cô ấy yếu ớt như thế, tới lúc đó sửa lại cửa chính, lái xe từ cổng vào luôn là được.”

Nếu anh trai đã vừa lòng, vậy thì cô không có ý kiến gì nữa:

“Được rồi, nếu anh thích thì cứ bàn lại với người ta, em chỉ phụ trách giúp anh tìm nhà thôi, anh còn muốn xem chỗ khác không?”

Tống Thu Sinh do dự một hồi: “Đi xem thử đi.”

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Nhắc tới chuyện mua nhà, đúng lúc hôm nay anh cũng rảnh rỗi không có việc gì làm.“Đi thôi, nhân lúc Diêu Tuyết còn chưa trở lại, anh em mình đi xem tứ hợp viện đi.”Tống Thời Hạ đang nghĩ không muốn viết văn, cũng không có tài liệu sống, thế là cầm túi xách, cầm theo hai con gà đi theo anh trai ra ngoài.“Gà để tạm ở chỗ anh nhé, lát nữa tiện đường mang qua cho mẹ chồng em luôn.”Tống Thu Sinh lại trêu chọc cô: “Em đối xử với mẹ chồng không khác gì mẹ ruột nhỉ.”“Anh à, bánh ít qua thì bánh quy lại, nếu không nhờ có mẹ chồng quảng cáo giúp em thì nhà mình làm sao có nguồn tiêu thụ tốt như thế chứ.”Tống Thu Sinh gật đầu đồng ý: “Gia đình mẹ chồng của em thật sự rất tốt, toàn là người nhiệt tình cả.”Tan làm, giáo sư Quý đón bọn nhỏ về nhà, chỉ thấy cơm chiên trứng đang hâm nóng trên bếp và một tờ giấy nhắn trên bàn cơm.Quý Nguyên nhón chân lên vẫn không đọc được tờ giấy trên tay ba mình, bèn nói: “Anh ơi, anh đọc cho em với.”Quý Dương nghiêng đầu nhìn từ dưới lên: “Ra ngoài, tối nay về, đừng mong nhớ.”Quý Nguyên chu môi: “Mẹ lại bỏ mình ở nhà để ra ngoài chơi rồi.”Muốn mua tứ hợp viện thật sự không dễ dàng gì.Môi giới bất động sản vừa nổi lên, cũng không biết có đáng tin hay không.Bình thường mua bán bất động sản toàn là người quen giới thiệu giúp mà thôi.Cũng may Tống Thời Hạ quen Mạnh Như.Cô không biết gia cảnh nhà cô Mạnh như thế nào, nhưng biết cô Mạnh ở tứ hợp viện.Tống Thu Sinh phục hoàn toàn:“Anh cũng phải nể các mối quan hệ của em đấy, đến cả người quen mua tứ hợp viện em cũng biết.”Tống Thời Hạ nhún vai: “Em cũng không biết tại sao người em quen biết đều giỏi như thế đấy.” Đúng là khác hẳn kiếp trước.Cô cảm giác như mình tới thế giới này xong, không chỉ may mắn hơn mà duyên quen biết người khác cũng tốt hơn, bên cạnh hoàn toàn không có người xấu nào luôn.Mạnh Như vừa nghe Tống Thời Hạ nói muốn mua tứ hợp viện thì lập tức đề cử nhà của hàng xóm ở bên cạnh mình.“Hàng xóm nhà chị sắp phải di dân, hay là em đi xem thử nhé?”Tống Thời Hạ vội vàng giải thích rõ ràng: “Bọn em đi mua nhà tân hôn cho anh trai em chứ không phải em mua.”Mạnh Như vẫn kiên nhẫn trả lời:“Nhà đó rộng rãi, làm nhà tân hôn không thành vấn đề, em tới thăm cũng có chỗ ngủ lại.”Tống Thời Hạ quay sang hỏi ý kiến anh trai, Tống Thu Sinh gật đầu.“Đi xem đi.”Tứ hợp viện này thật sự rất rộng lớn, nhà cũng không cần sửa chữa gì nhiều.Tống Thời Hạ cảm thấy khuyết điểm duy nhất chính là quá lớn, nghe nói là nhà của quan viên mấy phẩm gì đó.Không ngờ anh trai cô cũng rất hài lòng: “Chị dâu của em nhất định sẽ thích căn nhà rộng lớn thế này.”Tống Thời Hạ bán tín bán nghi:DTV“Từ cửa chính đi vào tới nhà chính cách một khoảng xa như vậy, chị dâu thật sự sẽ thích à?”Tống Thu Sinh lơ đễnh:“Cô ấy yếu ớt như thế, tới lúc đó sửa lại cửa chính, lái xe từ cổng vào luôn là được.”Nếu anh trai đã vừa lòng, vậy thì cô không có ý kiến gì nữa:“Được rồi, nếu anh thích thì cứ bàn lại với người ta, em chỉ phụ trách giúp anh tìm nhà thôi, anh còn muốn xem chỗ khác không?”Tống Thu Sinh do dự một hồi: “Đi xem thử đi.” 

Chương 418: Chương 418