Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 439: Chương 439

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Giọng nói êm ái của Tống Thời Hạ lại vang lên:“Không sao hết, ai cũng có lúc sơ suất chủ quan mà, bây giờ em lỡ phạm sai lần, lúc thi đại học không tái phạm là được mà.”Quý Yên Nhiên vẫn cảm thấy mình rất ngu ngốc:“Nếu em không điền sai kết quả thì có phải đã lọt vào top 200 rồi không?”“Chưa hẳn đâu, nếu cộng điểm bài nháp của em thì hẳn là chừng top 100 đấy.”Quý Yên Nhiên nắm chặt tay, “Là tại em không đủ xuất sắc, chị dâu, em muốn cùng học với chị.”Tống Thời Hạ đưa bài thi của mình cho cô ấy:“Em ngồi xuống làm thử đi, có câu nào không biết thì tạm để đó, cứ làm những câu em biết trước đi.”Quý Yên Nhiên cầm lấy tờ đề.Vừa nhìn vào đã thấy rất đơn giản, không ngờ tới lúc chính thức làm lại khá tốn thời gian, viết xong cũng tốn 2 tiếng đồng hồ, còn để trống hai câu hỏi nữa.“Sau này nội dung ôn tập của chúng ta đều khó cỡ này đấy, em có thể làm nổi không?”Quý Yên Nhiên gật đầu: “Được ạ, chị làm được thì em cũng thế.”“Cố gắng lên! Đề nào em không biết thì cứ hỏi chị, đừng sợ làm phiền chị, vì giảng bài cho em cũng là một cơ hội để chị ôn tập mà.”“Em hiểu rồi ạ!”Trong lòng Quý Yên Nhiên lại dấy lên hy vọng.Thím Phùng hấp một nồi bánh ngô, Tống Thời Hạ bèn xào một đĩa dưa muối, cho thêm ít cọng tỏi non xào lên, vừa ngon vừa bắt cơm. “Đây là bữa tối của chúng ta, ăn nhẹ một chút rồi đi học thôi.” Ban đầu Quý Yên Nhiên còn chưa quen lắm, cảm giác đề rất khó, thời gian học tập lại sít sao, không hề nhẹ nhàng hơn ở trường là bao.Trên trường còn có giờ nghỉ, chị dâu thì vừa mới thức dậy đã bắt đầu học rồi.Nhưng điều khiến cô ấy vui nhất chính là cô ấy đã đánh giá thấp khả năng tự chủ của mình.Chỉ cần nhìn chị dâu học hành, cô sẽ bất giác bị cuốn theo nhịp học của chị dâu, không có cơ hội phân tâm.Hiệu suất còn cao hơn cả nghe giáo viên giảng bài trên lớp nữa.Thế là nhóm học thêm ở thư viện lại có thêm một thành viên.Trần Kiều thấy Tống Thời Hạ và em gái chồng hòa thuận như thế thì vô cùng hâm mộ.Nếu như cô ta có thể được như Tống Thời Hạ thì tốt biết mấy, có thể thân thiết với tất cả mọi người, dường như tất cả mọi người đều yêu quý cô.Khi vừa đi học cùng chị dâu, Quý Yên Nhiên rất vật vã.Ngày nào cũng mất ngủ vào ban đêm, ban ngày không làm được bài thì vò đầu bứt tai, cô ấy cảm thấy rất hoảng loạn.Cảm giác hoang mang vật vã này là do cô ấy luôn nghi ngờ khả năng của bản thân.Tại sao chị dâu chỉ mất vài phút đã làm xong bài này, còn mình lại toàn làm sai chứ?Rõ ràng mình cũng giải theo công thức trên sách giáo khoa mà.Nhưng chưa tới một tuần, chị dâu đã tìm ra toàn bộ sở đoản của Quý Yên Nhiên.Lúc này cô ấy mới phát hiện chị dâu nhà mình đúng là thâm tàng bất lộ, còn giỏi hơn cả giáo viên trên trường.Cái giỏi này không phải ý chỉ các giáo viên dạy yếu kém, mà là chị dâu có thể tìm ra khuyết điểm của cô ấy rồi tiến hành bù đắp, tăng cường điểm mạnh của cô ấy, khiến cô ấy tự tin hơn hẳn. 

Giọng nói êm ái của Tống Thời Hạ lại vang lên:

“Không sao hết, ai cũng có lúc sơ suất chủ quan mà, bây giờ em lỡ phạm sai lần, lúc thi đại học không tái phạm là được mà.”

Quý Yên Nhiên vẫn cảm thấy mình rất ngu ngốc:

“Nếu em không điền sai kết quả thì có phải đã lọt vào top 200 rồi không?”

“Chưa hẳn đâu, nếu cộng điểm bài nháp của em thì hẳn là chừng top 100 đấy.”

Quý Yên Nhiên nắm chặt tay, “Là tại em không đủ xuất sắc, chị dâu, em muốn cùng học với chị.”

Tống Thời Hạ đưa bài thi của mình cho cô ấy:

“Em ngồi xuống làm thử đi, có câu nào không biết thì tạm để đó, cứ làm những câu em biết trước đi.”

Quý Yên Nhiên cầm lấy tờ đề.

Vừa nhìn vào đã thấy rất đơn giản, không ngờ tới lúc chính thức làm lại khá tốn thời gian, viết xong cũng tốn 2 tiếng đồng hồ, còn để trống hai câu hỏi nữa.

“Sau này nội dung ôn tập của chúng ta đều khó cỡ này đấy, em có thể làm nổi không?”

Quý Yên Nhiên gật đầu: “Được ạ, chị làm được thì em cũng thế.”

“Cố gắng lên! Đề nào em không biết thì cứ hỏi chị, đừng sợ làm phiền chị, vì giảng bài cho em cũng là một cơ hội để chị ôn tập mà.”

“Em hiểu rồi ạ!”

Trong lòng Quý Yên Nhiên lại dấy lên hy vọng.

Thím Phùng hấp một nồi bánh ngô, Tống Thời Hạ bèn xào một đĩa dưa muối, cho thêm ít cọng tỏi non xào lên, vừa ngon vừa bắt cơm.

 

“Đây là bữa tối của chúng ta, ăn nhẹ một chút rồi đi học thôi.”

 

Ban đầu Quý Yên Nhiên còn chưa quen lắm, cảm giác đề rất khó, thời gian học tập lại sít sao, không hề nhẹ nhàng hơn ở trường là bao.

Trên trường còn có giờ nghỉ, chị dâu thì vừa mới thức dậy đã bắt đầu học rồi.

Nhưng điều khiến cô ấy vui nhất chính là cô ấy đã đánh giá thấp khả năng tự chủ của mình.

Chỉ cần nhìn chị dâu học hành, cô sẽ bất giác bị cuốn theo nhịp học của chị dâu, không có cơ hội phân tâm.

Hiệu suất còn cao hơn cả nghe giáo viên giảng bài trên lớp nữa.

Thế là nhóm học thêm ở thư viện lại có thêm một thành viên.

Trần Kiều thấy Tống Thời Hạ và em gái chồng hòa thuận như thế thì vô cùng hâm mộ.

Nếu như cô ta có thể được như Tống Thời Hạ thì tốt biết mấy, có thể thân thiết với tất cả mọi người, dường như tất cả mọi người đều yêu quý cô.

Khi vừa đi học cùng chị dâu, Quý Yên Nhiên rất vật vã.

Ngày nào cũng mất ngủ vào ban đêm, ban ngày không làm được bài thì vò đầu bứt tai, cô ấy cảm thấy rất hoảng loạn.

Cảm giác hoang mang vật vã này là do cô ấy luôn nghi ngờ khả năng của bản thân.

Tại sao chị dâu chỉ mất vài phút đã làm xong bài này, còn mình lại toàn làm sai chứ?

Rõ ràng mình cũng giải theo công thức trên sách giáo khoa mà.

Nhưng chưa tới một tuần, chị dâu đã tìm ra toàn bộ sở đoản của Quý Yên Nhiên.

Lúc này cô ấy mới phát hiện chị dâu nhà mình đúng là thâm tàng bất lộ, còn giỏi hơn cả giáo viên trên trường.

Cái giỏi này không phải ý chỉ các giáo viên dạy yếu kém, mà là chị dâu có thể tìm ra khuyết điểm của cô ấy rồi tiến hành bù đắp, tăng cường điểm mạnh của cô ấy, khiến cô ấy tự tin hơn hẳn.

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Giọng nói êm ái của Tống Thời Hạ lại vang lên:“Không sao hết, ai cũng có lúc sơ suất chủ quan mà, bây giờ em lỡ phạm sai lần, lúc thi đại học không tái phạm là được mà.”Quý Yên Nhiên vẫn cảm thấy mình rất ngu ngốc:“Nếu em không điền sai kết quả thì có phải đã lọt vào top 200 rồi không?”“Chưa hẳn đâu, nếu cộng điểm bài nháp của em thì hẳn là chừng top 100 đấy.”Quý Yên Nhiên nắm chặt tay, “Là tại em không đủ xuất sắc, chị dâu, em muốn cùng học với chị.”Tống Thời Hạ đưa bài thi của mình cho cô ấy:“Em ngồi xuống làm thử đi, có câu nào không biết thì tạm để đó, cứ làm những câu em biết trước đi.”Quý Yên Nhiên cầm lấy tờ đề.Vừa nhìn vào đã thấy rất đơn giản, không ngờ tới lúc chính thức làm lại khá tốn thời gian, viết xong cũng tốn 2 tiếng đồng hồ, còn để trống hai câu hỏi nữa.“Sau này nội dung ôn tập của chúng ta đều khó cỡ này đấy, em có thể làm nổi không?”Quý Yên Nhiên gật đầu: “Được ạ, chị làm được thì em cũng thế.”“Cố gắng lên! Đề nào em không biết thì cứ hỏi chị, đừng sợ làm phiền chị, vì giảng bài cho em cũng là một cơ hội để chị ôn tập mà.”“Em hiểu rồi ạ!”Trong lòng Quý Yên Nhiên lại dấy lên hy vọng.Thím Phùng hấp một nồi bánh ngô, Tống Thời Hạ bèn xào một đĩa dưa muối, cho thêm ít cọng tỏi non xào lên, vừa ngon vừa bắt cơm. “Đây là bữa tối của chúng ta, ăn nhẹ một chút rồi đi học thôi.” Ban đầu Quý Yên Nhiên còn chưa quen lắm, cảm giác đề rất khó, thời gian học tập lại sít sao, không hề nhẹ nhàng hơn ở trường là bao.Trên trường còn có giờ nghỉ, chị dâu thì vừa mới thức dậy đã bắt đầu học rồi.Nhưng điều khiến cô ấy vui nhất chính là cô ấy đã đánh giá thấp khả năng tự chủ của mình.Chỉ cần nhìn chị dâu học hành, cô sẽ bất giác bị cuốn theo nhịp học của chị dâu, không có cơ hội phân tâm.Hiệu suất còn cao hơn cả nghe giáo viên giảng bài trên lớp nữa.Thế là nhóm học thêm ở thư viện lại có thêm một thành viên.Trần Kiều thấy Tống Thời Hạ và em gái chồng hòa thuận như thế thì vô cùng hâm mộ.Nếu như cô ta có thể được như Tống Thời Hạ thì tốt biết mấy, có thể thân thiết với tất cả mọi người, dường như tất cả mọi người đều yêu quý cô.Khi vừa đi học cùng chị dâu, Quý Yên Nhiên rất vật vã.Ngày nào cũng mất ngủ vào ban đêm, ban ngày không làm được bài thì vò đầu bứt tai, cô ấy cảm thấy rất hoảng loạn.Cảm giác hoang mang vật vã này là do cô ấy luôn nghi ngờ khả năng của bản thân.Tại sao chị dâu chỉ mất vài phút đã làm xong bài này, còn mình lại toàn làm sai chứ?Rõ ràng mình cũng giải theo công thức trên sách giáo khoa mà.Nhưng chưa tới một tuần, chị dâu đã tìm ra toàn bộ sở đoản của Quý Yên Nhiên.Lúc này cô ấy mới phát hiện chị dâu nhà mình đúng là thâm tàng bất lộ, còn giỏi hơn cả giáo viên trên trường.Cái giỏi này không phải ý chỉ các giáo viên dạy yếu kém, mà là chị dâu có thể tìm ra khuyết điểm của cô ấy rồi tiến hành bù đắp, tăng cường điểm mạnh của cô ấy, khiến cô ấy tự tin hơn hẳn. 

Chương 439: Chương 439