Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…
Chương 448: Chương 448
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Quý Duy Thanh vừa ra khỏi phòng thí nghiệm đã bị viện sĩ Văn Nhân giữ lại.“Nữ đồng chí nhà cậu định thi vào ngành nào? Vật lý à? Hay là toán học?”Quý Duy Thanh nghĩ đến cô lười làm đề thi, có lẽ cô không có hứng thú với vật lý và toán học đâu.“Cô ấy sẽ thi ngành mình thích ạ.”Viện sĩ Văn Nhân vỗ vai Quý Duy Thanh.“Cậu nhớ bảo cô ấy thi toán học, vật lý cũng được, đến lúc đó hai người sẽ cùng căn cứ, chúng tôi cũng được gặp mặt cảm ơn cô ấy.”Áp lực trên người Quý Duy Thanh lại càng lớn hơn.Tống Thời Hạ nhờ quan hệ mua được một chiếc máy hát, Quý Yên Nhiên vô cùng kinh ngạc.“Không phải ở nhà có radio à, sao chị lại còn mua máy hát nữa?”Tống Thời Hạ loay hoay lắp máy hát, cảm thấy đặt ở góc kế bên sô pha cũng không tệ:“Thế này thuận tiện, học hành mệt mỏi nghe nhạc thư giãn một chút cũng tốt, để đầu óc đỡ căng thẳng mỗi ngày.”Quý Yên Nhiên hiện giờ đã tiến bộ hơn trước rất lớn.Kỳ thi thử thứ hai sắp tới, áp lực lớn trong thời gian dài rất dễ khiến cô ấy phạm sai lầm.Quý Yên Nhiên cái hiểu cái không, cô ấy châm chước suy nghĩ rồi nói: “Chị dâu, em muốn về nhà lấy ít quần áo với mấy quyển sách bài tập ạ.”Tống Thời Hạ đồng ý ngay.“Được rồi, hôm nay chị cho em nghỉ, không cần về ngay đâu, em có thể ở nhà nghỉ ngơi một ngày rồi hãy tới.” Quý Yên Nhiên mang theo túi lớn túi nhỏ về nhà, đều là rau quả và thịt kho chị dâu bảo cô mang về nhà ăn. Cô ấy vừa về tới nhà đã gặp Vu Phương đang đứng nói chuyện với một ông chú ở trong sân.Cô ấy vô thức chào hỏi, sau đó lại hối hận vì cái thói lanh mồm lanh miệng của mình.Vu Phương dịu dàng nói, “Đây là em gái hàng xóm của tôi, thân với tôi lắm.”Người đàn ông kia không cao lắm, tóc húi cua, hơi phát tướng một chút, gương mặt vuông hình chữ quốc, nhìn khí thế thì giống một lãnh đạo nào đó.“Xin chào.”Quý Yên Nhiên cũng lúng túng chào hỏi ông ta: “Chào chú ạ.”Hình như Vu Phương không muốn nói chuyện với đối phương nữa, cứ kéo tay Quý Yên Nhiên ân cần hỏi han.“Sắp tới lúc thi đại học rồi, em có tự tin hay không?”Nghĩ đến việc thời gian này chị dâu đã giúp mình bù đắp các mặt yếu kém, Quý Yên Nhiên tự tin gật đầu.“Không thành vấn đề, có thể thi đậu đại học.”Không phải cô ấy nói khoác, chị dâu nói cô ấy có thể thi đậu thì nhất định sẽ được thôi.Người đàn ông kia cảm thấy hứng thú với Vu Phương, đương nhiên cũng cực kỳ quan tâm bạn của đối phương.“Thi đại học à? Giỏi thế, cô bé đúng là không phải dạng vừa mà.”Vu Phương cười nói:“Chị dâu của em ấy còn giỏi hơn, nghe nói thi được hạng nhất trong kỳ thi liên trường đấy, nói không chừng sẽ thành nữ trạng nguyên năm nay ấy chứ.”Ai ngờ người đàn ông kia không nói tiếp lời Vu Phương, mà là đột nhiên hứng thú hỏi: “Hạng nhất kỳ thi liên trường? Có phải cô gái tên Tống Thời Hạ không?”Quý Yên Nhiên vốn đang định đánh bài chuồn, nghe thấy chị dâu nổi tiếng như thế thì cô lại không muốn đi nữa.“Chú biết chị dâu của cháu ạ?”
Quý Duy Thanh vừa ra khỏi phòng thí nghiệm đã bị viện sĩ Văn Nhân giữ lại.
“Nữ đồng chí nhà cậu định thi vào ngành nào? Vật lý à? Hay là toán học?”
Quý Duy Thanh nghĩ đến cô lười làm đề thi, có lẽ cô không có hứng thú với vật lý và toán học đâu.
“Cô ấy sẽ thi ngành mình thích ạ.”
Viện sĩ Văn Nhân vỗ vai Quý Duy Thanh.
“Cậu nhớ bảo cô ấy thi toán học, vật lý cũng được, đến lúc đó hai người sẽ cùng căn cứ, chúng tôi cũng được gặp mặt cảm ơn cô ấy.”
Áp lực trên người Quý Duy Thanh lại càng lớn hơn.
Tống Thời Hạ nhờ quan hệ mua được một chiếc máy hát, Quý Yên Nhiên vô cùng kinh ngạc.
“Không phải ở nhà có radio à, sao chị lại còn mua máy hát nữa?”
Tống Thời Hạ loay hoay lắp máy hát, cảm thấy đặt ở góc kế bên sô pha cũng không tệ:
“Thế này thuận tiện, học hành mệt mỏi nghe nhạc thư giãn một chút cũng tốt, để đầu óc đỡ căng thẳng mỗi ngày.”
Quý Yên Nhiên hiện giờ đã tiến bộ hơn trước rất lớn.
Kỳ thi thử thứ hai sắp tới, áp lực lớn trong thời gian dài rất dễ khiến cô ấy phạm sai lầm.
Quý Yên Nhiên cái hiểu cái không, cô ấy châm chước suy nghĩ rồi nói: “Chị dâu, em muốn về nhà lấy ít quần áo với mấy quyển sách bài tập ạ.”
Tống Thời Hạ đồng ý ngay.
“Được rồi, hôm nay chị cho em nghỉ, không cần về ngay đâu, em có thể ở nhà nghỉ ngơi một ngày rồi hãy tới.”
Quý Yên Nhiên mang theo túi lớn túi nhỏ về nhà, đều là rau quả và thịt kho chị dâu bảo cô mang về nhà ăn.
Cô ấy vừa về tới nhà đã gặp Vu Phương đang đứng nói chuyện với một ông chú ở trong sân.
Cô ấy vô thức chào hỏi, sau đó lại hối hận vì cái thói lanh mồm lanh miệng của mình.
Vu Phương dịu dàng nói, “Đây là em gái hàng xóm của tôi, thân với tôi lắm.”
Người đàn ông kia không cao lắm, tóc húi cua, hơi phát tướng một chút, gương mặt vuông hình chữ quốc, nhìn khí thế thì giống một lãnh đạo nào đó.
“Xin chào.”
Quý Yên Nhiên cũng lúng túng chào hỏi ông ta: “Chào chú ạ.”
Hình như Vu Phương không muốn nói chuyện với đối phương nữa, cứ kéo tay Quý Yên Nhiên ân cần hỏi han.
“Sắp tới lúc thi đại học rồi, em có tự tin hay không?”
Nghĩ đến việc thời gian này chị dâu đã giúp mình bù đắp các mặt yếu kém, Quý Yên Nhiên tự tin gật đầu.
“Không thành vấn đề, có thể thi đậu đại học.”
Không phải cô ấy nói khoác, chị dâu nói cô ấy có thể thi đậu thì nhất định sẽ được thôi.
Người đàn ông kia cảm thấy hứng thú với Vu Phương, đương nhiên cũng cực kỳ quan tâm bạn của đối phương.
“Thi đại học à? Giỏi thế, cô bé đúng là không phải dạng vừa mà.”
Vu Phương cười nói:
“Chị dâu của em ấy còn giỏi hơn, nghe nói thi được hạng nhất trong kỳ thi liên trường đấy, nói không chừng sẽ thành nữ trạng nguyên năm nay ấy chứ.”
Ai ngờ người đàn ông kia không nói tiếp lời Vu Phương, mà là đột nhiên hứng thú hỏi: “Hạng nhất kỳ thi liên trường? Có phải cô gái tên Tống Thời Hạ không?”
Quý Yên Nhiên vốn đang định đánh bài chuồn, nghe thấy chị dâu nổi tiếng như thế thì cô lại không muốn đi nữa.
“Chú biết chị dâu của cháu ạ?”
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Quý Duy Thanh vừa ra khỏi phòng thí nghiệm đã bị viện sĩ Văn Nhân giữ lại.“Nữ đồng chí nhà cậu định thi vào ngành nào? Vật lý à? Hay là toán học?”Quý Duy Thanh nghĩ đến cô lười làm đề thi, có lẽ cô không có hứng thú với vật lý và toán học đâu.“Cô ấy sẽ thi ngành mình thích ạ.”Viện sĩ Văn Nhân vỗ vai Quý Duy Thanh.“Cậu nhớ bảo cô ấy thi toán học, vật lý cũng được, đến lúc đó hai người sẽ cùng căn cứ, chúng tôi cũng được gặp mặt cảm ơn cô ấy.”Áp lực trên người Quý Duy Thanh lại càng lớn hơn.Tống Thời Hạ nhờ quan hệ mua được một chiếc máy hát, Quý Yên Nhiên vô cùng kinh ngạc.“Không phải ở nhà có radio à, sao chị lại còn mua máy hát nữa?”Tống Thời Hạ loay hoay lắp máy hát, cảm thấy đặt ở góc kế bên sô pha cũng không tệ:“Thế này thuận tiện, học hành mệt mỏi nghe nhạc thư giãn một chút cũng tốt, để đầu óc đỡ căng thẳng mỗi ngày.”Quý Yên Nhiên hiện giờ đã tiến bộ hơn trước rất lớn.Kỳ thi thử thứ hai sắp tới, áp lực lớn trong thời gian dài rất dễ khiến cô ấy phạm sai lầm.Quý Yên Nhiên cái hiểu cái không, cô ấy châm chước suy nghĩ rồi nói: “Chị dâu, em muốn về nhà lấy ít quần áo với mấy quyển sách bài tập ạ.”Tống Thời Hạ đồng ý ngay.“Được rồi, hôm nay chị cho em nghỉ, không cần về ngay đâu, em có thể ở nhà nghỉ ngơi một ngày rồi hãy tới.” Quý Yên Nhiên mang theo túi lớn túi nhỏ về nhà, đều là rau quả và thịt kho chị dâu bảo cô mang về nhà ăn. Cô ấy vừa về tới nhà đã gặp Vu Phương đang đứng nói chuyện với một ông chú ở trong sân.Cô ấy vô thức chào hỏi, sau đó lại hối hận vì cái thói lanh mồm lanh miệng của mình.Vu Phương dịu dàng nói, “Đây là em gái hàng xóm của tôi, thân với tôi lắm.”Người đàn ông kia không cao lắm, tóc húi cua, hơi phát tướng một chút, gương mặt vuông hình chữ quốc, nhìn khí thế thì giống một lãnh đạo nào đó.“Xin chào.”Quý Yên Nhiên cũng lúng túng chào hỏi ông ta: “Chào chú ạ.”Hình như Vu Phương không muốn nói chuyện với đối phương nữa, cứ kéo tay Quý Yên Nhiên ân cần hỏi han.“Sắp tới lúc thi đại học rồi, em có tự tin hay không?”Nghĩ đến việc thời gian này chị dâu đã giúp mình bù đắp các mặt yếu kém, Quý Yên Nhiên tự tin gật đầu.“Không thành vấn đề, có thể thi đậu đại học.”Không phải cô ấy nói khoác, chị dâu nói cô ấy có thể thi đậu thì nhất định sẽ được thôi.Người đàn ông kia cảm thấy hứng thú với Vu Phương, đương nhiên cũng cực kỳ quan tâm bạn của đối phương.“Thi đại học à? Giỏi thế, cô bé đúng là không phải dạng vừa mà.”Vu Phương cười nói:“Chị dâu của em ấy còn giỏi hơn, nghe nói thi được hạng nhất trong kỳ thi liên trường đấy, nói không chừng sẽ thành nữ trạng nguyên năm nay ấy chứ.”Ai ngờ người đàn ông kia không nói tiếp lời Vu Phương, mà là đột nhiên hứng thú hỏi: “Hạng nhất kỳ thi liên trường? Có phải cô gái tên Tống Thời Hạ không?”Quý Yên Nhiên vốn đang định đánh bài chuồn, nghe thấy chị dâu nổi tiếng như thế thì cô lại không muốn đi nữa.“Chú biết chị dâu của cháu ạ?”