Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…
Chương 455: Chương 455
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Bạch Thu Thụy vô cùng bực bội:“Vậy thi đại học nào cũng được, cách tôi càng gần càng tốt. Chờ tốt nghiệp xong ba tôi sẽ lo việc làm cho cả bọn.”Nghe vậy, ba người còn lại đều hưng phấn hẳn, nếu nói trước thì bọn họ nhất định sẽ chăm chỉ học hành.Được nhà họ Bạch tìm việc cho, sau này có khi còn được làm sếp to ấy chứ.Vào trường thi xong, Lưu Chiêu Đệ hết nhìn trái lại nhìn phải một vòng, cuối cùng mới hạ giọng nói nhỏ với Tống Thời Hạ.“Mấy học sinh hư lớp mình không biết lại có âm mưu xấu xa gì nữa, bọn họ cứ tới tìm tôi để hỏi thăm tình hình của cậu, tôi nói là tôi với cậu không thân.”Lưu Chiêu Đệ cảm thấy rất phiền.Bọn họ chơi bời lêu lỏng thì thôi đi, còn muốn kéo học sinh giỏi cũng sa ngã theo mình, đúng là không có ý tốt gì cả, toàn ỷ vào gia đình để làm mưa làm gió thôi.“Không sao đâu, bọn họ không nghe ngóng được gì đâu. Nhưng cậu sức yếu thế cô, đừng có chọc giận bọn họ, mắc công bọn họ lôi kéo cả lớp tẩy chay, cô lập cậu đấy.”Lưu Chiêu Đệ cười lắc đầu.“Tẩy chay thì tẩy chay thôi, cũng thi đại học tới nơi rồi, ai còn để ý mấy chuyện này nữa?”“Cậu nghĩ được như thế thì tôi yên tâm rồi, chuyện riêng của tôi mà làm phiền cậu quá.”Lưu Chiêu Đệ không hề thấy phiền:“Có phiền gì đâu, hai chúng ta cũng xem như bạn bè mà. Cậu giúp tôi nhiều như thế, bọn họ muốn nghe ngóng tình hình gia đình của cậu, tôi chỉ nói vài câu thôi chứ có làm được gì đâu.” Lần *****ên thi thử, Lưu Chiêu Đệ lọt vào top 50 toàn trường.Mặc dù bị hào quang của Tống Thời Hạ lấn át, nhưng cũng là thí sinh xuất sắc vượt bậc.Dù sao thành tích của cô ấy trước kia cũng chỉ bình thường, không có ai chú ý tới.Cô ấy vốn là học sinh lưu ban học lại, toán lý hóa xưa nay đều không được tốt, nhưng mấy môn học thuộc bài cô ấy đều học rất khá.Nên khi điểm toán lý hóa tăng lên, tổng điểm của cô ấy cũng tăng vọt như ngồi hỏa tiễn vậy.Lúc này cả trường đều chúc mừng Tống Thời Hạ thi được hạng nhất liên trường, nhưng cô Mạnh chủ nhiệm lớp lại đặc biệt tới tìm Lưu Chiêu Đệ nói chuyện, cổ vũ cô ấy tiếp tục cố gắng hơn.Trường thi xếp thứ tự theo thứ hạng.Lưu Chiêu Đệ ngồi ở cuối cùng, nhìn bóng lưng Tống Thời Hạ, lòng thầm nghĩ mình nhất định phải cố gắng hơn nữa mới được.Tống Thời Hạ phát hiện bài thi trong kỳ thi thử thứ hai này đơn giản hơn lần đầu nhiều, nhưng tới môn toán thì độ khó lại tăng cao.Nếu như ngữ văn là mức dễ thì toán lý hóa lại cố ý gia tăng độ khó.Cô bỗng thấy lo lắng, không biết Quý Yên Nhiên thi thế nào nữa, nhưng sau đó lại lắc đầu, tập trung làm bài.Trong phòng thi có rất nhiều người lén liếc nhìn Tống Thời Hạ.Thấy cô cầm bài thi xong lại lắc đầu, mọi người đều thầm thở phào nhẹ nhõm.DTVĐến cả Tống Thời Hạ cũng cảm thấy đề khó, xem ra điểm toán lần này sẽ không cao đâu.Bài thi khó cũng có ưu điểm của nó, chính là điểm trung bình sẽ không cao, thi tệ cũng chẳng sao hết, bởi vì tất cả mọi người đều thi tệ mà.
Bạch Thu Thụy vô cùng bực bội:
“Vậy thi đại học nào cũng được, cách tôi càng gần càng tốt. Chờ tốt nghiệp xong ba tôi sẽ lo việc làm cho cả bọn.”
Nghe vậy, ba người còn lại đều hưng phấn hẳn, nếu nói trước thì bọn họ nhất định sẽ chăm chỉ học hành.
Được nhà họ Bạch tìm việc cho, sau này có khi còn được làm sếp to ấy chứ.
Vào trường thi xong, Lưu Chiêu Đệ hết nhìn trái lại nhìn phải một vòng, cuối cùng mới hạ giọng nói nhỏ với Tống Thời Hạ.
“Mấy học sinh hư lớp mình không biết lại có âm mưu xấu xa gì nữa, bọn họ cứ tới tìm tôi để hỏi thăm tình hình của cậu, tôi nói là tôi với cậu không thân.”
Lưu Chiêu Đệ cảm thấy rất phiền.
Bọn họ chơi bời lêu lỏng thì thôi đi, còn muốn kéo học sinh giỏi cũng sa ngã theo mình, đúng là không có ý tốt gì cả, toàn ỷ vào gia đình để làm mưa làm gió thôi.
“Không sao đâu, bọn họ không nghe ngóng được gì đâu. Nhưng cậu sức yếu thế cô, đừng có chọc giận bọn họ, mắc công bọn họ lôi kéo cả lớp tẩy chay, cô lập cậu đấy.”
Lưu Chiêu Đệ cười lắc đầu.
“Tẩy chay thì tẩy chay thôi, cũng thi đại học tới nơi rồi, ai còn để ý mấy chuyện này nữa?”
“Cậu nghĩ được như thế thì tôi yên tâm rồi, chuyện riêng của tôi mà làm phiền cậu quá.”
Lưu Chiêu Đệ không hề thấy phiền:
“Có phiền gì đâu, hai chúng ta cũng xem như bạn bè mà. Cậu giúp tôi nhiều như thế, bọn họ muốn nghe ngóng tình hình gia đình của cậu, tôi chỉ nói vài câu thôi chứ có làm được gì đâu.”
Lần *****ên thi thử, Lưu Chiêu Đệ lọt vào top 50 toàn trường.
Mặc dù bị hào quang của Tống Thời Hạ lấn át, nhưng cũng là thí sinh xuất sắc vượt bậc.
Dù sao thành tích của cô ấy trước kia cũng chỉ bình thường, không có ai chú ý tới.
Cô ấy vốn là học sinh lưu ban học lại, toán lý hóa xưa nay đều không được tốt, nhưng mấy môn học thuộc bài cô ấy đều học rất khá.
Nên khi điểm toán lý hóa tăng lên, tổng điểm của cô ấy cũng tăng vọt như ngồi hỏa tiễn vậy.
Lúc này cả trường đều chúc mừng Tống Thời Hạ thi được hạng nhất liên trường, nhưng cô Mạnh chủ nhiệm lớp lại đặc biệt tới tìm Lưu Chiêu Đệ nói chuyện, cổ vũ cô ấy tiếp tục cố gắng hơn.
Trường thi xếp thứ tự theo thứ hạng.
Lưu Chiêu Đệ ngồi ở cuối cùng, nhìn bóng lưng Tống Thời Hạ, lòng thầm nghĩ mình nhất định phải cố gắng hơn nữa mới được.
Tống Thời Hạ phát hiện bài thi trong kỳ thi thử thứ hai này đơn giản hơn lần đầu nhiều, nhưng tới môn toán thì độ khó lại tăng cao.
Nếu như ngữ văn là mức dễ thì toán lý hóa lại cố ý gia tăng độ khó.
Cô bỗng thấy lo lắng, không biết Quý Yên Nhiên thi thế nào nữa, nhưng sau đó lại lắc đầu, tập trung làm bài.
Trong phòng thi có rất nhiều người lén liếc nhìn Tống Thời Hạ.
Thấy cô cầm bài thi xong lại lắc đầu, mọi người đều thầm thở phào nhẹ nhõm.
DTV
Đến cả Tống Thời Hạ cũng cảm thấy đề khó, xem ra điểm toán lần này sẽ không cao đâu.
Bài thi khó cũng có ưu điểm của nó, chính là điểm trung bình sẽ không cao, thi tệ cũng chẳng sao hết, bởi vì tất cả mọi người đều thi tệ mà.
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Bạch Thu Thụy vô cùng bực bội:“Vậy thi đại học nào cũng được, cách tôi càng gần càng tốt. Chờ tốt nghiệp xong ba tôi sẽ lo việc làm cho cả bọn.”Nghe vậy, ba người còn lại đều hưng phấn hẳn, nếu nói trước thì bọn họ nhất định sẽ chăm chỉ học hành.Được nhà họ Bạch tìm việc cho, sau này có khi còn được làm sếp to ấy chứ.Vào trường thi xong, Lưu Chiêu Đệ hết nhìn trái lại nhìn phải một vòng, cuối cùng mới hạ giọng nói nhỏ với Tống Thời Hạ.“Mấy học sinh hư lớp mình không biết lại có âm mưu xấu xa gì nữa, bọn họ cứ tới tìm tôi để hỏi thăm tình hình của cậu, tôi nói là tôi với cậu không thân.”Lưu Chiêu Đệ cảm thấy rất phiền.Bọn họ chơi bời lêu lỏng thì thôi đi, còn muốn kéo học sinh giỏi cũng sa ngã theo mình, đúng là không có ý tốt gì cả, toàn ỷ vào gia đình để làm mưa làm gió thôi.“Không sao đâu, bọn họ không nghe ngóng được gì đâu. Nhưng cậu sức yếu thế cô, đừng có chọc giận bọn họ, mắc công bọn họ lôi kéo cả lớp tẩy chay, cô lập cậu đấy.”Lưu Chiêu Đệ cười lắc đầu.“Tẩy chay thì tẩy chay thôi, cũng thi đại học tới nơi rồi, ai còn để ý mấy chuyện này nữa?”“Cậu nghĩ được như thế thì tôi yên tâm rồi, chuyện riêng của tôi mà làm phiền cậu quá.”Lưu Chiêu Đệ không hề thấy phiền:“Có phiền gì đâu, hai chúng ta cũng xem như bạn bè mà. Cậu giúp tôi nhiều như thế, bọn họ muốn nghe ngóng tình hình gia đình của cậu, tôi chỉ nói vài câu thôi chứ có làm được gì đâu.” Lần *****ên thi thử, Lưu Chiêu Đệ lọt vào top 50 toàn trường.Mặc dù bị hào quang của Tống Thời Hạ lấn át, nhưng cũng là thí sinh xuất sắc vượt bậc.Dù sao thành tích của cô ấy trước kia cũng chỉ bình thường, không có ai chú ý tới.Cô ấy vốn là học sinh lưu ban học lại, toán lý hóa xưa nay đều không được tốt, nhưng mấy môn học thuộc bài cô ấy đều học rất khá.Nên khi điểm toán lý hóa tăng lên, tổng điểm của cô ấy cũng tăng vọt như ngồi hỏa tiễn vậy.Lúc này cả trường đều chúc mừng Tống Thời Hạ thi được hạng nhất liên trường, nhưng cô Mạnh chủ nhiệm lớp lại đặc biệt tới tìm Lưu Chiêu Đệ nói chuyện, cổ vũ cô ấy tiếp tục cố gắng hơn.Trường thi xếp thứ tự theo thứ hạng.Lưu Chiêu Đệ ngồi ở cuối cùng, nhìn bóng lưng Tống Thời Hạ, lòng thầm nghĩ mình nhất định phải cố gắng hơn nữa mới được.Tống Thời Hạ phát hiện bài thi trong kỳ thi thử thứ hai này đơn giản hơn lần đầu nhiều, nhưng tới môn toán thì độ khó lại tăng cao.Nếu như ngữ văn là mức dễ thì toán lý hóa lại cố ý gia tăng độ khó.Cô bỗng thấy lo lắng, không biết Quý Yên Nhiên thi thế nào nữa, nhưng sau đó lại lắc đầu, tập trung làm bài.Trong phòng thi có rất nhiều người lén liếc nhìn Tống Thời Hạ.Thấy cô cầm bài thi xong lại lắc đầu, mọi người đều thầm thở phào nhẹ nhõm.DTVĐến cả Tống Thời Hạ cũng cảm thấy đề khó, xem ra điểm toán lần này sẽ không cao đâu.Bài thi khó cũng có ưu điểm của nó, chính là điểm trung bình sẽ không cao, thi tệ cũng chẳng sao hết, bởi vì tất cả mọi người đều thi tệ mà.