Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 500: Chương 500

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ nhìn bàn cơm, bốn món, một món canh.Từ ngày mẹ chồng qua đây giúp nấu cơm, mỗi bữa đều như thế, hai món chay, hai món mặn, một món canh.Rau hôm nay có dưa leo trộn giấm và rau xào, món mặn là gà hầm hồ lô và thịt thái lát bóp gia vị.Không thấy Quý Duy Thanh xuống ăn cơm, Tống Thời Hạ hỏi:“Thầy Quý nhà mình đi đâu rồi ạ?”Hàn Dung vừa xới cơm cho lũ nhỏ vừa cười đáp:“Sáng nay nó bị gọi đi rồi, hình như là bên kia có xây viện khoa học gì đấy, sau này nó cũng phải qua bên đó làm, nhưng cũng sẽ tiếp tục dạy ở trường, nói chung là hơi loạn, mẹ nghe không hiểu lắm.”Tống Thời Hạ nhớ ra, trước đây Tô Ái Dân từng nhắc tới chuyện này, hẳn là viện nghiên cứu đã xây xong, đang tổ chức nhân sự.Trước khi thi, Tống Thời Hạ đã đăng kí nguyện vọng *****ên là đại học Yến Kinh.Nhưng để bảo đảm, cô Mạnh đã đề nghị cô đăng kí thêm cả trường đại học Quốc Lập.Tuy hai trường này có điểm gần như ngang nhau nhưng như thế cũng yên tâm hơn phần nào.Càng gần ngày thông báo điểm, Quý Yên Nhiên càng lo lắng đến thất thần.DTVTống Thời Hạ thấy, nhưng cũng không giúp được gì, để cô bé không cần chịu thêm áp lực tâm lý, cô không hỏi Quý Yên Nhiên đã đăng kí vào trường nào.Hiệu trưởng Hồ qua chơi, biết Tống Thời Hạ báo nguyện vọng vào trường mình thì vui lắm.Tống Thời Hạ đã cân nhắc kĩ càng về chuyên ngành mình muốn học, cô muốn đăng kí ngành Dược học.Về sau, bất luận làm rượu thuốc hay là làm thứ gì có liên quan đến y dược thì tấm bằng này cũng sẽ khiến người khác tin phục cô hơn. Ban đầu Tống Thời Hạ chỉ tính sống nhàn, chọn ngành tiếng Anh là được.Khẩu ngữ tiếng Anh của cô khá tốt, thiên phú ngôn ngữ rất mạnh, ra trường làm phiên dịch hoặc giáo viên dạy ngoại ngữ cũng được.Nhưng sau khi suy đi tính lại, cô cảm thấy mình không muốn sống theo kiểu mô thức, sáng đi chiều về, cho nên cuối cùng vẫn quyết định đi lên con đường gây dựng sự nghiệp.Song lần này, cô sẽ không tự tay làm hết, có thể buông việc gì sẽ giao cho người khác, không dồn toàn bộ tinh lực vào kiếm tiền.Cô muốn đời này mình sẽ làm hết một lượt những chuyện mà mình muốn.Quý Yên Nhiên đi đến bên cạnh chị dâu.“Chị dâu, chị tính thử mình được tầm bao nhiêu điểm?”Tống Thời Hạ vừa trộn khoai tây nghiền vừa nhìn cô em chồng, cười cười.“Sao lại hỏi điểm chị, không sợ nữa à?”Quý Yên Nhiên mím môi như hạ quyết tâm liều mạng.“Mấy hôm trước em còn tin tưởng bản thân lắm, nhưng càng đến gần ngày có điểm thì em lại càng căng thẳng. Nhỡ thi không đỗ thì phải làm sao?”Tống Thời Hạ vo một ít khoai tây nghiền, bọc lấy phần tôm đã được bóc vỏ làm sạch.“Thi không đỗ thì chị cũng chịu thôi, đằng nào cũng thi xong rồi, đành trông chờ vào số phận, hai hôm nữa là có kết quả, em không cần vội vã làm bản thân sợ hãi.”Quý Yên Nhiên bất an ôm mặt thở dài.Tống Thời Hạ lại khá ngạc nhiên khi biết cô ấy chọn trường nào, cô hỏi thêm một câu:“Em chọn ngành nào thế?” 

Tống Thời Hạ nhìn bàn cơm, bốn món, một món canh.

Từ ngày mẹ chồng qua đây giúp nấu cơm, mỗi bữa đều như thế, hai món chay, hai món mặn, một món canh.

Rau hôm nay có dưa leo trộn giấm và rau xào, món mặn là gà hầm hồ lô và thịt thái lát bóp gia vị.

Không thấy Quý Duy Thanh xuống ăn cơm, Tống Thời Hạ hỏi:

“Thầy Quý nhà mình đi đâu rồi ạ?”

Hàn Dung vừa xới cơm cho lũ nhỏ vừa cười đáp:

“Sáng nay nó bị gọi đi rồi, hình như là bên kia có xây viện khoa học gì đấy, sau này nó cũng phải qua bên đó làm, nhưng cũng sẽ tiếp tục dạy ở trường, nói chung là hơi loạn, mẹ nghe không hiểu lắm.”

Tống Thời Hạ nhớ ra, trước đây Tô Ái Dân từng nhắc tới chuyện này, hẳn là viện nghiên cứu đã xây xong, đang tổ chức nhân sự.

Trước khi thi, Tống Thời Hạ đã đăng kí nguyện vọng *****ên là đại học Yến Kinh.

Nhưng để bảo đảm, cô Mạnh đã đề nghị cô đăng kí thêm cả trường đại học Quốc Lập.

Tuy hai trường này có điểm gần như ngang nhau nhưng như thế cũng yên tâm hơn phần nào.

Càng gần ngày thông báo điểm, Quý Yên Nhiên càng lo lắng đến thất thần.

DTV

Tống Thời Hạ thấy, nhưng cũng không giúp được gì, để cô bé không cần chịu thêm áp lực tâm lý, cô không hỏi Quý Yên Nhiên đã đăng kí vào trường nào.

Hiệu trưởng Hồ qua chơi, biết Tống Thời Hạ báo nguyện vọng vào trường mình thì vui lắm.

Tống Thời Hạ đã cân nhắc kĩ càng về chuyên ngành mình muốn học, cô muốn đăng kí ngành Dược học.

Về sau, bất luận làm rượu thuốc hay là làm thứ gì có liên quan đến y dược thì tấm bằng này cũng sẽ khiến người khác tin phục cô hơn.

 

Ban đầu Tống Thời Hạ chỉ tính sống nhàn, chọn ngành tiếng Anh là được.

Khẩu ngữ tiếng Anh của cô khá tốt, thiên phú ngôn ngữ rất mạnh, ra trường làm phiên dịch hoặc giáo viên dạy ngoại ngữ cũng được.

Nhưng sau khi suy đi tính lại, cô cảm thấy mình không muốn sống theo kiểu mô thức, sáng đi chiều về, cho nên cuối cùng vẫn quyết định đi lên con đường gây dựng sự nghiệp.

Song lần này, cô sẽ không tự tay làm hết, có thể buông việc gì sẽ giao cho người khác, không dồn toàn bộ tinh lực vào kiếm tiền.

Cô muốn đời này mình sẽ làm hết một lượt những chuyện mà mình muốn.

Quý Yên Nhiên đi đến bên cạnh chị dâu.

“Chị dâu, chị tính thử mình được tầm bao nhiêu điểm?”

Tống Thời Hạ vừa trộn khoai tây nghiền vừa nhìn cô em chồng, cười cười.

“Sao lại hỏi điểm chị, không sợ nữa à?”

Quý Yên Nhiên mím môi như hạ quyết tâm liều mạng.

“Mấy hôm trước em còn tin tưởng bản thân lắm, nhưng càng đến gần ngày có điểm thì em lại càng căng thẳng. Nhỡ thi không đỗ thì phải làm sao?”

Tống Thời Hạ vo một ít khoai tây nghiền, bọc lấy phần tôm đã được bóc vỏ làm sạch.

“Thi không đỗ thì chị cũng chịu thôi, đằng nào cũng thi xong rồi, đành trông chờ vào số phận, hai hôm nữa là có kết quả, em không cần vội vã làm bản thân sợ hãi.”

Quý Yên Nhiên bất an ôm mặt thở dài.

Tống Thời Hạ lại khá ngạc nhiên khi biết cô ấy chọn trường nào, cô hỏi thêm một câu:

“Em chọn ngành nào thế?”

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ nhìn bàn cơm, bốn món, một món canh.Từ ngày mẹ chồng qua đây giúp nấu cơm, mỗi bữa đều như thế, hai món chay, hai món mặn, một món canh.Rau hôm nay có dưa leo trộn giấm và rau xào, món mặn là gà hầm hồ lô và thịt thái lát bóp gia vị.Không thấy Quý Duy Thanh xuống ăn cơm, Tống Thời Hạ hỏi:“Thầy Quý nhà mình đi đâu rồi ạ?”Hàn Dung vừa xới cơm cho lũ nhỏ vừa cười đáp:“Sáng nay nó bị gọi đi rồi, hình như là bên kia có xây viện khoa học gì đấy, sau này nó cũng phải qua bên đó làm, nhưng cũng sẽ tiếp tục dạy ở trường, nói chung là hơi loạn, mẹ nghe không hiểu lắm.”Tống Thời Hạ nhớ ra, trước đây Tô Ái Dân từng nhắc tới chuyện này, hẳn là viện nghiên cứu đã xây xong, đang tổ chức nhân sự.Trước khi thi, Tống Thời Hạ đã đăng kí nguyện vọng *****ên là đại học Yến Kinh.Nhưng để bảo đảm, cô Mạnh đã đề nghị cô đăng kí thêm cả trường đại học Quốc Lập.Tuy hai trường này có điểm gần như ngang nhau nhưng như thế cũng yên tâm hơn phần nào.Càng gần ngày thông báo điểm, Quý Yên Nhiên càng lo lắng đến thất thần.DTVTống Thời Hạ thấy, nhưng cũng không giúp được gì, để cô bé không cần chịu thêm áp lực tâm lý, cô không hỏi Quý Yên Nhiên đã đăng kí vào trường nào.Hiệu trưởng Hồ qua chơi, biết Tống Thời Hạ báo nguyện vọng vào trường mình thì vui lắm.Tống Thời Hạ đã cân nhắc kĩ càng về chuyên ngành mình muốn học, cô muốn đăng kí ngành Dược học.Về sau, bất luận làm rượu thuốc hay là làm thứ gì có liên quan đến y dược thì tấm bằng này cũng sẽ khiến người khác tin phục cô hơn. Ban đầu Tống Thời Hạ chỉ tính sống nhàn, chọn ngành tiếng Anh là được.Khẩu ngữ tiếng Anh của cô khá tốt, thiên phú ngôn ngữ rất mạnh, ra trường làm phiên dịch hoặc giáo viên dạy ngoại ngữ cũng được.Nhưng sau khi suy đi tính lại, cô cảm thấy mình không muốn sống theo kiểu mô thức, sáng đi chiều về, cho nên cuối cùng vẫn quyết định đi lên con đường gây dựng sự nghiệp.Song lần này, cô sẽ không tự tay làm hết, có thể buông việc gì sẽ giao cho người khác, không dồn toàn bộ tinh lực vào kiếm tiền.Cô muốn đời này mình sẽ làm hết một lượt những chuyện mà mình muốn.Quý Yên Nhiên đi đến bên cạnh chị dâu.“Chị dâu, chị tính thử mình được tầm bao nhiêu điểm?”Tống Thời Hạ vừa trộn khoai tây nghiền vừa nhìn cô em chồng, cười cười.“Sao lại hỏi điểm chị, không sợ nữa à?”Quý Yên Nhiên mím môi như hạ quyết tâm liều mạng.“Mấy hôm trước em còn tin tưởng bản thân lắm, nhưng càng đến gần ngày có điểm thì em lại càng căng thẳng. Nhỡ thi không đỗ thì phải làm sao?”Tống Thời Hạ vo một ít khoai tây nghiền, bọc lấy phần tôm đã được bóc vỏ làm sạch.“Thi không đỗ thì chị cũng chịu thôi, đằng nào cũng thi xong rồi, đành trông chờ vào số phận, hai hôm nữa là có kết quả, em không cần vội vã làm bản thân sợ hãi.”Quý Yên Nhiên bất an ôm mặt thở dài.Tống Thời Hạ lại khá ngạc nhiên khi biết cô ấy chọn trường nào, cô hỏi thêm một câu:“Em chọn ngành nào thế?” 

Chương 500: Chương 500