Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 505: Chương 505

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Trên đường về nhà, cậu có gặp gã chạn vương Ngô Thiên Lỗi, thấy sắc mặt người kia xanh mét, hẳn cũng đã nghe tin.Trường trung cấp sư phạm thì có là gì, cũng chỉ là bậc trung cấp cao đẳng thôi, chị cậu mới là sinh viên chân chính nhé.Không thể không tổ chức tiệc mừng thi đỗ đại học, Tống Thời Hạ dù không muốn làm nhưng mẹ chồng nói phải tổ chức cho Yên Nhiên.Nếu cô không đồng ý cùng làm, người ngoài nhìn vào sẽ cho rằng mẹ chồng cô khắc nghiệt và thiên vị con gái, chèn ép con dâu.Vì vậy, cuối cùng Tống Thời Hạ đành đề nghị bà làm gộp cho cả hai người, như vậy mọi người sẽ không quá chú ý đến cô nữa.Hàn Dung nghe con dâu nói, cảm thấy cũng có lý.Tổ chức tiệc mừng cho cả con gái và con dâu, không nặng bên này nhẹ bên kia, quan trọng hơn cả là còn có thể diện, quanh đây có nhà ai có hai sinh viên một lúc như thế?“Mẹ đi xem nhà hàng nào đủ lớn, nhà mình hơi nhỏ, tổ chức ở nhà không tiện, chúng ta tổ chức tiệc ở nhà hàng đi.”Tống Thời Hạ thầm nhủ, nhà mình còn chê nhỏ, vậy là định mời bao nhiêu người đây?Mẹ chồng quả là rất để bụng chuyện này.“Lựa chọn tốt nhất hẳn là nhà hàng thủ đô, đó không chỉ là nhà hàng lâu đời mà trong đó còn có cả các món ăn cung đình, vây cá tay gấu tổ yến gì đó, mẹ đoán con chưa ăn bao giờ, chúng ta đặt tiệc ở đó cho con nếm thử luôn.”Đời trước Tống Thời Hạ đã từng được ăn tổ yến và vây cá.Nhưng xã hội hiện đại phát triển quá nhanh, không đề xướng ăn các món ăn hoang dã nên vây cá và tổ yến đều do con người nuôi và thu hoạch. Còn tay gấu, vài năm nữa thôi, các loài gấu đều thuộc sách đỏ, được nhà nước bảo hộ, thứ này càng không được ăn.Hàn Dung tiếp tục giới thiệu:“Ngoài ra còn có Toàn Tụ Đức, Tiện Nghi Phường, nhà ăn Hồng Tân Lâu, tiệm cơm tây Moskva, … đây là thực đơn mẹ hỏi được, con xem xem nhà nào ngon hơn thì chúng ta đặt ở đó.”Tống Thời Hạ bật cười.DTV“Mẹ à, nhà người ta mở tiệc, *****ên đều là phải dự toán chi tiêu, sau đó là để khách khứa được ngon miệng, sao nhà mình lại ưu tiên con chọn trước chứ?”Hàn Dung đáp:“Mẹ tổ chức tiệc này chủ yếu để khoe hai đứa với người ta, trung tâm buổi tiệc vẫn là con với Yên Nhiên, đương nhiên hai đứa thích chỗ nào mình ăn chỗ đó chứ.Khách khứa tới đều chỉ để thơm lây phúc phần thủ khoa của con, hòng mong con mình cũng thi được thành tích tốt ấy mà.”Mẹ chồng đã nói thế, đương nhiên Tống Thời Hạ không từ chối mà chọn ngay nhà hàng thủ đô.Hàn Dung rất vui, hào hứng khoe:“Ý con giống ý mẹ, nhà hàng thủ đô khó đặt lắm, một năm chắc chỉ được ăn hai, ba lần, nhưng nơi khác ăn lúc nào cũng được.À đúng rồi, con gọi cho nhà con đi, mời họ lên đây ăn mừng luôn thể, em con cũng mới thi lên cấp 3 đúng không, tới xin ít phúc phận của Văn Khúc Tinh luôn.”Tống Đông Đông chưa có điểm thi vào cấp ba, đoán chừng trong vòng tuần này là có, nhưng chắc ***** cậu cũng sợ thi trượt lắm đây. 

Trên đường về nhà, cậu có gặp gã chạn vương Ngô Thiên Lỗi, thấy sắc mặt người kia xanh mét, hẳn cũng đã nghe tin.

Trường trung cấp sư phạm thì có là gì, cũng chỉ là bậc trung cấp cao đẳng thôi, chị cậu mới là sinh viên chân chính nhé.

Không thể không tổ chức tiệc mừng thi đỗ đại học, Tống Thời Hạ dù không muốn làm nhưng mẹ chồng nói phải tổ chức cho Yên Nhiên.

Nếu cô không đồng ý cùng làm, người ngoài nhìn vào sẽ cho rằng mẹ chồng cô khắc nghiệt và thiên vị con gái, chèn ép con dâu.

Vì vậy, cuối cùng Tống Thời Hạ đành đề nghị bà làm gộp cho cả hai người, như vậy mọi người sẽ không quá chú ý đến cô nữa.

Hàn Dung nghe con dâu nói, cảm thấy cũng có lý.

Tổ chức tiệc mừng cho cả con gái và con dâu, không nặng bên này nhẹ bên kia, quan trọng hơn cả là còn có thể diện, quanh đây có nhà ai có hai sinh viên một lúc như thế?

“Mẹ đi xem nhà hàng nào đủ lớn, nhà mình hơi nhỏ, tổ chức ở nhà không tiện, chúng ta tổ chức tiệc ở nhà hàng đi.”

Tống Thời Hạ thầm nhủ, nhà mình còn chê nhỏ, vậy là định mời bao nhiêu người đây?

Mẹ chồng quả là rất để bụng chuyện này.

“Lựa chọn tốt nhất hẳn là nhà hàng thủ đô, đó không chỉ là nhà hàng lâu đời mà trong đó còn có cả các món ăn cung đình, vây cá tay gấu tổ yến gì đó, mẹ đoán con chưa ăn bao giờ, chúng ta đặt tiệc ở đó cho con nếm thử luôn.”

Đời trước Tống Thời Hạ đã từng được ăn tổ yến và vây cá.

Nhưng xã hội hiện đại phát triển quá nhanh, không đề xướng ăn các món ăn hoang dã nên vây cá và tổ yến đều do con người nuôi và thu hoạch.

 

Còn tay gấu, vài năm nữa thôi, các loài gấu đều thuộc sách đỏ, được nhà nước bảo hộ, thứ này càng không được ăn.

Hàn Dung tiếp tục giới thiệu:

“Ngoài ra còn có Toàn Tụ Đức, Tiện Nghi Phường, nhà ăn Hồng Tân Lâu, tiệm cơm tây Moskva, … đây là thực đơn mẹ hỏi được, con xem xem nhà nào ngon hơn thì chúng ta đặt ở đó.”

Tống Thời Hạ bật cười.

DTV

“Mẹ à, nhà người ta mở tiệc, *****ên đều là phải dự toán chi tiêu, sau đó là để khách khứa được ngon miệng, sao nhà mình lại ưu tiên con chọn trước chứ?”

Hàn Dung đáp:

“Mẹ tổ chức tiệc này chủ yếu để khoe hai đứa với người ta, trung tâm buổi tiệc vẫn là con với Yên Nhiên, đương nhiên hai đứa thích chỗ nào mình ăn chỗ đó chứ.

Khách khứa tới đều chỉ để thơm lây phúc phần thủ khoa của con, hòng mong con mình cũng thi được thành tích tốt ấy mà.”

Mẹ chồng đã nói thế, đương nhiên Tống Thời Hạ không từ chối mà chọn ngay nhà hàng thủ đô.

Hàn Dung rất vui, hào hứng khoe:

“Ý con giống ý mẹ, nhà hàng thủ đô khó đặt lắm, một năm chắc chỉ được ăn hai, ba lần, nhưng nơi khác ăn lúc nào cũng được.

À đúng rồi, con gọi cho nhà con đi, mời họ lên đây ăn mừng luôn thể, em con cũng mới thi lên cấp 3 đúng không, tới xin ít phúc phận của Văn Khúc Tinh luôn.”

Tống Đông Đông chưa có điểm thi vào cấp ba, đoán chừng trong vòng tuần này là có, nhưng chắc ***** cậu cũng sợ thi trượt lắm đây.

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Trên đường về nhà, cậu có gặp gã chạn vương Ngô Thiên Lỗi, thấy sắc mặt người kia xanh mét, hẳn cũng đã nghe tin.Trường trung cấp sư phạm thì có là gì, cũng chỉ là bậc trung cấp cao đẳng thôi, chị cậu mới là sinh viên chân chính nhé.Không thể không tổ chức tiệc mừng thi đỗ đại học, Tống Thời Hạ dù không muốn làm nhưng mẹ chồng nói phải tổ chức cho Yên Nhiên.Nếu cô không đồng ý cùng làm, người ngoài nhìn vào sẽ cho rằng mẹ chồng cô khắc nghiệt và thiên vị con gái, chèn ép con dâu.Vì vậy, cuối cùng Tống Thời Hạ đành đề nghị bà làm gộp cho cả hai người, như vậy mọi người sẽ không quá chú ý đến cô nữa.Hàn Dung nghe con dâu nói, cảm thấy cũng có lý.Tổ chức tiệc mừng cho cả con gái và con dâu, không nặng bên này nhẹ bên kia, quan trọng hơn cả là còn có thể diện, quanh đây có nhà ai có hai sinh viên một lúc như thế?“Mẹ đi xem nhà hàng nào đủ lớn, nhà mình hơi nhỏ, tổ chức ở nhà không tiện, chúng ta tổ chức tiệc ở nhà hàng đi.”Tống Thời Hạ thầm nhủ, nhà mình còn chê nhỏ, vậy là định mời bao nhiêu người đây?Mẹ chồng quả là rất để bụng chuyện này.“Lựa chọn tốt nhất hẳn là nhà hàng thủ đô, đó không chỉ là nhà hàng lâu đời mà trong đó còn có cả các món ăn cung đình, vây cá tay gấu tổ yến gì đó, mẹ đoán con chưa ăn bao giờ, chúng ta đặt tiệc ở đó cho con nếm thử luôn.”Đời trước Tống Thời Hạ đã từng được ăn tổ yến và vây cá.Nhưng xã hội hiện đại phát triển quá nhanh, không đề xướng ăn các món ăn hoang dã nên vây cá và tổ yến đều do con người nuôi và thu hoạch. Còn tay gấu, vài năm nữa thôi, các loài gấu đều thuộc sách đỏ, được nhà nước bảo hộ, thứ này càng không được ăn.Hàn Dung tiếp tục giới thiệu:“Ngoài ra còn có Toàn Tụ Đức, Tiện Nghi Phường, nhà ăn Hồng Tân Lâu, tiệm cơm tây Moskva, … đây là thực đơn mẹ hỏi được, con xem xem nhà nào ngon hơn thì chúng ta đặt ở đó.”Tống Thời Hạ bật cười.DTV“Mẹ à, nhà người ta mở tiệc, *****ên đều là phải dự toán chi tiêu, sau đó là để khách khứa được ngon miệng, sao nhà mình lại ưu tiên con chọn trước chứ?”Hàn Dung đáp:“Mẹ tổ chức tiệc này chủ yếu để khoe hai đứa với người ta, trung tâm buổi tiệc vẫn là con với Yên Nhiên, đương nhiên hai đứa thích chỗ nào mình ăn chỗ đó chứ.Khách khứa tới đều chỉ để thơm lây phúc phần thủ khoa của con, hòng mong con mình cũng thi được thành tích tốt ấy mà.”Mẹ chồng đã nói thế, đương nhiên Tống Thời Hạ không từ chối mà chọn ngay nhà hàng thủ đô.Hàn Dung rất vui, hào hứng khoe:“Ý con giống ý mẹ, nhà hàng thủ đô khó đặt lắm, một năm chắc chỉ được ăn hai, ba lần, nhưng nơi khác ăn lúc nào cũng được.À đúng rồi, con gọi cho nhà con đi, mời họ lên đây ăn mừng luôn thể, em con cũng mới thi lên cấp 3 đúng không, tới xin ít phúc phận của Văn Khúc Tinh luôn.”Tống Đông Đông chưa có điểm thi vào cấp ba, đoán chừng trong vòng tuần này là có, nhưng chắc ***** cậu cũng sợ thi trượt lắm đây. 

Chương 505: Chương 505