Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 514: Chương 514

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ xấu hổ muốn độn thổ tại chỗ.Trần Kiều đang đi bên cạnh cô, sắc mặt đã khó coi đến không thể tưởng tượng, hẳn là đã nhận ra Lý Mộng Tuyền.Trần Kiều cố gắng kìm nén lửa giận, cô ta không muốn mất mặt trước vợ cũ của Hoắc Khải.Dù đã biết đối phương là ai, Trần Kiều vẫn thản nhiên hỏi chồng:“Anh bảo uống nhiều quá muốn đi vệ sinh cơ mà, thế nữ đồng chí này là ai vậy?”Không biết vì sao, Hoắc Khải chợt thấy chột dạ, không kịp nghĩ ngợi, anh ta vội giải thích:“Đây là vợ cũ của anh, chắc trước kia em chưa gặp bao giờ, hôm nay anh tình cờ gặp cô ấy ở đây nên trò chuyện mấy câu thôi.”Trần Kiều cười lạnh trong lòng.Sao cô ta lại không nhận ra Lý Mộng Tuyền chứ, chẳng phải Hoắc Khải còn giấu ảnh vợ cũ trong những cuốn sách quý của mình đó sao.Trần Kiều vô cùng tức giận, nhưng vẫn phải đè nén lửa giận trong lòng, giả bộ làm một người vợ rộng lượng bao dung.Lý Mộng Tuyền hôm nay đi dự tiệc để tìm kiếm mối quan hệ có lợi, trang điểm rất Tây, tóc uốn xoăn, tô son đỏ, áo sơ mi in hoa kết hợp chân váy dài, chân đi xăng đan nhựa trong, nhìn rất phong cách.Mà Trần Kiều, sau khi lấy Hoắc Khải, một mình ôm hết việc nhà, chăm lo cho chồng còn phải chăm sóc và dạy dỗ hai đứa con riêng, chẳng có thời gian quan tâm đến bản thân.Một người phụ nữ chưa từng sinh nở lại trông già nua khắc khổ hơn cả Lý Mộng Tuyền đã sinh hai con.Trần Kiều thầm nghĩ, mình chịu thương chịu khó, vất vả sớm hôm vì điều gì thế nhỉ?Là để hiện tại bắt quả tang chồng mình nhập nhằng với vợ trước mà không dám làm căng lên?Hay là hi vọng hai đứa con vô ơn của anh ta sẽ có ngày đột nhiên biết ơn mình, về sau sẽ chăm sóc mình những ngày cuối đời?Nói khó nghe một chút thì hiện giờ trong cái nhà đó, cô ta chính là một bảo mẫu không lương.Bảo mẫu nhà khác một tháng còn kiếm được 50 đồng, mà cô ta cũng đi làm có lương, nhưng lương này còn phải cống hiến hết cho nhà đó.Trần Kiều biết rõ thứ vô ơn thì yêu thương chăm sóc cũng chẳng ích gì.Đời trước, con đẻ còn có thể bỏ mặc cô ta chẳng quan tâm, nói gì đến con của Lý Mộng Tuyền.Cô ta muốn nhờ cuộc hôn nhân này để thoát khỏi đám người nhà hút m.á.u mình, tránh đi cuộc hôn nhân sẽ đẩy mình vào kết cục bi thảm.Nhưng ban đầu, cô ta cũng thật lòng muốn gây dựng một mái ấm hạnh phúc với Hoắc Khải.Chỉ cần bản thân không dẫm lên vết xe đổ của đời trước thì tương lai không thể tồi tệ như kiếp trước được.Chỉ có điều, Trần Kiều đã xem nhẹ sự ngu xuẩn của đàn ông khi vướng vào tình cũ, cô ta không nên trông cậy vào đàn ông mới phải.Hôn nhân là cái mạng thứ hai của phụ nữ, lấy chồng cũng giống như lần thứ hai đầu thai, mà mạng mình thì không nên giao vào tay người khác, dựa vào đàn ông sẽ có ngày tự hại mình mất mạng.Đã có bài học xương m.á.u từ kiếp trước mà đến nay cô ta còn chưa hoàn toàn tỉnh ngộ.Trần Kiều cười khổ.Có lẽ là vì những biểu hiện trong ngày thường của Hoắc Khải đã mê hoặc cô ta, khiến cô ta cảm thấy cuộc sống này tuy cũng có khó khăn mâu thuẫn nhưng vẫn còn có thể tạm chấp nhận. 

Tống Thời Hạ xấu hổ muốn độn thổ tại chỗ.

Trần Kiều đang đi bên cạnh cô, sắc mặt đã khó coi đến không thể tưởng tượng, hẳn là đã nhận ra Lý Mộng Tuyền.

Trần Kiều cố gắng kìm nén lửa giận, cô ta không muốn mất mặt trước vợ cũ của Hoắc Khải.

Dù đã biết đối phương là ai, Trần Kiều vẫn thản nhiên hỏi chồng:

“Anh bảo uống nhiều quá muốn đi vệ sinh cơ mà, thế nữ đồng chí này là ai vậy?”

Không biết vì sao, Hoắc Khải chợt thấy chột dạ, không kịp nghĩ ngợi, anh ta vội giải thích:

“Đây là vợ cũ của anh, chắc trước kia em chưa gặp bao giờ, hôm nay anh tình cờ gặp cô ấy ở đây nên trò chuyện mấy câu thôi.”

Trần Kiều cười lạnh trong lòng.

Sao cô ta lại không nhận ra Lý Mộng Tuyền chứ, chẳng phải Hoắc Khải còn giấu ảnh vợ cũ trong những cuốn sách quý của mình đó sao.

Trần Kiều vô cùng tức giận, nhưng vẫn phải đè nén lửa giận trong lòng, giả bộ làm một người vợ rộng lượng bao dung.

Lý Mộng Tuyền hôm nay đi dự tiệc để tìm kiếm mối quan hệ có lợi, trang điểm rất Tây, tóc uốn xoăn, tô son đỏ, áo sơ mi in hoa kết hợp chân váy dài, chân đi xăng đan nhựa trong, nhìn rất phong cách.

Mà Trần Kiều, sau khi lấy Hoắc Khải, một mình ôm hết việc nhà, chăm lo cho chồng còn phải chăm sóc và dạy dỗ hai đứa con riêng, chẳng có thời gian quan tâm đến bản thân.

Một người phụ nữ chưa từng sinh nở lại trông già nua khắc khổ hơn cả Lý Mộng Tuyền đã sinh hai con.

Trần Kiều thầm nghĩ, mình chịu thương chịu khó, vất vả sớm hôm vì điều gì thế nhỉ?

Là để hiện tại bắt quả tang chồng mình nhập nhằng với vợ trước mà không dám làm căng lên?

Hay là hi vọng hai đứa con vô ơn của anh ta sẽ có ngày đột nhiên biết ơn mình, về sau sẽ chăm sóc mình những ngày cuối đời?

Nói khó nghe một chút thì hiện giờ trong cái nhà đó, cô ta chính là một bảo mẫu không lương.

Bảo mẫu nhà khác một tháng còn kiếm được 50 đồng, mà cô ta cũng đi làm có lương, nhưng lương này còn phải cống hiến hết cho nhà đó.

Trần Kiều biết rõ thứ vô ơn thì yêu thương chăm sóc cũng chẳng ích gì.

Đời trước, con đẻ còn có thể bỏ mặc cô ta chẳng quan tâm, nói gì đến con của Lý Mộng Tuyền.

Cô ta muốn nhờ cuộc hôn nhân này để thoát khỏi đám người nhà hút m.á.u mình, tránh đi cuộc hôn nhân sẽ đẩy mình vào kết cục bi thảm.

Nhưng ban đầu, cô ta cũng thật lòng muốn gây dựng một mái ấm hạnh phúc với Hoắc Khải.

Chỉ cần bản thân không dẫm lên vết xe đổ của đời trước thì tương lai không thể tồi tệ như kiếp trước được.

Chỉ có điều, Trần Kiều đã xem nhẹ sự ngu xuẩn của đàn ông khi vướng vào tình cũ, cô ta không nên trông cậy vào đàn ông mới phải.

Hôn nhân là cái mạng thứ hai của phụ nữ, lấy chồng cũng giống như lần thứ hai đầu thai, mà mạng mình thì không nên giao vào tay người khác, dựa vào đàn ông sẽ có ngày tự hại mình mất mạng.

Đã có bài học xương m.á.u từ kiếp trước mà đến nay cô ta còn chưa hoàn toàn tỉnh ngộ.

Trần Kiều cười khổ.

Có lẽ là vì những biểu hiện trong ngày thường của Hoắc Khải đã mê hoặc cô ta, khiến cô ta cảm thấy cuộc sống này tuy cũng có khó khăn mâu thuẫn nhưng vẫn còn có thể tạm chấp nhận.

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ xấu hổ muốn độn thổ tại chỗ.Trần Kiều đang đi bên cạnh cô, sắc mặt đã khó coi đến không thể tưởng tượng, hẳn là đã nhận ra Lý Mộng Tuyền.Trần Kiều cố gắng kìm nén lửa giận, cô ta không muốn mất mặt trước vợ cũ của Hoắc Khải.Dù đã biết đối phương là ai, Trần Kiều vẫn thản nhiên hỏi chồng:“Anh bảo uống nhiều quá muốn đi vệ sinh cơ mà, thế nữ đồng chí này là ai vậy?”Không biết vì sao, Hoắc Khải chợt thấy chột dạ, không kịp nghĩ ngợi, anh ta vội giải thích:“Đây là vợ cũ của anh, chắc trước kia em chưa gặp bao giờ, hôm nay anh tình cờ gặp cô ấy ở đây nên trò chuyện mấy câu thôi.”Trần Kiều cười lạnh trong lòng.Sao cô ta lại không nhận ra Lý Mộng Tuyền chứ, chẳng phải Hoắc Khải còn giấu ảnh vợ cũ trong những cuốn sách quý của mình đó sao.Trần Kiều vô cùng tức giận, nhưng vẫn phải đè nén lửa giận trong lòng, giả bộ làm một người vợ rộng lượng bao dung.Lý Mộng Tuyền hôm nay đi dự tiệc để tìm kiếm mối quan hệ có lợi, trang điểm rất Tây, tóc uốn xoăn, tô son đỏ, áo sơ mi in hoa kết hợp chân váy dài, chân đi xăng đan nhựa trong, nhìn rất phong cách.Mà Trần Kiều, sau khi lấy Hoắc Khải, một mình ôm hết việc nhà, chăm lo cho chồng còn phải chăm sóc và dạy dỗ hai đứa con riêng, chẳng có thời gian quan tâm đến bản thân.Một người phụ nữ chưa từng sinh nở lại trông già nua khắc khổ hơn cả Lý Mộng Tuyền đã sinh hai con.Trần Kiều thầm nghĩ, mình chịu thương chịu khó, vất vả sớm hôm vì điều gì thế nhỉ?Là để hiện tại bắt quả tang chồng mình nhập nhằng với vợ trước mà không dám làm căng lên?Hay là hi vọng hai đứa con vô ơn của anh ta sẽ có ngày đột nhiên biết ơn mình, về sau sẽ chăm sóc mình những ngày cuối đời?Nói khó nghe một chút thì hiện giờ trong cái nhà đó, cô ta chính là một bảo mẫu không lương.Bảo mẫu nhà khác một tháng còn kiếm được 50 đồng, mà cô ta cũng đi làm có lương, nhưng lương này còn phải cống hiến hết cho nhà đó.Trần Kiều biết rõ thứ vô ơn thì yêu thương chăm sóc cũng chẳng ích gì.Đời trước, con đẻ còn có thể bỏ mặc cô ta chẳng quan tâm, nói gì đến con của Lý Mộng Tuyền.Cô ta muốn nhờ cuộc hôn nhân này để thoát khỏi đám người nhà hút m.á.u mình, tránh đi cuộc hôn nhân sẽ đẩy mình vào kết cục bi thảm.Nhưng ban đầu, cô ta cũng thật lòng muốn gây dựng một mái ấm hạnh phúc với Hoắc Khải.Chỉ cần bản thân không dẫm lên vết xe đổ của đời trước thì tương lai không thể tồi tệ như kiếp trước được.Chỉ có điều, Trần Kiều đã xem nhẹ sự ngu xuẩn của đàn ông khi vướng vào tình cũ, cô ta không nên trông cậy vào đàn ông mới phải.Hôn nhân là cái mạng thứ hai của phụ nữ, lấy chồng cũng giống như lần thứ hai đầu thai, mà mạng mình thì không nên giao vào tay người khác, dựa vào đàn ông sẽ có ngày tự hại mình mất mạng.Đã có bài học xương m.á.u từ kiếp trước mà đến nay cô ta còn chưa hoàn toàn tỉnh ngộ.Trần Kiều cười khổ.Có lẽ là vì những biểu hiện trong ngày thường của Hoắc Khải đã mê hoặc cô ta, khiến cô ta cảm thấy cuộc sống này tuy cũng có khó khăn mâu thuẫn nhưng vẫn còn có thể tạm chấp nhận. 

Chương 514: Chương 514