Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…
Chương 574: Chương 574
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Vừa lái xe, cô vừa trêu chọc: “Sao thế, lại cãi nhau với ba mẹ à?”Quý Yên Nhiên rầu rĩ đáp:“Chị, mấy ngày nay, Bốn Mắt cứ tới tận nhà tìm em, nói huyên thuyên cái khỉ gì không ai hiểu nổi, còn nói em với cậu ta môn đăng hộ đối, em chẳng thấy vui vẻ gì nữa, chỉ thấy phiền.”Quý Yên Nhiên sinh ra và lớn lên ở khu nhà dành cho cán bộ cao cấp, tâm tư rất tinh tế, không khó để nhận ra tình cảm của Bốn Mắt dành cho mình không phải tinh khiết.Chút vui vẻ khi được người khác tỏ tình lại bị khoác thêm lớp áo ‘gia cảnh’, ai còn vui nổi nữa.DTV“Em cảm thấy cậu ta mới chừng này tuổi đã có tính toán như người trưởng thành, bọn em mới 18, 19 thôi mà cậu ta đã tính đến chuyện sau khi kết hôn với em thì có thể làm quan to, còn nói có ba nâng đỡ, chắc chắn cậu ta sẽ lên cao được, hừ, không hiểu kiểu gì.”Tống Thời Hạ cũng không ngờ một cậu học sinh đã có thể tính toán đến cả chuyện hôn nhân như thế, có thể thấy được đây là kết quả từ giáo dục gia đình lâu ngày.Cũng may, Yên Nhiên không có tình cảm gì với cậu ta.Nhịn không được, cô bèn đánh giá: “Thật đúng là hạng quỷ kế đa đoan.”Quý Yên Nhiên gật đầu tán thành:“Đúng vậy, quỷ kế đa đoan, trước giờ em chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình gặp phải loại chuyện này.Nhà mình còn anh em mà, dù ba em có thực sự muốn giúp đỡ ai lên làm quan thì đương nhiên sẽ phải dốc sức giúp anh em trước chứ.”“Cái đó thì chưa chắc, anh em chỉ một lòng muốn nghiên cứu khoa học, ba chắc cũng biết, cho nên nếu ba có ý đó thì đúng là sẽ để ý đến đối tượng sau này của em.Hẳn người ngoài cũng biết điều này, nếu không … Đại học là một dạng xã hội thu nhỏ, em phải hết sức chú ý đấy.” Điều khiến Quý Yên Nhiên buồn bực nhất chính là đối phương trắng trợn tỏ ý coi trọng gia thế của cô ấy.Nếu người ta nói thích cô ấy vì ngoại hình, có khi cô ấy còn không khó chịu đến thế.Tống Thời Hạ bật cười, an ủi:“Yên Nhiên nhà ta xinh đẹp thế này, không thiếu người thích đâu, về sau chỉ cần tinh mắt lên chút, tiếp xúc nhiều hơn để hiểu rõ đối phương là được.”Quý Yên Nhiên nhún vai:“Em bị Bốn Mắt cho một mẻ khiếp vía rồi, về sau em mà có bạn trai, chưa tới bước bàn chuyện cưới xin thì đừng hòng bước vào nhà mình, cũng đừng mơ biết được tình hình nhà mình thế nào.”Tống Thời Hạ không khuyên nhủ thêm, chỉ nói:“Tự em thấy thế nào hợp lý thì làm, có chuyện gì không quyết định được thì cứ hỏi anh chị, anh chị đánh giá người khác khá chuẩn.”Lái xe vào trường, thấy cổng trường có một đội lính đang đứng, Tống Thời Hạ kinh ngạc hỏi: “Bọn em khai giảng xong là tham gia tập quân sự luôn à?”Quý Yên Nhiên cũng nhớ ra: “Vâng, trường em tập quân sự vào tháng 9.”Tống Thời Hạ dặn dò:“Trời nắng lắm, em phải chú ý chống nắng chu đáo, cẩn thận lại cháy nắng đen thui như trước.”Quý Yên Nhiên xua tay tùy tiện nói: “Không sao, chịu được khổ cực mới là đồng chí tốt của cách mạng.”“Rồi rồi, em là đồng chí tốt, đen đi thì đừng có tới khóc than với chị là được.”
Vừa lái xe, cô vừa trêu chọc: “Sao thế, lại cãi nhau với ba mẹ à?”
Quý Yên Nhiên rầu rĩ đáp:
“Chị, mấy ngày nay, Bốn Mắt cứ tới tận nhà tìm em, nói huyên thuyên cái khỉ gì không ai hiểu nổi, còn nói em với cậu ta môn đăng hộ đối, em chẳng thấy vui vẻ gì nữa, chỉ thấy phiền.”
Quý Yên Nhiên sinh ra và lớn lên ở khu nhà dành cho cán bộ cao cấp, tâm tư rất tinh tế, không khó để nhận ra tình cảm của Bốn Mắt dành cho mình không phải tinh khiết.
Chút vui vẻ khi được người khác tỏ tình lại bị khoác thêm lớp áo ‘gia cảnh’, ai còn vui nổi nữa.
DTV
“Em cảm thấy cậu ta mới chừng này tuổi đã có tính toán như người trưởng thành, bọn em mới 18, 19 thôi mà cậu ta đã tính đến chuyện sau khi kết hôn với em thì có thể làm quan to, còn nói có ba nâng đỡ, chắc chắn cậu ta sẽ lên cao được, hừ, không hiểu kiểu gì.”
Tống Thời Hạ cũng không ngờ một cậu học sinh đã có thể tính toán đến cả chuyện hôn nhân như thế, có thể thấy được đây là kết quả từ giáo dục gia đình lâu ngày.
Cũng may, Yên Nhiên không có tình cảm gì với cậu ta.
Nhịn không được, cô bèn đánh giá: “Thật đúng là hạng quỷ kế đa đoan.”
Quý Yên Nhiên gật đầu tán thành:
“Đúng vậy, quỷ kế đa đoan, trước giờ em chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình gặp phải loại chuyện này.
Nhà mình còn anh em mà, dù ba em có thực sự muốn giúp đỡ ai lên làm quan thì đương nhiên sẽ phải dốc sức giúp anh em trước chứ.”
“Cái đó thì chưa chắc, anh em chỉ một lòng muốn nghiên cứu khoa học, ba chắc cũng biết, cho nên nếu ba có ý đó thì đúng là sẽ để ý đến đối tượng sau này của em.
Hẳn người ngoài cũng biết điều này, nếu không … Đại học là một dạng xã hội thu nhỏ, em phải hết sức chú ý đấy.”
Điều khiến Quý Yên Nhiên buồn bực nhất chính là đối phương trắng trợn tỏ ý coi trọng gia thế của cô ấy.
Nếu người ta nói thích cô ấy vì ngoại hình, có khi cô ấy còn không khó chịu đến thế.
Tống Thời Hạ bật cười, an ủi:
“Yên Nhiên nhà ta xinh đẹp thế này, không thiếu người thích đâu, về sau chỉ cần tinh mắt lên chút, tiếp xúc nhiều hơn để hiểu rõ đối phương là được.”
Quý Yên Nhiên nhún vai:
“Em bị Bốn Mắt cho một mẻ khiếp vía rồi, về sau em mà có bạn trai, chưa tới bước bàn chuyện cưới xin thì đừng hòng bước vào nhà mình, cũng đừng mơ biết được tình hình nhà mình thế nào.”
Tống Thời Hạ không khuyên nhủ thêm, chỉ nói:
“Tự em thấy thế nào hợp lý thì làm, có chuyện gì không quyết định được thì cứ hỏi anh chị, anh chị đánh giá người khác khá chuẩn.”
Lái xe vào trường, thấy cổng trường có một đội lính đang đứng, Tống Thời Hạ kinh ngạc hỏi: “Bọn em khai giảng xong là tham gia tập quân sự luôn à?”
Quý Yên Nhiên cũng nhớ ra: “Vâng, trường em tập quân sự vào tháng 9.”
Tống Thời Hạ dặn dò:
“Trời nắng lắm, em phải chú ý chống nắng chu đáo, cẩn thận lại cháy nắng đen thui như trước.”
Quý Yên Nhiên xua tay tùy tiện nói: “Không sao, chịu được khổ cực mới là đồng chí tốt của cách mạng.”
“Rồi rồi, em là đồng chí tốt, đen đi thì đừng có tới khóc than với chị là được.”
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Vừa lái xe, cô vừa trêu chọc: “Sao thế, lại cãi nhau với ba mẹ à?”Quý Yên Nhiên rầu rĩ đáp:“Chị, mấy ngày nay, Bốn Mắt cứ tới tận nhà tìm em, nói huyên thuyên cái khỉ gì không ai hiểu nổi, còn nói em với cậu ta môn đăng hộ đối, em chẳng thấy vui vẻ gì nữa, chỉ thấy phiền.”Quý Yên Nhiên sinh ra và lớn lên ở khu nhà dành cho cán bộ cao cấp, tâm tư rất tinh tế, không khó để nhận ra tình cảm của Bốn Mắt dành cho mình không phải tinh khiết.Chút vui vẻ khi được người khác tỏ tình lại bị khoác thêm lớp áo ‘gia cảnh’, ai còn vui nổi nữa.DTV“Em cảm thấy cậu ta mới chừng này tuổi đã có tính toán như người trưởng thành, bọn em mới 18, 19 thôi mà cậu ta đã tính đến chuyện sau khi kết hôn với em thì có thể làm quan to, còn nói có ba nâng đỡ, chắc chắn cậu ta sẽ lên cao được, hừ, không hiểu kiểu gì.”Tống Thời Hạ cũng không ngờ một cậu học sinh đã có thể tính toán đến cả chuyện hôn nhân như thế, có thể thấy được đây là kết quả từ giáo dục gia đình lâu ngày.Cũng may, Yên Nhiên không có tình cảm gì với cậu ta.Nhịn không được, cô bèn đánh giá: “Thật đúng là hạng quỷ kế đa đoan.”Quý Yên Nhiên gật đầu tán thành:“Đúng vậy, quỷ kế đa đoan, trước giờ em chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình gặp phải loại chuyện này.Nhà mình còn anh em mà, dù ba em có thực sự muốn giúp đỡ ai lên làm quan thì đương nhiên sẽ phải dốc sức giúp anh em trước chứ.”“Cái đó thì chưa chắc, anh em chỉ một lòng muốn nghiên cứu khoa học, ba chắc cũng biết, cho nên nếu ba có ý đó thì đúng là sẽ để ý đến đối tượng sau này của em.Hẳn người ngoài cũng biết điều này, nếu không … Đại học là một dạng xã hội thu nhỏ, em phải hết sức chú ý đấy.” Điều khiến Quý Yên Nhiên buồn bực nhất chính là đối phương trắng trợn tỏ ý coi trọng gia thế của cô ấy.Nếu người ta nói thích cô ấy vì ngoại hình, có khi cô ấy còn không khó chịu đến thế.Tống Thời Hạ bật cười, an ủi:“Yên Nhiên nhà ta xinh đẹp thế này, không thiếu người thích đâu, về sau chỉ cần tinh mắt lên chút, tiếp xúc nhiều hơn để hiểu rõ đối phương là được.”Quý Yên Nhiên nhún vai:“Em bị Bốn Mắt cho một mẻ khiếp vía rồi, về sau em mà có bạn trai, chưa tới bước bàn chuyện cưới xin thì đừng hòng bước vào nhà mình, cũng đừng mơ biết được tình hình nhà mình thế nào.”Tống Thời Hạ không khuyên nhủ thêm, chỉ nói:“Tự em thấy thế nào hợp lý thì làm, có chuyện gì không quyết định được thì cứ hỏi anh chị, anh chị đánh giá người khác khá chuẩn.”Lái xe vào trường, thấy cổng trường có một đội lính đang đứng, Tống Thời Hạ kinh ngạc hỏi: “Bọn em khai giảng xong là tham gia tập quân sự luôn à?”Quý Yên Nhiên cũng nhớ ra: “Vâng, trường em tập quân sự vào tháng 9.”Tống Thời Hạ dặn dò:“Trời nắng lắm, em phải chú ý chống nắng chu đáo, cẩn thận lại cháy nắng đen thui như trước.”Quý Yên Nhiên xua tay tùy tiện nói: “Không sao, chịu được khổ cực mới là đồng chí tốt của cách mạng.”“Rồi rồi, em là đồng chí tốt, đen đi thì đừng có tới khóc than với chị là được.”