Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 666: Chương 666

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Ấy, Trần Nhị Nha chẳng phải chính là đối tượng ngoại tình của người chồng thành thật của Trần Kiều trong nguyên tác đó sao?Người chồng thành thật của Trần Kiều rất giỏi xây dựng hình tượng lừa người khác, ngoài mặt chân chất, sau lưng thường xuyên qua lại với những quả phụ.“Không có ấn tượng gì, không quen, anh, tốt nhất là tết này anh bớt đi chơi đi, em lo cho anh lắm đó.”Tống Thời Hạ nói thẳng rằng mình lo lắng, không phải cô suy nghĩ nhiều mà trong thôn thực sự có khả năng phát sinh loại chuyện say rượu rồi bị người ta hãm hại mất thanh danh.Tống Thu Sinh nghiêm mặt lại.“Nếu em mà đã thấy lo thì chứng tỏ rất có khả năng sẽ xảy ra chuyện tồi tệ, anh tin tưởng tuyệt đối vào vận may của em, tết năm nay ai cũng đừng mơ gọi anh đi uống rượu.”Anh ấy không dám lấy danh dự của mình ra đánh cược.Nếu thật sự có vấn đề gì, anh ấy cho rằng mình bị lừa gạt thì có thể từ chối không chịu trách nhiệm, nhưng cha mẹ mình còn ở trong thôn thì phải làm sao?Tống Thời Hạ chỉ đột nhiên nghĩ đến chuyện đó, không ngờ lại thật sự giúp anh trai thoát được một nạn.Trần Nhị Nha ngây ngốc nhìn theo bóng Tống Thu Sinh ra về, khi quay về phòng, cô nàng hậm hực giậm chân trách anh mình.DTV“Tại anh đấy, anh không biết giữ anh Thu Sinh lại ăn cơm sao, mẹ đã bảo em chuẩn bị rượu rồi kìa.”Trần Quốc Tráng trố mắt, không sao tin nổi.Chẳng lẽ đây là kế hoạch mà mẹ và em gái mình vạch ra để bẫy bạn mình?Đầu đau như muốn nứt ra, Trần Quốc Tráng rít lên:“Hai người điên rồi à? Có còn cần thể diện nữa không? Một đứa con gái chưa chồng mà dám nghĩ ra loại mưu kế bẩn thỉu này? Thích thì cứ mạnh dạn mà theo đuổi, cần gì phải dùng thủ đoạn với người ta như thế?”Trần Nhị Nha lau nước mắt:“Anh, anh nói thật cho em nghe, nếu em thật sự mạnh dạn theo đuổi anh ấy thì liệu anh ấy có để ý tới em không?”Trần Quốc Tráng lạnh nhạt đáp:“Không có khả năng ấy, điều kiện của em, gả cho ai đấy quanh đây đã là tốt rồi, còn như Tống Thu Sinh… trừ khi đời trước người ta nợ em cả tính mạng, đời này tới trả nợ thì may ra.”Trần Nhị Nha có cảm giác như vừa bị đ.â.m một d.a.o trúng tim.Cô nàng khóc nấc lên, mặt mũi vặn vẹo dữ dằn:“Em tồi tệ thế sao? Em chỉ không xinh lắm thôi, nếu em có một gương mặt đẹp thì còn sợ không lấy được chồng sao?”Trần Quốc Tráng nói thẳng ra:“Em không chỉ khó coi mà tính tình cũng khó ưa nữa. Nghe anh, ngoan ngoãn ở nhà kiếm lấy một thằng chồng nông dân hiền lành nào đấy, Tống Thu Sinh hiện giờ đã là nhà giàu bạc vạn rồi, em có gì đòi xứng với người ta?”Trần Nhị Nha lau khô nước mắt, nói:“Chuyện này không cần anh quan tâm, mẹ nói nhất định có thể khiến anh ấy cưới em. Anh cứ coi thường em đi, đến khi em lấy được anh Thu Sinh, chẳng phải anh cũng được lợi à.”Trần Quốc Tráng hoàn toàn không tin em gái mình có thể lấy được Tống Thu Sinh.Nếu nó có thể đẹp bằng 60-70% Diêu Tuyết thôi thì anh ta còn thấy có hi vọng, nhưng thực tế…Nhìn gương mặt gồ ghề lồi lõm của em gái, chính anh ta còn thấy chướng mắt. 

Ấy, Trần Nhị Nha chẳng phải chính là đối tượng ngoại tình của người chồng thành thật của Trần Kiều trong nguyên tác đó sao?

Người chồng thành thật của Trần Kiều rất giỏi xây dựng hình tượng lừa người khác, ngoài mặt chân chất, sau lưng thường xuyên qua lại với những quả phụ.

“Không có ấn tượng gì, không quen, anh, tốt nhất là tết này anh bớt đi chơi đi, em lo cho anh lắm đó.”

Tống Thời Hạ nói thẳng rằng mình lo lắng, không phải cô suy nghĩ nhiều mà trong thôn thực sự có khả năng phát sinh loại chuyện say rượu rồi bị người ta hãm hại mất thanh danh.

Tống Thu Sinh nghiêm mặt lại.

“Nếu em mà đã thấy lo thì chứng tỏ rất có khả năng sẽ xảy ra chuyện tồi tệ, anh tin tưởng tuyệt đối vào vận may của em, tết năm nay ai cũng đừng mơ gọi anh đi uống rượu.”

Anh ấy không dám lấy danh dự của mình ra đánh cược.

Nếu thật sự có vấn đề gì, anh ấy cho rằng mình bị lừa gạt thì có thể từ chối không chịu trách nhiệm, nhưng cha mẹ mình còn ở trong thôn thì phải làm sao?

Tống Thời Hạ chỉ đột nhiên nghĩ đến chuyện đó, không ngờ lại thật sự giúp anh trai thoát được một nạn.

Trần Nhị Nha ngây ngốc nhìn theo bóng Tống Thu Sinh ra về, khi quay về phòng, cô nàng hậm hực giậm chân trách anh mình.

DTV

“Tại anh đấy, anh không biết giữ anh Thu Sinh lại ăn cơm sao, mẹ đã bảo em chuẩn bị rượu rồi kìa.”

Trần Quốc Tráng trố mắt, không sao tin nổi.

Chẳng lẽ đây là kế hoạch mà mẹ và em gái mình vạch ra để bẫy bạn mình?

Đầu đau như muốn nứt ra, Trần Quốc Tráng rít lên:

“Hai người điên rồi à? Có còn cần thể diện nữa không? Một đứa con gái chưa chồng mà dám nghĩ ra loại mưu kế bẩn thỉu này?

 

Thích thì cứ mạnh dạn mà theo đuổi, cần gì phải dùng thủ đoạn với người ta như thế?”

Trần Nhị Nha lau nước mắt:

“Anh, anh nói thật cho em nghe, nếu em thật sự mạnh dạn theo đuổi anh ấy thì liệu anh ấy có để ý tới em không?”

Trần Quốc Tráng lạnh nhạt đáp:

“Không có khả năng ấy, điều kiện của em, gả cho ai đấy quanh đây đã là tốt rồi, còn như Tống Thu Sinh… trừ khi đời trước người ta nợ em cả tính mạng, đời này tới trả nợ thì may ra.”

Trần Nhị Nha có cảm giác như vừa bị đ.â.m một d.a.o trúng tim.

Cô nàng khóc nấc lên, mặt mũi vặn vẹo dữ dằn:

“Em tồi tệ thế sao? Em chỉ không xinh lắm thôi, nếu em có một gương mặt đẹp thì còn sợ không lấy được chồng sao?”

Trần Quốc Tráng nói thẳng ra:

“Em không chỉ khó coi mà tính tình cũng khó ưa nữa. Nghe anh, ngoan ngoãn ở nhà kiếm lấy một thằng chồng nông dân hiền lành nào đấy, Tống Thu Sinh hiện giờ đã là nhà giàu bạc vạn rồi, em có gì đòi xứng với người ta?”

Trần Nhị Nha lau khô nước mắt, nói:

“Chuyện này không cần anh quan tâm, mẹ nói nhất định có thể khiến anh ấy cưới em. Anh cứ coi thường em đi, đến khi em lấy được anh Thu Sinh, chẳng phải anh cũng được lợi à.”

Trần Quốc Tráng hoàn toàn không tin em gái mình có thể lấy được Tống Thu Sinh.

Nếu nó có thể đẹp bằng 60-70% Diêu Tuyết thôi thì anh ta còn thấy có hi vọng, nhưng thực tế…

Nhìn gương mặt gồ ghề lồi lõm của em gái, chính anh ta còn thấy chướng mắt.

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Ấy, Trần Nhị Nha chẳng phải chính là đối tượng ngoại tình của người chồng thành thật của Trần Kiều trong nguyên tác đó sao?Người chồng thành thật của Trần Kiều rất giỏi xây dựng hình tượng lừa người khác, ngoài mặt chân chất, sau lưng thường xuyên qua lại với những quả phụ.“Không có ấn tượng gì, không quen, anh, tốt nhất là tết này anh bớt đi chơi đi, em lo cho anh lắm đó.”Tống Thời Hạ nói thẳng rằng mình lo lắng, không phải cô suy nghĩ nhiều mà trong thôn thực sự có khả năng phát sinh loại chuyện say rượu rồi bị người ta hãm hại mất thanh danh.Tống Thu Sinh nghiêm mặt lại.“Nếu em mà đã thấy lo thì chứng tỏ rất có khả năng sẽ xảy ra chuyện tồi tệ, anh tin tưởng tuyệt đối vào vận may của em, tết năm nay ai cũng đừng mơ gọi anh đi uống rượu.”Anh ấy không dám lấy danh dự của mình ra đánh cược.Nếu thật sự có vấn đề gì, anh ấy cho rằng mình bị lừa gạt thì có thể từ chối không chịu trách nhiệm, nhưng cha mẹ mình còn ở trong thôn thì phải làm sao?Tống Thời Hạ chỉ đột nhiên nghĩ đến chuyện đó, không ngờ lại thật sự giúp anh trai thoát được một nạn.Trần Nhị Nha ngây ngốc nhìn theo bóng Tống Thu Sinh ra về, khi quay về phòng, cô nàng hậm hực giậm chân trách anh mình.DTV“Tại anh đấy, anh không biết giữ anh Thu Sinh lại ăn cơm sao, mẹ đã bảo em chuẩn bị rượu rồi kìa.”Trần Quốc Tráng trố mắt, không sao tin nổi.Chẳng lẽ đây là kế hoạch mà mẹ và em gái mình vạch ra để bẫy bạn mình?Đầu đau như muốn nứt ra, Trần Quốc Tráng rít lên:“Hai người điên rồi à? Có còn cần thể diện nữa không? Một đứa con gái chưa chồng mà dám nghĩ ra loại mưu kế bẩn thỉu này? Thích thì cứ mạnh dạn mà theo đuổi, cần gì phải dùng thủ đoạn với người ta như thế?”Trần Nhị Nha lau nước mắt:“Anh, anh nói thật cho em nghe, nếu em thật sự mạnh dạn theo đuổi anh ấy thì liệu anh ấy có để ý tới em không?”Trần Quốc Tráng lạnh nhạt đáp:“Không có khả năng ấy, điều kiện của em, gả cho ai đấy quanh đây đã là tốt rồi, còn như Tống Thu Sinh… trừ khi đời trước người ta nợ em cả tính mạng, đời này tới trả nợ thì may ra.”Trần Nhị Nha có cảm giác như vừa bị đ.â.m một d.a.o trúng tim.Cô nàng khóc nấc lên, mặt mũi vặn vẹo dữ dằn:“Em tồi tệ thế sao? Em chỉ không xinh lắm thôi, nếu em có một gương mặt đẹp thì còn sợ không lấy được chồng sao?”Trần Quốc Tráng nói thẳng ra:“Em không chỉ khó coi mà tính tình cũng khó ưa nữa. Nghe anh, ngoan ngoãn ở nhà kiếm lấy một thằng chồng nông dân hiền lành nào đấy, Tống Thu Sinh hiện giờ đã là nhà giàu bạc vạn rồi, em có gì đòi xứng với người ta?”Trần Nhị Nha lau khô nước mắt, nói:“Chuyện này không cần anh quan tâm, mẹ nói nhất định có thể khiến anh ấy cưới em. Anh cứ coi thường em đi, đến khi em lấy được anh Thu Sinh, chẳng phải anh cũng được lợi à.”Trần Quốc Tráng hoàn toàn không tin em gái mình có thể lấy được Tống Thu Sinh.Nếu nó có thể đẹp bằng 60-70% Diêu Tuyết thôi thì anh ta còn thấy có hi vọng, nhưng thực tế…Nhìn gương mặt gồ ghề lồi lõm của em gái, chính anh ta còn thấy chướng mắt. 

Chương 666: Chương 666