Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 670: Chương 670

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Hiệu trưởng Hồ đã nhận ra sự khác thường, Cát Tình ngồi bên bàn tiệc nữ, chưa hề chạm vào chén rượu, vậy là việc vừa rồi là thật.Nhà ông Cát xảy ra loại chuyện thế này, không được hay cho lắm.Hiệu trưởng Hồ nhấc đũa: “Lão Cát này, con gái út nhà ông đang học ở trường ta nhỉ?”DTVPhó hiệu trưởng Cát giật thót người.“Đúng, con bé nhập học theo chỉ tiêu học sinh năng khiếu bên thể thao, toàn bộ thủ tục xử lí theo đúng quy định.”Phó hiệu trưởng Cát đã toát mồ hôi lạnh đầy người.Trước kia ngụy trang quá tốt, qua mặt được mọi người, ngay cả hiệu trưởng Hồ cũng bị lừa.Nhưng một khi trong nhà phát sinh gièm pha thì hậu quả thật không dám tưởng, chẳng khác gì con đê ngàn dặm bị tổ kiến đục hỏng.“Tôi chỉ hỏi cho biết thôi, con gái ông quả thực trông rất rắn rỏi mạnh mẽ, tiếp tục cố gắng trong ngành thể thao, làm vận động viên chuyên nghiệp nhé.”Cuối năm, hiệu trưởng Hồ quá bận, nghe đồng chí Tiểu Tống hàng xóm phản ánh chuyện Cát Tình cũng chỉ cử người đi nghe ngóng qua.Ông ấy biết được ông đồng nghiệp của mình cũng có rất nhiều tật xấu nhỏ, nhưng trong công việc thì chưa điều tra ra vấn đề gì khác thường.Song, hôm nay tới nhà mới thấy, hai vợ chồng dạy dỗ ra một cô con gái thế này, hiệu trưởng Hồ lại cảm thấy rất không bình thường.Phó hiệu trưởng Cát vội vã chuyển đề tài.“Nghe nói giáo sư Quý trường ta sẽ hướng dẫn nghiên cứu sinh vào học kì tới, cậu ấy còn trẻ như thế, có yên tâm được không ạ? Tuy cậu ấy đã là giáo sư nhưng còn chưa có bề dày kinh nghiệm giảng dạy và hướng dẫn như các giáo sư khác, liệu có người tin tưởng vào năng lực của cậu ấy không?”Hiệu trưởng Hồ cười lớn:“Ông có thể hoài nghi ai cũng được, nhưng chớ có dại mà hoài nghi giáo sư Quý, đây chính là nhân tài mà trường ta dốc hết sức mới tranh được với đại học Quốc Lập đấy.”Phó hiệu trưởng Cát nghe nói thế, lòng như trầm xuống, vội vàng hỏi thăm thêm về vị giáo sư trẻ này.Trước kia ông ta không quá để mắt tới anh chàng giáo sư mới 30 ấy, ai biết người này từng học trường nào ở nước ngoài, sơ yếu lí lịch của cậu ta chỉ viết có hai cái tên trường nước ngoài lạ hoắc thôi.Nếu thật sự có địa vị đáng gờm đến thế thì…Cát Tình bị nhốt vào phòng, khóc ầm lên.Rõ ràng mẹ và bà anh Thu Thụy đã dặn, chỉ cần tuyên bố chuyện mình mang thai trước mặt nhiều người là qua tết có thể kết hôn với anh ấy mà.Cô ta vừa khóc vừa nhớ tới ánh mắt hung ác như muốn ăn tươi nuốt sống mình của cha mẹ, chợt thấy sợ hãi.Bạch Thu Thụy bị mẹ và bà nội kéo tới nhà Cát Tình chúc tết.Cậu ta cực kì không muốn đi, một phần là vì có cảm giác vẻ tươi cười của hai người rất không bình thường, nhưng đó là mẹ và bà nội cậu ta, không đi không được.Nhưng nếu cậu ta có thể tiên đoán được chuyện sẽ phát sinh trong ngày hôm nay, nhất định cậu ta sẽ không bao giờ bước qua bậc cửa nhà họ Cát.Có điều, cuộc đời không có chữ ‘nếu’.Khi Bạch Thu Thụy hiểu ra được mọi chuyện thì việc hôn nhân của cậu ta với Cát Tình cũng đã được người lớn hai nhà ấn định xong xuôi.Cậu ta muốn phản đối, muốn làm ầm lên, lại trông thấy cha và ông nội lần lượt bước vào. 

Hiệu trưởng Hồ đã nhận ra sự khác thường, Cát Tình ngồi bên bàn tiệc nữ, chưa hề chạm vào chén rượu, vậy là việc vừa rồi là thật.

Nhà ông Cát xảy ra loại chuyện thế này, không được hay cho lắm.

Hiệu trưởng Hồ nhấc đũa: “Lão Cát này, con gái út nhà ông đang học ở trường ta nhỉ?”

DTV

Phó hiệu trưởng Cát giật thót người.

“Đúng, con bé nhập học theo chỉ tiêu học sinh năng khiếu bên thể thao, toàn bộ thủ tục xử lí theo đúng quy định.”

Phó hiệu trưởng Cát đã toát mồ hôi lạnh đầy người.

Trước kia ngụy trang quá tốt, qua mặt được mọi người, ngay cả hiệu trưởng Hồ cũng bị lừa.

Nhưng một khi trong nhà phát sinh gièm pha thì hậu quả thật không dám tưởng, chẳng khác gì con đê ngàn dặm bị tổ kiến đục hỏng.

“Tôi chỉ hỏi cho biết thôi, con gái ông quả thực trông rất rắn rỏi mạnh mẽ, tiếp tục cố gắng trong ngành thể thao, làm vận động viên chuyên nghiệp nhé.”

Cuối năm, hiệu trưởng Hồ quá bận, nghe đồng chí Tiểu Tống hàng xóm phản ánh chuyện Cát Tình cũng chỉ cử người đi nghe ngóng qua.

Ông ấy biết được ông đồng nghiệp của mình cũng có rất nhiều tật xấu nhỏ, nhưng trong công việc thì chưa điều tra ra vấn đề gì khác thường.

Song, hôm nay tới nhà mới thấy, hai vợ chồng dạy dỗ ra một cô con gái thế này, hiệu trưởng Hồ lại cảm thấy rất không bình thường.

Phó hiệu trưởng Cát vội vã chuyển đề tài.

“Nghe nói giáo sư Quý trường ta sẽ hướng dẫn nghiên cứu sinh vào học kì tới, cậu ấy còn trẻ như thế, có yên tâm được không ạ?

 

Tuy cậu ấy đã là giáo sư nhưng còn chưa có bề dày kinh nghiệm giảng dạy và hướng dẫn như các giáo sư khác, liệu có người tin tưởng vào năng lực của cậu ấy không?”

Hiệu trưởng Hồ cười lớn:

“Ông có thể hoài nghi ai cũng được, nhưng chớ có dại mà hoài nghi giáo sư Quý, đây chính là nhân tài mà trường ta dốc hết sức mới tranh được với đại học Quốc Lập đấy.”

Phó hiệu trưởng Cát nghe nói thế, lòng như trầm xuống, vội vàng hỏi thăm thêm về vị giáo sư trẻ này.

Trước kia ông ta không quá để mắt tới anh chàng giáo sư mới 30 ấy, ai biết người này từng học trường nào ở nước ngoài, sơ yếu lí lịch của cậu ta chỉ viết có hai cái tên trường nước ngoài lạ hoắc thôi.

Nếu thật sự có địa vị đáng gờm đến thế thì…

Cát Tình bị nhốt vào phòng, khóc ầm lên.

Rõ ràng mẹ và bà anh Thu Thụy đã dặn, chỉ cần tuyên bố chuyện mình mang thai trước mặt nhiều người là qua tết có thể kết hôn với anh ấy mà.

Cô ta vừa khóc vừa nhớ tới ánh mắt hung ác như muốn ăn tươi nuốt sống mình của cha mẹ, chợt thấy sợ hãi.

Bạch Thu Thụy bị mẹ và bà nội kéo tới nhà Cát Tình chúc tết.

Cậu ta cực kì không muốn đi, một phần là vì có cảm giác vẻ tươi cười của hai người rất không bình thường, nhưng đó là mẹ và bà nội cậu ta, không đi không được.

Nhưng nếu cậu ta có thể tiên đoán được chuyện sẽ phát sinh trong ngày hôm nay, nhất định cậu ta sẽ không bao giờ bước qua bậc cửa nhà họ Cát.

Có điều, cuộc đời không có chữ ‘nếu’.

Khi Bạch Thu Thụy hiểu ra được mọi chuyện thì việc hôn nhân của cậu ta với Cát Tình cũng đã được người lớn hai nhà ấn định xong xuôi.

Cậu ta muốn phản đối, muốn làm ầm lên, lại trông thấy cha và ông nội lần lượt bước vào.

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Hiệu trưởng Hồ đã nhận ra sự khác thường, Cát Tình ngồi bên bàn tiệc nữ, chưa hề chạm vào chén rượu, vậy là việc vừa rồi là thật.Nhà ông Cát xảy ra loại chuyện thế này, không được hay cho lắm.Hiệu trưởng Hồ nhấc đũa: “Lão Cát này, con gái út nhà ông đang học ở trường ta nhỉ?”DTVPhó hiệu trưởng Cát giật thót người.“Đúng, con bé nhập học theo chỉ tiêu học sinh năng khiếu bên thể thao, toàn bộ thủ tục xử lí theo đúng quy định.”Phó hiệu trưởng Cát đã toát mồ hôi lạnh đầy người.Trước kia ngụy trang quá tốt, qua mặt được mọi người, ngay cả hiệu trưởng Hồ cũng bị lừa.Nhưng một khi trong nhà phát sinh gièm pha thì hậu quả thật không dám tưởng, chẳng khác gì con đê ngàn dặm bị tổ kiến đục hỏng.“Tôi chỉ hỏi cho biết thôi, con gái ông quả thực trông rất rắn rỏi mạnh mẽ, tiếp tục cố gắng trong ngành thể thao, làm vận động viên chuyên nghiệp nhé.”Cuối năm, hiệu trưởng Hồ quá bận, nghe đồng chí Tiểu Tống hàng xóm phản ánh chuyện Cát Tình cũng chỉ cử người đi nghe ngóng qua.Ông ấy biết được ông đồng nghiệp của mình cũng có rất nhiều tật xấu nhỏ, nhưng trong công việc thì chưa điều tra ra vấn đề gì khác thường.Song, hôm nay tới nhà mới thấy, hai vợ chồng dạy dỗ ra một cô con gái thế này, hiệu trưởng Hồ lại cảm thấy rất không bình thường.Phó hiệu trưởng Cát vội vã chuyển đề tài.“Nghe nói giáo sư Quý trường ta sẽ hướng dẫn nghiên cứu sinh vào học kì tới, cậu ấy còn trẻ như thế, có yên tâm được không ạ? Tuy cậu ấy đã là giáo sư nhưng còn chưa có bề dày kinh nghiệm giảng dạy và hướng dẫn như các giáo sư khác, liệu có người tin tưởng vào năng lực của cậu ấy không?”Hiệu trưởng Hồ cười lớn:“Ông có thể hoài nghi ai cũng được, nhưng chớ có dại mà hoài nghi giáo sư Quý, đây chính là nhân tài mà trường ta dốc hết sức mới tranh được với đại học Quốc Lập đấy.”Phó hiệu trưởng Cát nghe nói thế, lòng như trầm xuống, vội vàng hỏi thăm thêm về vị giáo sư trẻ này.Trước kia ông ta không quá để mắt tới anh chàng giáo sư mới 30 ấy, ai biết người này từng học trường nào ở nước ngoài, sơ yếu lí lịch của cậu ta chỉ viết có hai cái tên trường nước ngoài lạ hoắc thôi.Nếu thật sự có địa vị đáng gờm đến thế thì…Cát Tình bị nhốt vào phòng, khóc ầm lên.Rõ ràng mẹ và bà anh Thu Thụy đã dặn, chỉ cần tuyên bố chuyện mình mang thai trước mặt nhiều người là qua tết có thể kết hôn với anh ấy mà.Cô ta vừa khóc vừa nhớ tới ánh mắt hung ác như muốn ăn tươi nuốt sống mình của cha mẹ, chợt thấy sợ hãi.Bạch Thu Thụy bị mẹ và bà nội kéo tới nhà Cát Tình chúc tết.Cậu ta cực kì không muốn đi, một phần là vì có cảm giác vẻ tươi cười của hai người rất không bình thường, nhưng đó là mẹ và bà nội cậu ta, không đi không được.Nhưng nếu cậu ta có thể tiên đoán được chuyện sẽ phát sinh trong ngày hôm nay, nhất định cậu ta sẽ không bao giờ bước qua bậc cửa nhà họ Cát.Có điều, cuộc đời không có chữ ‘nếu’.Khi Bạch Thu Thụy hiểu ra được mọi chuyện thì việc hôn nhân của cậu ta với Cát Tình cũng đã được người lớn hai nhà ấn định xong xuôi.Cậu ta muốn phản đối, muốn làm ầm lên, lại trông thấy cha và ông nội lần lượt bước vào. 

Chương 670: Chương 670