Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 685: Chương 685

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Quý Duy Thanh trầm ngâm một lát rồi đáp:“Lớn đấy, nếu bên em chịu nới rộng điều kiện tuyển thì sẽ có nhiều người muốn đầu quân cho bên em đó.”Tống Thời Hạ bò dậy từ trên người anh, nghiêm túc hỏi; “Nới rộng cỡ nào?”“Tỷ như yêu cầu thấp xuống, có thể nhận sinh viên làm thêm vào kỳ nghỉ.”Tống Thời Hạ lại đổ xuống:DTV“Cái này không ổn đâu, bên em muốn tuyển kỹ thuật viên chuyên nghiệp để làm nghiên cứu sản phẩm mới, sinh viên làm thêm không ổn định.Hơn nữa, nếu yêu cầu về nhân viên không cao sẽ khiến người khác cho rằng công ty không đủ chất lượng.”“Hay là biến thành hình thức dự án nhóm đi, như vậy vừa có thể bảo đảm có sản phẩm mà bên sinh viên cũng có việc làm, hợp tác win-win như thế rất hay.”Tống Thời Hạ dựa vào người anh: “Giáo sư Quý tính toán cho sinh viên của mình chu đáo quá.”Quý Duy Thanh ấn bàn tay nghịch ngợm của cô lại:“Trong trường có khá nhiều sinh viên có gia cảnh bần hàn, tư duy và năng lực đều khá, chỉ thiếu cơ hội rèn luyện, anh tin rằng nếu em cẩn thận chọn lựa thì sẽ không phải hối hận đâu.”“Chuyện này em không tự quyết một mình được, phải bàn với chị Diêu Tuyết đã.”“Không nhận cũng không sao, anh chỉ đưa ra một kiến nghị, nếu em cần gấp các kỹ thuật viên có kinh nghiệm thì có thể hỏi hiệu trưởng Hồ, ông ấy sẽ đồng ý cho em tới trường đăng thông báo tuyển dụng.”Thời đại này chưa có hai mùa tuyển dụng như đời sau, sinh viên tốt nghiệp là vào làm đơn vị nhà nước, chỉ có rất ít người lựa chọn ra ngoài giao tranh.Tống Thời Hạ nửa tin nửa ngờ: “Sinh viên tốt nghiệp trường ta đi đâu cũng đều được coi là nhân tài đứng đầu ngành, sẽ có người nhận lời tới công ty em sao?”“Này còn tùy vào điều kiện đãi ngộ bên em, nếu sau khi tốt nghiệp có thể được làm công việc mình thích lại có lương cao thì sẽ có người muốn thôi.”Tống Thời Hạ loáng thoáng cảm nhận được tính khiêu chiến trong chuyện này.Thời đại này, tốt nghiệp đại học rồi vào đơn vị nhà nước, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì về sau đều sẽ thành quản lý, lãnh đạo.Mà một mình xông pha xã hội cũng có nhiều cơ hội tạo dựng sự nghiệp của mình.Không như mấy chục năm tới, cử nhân kỹ sư đầy đường, tiến sĩ cũng chỉ thu nhập mấy chục nghìn một tháng.Cát Tình tới phòng giáo vụ.Cô ta đã có thai ba tháng, nhưng trong lòng chẳng có lấy một chút vui mừng.Nghĩ học kỳ này, cô ả Tống Thời Hạ mình ghét nhất có thể lấy được học bổng cao nhất, Cát Tình lại không cam lòng.Cô ta không cùng khoa với Tống Thời Hạ nhưng vẫn không muốn nhìn Tống Thời Hạ đắc chí.Kết quả bình chọn sinh viên đạt học bổng tháng này đã có, Cát Tình cũng đã biết.Kết quả học tập của Tống Thời Hạ cao vượt trên bạn cùng khóa, đương nhiên sẽ được học bổng, như vậy, chỉ khi nào hành vi đạo đức có vấn đề mới có thể bị loại khỏi danh sách.Cô ta tự tin rằng mình đang nắm nhược điểm của Tống Thời Hạ.Sinh viên Dược học không được tự phối thuốc vì chưa có chứng chỉ, nhưng Tống Thời Hạ không chỉ tự phối thuốc mà còn cho người khác sử dụng.Chỉ cần cô ta làm lớn chuyện này, khiến lãnh đạo học viện chú ý thì Tống Thời Hạ sẽ bị tước học bổng thôi.Cát Tình không chỉ mưu đồ tới đây. 

Quý Duy Thanh trầm ngâm một lát rồi đáp:

“Lớn đấy, nếu bên em chịu nới rộng điều kiện tuyển thì sẽ có nhiều người muốn đầu quân cho bên em đó.”

Tống Thời Hạ bò dậy từ trên người anh, nghiêm túc hỏi; “Nới rộng cỡ nào?”

“Tỷ như yêu cầu thấp xuống, có thể nhận sinh viên làm thêm vào kỳ nghỉ.”

Tống Thời Hạ lại đổ xuống:

DTV

“Cái này không ổn đâu, bên em muốn tuyển kỹ thuật viên chuyên nghiệp để làm nghiên cứu sản phẩm mới, sinh viên làm thêm không ổn định.

Hơn nữa, nếu yêu cầu về nhân viên không cao sẽ khiến người khác cho rằng công ty không đủ chất lượng.”

“Hay là biến thành hình thức dự án nhóm đi, như vậy vừa có thể bảo đảm có sản phẩm mà bên sinh viên cũng có việc làm, hợp tác win-win như thế rất hay.”

Tống Thời Hạ dựa vào người anh: “Giáo sư Quý tính toán cho sinh viên của mình chu đáo quá.”

Quý Duy Thanh ấn bàn tay nghịch ngợm của cô lại:

“Trong trường có khá nhiều sinh viên có gia cảnh bần hàn, tư duy và năng lực đều khá, chỉ thiếu cơ hội rèn luyện, anh tin rằng nếu em cẩn thận chọn lựa thì sẽ không phải hối hận đâu.”

“Chuyện này em không tự quyết một mình được, phải bàn với chị Diêu Tuyết đã.”

“Không nhận cũng không sao, anh chỉ đưa ra một kiến nghị, nếu em cần gấp các kỹ thuật viên có kinh nghiệm thì có thể hỏi hiệu trưởng Hồ, ông ấy sẽ đồng ý cho em tới trường đăng thông báo tuyển dụng.”

Thời đại này chưa có hai mùa tuyển dụng như đời sau, sinh viên tốt nghiệp là vào làm đơn vị nhà nước, chỉ có rất ít người lựa chọn ra ngoài giao tranh.

Tống Thời Hạ nửa tin nửa ngờ:

 

“Sinh viên tốt nghiệp trường ta đi đâu cũng đều được coi là nhân tài đứng đầu ngành, sẽ có người nhận lời tới công ty em sao?”

“Này còn tùy vào điều kiện đãi ngộ bên em, nếu sau khi tốt nghiệp có thể được làm công việc mình thích lại có lương cao thì sẽ có người muốn thôi.”

Tống Thời Hạ loáng thoáng cảm nhận được tính khiêu chiến trong chuyện này.

Thời đại này, tốt nghiệp đại học rồi vào đơn vị nhà nước, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì về sau đều sẽ thành quản lý, lãnh đạo.

Mà một mình xông pha xã hội cũng có nhiều cơ hội tạo dựng sự nghiệp của mình.

Không như mấy chục năm tới, cử nhân kỹ sư đầy đường, tiến sĩ cũng chỉ thu nhập mấy chục nghìn một tháng.

Cát Tình tới phòng giáo vụ.

Cô ta đã có thai ba tháng, nhưng trong lòng chẳng có lấy một chút vui mừng.

Nghĩ học kỳ này, cô ả Tống Thời Hạ mình ghét nhất có thể lấy được học bổng cao nhất, Cát Tình lại không cam lòng.

Cô ta không cùng khoa với Tống Thời Hạ nhưng vẫn không muốn nhìn Tống Thời Hạ đắc chí.

Kết quả bình chọn sinh viên đạt học bổng tháng này đã có, Cát Tình cũng đã biết.

Kết quả học tập của Tống Thời Hạ cao vượt trên bạn cùng khóa, đương nhiên sẽ được học bổng, như vậy, chỉ khi nào hành vi đạo đức có vấn đề mới có thể bị loại khỏi danh sách.

Cô ta tự tin rằng mình đang nắm nhược điểm của Tống Thời Hạ.

Sinh viên Dược học không được tự phối thuốc vì chưa có chứng chỉ, nhưng Tống Thời Hạ không chỉ tự phối thuốc mà còn cho người khác sử dụng.

Chỉ cần cô ta làm lớn chuyện này, khiến lãnh đạo học viện chú ý thì Tống Thời Hạ sẽ bị tước học bổng thôi.

Cát Tình không chỉ mưu đồ tới đây.

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Quý Duy Thanh trầm ngâm một lát rồi đáp:“Lớn đấy, nếu bên em chịu nới rộng điều kiện tuyển thì sẽ có nhiều người muốn đầu quân cho bên em đó.”Tống Thời Hạ bò dậy từ trên người anh, nghiêm túc hỏi; “Nới rộng cỡ nào?”“Tỷ như yêu cầu thấp xuống, có thể nhận sinh viên làm thêm vào kỳ nghỉ.”Tống Thời Hạ lại đổ xuống:DTV“Cái này không ổn đâu, bên em muốn tuyển kỹ thuật viên chuyên nghiệp để làm nghiên cứu sản phẩm mới, sinh viên làm thêm không ổn định.Hơn nữa, nếu yêu cầu về nhân viên không cao sẽ khiến người khác cho rằng công ty không đủ chất lượng.”“Hay là biến thành hình thức dự án nhóm đi, như vậy vừa có thể bảo đảm có sản phẩm mà bên sinh viên cũng có việc làm, hợp tác win-win như thế rất hay.”Tống Thời Hạ dựa vào người anh: “Giáo sư Quý tính toán cho sinh viên của mình chu đáo quá.”Quý Duy Thanh ấn bàn tay nghịch ngợm của cô lại:“Trong trường có khá nhiều sinh viên có gia cảnh bần hàn, tư duy và năng lực đều khá, chỉ thiếu cơ hội rèn luyện, anh tin rằng nếu em cẩn thận chọn lựa thì sẽ không phải hối hận đâu.”“Chuyện này em không tự quyết một mình được, phải bàn với chị Diêu Tuyết đã.”“Không nhận cũng không sao, anh chỉ đưa ra một kiến nghị, nếu em cần gấp các kỹ thuật viên có kinh nghiệm thì có thể hỏi hiệu trưởng Hồ, ông ấy sẽ đồng ý cho em tới trường đăng thông báo tuyển dụng.”Thời đại này chưa có hai mùa tuyển dụng như đời sau, sinh viên tốt nghiệp là vào làm đơn vị nhà nước, chỉ có rất ít người lựa chọn ra ngoài giao tranh.Tống Thời Hạ nửa tin nửa ngờ: “Sinh viên tốt nghiệp trường ta đi đâu cũng đều được coi là nhân tài đứng đầu ngành, sẽ có người nhận lời tới công ty em sao?”“Này còn tùy vào điều kiện đãi ngộ bên em, nếu sau khi tốt nghiệp có thể được làm công việc mình thích lại có lương cao thì sẽ có người muốn thôi.”Tống Thời Hạ loáng thoáng cảm nhận được tính khiêu chiến trong chuyện này.Thời đại này, tốt nghiệp đại học rồi vào đơn vị nhà nước, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì về sau đều sẽ thành quản lý, lãnh đạo.Mà một mình xông pha xã hội cũng có nhiều cơ hội tạo dựng sự nghiệp của mình.Không như mấy chục năm tới, cử nhân kỹ sư đầy đường, tiến sĩ cũng chỉ thu nhập mấy chục nghìn một tháng.Cát Tình tới phòng giáo vụ.Cô ta đã có thai ba tháng, nhưng trong lòng chẳng có lấy một chút vui mừng.Nghĩ học kỳ này, cô ả Tống Thời Hạ mình ghét nhất có thể lấy được học bổng cao nhất, Cát Tình lại không cam lòng.Cô ta không cùng khoa với Tống Thời Hạ nhưng vẫn không muốn nhìn Tống Thời Hạ đắc chí.Kết quả bình chọn sinh viên đạt học bổng tháng này đã có, Cát Tình cũng đã biết.Kết quả học tập của Tống Thời Hạ cao vượt trên bạn cùng khóa, đương nhiên sẽ được học bổng, như vậy, chỉ khi nào hành vi đạo đức có vấn đề mới có thể bị loại khỏi danh sách.Cô ta tự tin rằng mình đang nắm nhược điểm của Tống Thời Hạ.Sinh viên Dược học không được tự phối thuốc vì chưa có chứng chỉ, nhưng Tống Thời Hạ không chỉ tự phối thuốc mà còn cho người khác sử dụng.Chỉ cần cô ta làm lớn chuyện này, khiến lãnh đạo học viện chú ý thì Tống Thời Hạ sẽ bị tước học bổng thôi.Cát Tình không chỉ mưu đồ tới đây. 

Chương 685: Chương 685