Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 716: Chương 716

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Cũng không biết có phải chỉ là ảo giác hay chăng, đắp mấy thứ ươn ướt lành lạnh lên mặt, cảm giác cũng thoải mái nhẹ nhàng hẳn đi.Tống Thời Hạ bước ra cửa còn cố tình ngoái đầu hỏi anh:“Em không lừa anh đúng không? Có phải cảm thấy thoải mái hơn là rửa mặt không?”Quý Duy Thanh đáp, giọng có vẻ hơi ngại ngùng: “Đúng là có hơi khác, nhưng đắp đồ lên mặt thế này, anh không quen lắm.”DTVTống Thời Hạ hết sức hài lòng trước câu trả lời thành thật của anh.Thế mới đúng chứ, ăn ngay nói thật thì có gì mất mặt đâu, lần sau cô có hứng sẽ chế mặt nạ thành dạng kem lỏng, để anh ấy dùng như kem dưỡng ẩm bảo vệ da thôi.Mặt nạ cô cho anh dùng quả thật có tác dụng làm chậm lão hóa, mặc dù không thể ngăn cản bước chân của tuổi tác nhưng có thể giúp làn da duy trì trạng thái tốt nhất ở giai đoạn này.Còn nếu anh không chịu dùng thì mặc kệ anh, cô dùng một mình, một mình xinh đẹp như hoa cũng được.Trong nhà không nhiều người biết lái xe, Quý Duy Thanh cũng được gọi ra làm tài xế cho xe hoa, Tống Thời Hạ đi cùng đón cô dâu.Thợ quay phim được tài xế của bác Diêu chở đi, còn một thợ quay phim khác thì đang ở nhà khách rồi.Đối với người dân trong thôn, hôn lễ của Tống Thu Sinh được tổ chức cực kì long trọng, đặc biệt là bàn tiệc đều do đầu bếp tiệm cơm quốc doanh đứng bếp nấu.Người đến dự đám cưới đều vui vẻ cho rằng như thế này cũng coi như mình được đến tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa linh đình rồi.Đồ ăn trong tiệc cưới của nhà ông Tống cũng khác hẳn nhà bình thường.Các món thịt liên tiếp được bày lên, mùi thơm khắp chốn, như thể chủ nhà sợ khách ăn không đủ no. Màn thầu cũng là màn thầu đường đỏ.Nhà ai mở tiệc kết hôn mà xa xỉ được như vậy chứ?Nhìn tới ngó lui, cũng chỉ có nhà ông Tống, có thằng con Tống Thu Sinh ăn nên làm ra mới dám bày tiệc như đốt tiền vậy thôi.Đám trẻ con trong thôn cảm thấy tiệc cưới của anh Thu Sinh thậm chí còn ngon hơn cả bữa cơm tất niên nhà mình, nếu năm nào anh ấy cũng cưới một lần thì tốt quá.Quý Yên Nhiên đang ngồi bên cạnh cô dâu, cô ấy đã quen biết với Diêu Tuyết khi tới công ty làm thêm, hai bên rất hợp tính nhau.Diêu Tuyết trang điểm kiểu cô dâu thật là lộng lẫy, đẹp hơn tất cả những cô dâu mà Quý Yên Nhiên từng gặp.Tóc quấn lên cao, từng lọn đều kết hoa bách hợp và hoa hồng tươi, thơm ngào ngạt.Trước nay Quý Yên Nhiên chưa từng thấy kiểu tóc nào đẹp như thế, vấn tóc xong, trông chị ấy cứ như minh tinh vậy.Quý Yên Nhiên cứ mải nhìn đến ngây người, Diêu Tuyết thấy thế bèn đưa chỗ hoa tươi còn lại cho cô ấy.“Hoa bách hợp tượng trưng cho sự thuần khiết, hoa hồng là biểu tượng của tình yêu nồng nàn, đây cũng là lời chúc chị dành cho em.”“Em cảm ơn chị nhiều.”Quý Yên Nhiên lặng yên ghi nhớ lời chúc chân thành ấy vào lòng, rồi cúi đầu hít sâu một hơi, hương hoa thơm quá.Tiếng pháo đì đùng vang lên, đoàn xe đã đốt pháo từ cửa thôn đến tận cửa nhà, trước cửa nhà cũng còn đang đặt mấy ống pháo hoa to.Cô dâu xinh đẹp được chú rể cõng từ xe ô tô xuống, hai thiên thần nhí lon ton xách lẵng hoa, vừa chạy vừa tung lên người cô dâu chú rể, khách tới dự đều cười vang. 

Cũng không biết có phải chỉ là ảo giác hay chăng, đắp mấy thứ ươn ướt lành lạnh lên mặt, cảm giác cũng thoải mái nhẹ nhàng hẳn đi.

Tống Thời Hạ bước ra cửa còn cố tình ngoái đầu hỏi anh:

“Em không lừa anh đúng không? Có phải cảm thấy thoải mái hơn là rửa mặt không?”

Quý Duy Thanh đáp, giọng có vẻ hơi ngại ngùng: “Đúng là có hơi khác, nhưng đắp đồ lên mặt thế này, anh không quen lắm.”

DTV

Tống Thời Hạ hết sức hài lòng trước câu trả lời thành thật của anh.

Thế mới đúng chứ, ăn ngay nói thật thì có gì mất mặt đâu, lần sau cô có hứng sẽ chế mặt nạ thành dạng kem lỏng, để anh ấy dùng như kem dưỡng ẩm bảo vệ da thôi.

Mặt nạ cô cho anh dùng quả thật có tác dụng làm chậm lão hóa, mặc dù không thể ngăn cản bước chân của tuổi tác nhưng có thể giúp làn da duy trì trạng thái tốt nhất ở giai đoạn này.

Còn nếu anh không chịu dùng thì mặc kệ anh, cô dùng một mình, một mình xinh đẹp như hoa cũng được.

Trong nhà không nhiều người biết lái xe, Quý Duy Thanh cũng được gọi ra làm tài xế cho xe hoa, Tống Thời Hạ đi cùng đón cô dâu.

Thợ quay phim được tài xế của bác Diêu chở đi, còn một thợ quay phim khác thì đang ở nhà khách rồi.

Đối với người dân trong thôn, hôn lễ của Tống Thu Sinh được tổ chức cực kì long trọng, đặc biệt là bàn tiệc đều do đầu bếp tiệm cơm quốc doanh đứng bếp nấu.

Người đến dự đám cưới đều vui vẻ cho rằng như thế này cũng coi như mình được đến tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa linh đình rồi.

Đồ ăn trong tiệc cưới của nhà ông Tống cũng khác hẳn nhà bình thường.

Các món thịt liên tiếp được bày lên, mùi thơm khắp chốn, như thể chủ nhà sợ khách ăn không đủ no.

 

Màn thầu cũng là màn thầu đường đỏ.

Nhà ai mở tiệc kết hôn mà xa xỉ được như vậy chứ?

Nhìn tới ngó lui, cũng chỉ có nhà ông Tống, có thằng con Tống Thu Sinh ăn nên làm ra mới dám bày tiệc như đốt tiền vậy thôi.

Đám trẻ con trong thôn cảm thấy tiệc cưới của anh Thu Sinh thậm chí còn ngon hơn cả bữa cơm tất niên nhà mình, nếu năm nào anh ấy cũng cưới một lần thì tốt quá.

Quý Yên Nhiên đang ngồi bên cạnh cô dâu, cô ấy đã quen biết với Diêu Tuyết khi tới công ty làm thêm, hai bên rất hợp tính nhau.

Diêu Tuyết trang điểm kiểu cô dâu thật là lộng lẫy, đẹp hơn tất cả những cô dâu mà Quý Yên Nhiên từng gặp.

Tóc quấn lên cao, từng lọn đều kết hoa bách hợp và hoa hồng tươi, thơm ngào ngạt.

Trước nay Quý Yên Nhiên chưa từng thấy kiểu tóc nào đẹp như thế, vấn tóc xong, trông chị ấy cứ như minh tinh vậy.

Quý Yên Nhiên cứ mải nhìn đến ngây người, Diêu Tuyết thấy thế bèn đưa chỗ hoa tươi còn lại cho cô ấy.

“Hoa bách hợp tượng trưng cho sự thuần khiết, hoa hồng là biểu tượng của tình yêu nồng nàn, đây cũng là lời chúc chị dành cho em.”

“Em cảm ơn chị nhiều.”

Quý Yên Nhiên lặng yên ghi nhớ lời chúc chân thành ấy vào lòng, rồi cúi đầu hít sâu một hơi, hương hoa thơm quá.

Tiếng pháo đì đùng vang lên, đoàn xe đã đốt pháo từ cửa thôn đến tận cửa nhà, trước cửa nhà cũng còn đang đặt mấy ống pháo hoa to.

Cô dâu xinh đẹp được chú rể cõng từ xe ô tô xuống, hai thiên thần nhí lon ton xách lẵng hoa, vừa chạy vừa tung lên người cô dâu chú rể, khách tới dự đều cười vang.

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Cũng không biết có phải chỉ là ảo giác hay chăng, đắp mấy thứ ươn ướt lành lạnh lên mặt, cảm giác cũng thoải mái nhẹ nhàng hẳn đi.Tống Thời Hạ bước ra cửa còn cố tình ngoái đầu hỏi anh:“Em không lừa anh đúng không? Có phải cảm thấy thoải mái hơn là rửa mặt không?”Quý Duy Thanh đáp, giọng có vẻ hơi ngại ngùng: “Đúng là có hơi khác, nhưng đắp đồ lên mặt thế này, anh không quen lắm.”DTVTống Thời Hạ hết sức hài lòng trước câu trả lời thành thật của anh.Thế mới đúng chứ, ăn ngay nói thật thì có gì mất mặt đâu, lần sau cô có hứng sẽ chế mặt nạ thành dạng kem lỏng, để anh ấy dùng như kem dưỡng ẩm bảo vệ da thôi.Mặt nạ cô cho anh dùng quả thật có tác dụng làm chậm lão hóa, mặc dù không thể ngăn cản bước chân của tuổi tác nhưng có thể giúp làn da duy trì trạng thái tốt nhất ở giai đoạn này.Còn nếu anh không chịu dùng thì mặc kệ anh, cô dùng một mình, một mình xinh đẹp như hoa cũng được.Trong nhà không nhiều người biết lái xe, Quý Duy Thanh cũng được gọi ra làm tài xế cho xe hoa, Tống Thời Hạ đi cùng đón cô dâu.Thợ quay phim được tài xế của bác Diêu chở đi, còn một thợ quay phim khác thì đang ở nhà khách rồi.Đối với người dân trong thôn, hôn lễ của Tống Thu Sinh được tổ chức cực kì long trọng, đặc biệt là bàn tiệc đều do đầu bếp tiệm cơm quốc doanh đứng bếp nấu.Người đến dự đám cưới đều vui vẻ cho rằng như thế này cũng coi như mình được đến tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa linh đình rồi.Đồ ăn trong tiệc cưới của nhà ông Tống cũng khác hẳn nhà bình thường.Các món thịt liên tiếp được bày lên, mùi thơm khắp chốn, như thể chủ nhà sợ khách ăn không đủ no. Màn thầu cũng là màn thầu đường đỏ.Nhà ai mở tiệc kết hôn mà xa xỉ được như vậy chứ?Nhìn tới ngó lui, cũng chỉ có nhà ông Tống, có thằng con Tống Thu Sinh ăn nên làm ra mới dám bày tiệc như đốt tiền vậy thôi.Đám trẻ con trong thôn cảm thấy tiệc cưới của anh Thu Sinh thậm chí còn ngon hơn cả bữa cơm tất niên nhà mình, nếu năm nào anh ấy cũng cưới một lần thì tốt quá.Quý Yên Nhiên đang ngồi bên cạnh cô dâu, cô ấy đã quen biết với Diêu Tuyết khi tới công ty làm thêm, hai bên rất hợp tính nhau.Diêu Tuyết trang điểm kiểu cô dâu thật là lộng lẫy, đẹp hơn tất cả những cô dâu mà Quý Yên Nhiên từng gặp.Tóc quấn lên cao, từng lọn đều kết hoa bách hợp và hoa hồng tươi, thơm ngào ngạt.Trước nay Quý Yên Nhiên chưa từng thấy kiểu tóc nào đẹp như thế, vấn tóc xong, trông chị ấy cứ như minh tinh vậy.Quý Yên Nhiên cứ mải nhìn đến ngây người, Diêu Tuyết thấy thế bèn đưa chỗ hoa tươi còn lại cho cô ấy.“Hoa bách hợp tượng trưng cho sự thuần khiết, hoa hồng là biểu tượng của tình yêu nồng nàn, đây cũng là lời chúc chị dành cho em.”“Em cảm ơn chị nhiều.”Quý Yên Nhiên lặng yên ghi nhớ lời chúc chân thành ấy vào lòng, rồi cúi đầu hít sâu một hơi, hương hoa thơm quá.Tiếng pháo đì đùng vang lên, đoàn xe đã đốt pháo từ cửa thôn đến tận cửa nhà, trước cửa nhà cũng còn đang đặt mấy ống pháo hoa to.Cô dâu xinh đẹp được chú rể cõng từ xe ô tô xuống, hai thiên thần nhí lon ton xách lẵng hoa, vừa chạy vừa tung lên người cô dâu chú rể, khách tới dự đều cười vang. 

Chương 716: Chương 716