Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 737: Chương 737

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ thấy anh chẳng hề tò mò, bèn ôm cổ anh, ghé sát tai lải nhải:“Anh thật sự không muốn biết ư?”Quý Duy Thanh đáp mà không ngẩng đầu:“Muốn biết, nhưng anh hi vọng em có thể bảo vệ được bí mật đó hơn, anh không muốn bất kì ai biết đến nó, kể cả anh.”Tống Thời Hạ tựa đầu vào vai anh: “Vậy cũng được, đợi khi nào anh muốn biết thì cứ hỏi nhé.”Một đời dài như vậy mà.…Hà Kiến Quân tới tặng quà, có nhắc đến nguyện vọng muốn hợp tác với bạn học để mở công ty sau khi tốt nghiệp.Tống Thời Hạ mới nhân tiện hỏi một câu, cô khá tò mò về xu hướng dựng nghiệp của người trẻ hiện nay.“Chúng em đang chuẩn bị tới thôn Trung Quan thuê nhà làm văn phòng, chỗ đó hẻo lánh nên tiền thuê thấp, em còn có một người bạn cấp ba từ nơi khác tới.Cậu ấy nói có đầu mối mua được nguyên liệu chế tác thiết bị điện tử giá rẻ hơn thị trường, chúng em sẽ xem xem nên đầu tư vào sản phẩm gì trước tiên để nhanh chóng tích lũy tài chính.Mục tiêu cuối cùng của bọn em là tạo dựng một nhãn hiệu công nghệ cao thuộc về chính mình, đuổi kịp và vượt qua được trình độ kỹ thuật của nước ngoài.”Tống Thời Hạ hỏi Hà Kiến Quân tính làm về mảng sản phẩm nào.Hà Kiến Quân đáp rằng sẽ không giới hạn một hai loại mà muốn làm rộng cả các mảng thiết bị di động, máy tính, thiết bị trí tuệ nhân tạo…Tống Thời Hạ trầm mặc.Tuy Hà Kiến Quân không trùng tên họ với nhà sáng lập công ty khoa học kỹ thuật hàng đầu trong tương lai nhưng những mảng sản phẩm do cậu ấy thiết tưởng lại đều sẽ thực sự xuất hiện, hơn nữa, tên công ty lại giống như đúc.Tống Thời Hạ nhớ ra, đây là thế giới song song, vậy tức là rất có khả năng cô đã vô tình quen biết với một nhân vật truyền kỳ của đời sau rồi.Cô hào hứng hỏi kĩ thêm:“Bên công ty em có cần thêm đầu tư không? Cô cảm thấy rất có hứng thú với mảng kỹ thuật công nghệ cao mà em vừa nói, nhưng cô không phải người trong ngành, đang muốn tìm mấy công ty có tiềm lực để đầu tư.”Hà Kiến Quân vui mừng khôn xiết, có thể kiếm thêm người đầu tư cho công ty thì còn gì bằng.Cậu hưng phấn nói ngay:“Cần chứ ạ, chúng em đang thực sự gặp khó khăn trong phương diện tài chính. Nếu cô chịu đầu tư thì đây chẳng khác nào hạn hán gặp mưa rào đâu ạ.”Tống Thời Hạ cũng vui vẻ: “Vậy đợi khi làm xong thủ tục thành lập công ty thì tới gặp cô, cô chờ tin của bọn em nhé.”Hà Kiến Quân gật đầu thật mạnh, mặt không che giấu vẻ kích động.Chỉ cần có thể giải quyết khó khăn về tài chính thì mọi việc còn lại đều không có gì khó nữa.Sau khi tốt nghiệp, Hà Kiến Quân còn dự định học tiếp lên cao hơn, nhưng điều đó cũng sẽ không ảnh hưởng tới sự nghiệp của cậu.Cậu không cần lo hết mọi việc trong công ty vì đã có một số người bạn bên ngành máy tính và lập trình cùng tham gia rồi.Một năm sau, Tống Thời Hạ gặp lại Hà Kiến Quân một lần nữa trong dịp cắt băng khánh thành công ty.Hà Kiến Quân cùng những người hợp tác đã thuê nguyên một tầng ở thôn Trung Quan.Tám phòng thuộc tầng này là các phòng ban thuộc trụ sở của công ty, tòa nhà này cũng có khá nhiều công ty khoa học kỹ thuật khác nữa.Quanh thôn Trung Quan đều là đất hoang, trước mắt chưa được đưa vào khai thác.Không ai có thể ngờ, nơi này trong tương lai sẽ trở thành nơi tấc đất tấc vàng, giá cao tới hơn trăm nghìn một mét vuông. 

Tống Thời Hạ thấy anh chẳng hề tò mò, bèn ôm cổ anh, ghé sát tai lải nhải:

“Anh thật sự không muốn biết ư?”

Quý Duy Thanh đáp mà không ngẩng đầu:

“Muốn biết, nhưng anh hi vọng em có thể bảo vệ được bí mật đó hơn, anh không muốn bất kì ai biết đến nó, kể cả anh.”

Tống Thời Hạ tựa đầu vào vai anh: “Vậy cũng được, đợi khi nào anh muốn biết thì cứ hỏi nhé.”

Một đời dài như vậy mà.

Hà Kiến Quân tới tặng quà, có nhắc đến nguyện vọng muốn hợp tác với bạn học để mở công ty sau khi tốt nghiệp.

Tống Thời Hạ mới nhân tiện hỏi một câu, cô khá tò mò về xu hướng dựng nghiệp của người trẻ hiện nay.

“Chúng em đang chuẩn bị tới thôn Trung Quan thuê nhà làm văn phòng, chỗ đó hẻo lánh nên tiền thuê thấp, em còn có một người bạn cấp ba từ nơi khác tới.

Cậu ấy nói có đầu mối mua được nguyên liệu chế tác thiết bị điện tử giá rẻ hơn thị trường, chúng em sẽ xem xem nên đầu tư vào sản phẩm gì trước tiên để nhanh chóng tích lũy tài chính.

Mục tiêu cuối cùng của bọn em là tạo dựng một nhãn hiệu công nghệ cao thuộc về chính mình, đuổi kịp và vượt qua được trình độ kỹ thuật của nước ngoài.”

Tống Thời Hạ hỏi Hà Kiến Quân tính làm về mảng sản phẩm nào.

Hà Kiến Quân đáp rằng sẽ không giới hạn một hai loại mà muốn làm rộng cả các mảng thiết bị di động, máy tính, thiết bị trí tuệ nhân tạo…

Tống Thời Hạ trầm mặc.

Tuy Hà Kiến Quân không trùng tên họ với nhà sáng lập công ty khoa học kỹ thuật hàng đầu trong tương lai nhưng những mảng sản phẩm do cậu ấy thiết tưởng lại đều sẽ thực sự xuất hiện, hơn nữa, tên công ty lại giống như đúc.

Tống Thời Hạ nhớ ra, đây là thế giới song song, vậy tức là rất có khả năng cô đã vô tình quen biết với một nhân vật truyền kỳ của đời sau rồi.

Cô hào hứng hỏi kĩ thêm:

“Bên công ty em có cần thêm đầu tư không? Cô cảm thấy rất có hứng thú với mảng kỹ thuật công nghệ cao mà em vừa nói, nhưng cô không phải người trong ngành, đang muốn tìm mấy công ty có tiềm lực để đầu tư.”

Hà Kiến Quân vui mừng khôn xiết, có thể kiếm thêm người đầu tư cho công ty thì còn gì bằng.

Cậu hưng phấn nói ngay:

“Cần chứ ạ, chúng em đang thực sự gặp khó khăn trong phương diện tài chính. Nếu cô chịu đầu tư thì đây chẳng khác nào hạn hán gặp mưa rào đâu ạ.”

Tống Thời Hạ cũng vui vẻ: “Vậy đợi khi làm xong thủ tục thành lập công ty thì tới gặp cô, cô chờ tin của bọn em nhé.”

Hà Kiến Quân gật đầu thật mạnh, mặt không che giấu vẻ kích động.

Chỉ cần có thể giải quyết khó khăn về tài chính thì mọi việc còn lại đều không có gì khó nữa.

Sau khi tốt nghiệp, Hà Kiến Quân còn dự định học tiếp lên cao hơn, nhưng điều đó cũng sẽ không ảnh hưởng tới sự nghiệp của cậu.

Cậu không cần lo hết mọi việc trong công ty vì đã có một số người bạn bên ngành máy tính và lập trình cùng tham gia rồi.

Một năm sau, Tống Thời Hạ gặp lại Hà Kiến Quân một lần nữa trong dịp cắt băng khánh thành công ty.

Hà Kiến Quân cùng những người hợp tác đã thuê nguyên một tầng ở thôn Trung Quan.

Tám phòng thuộc tầng này là các phòng ban thuộc trụ sở của công ty, tòa nhà này cũng có khá nhiều công ty khoa học kỹ thuật khác nữa.

Quanh thôn Trung Quan đều là đất hoang, trước mắt chưa được đưa vào khai thác.

Không ai có thể ngờ, nơi này trong tương lai sẽ trở thành nơi tấc đất tấc vàng, giá cao tới hơn trăm nghìn một mét vuông.

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ thấy anh chẳng hề tò mò, bèn ôm cổ anh, ghé sát tai lải nhải:“Anh thật sự không muốn biết ư?”Quý Duy Thanh đáp mà không ngẩng đầu:“Muốn biết, nhưng anh hi vọng em có thể bảo vệ được bí mật đó hơn, anh không muốn bất kì ai biết đến nó, kể cả anh.”Tống Thời Hạ tựa đầu vào vai anh: “Vậy cũng được, đợi khi nào anh muốn biết thì cứ hỏi nhé.”Một đời dài như vậy mà.…Hà Kiến Quân tới tặng quà, có nhắc đến nguyện vọng muốn hợp tác với bạn học để mở công ty sau khi tốt nghiệp.Tống Thời Hạ mới nhân tiện hỏi một câu, cô khá tò mò về xu hướng dựng nghiệp của người trẻ hiện nay.“Chúng em đang chuẩn bị tới thôn Trung Quan thuê nhà làm văn phòng, chỗ đó hẻo lánh nên tiền thuê thấp, em còn có một người bạn cấp ba từ nơi khác tới.Cậu ấy nói có đầu mối mua được nguyên liệu chế tác thiết bị điện tử giá rẻ hơn thị trường, chúng em sẽ xem xem nên đầu tư vào sản phẩm gì trước tiên để nhanh chóng tích lũy tài chính.Mục tiêu cuối cùng của bọn em là tạo dựng một nhãn hiệu công nghệ cao thuộc về chính mình, đuổi kịp và vượt qua được trình độ kỹ thuật của nước ngoài.”Tống Thời Hạ hỏi Hà Kiến Quân tính làm về mảng sản phẩm nào.Hà Kiến Quân đáp rằng sẽ không giới hạn một hai loại mà muốn làm rộng cả các mảng thiết bị di động, máy tính, thiết bị trí tuệ nhân tạo…Tống Thời Hạ trầm mặc.Tuy Hà Kiến Quân không trùng tên họ với nhà sáng lập công ty khoa học kỹ thuật hàng đầu trong tương lai nhưng những mảng sản phẩm do cậu ấy thiết tưởng lại đều sẽ thực sự xuất hiện, hơn nữa, tên công ty lại giống như đúc.Tống Thời Hạ nhớ ra, đây là thế giới song song, vậy tức là rất có khả năng cô đã vô tình quen biết với một nhân vật truyền kỳ của đời sau rồi.Cô hào hứng hỏi kĩ thêm:“Bên công ty em có cần thêm đầu tư không? Cô cảm thấy rất có hứng thú với mảng kỹ thuật công nghệ cao mà em vừa nói, nhưng cô không phải người trong ngành, đang muốn tìm mấy công ty có tiềm lực để đầu tư.”Hà Kiến Quân vui mừng khôn xiết, có thể kiếm thêm người đầu tư cho công ty thì còn gì bằng.Cậu hưng phấn nói ngay:“Cần chứ ạ, chúng em đang thực sự gặp khó khăn trong phương diện tài chính. Nếu cô chịu đầu tư thì đây chẳng khác nào hạn hán gặp mưa rào đâu ạ.”Tống Thời Hạ cũng vui vẻ: “Vậy đợi khi làm xong thủ tục thành lập công ty thì tới gặp cô, cô chờ tin của bọn em nhé.”Hà Kiến Quân gật đầu thật mạnh, mặt không che giấu vẻ kích động.Chỉ cần có thể giải quyết khó khăn về tài chính thì mọi việc còn lại đều không có gì khó nữa.Sau khi tốt nghiệp, Hà Kiến Quân còn dự định học tiếp lên cao hơn, nhưng điều đó cũng sẽ không ảnh hưởng tới sự nghiệp của cậu.Cậu không cần lo hết mọi việc trong công ty vì đã có một số người bạn bên ngành máy tính và lập trình cùng tham gia rồi.Một năm sau, Tống Thời Hạ gặp lại Hà Kiến Quân một lần nữa trong dịp cắt băng khánh thành công ty.Hà Kiến Quân cùng những người hợp tác đã thuê nguyên một tầng ở thôn Trung Quan.Tám phòng thuộc tầng này là các phòng ban thuộc trụ sở của công ty, tòa nhà này cũng có khá nhiều công ty khoa học kỹ thuật khác nữa.Quanh thôn Trung Quan đều là đất hoang, trước mắt chưa được đưa vào khai thác.Không ai có thể ngờ, nơi này trong tương lai sẽ trở thành nơi tấc đất tấc vàng, giá cao tới hơn trăm nghìn một mét vuông. 

Chương 737: Chương 737