Tác giả:

Sân bay thành phố S, một cô gái đeo mắt kính đen che gần hết nửa mặt *****̉a mình, trên người mặc cái váy yếm áo thun bên trong là màu trắng, yếm jean màu xanh dương, chân mang giày boot cao cổ màu đen, mái tóc thẳng mượt dài đến thắt lưng, bên vai mang một túi xách mẫu giới hạn *****̉a Gucci, tay kéo vali vui vẻ, phấn khởi bước ra khỏi cửa kiểm tra."Rầm" cô đụng phải một người đàn ông rồi ngã xuống đất, cô tức giận đứng dậy tháo mắt kính ra trừng mắt nhìn người đàn ông kia lớn tiếng quát:"Nè anh kia! Bộ đi không nhìn đường hay sao mà va vào tôi?" Người đàn ông kia nheo mắt nhìn cô, anh quan sát đánh giá hai má phúng phính, phấn nộn, đôi mắt màu xanh to tròn, chiếc mũi cao xinh xắn, đôi môi hồng, chúm chím trong đầu anh xuất hiện hai chữ đáng yêu, không xinh đẹp diễm lệ như những cô gái khác nhưng lại rất đáng yêu, trong sáng. Cô thấy anh không trả lời chỉ nhìn cô…

Chương 85: đừng bao giờ thách thức tôi

Tổng Tài Lạnh Lùng Và Cô Nàng Ma NữTác giả: Ruby JoyTruyện Ngôn TìnhSân bay thành phố S, một cô gái đeo mắt kính đen che gần hết nửa mặt *****̉a mình, trên người mặc cái váy yếm áo thun bên trong là màu trắng, yếm jean màu xanh dương, chân mang giày boot cao cổ màu đen, mái tóc thẳng mượt dài đến thắt lưng, bên vai mang một túi xách mẫu giới hạn *****̉a Gucci, tay kéo vali vui vẻ, phấn khởi bước ra khỏi cửa kiểm tra."Rầm" cô đụng phải một người đàn ông rồi ngã xuống đất, cô tức giận đứng dậy tháo mắt kính ra trừng mắt nhìn người đàn ông kia lớn tiếng quát:"Nè anh kia! Bộ đi không nhìn đường hay sao mà va vào tôi?" Người đàn ông kia nheo mắt nhìn cô, anh quan sát đánh giá hai má phúng phính, phấn nộn, đôi mắt màu xanh to tròn, chiếc mũi cao xinh xắn, đôi môi hồng, chúm chím trong đầu anh xuất hiện hai chữ đáng yêu, không xinh đẹp diễm lệ như những cô gái khác nhưng lại rất đáng yêu, trong sáng. Cô thấy anh không trả lời chỉ nhìn cô… Gần đến Tết, tiết trời ngày càng lạnh hơn Clara lợi dụng lúc Phương Chí Bình đi làm cô gọi điện hẹn Âu Dương Dật Huân, rất nhanh anh đã có mặt tại một quán cafe mà cô hẹn:"Em đột nhiên hẹn anh đến đây là có chuyện gì sao?"Clara vẻ mặt vô *****̀ng nghiêm túc nói với Âu Dương Dật Huân:"Hôm nay, em hẹn anh ra đây là muốn nhờ anh một việc."Âu Dương Dật Huân nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc *****̉a cô anh *****̃ng cảm thấy có chút căng thẳng, chắc chắn là chuyện cô nhờ anh rất quan trọng:"Em cứ nói đi là việc gì?""Em muốn anh giúp em làm một tờ giấy có thai giả."Âu Dương Dật Huân nhìn cô vẻ mặt anh *****̃ng trở nên vô *****̀ng nghiêm túc:"Em thật sự liều như vậy luôn sao? Nếu như chuyện này bị bại lộ ra thì chắc chắn Phương Chí Bình sẽ không tha cho em đâu.""Ngay từ đầu em đã liều rồi nếu như em đã chọn con đường này thì em đã không còn sợ gì nữa cả. Anh hãy giúp em đi."Âu Dương Dật Huân thở dài khẽ gật đầu đồng ý với cô:"Nói gì thì nói anh tất nhiên phải giúp em rồi."Clara mỉm cười với Âu Dương Dật Huân:"Em biết mà anh nhất định sẽ giúp em."Buổi chiều, Clara một mình đi mua sắm vừa bước vào thì điện thoại *****̉a cô vang lên là Phương Chí Bình gọi cho cô:"Nguyệt Vân! Em đang ở đâu vậy?"Clara không nhanh không chậm đáp:"Em đang ở trung tâm mua sắm.""Được! Đúng lúc anh *****̃ng ở gần đó anh sẽ đến đón em. Năm phút nữa anh sẽ có mặt ngay.""Được! Em sẽ chờ anh." Clara nói xong thì tắt máy đi lựa chọn quần áo.Cô cầm một chiếc váy màu trắng lên xem cô thấy thích chiếc váy liền đưa cho nhân viên bảo gói lại vừa vào tay nhân viên thì Hà Ái Châu bước đến giật lấy chiếc váy, lớn tiếng bảo:"Tôi lấy chiếc váy này gói lại cho tôi đi."Cô nhân viên khó xử không biết phải làm như thế nào? Clara quay người lại nhìn thấy Hà Ái Châu mặt *****̉a cô liền trở nên lạnh tanh:"Đây là chiếc váy tôi đã chọn trước cô hãy chọn cái khác đi."Hà Ái Châu nghênh mặt lên nói với cô:"Tại sao tôi lại phải chọn cái khác chứ? Tôi đã chọn trúng cái váy này thì nó phải là *****̉a tôi. Cái thứ nghèo hèn chỉ biết ăn bám người khác như cô thì không xứng với chiếc váy này."Clara bật cười lạnh, hai tay siết chặt lại dùng ánh mắt viên đạn nhìn Hà Ái Châu bỗng từ phía sau cô có giọng nói cất lên:"Cô *****̃ng gan thật dám nói bạn gái *****̉a tôi là cái thứ nghèo hèn, ăn bám tôi thấy cô chán sống rồi nhỉ?"Phương Chí Bình đi đến đứng bên cạnh Clara, quăng cặp mắt sắc lạnh với Hà Ái Châu, Hà Ái Châu vẻ mặt khinh thường, dửng dưng:"Anh đừng tưởng tôi sẽ sợ anh tôi thừa biết rằng anh vẫn chưa có đủ khả năng làm gì tôi càng không thể làm gì được tập đoàn *****̉a tôi đâu. Anh đừng có mà ở đó hù dọa tôi."Clara khoanh tay nở một nụ cười đáng sợ, đầy lạnh lẽo:"Chí Bình không làm gì được cô nhưng tôi thì có thể đấy tôi dư sức để hạ bệ cô hủy hoại cả tập đoàn *****̉a cô. Cô đừng bao giờ thách thức tôi."Hà Ái Châu vẫn không biết sợ cứ tưởng cô chỉ hù dọa thôi:"Vậy thì tôi thách cô đó tôi rất muốn biết cô sẽ làm gì được tôi. Nhưng bây giờ điều quan trọng là chiếc váy này đã là *****̉a tôi cô không có cửa giành với tôi đâu."Phương Chí Bình sắc mặt càng đen lại:" Cô nhầm rồi hiện tại cái váy này là *****̉a Nguyệt Vân và tất cả quần áo ở đây đều đã thuộc quyền sở hữu *****̉a cô ấy. Tôi đã cho người mua toàn bộ nơi này."Cô nhân viên nhận được tin báo bước đến nói với Hà Ái Châu:"Thật xin lỗi cô bây giờ toàn bộ cửa hàng ở đây đều là *****̉a vị tiểu thư này cho nên mọi thứ ở đây đều do cô ấy quyết định."Hà Ái Châu tức xanh mặt quăng cái váy xuống rồi hậm hực bỏ đi, Clara bật cười nhìn thấy vẻ mặt tức giận *****̉a cô ta cô cảm thấy đắc ý vô *****̀ng.

Gần đến Tết, tiết trời ngày càng lạnh hơn Clara lợi dụng lúc Phương Chí Bình đi làm cô gọi điện hẹn Âu Dương Dật Huân, rất nhanh anh đã có mặt tại một quán cafe mà cô hẹn:

"Em đột nhiên hẹn anh đến đây là có chuyện gì sao?"

Clara vẻ mặt vô *****̀ng nghiêm túc nói với Âu Dương Dật Huân:

"Hôm nay, em hẹn anh ra đây là muốn nhờ anh một việc."

Âu Dương Dật Huân nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc *****̉a cô anh *****̃ng cảm thấy có chút căng thẳng, chắc chắn là chuyện cô nhờ anh rất quan trọng:

"Em cứ nói đi là việc gì?"

"Em muốn anh giúp em làm một tờ giấy có thai giả."

Âu Dương Dật Huân nhìn cô vẻ mặt anh *****̃ng trở nên vô *****̀ng nghiêm túc:

"Em thật sự liều như vậy luôn sao? Nếu như chuyện này bị bại lộ ra thì chắc chắn Phương Chí Bình sẽ không tha cho em đâu."

"Ngay từ đầu em đã liều rồi nếu như em đã chọn con đường này thì em đã không còn sợ gì nữa cả. Anh hãy giúp em đi."

Âu Dương Dật Huân thở dài khẽ gật đầu đồng ý với cô:

"Nói gì thì nói anh tất nhiên phải giúp em rồi."

Clara mỉm cười với Âu Dương Dật Huân:"Em biết mà anh nhất định sẽ giúp em."

Buổi chiều, Clara một mình đi mua sắm vừa bước vào thì điện thoại *****̉a cô vang lên là Phương Chí Bình gọi cho cô:

"Nguyệt Vân! Em đang ở đâu vậy?"

Clara không nhanh không chậm đáp:"Em đang ở trung tâm mua sắm."

"Được! Đúng lúc anh *****̃ng ở gần đó anh sẽ đến đón em. Năm phút nữa anh sẽ có mặt ngay."

"Được! Em sẽ chờ anh." Clara nói xong thì tắt máy đi lựa chọn quần áo.

Cô cầm một chiếc váy màu trắng lên xem cô thấy thích chiếc váy liền đưa cho nhân viên bảo gói lại vừa vào tay nhân viên thì Hà Ái Châu bước đến giật lấy chiếc váy, lớn tiếng bảo:

"Tôi lấy chiếc váy này gói lại cho tôi đi."

Cô nhân viên khó xử không biết phải làm như thế nào? Clara quay người lại nhìn thấy Hà Ái Châu mặt *****̉a cô liền trở nên lạnh tanh:

"Đây là chiếc váy tôi đã chọn trước cô hãy chọn cái khác đi."

Hà Ái Châu nghênh mặt lên nói với cô:

"Tại sao tôi lại phải chọn cái khác chứ? Tôi đã chọn trúng cái váy này thì nó phải là *****̉a tôi. Cái thứ nghèo hèn chỉ biết ăn bám người khác như cô thì không xứng với chiếc váy này."

Clara bật cười lạnh, hai tay siết chặt lại dùng ánh mắt viên đạn nhìn Hà Ái Châu bỗng từ phía sau cô có giọng nói cất lên:

"Cô *****̃ng gan thật dám nói bạn gái *****̉a tôi là cái thứ nghèo hèn, ăn bám tôi thấy cô chán sống rồi nhỉ?"

Phương Chí Bình đi đến đứng bên cạnh Clara, quăng cặp mắt sắc lạnh với Hà Ái Châu, Hà Ái Châu vẻ mặt khinh thường, dửng dưng:

"Anh đừng tưởng tôi sẽ sợ anh tôi thừa biết rằng anh vẫn chưa có đủ khả năng làm gì tôi càng không thể làm gì được tập đoàn *****̉a tôi đâu. Anh đừng có mà ở đó hù dọa tôi."

Clara khoanh tay nở một nụ cười đáng sợ, đầy lạnh lẽo:

"Chí Bình không làm gì được cô nhưng tôi thì có thể đấy tôi dư sức để hạ bệ cô hủy hoại cả tập đoàn *****̉a cô. Cô đừng bao giờ thách thức tôi."

Hà Ái Châu vẫn không biết sợ cứ tưởng cô chỉ hù dọa thôi:

"Vậy thì tôi thách cô đó tôi rất muốn biết cô sẽ làm gì được tôi. Nhưng bây giờ điều quan trọng là chiếc váy này đã là *****̉a tôi cô không có cửa giành với tôi đâu."

Phương Chí Bình sắc mặt càng đen lại:

" Cô nhầm rồi hiện tại cái váy này là *****̉a Nguyệt Vân và tất cả quần áo ở đây đều đã thuộc quyền sở hữu *****̉a cô ấy. Tôi đã cho người mua toàn bộ nơi này."

Cô nhân viên nhận được tin báo bước đến nói với Hà Ái Châu:

"Thật xin lỗi cô bây giờ toàn bộ cửa hàng ở đây đều là *****̉a vị tiểu thư này cho nên mọi thứ ở đây đều do cô ấy quyết định."

Hà Ái Châu tức xanh mặt quăng cái váy xuống rồi hậm hực bỏ đi, Clara bật cười nhìn thấy vẻ mặt tức giận *****̉a cô ta cô cảm thấy đắc ý vô *****̀ng.

Tổng Tài Lạnh Lùng Và Cô Nàng Ma NữTác giả: Ruby JoyTruyện Ngôn TìnhSân bay thành phố S, một cô gái đeo mắt kính đen che gần hết nửa mặt *****̉a mình, trên người mặc cái váy yếm áo thun bên trong là màu trắng, yếm jean màu xanh dương, chân mang giày boot cao cổ màu đen, mái tóc thẳng mượt dài đến thắt lưng, bên vai mang một túi xách mẫu giới hạn *****̉a Gucci, tay kéo vali vui vẻ, phấn khởi bước ra khỏi cửa kiểm tra."Rầm" cô đụng phải một người đàn ông rồi ngã xuống đất, cô tức giận đứng dậy tháo mắt kính ra trừng mắt nhìn người đàn ông kia lớn tiếng quát:"Nè anh kia! Bộ đi không nhìn đường hay sao mà va vào tôi?" Người đàn ông kia nheo mắt nhìn cô, anh quan sát đánh giá hai má phúng phính, phấn nộn, đôi mắt màu xanh to tròn, chiếc mũi cao xinh xắn, đôi môi hồng, chúm chím trong đầu anh xuất hiện hai chữ đáng yêu, không xinh đẹp diễm lệ như những cô gái khác nhưng lại rất đáng yêu, trong sáng. Cô thấy anh không trả lời chỉ nhìn cô… Gần đến Tết, tiết trời ngày càng lạnh hơn Clara lợi dụng lúc Phương Chí Bình đi làm cô gọi điện hẹn Âu Dương Dật Huân, rất nhanh anh đã có mặt tại một quán cafe mà cô hẹn:"Em đột nhiên hẹn anh đến đây là có chuyện gì sao?"Clara vẻ mặt vô *****̀ng nghiêm túc nói với Âu Dương Dật Huân:"Hôm nay, em hẹn anh ra đây là muốn nhờ anh một việc."Âu Dương Dật Huân nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc *****̉a cô anh *****̃ng cảm thấy có chút căng thẳng, chắc chắn là chuyện cô nhờ anh rất quan trọng:"Em cứ nói đi là việc gì?""Em muốn anh giúp em làm một tờ giấy có thai giả."Âu Dương Dật Huân nhìn cô vẻ mặt anh *****̃ng trở nên vô *****̀ng nghiêm túc:"Em thật sự liều như vậy luôn sao? Nếu như chuyện này bị bại lộ ra thì chắc chắn Phương Chí Bình sẽ không tha cho em đâu.""Ngay từ đầu em đã liều rồi nếu như em đã chọn con đường này thì em đã không còn sợ gì nữa cả. Anh hãy giúp em đi."Âu Dương Dật Huân thở dài khẽ gật đầu đồng ý với cô:"Nói gì thì nói anh tất nhiên phải giúp em rồi."Clara mỉm cười với Âu Dương Dật Huân:"Em biết mà anh nhất định sẽ giúp em."Buổi chiều, Clara một mình đi mua sắm vừa bước vào thì điện thoại *****̉a cô vang lên là Phương Chí Bình gọi cho cô:"Nguyệt Vân! Em đang ở đâu vậy?"Clara không nhanh không chậm đáp:"Em đang ở trung tâm mua sắm.""Được! Đúng lúc anh *****̃ng ở gần đó anh sẽ đến đón em. Năm phút nữa anh sẽ có mặt ngay.""Được! Em sẽ chờ anh." Clara nói xong thì tắt máy đi lựa chọn quần áo.Cô cầm một chiếc váy màu trắng lên xem cô thấy thích chiếc váy liền đưa cho nhân viên bảo gói lại vừa vào tay nhân viên thì Hà Ái Châu bước đến giật lấy chiếc váy, lớn tiếng bảo:"Tôi lấy chiếc váy này gói lại cho tôi đi."Cô nhân viên khó xử không biết phải làm như thế nào? Clara quay người lại nhìn thấy Hà Ái Châu mặt *****̉a cô liền trở nên lạnh tanh:"Đây là chiếc váy tôi đã chọn trước cô hãy chọn cái khác đi."Hà Ái Châu nghênh mặt lên nói với cô:"Tại sao tôi lại phải chọn cái khác chứ? Tôi đã chọn trúng cái váy này thì nó phải là *****̉a tôi. Cái thứ nghèo hèn chỉ biết ăn bám người khác như cô thì không xứng với chiếc váy này."Clara bật cười lạnh, hai tay siết chặt lại dùng ánh mắt viên đạn nhìn Hà Ái Châu bỗng từ phía sau cô có giọng nói cất lên:"Cô *****̃ng gan thật dám nói bạn gái *****̉a tôi là cái thứ nghèo hèn, ăn bám tôi thấy cô chán sống rồi nhỉ?"Phương Chí Bình đi đến đứng bên cạnh Clara, quăng cặp mắt sắc lạnh với Hà Ái Châu, Hà Ái Châu vẻ mặt khinh thường, dửng dưng:"Anh đừng tưởng tôi sẽ sợ anh tôi thừa biết rằng anh vẫn chưa có đủ khả năng làm gì tôi càng không thể làm gì được tập đoàn *****̉a tôi đâu. Anh đừng có mà ở đó hù dọa tôi."Clara khoanh tay nở một nụ cười đáng sợ, đầy lạnh lẽo:"Chí Bình không làm gì được cô nhưng tôi thì có thể đấy tôi dư sức để hạ bệ cô hủy hoại cả tập đoàn *****̉a cô. Cô đừng bao giờ thách thức tôi."Hà Ái Châu vẫn không biết sợ cứ tưởng cô chỉ hù dọa thôi:"Vậy thì tôi thách cô đó tôi rất muốn biết cô sẽ làm gì được tôi. Nhưng bây giờ điều quan trọng là chiếc váy này đã là *****̉a tôi cô không có cửa giành với tôi đâu."Phương Chí Bình sắc mặt càng đen lại:" Cô nhầm rồi hiện tại cái váy này là *****̉a Nguyệt Vân và tất cả quần áo ở đây đều đã thuộc quyền sở hữu *****̉a cô ấy. Tôi đã cho người mua toàn bộ nơi này."Cô nhân viên nhận được tin báo bước đến nói với Hà Ái Châu:"Thật xin lỗi cô bây giờ toàn bộ cửa hàng ở đây đều là *****̉a vị tiểu thư này cho nên mọi thứ ở đây đều do cô ấy quyết định."Hà Ái Châu tức xanh mặt quăng cái váy xuống rồi hậm hực bỏ đi, Clara bật cười nhìn thấy vẻ mặt tức giận *****̉a cô ta cô cảm thấy đắc ý vô *****̀ng.

Chương 85: đừng bao giờ thách thức tôi